Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thiên Mệnh Khả Biến

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thiên Mệnh Khả Biến
  3. Chương : 582

Chương : 582

- Trông cậu có vẻ không vui vẻ gì với câu chuyện tôi kể?

Từ hướng Đông, mặt trời đã lên cao, chiếu xuống hình bóng Liễu Thanh Chân ngạo nghễ ngồi trên cao.

Văn đứng bật dậy, hai tay nắm chặt, mắt nheo lại.

- Anh bắt người khác phải chịu trách nhiệm cho những việc mà anh làm, và anh chẳng thấy chút day dứt nào hay sao?

- Đó là cái giả phải trả cho tham vọng mà thôi. Thế giới này không thương hại những kẻ thật thà. Mọi thứ được vận hành bởi những kẻ đeo mặt nạ. Tất cả chúng ta đều đeo mặt nạ với nhau. Kẻ duy nhất không đeo mặt nạ, sẽ được gắn cái mác dối trá. Mọi thứ chẳng thể nào vận hành trơn tru nếu chúng ta thành thật với nhau cả. Hãy nhớ giúp tôi điều này, kẻ đủ khả năng khiến tất cả mọi người tin tưởng, luôn là kẻ dối trá nhất.

Mặt đất bắt đầu rung chuyển theo từng lời Liễu Thanh Chân nói. Đống phế liệu phía dưới hắn dần dần nhô lên cao dần, cao dần. Từng mảnh từng mảnh phế liệu lăn xuống, để lộ ra một con robot khổng lồ, vỏ ngoài bóng loáng, trông dáng dấp vô cùng hiện đại, khác hoàn toàn với đám robot làm từ phế liệu lúc trước.

Trong không khí dần vọng lại những âm thanh ù ù. Từ phía Quận 1, sau lưng Văn, bay tới một đàn robot dày đặc, ước chừng phải tới vài chục con. Chúng nặng nề hạ cánh xuống phía sau lưng Liễu Thanh Chân, tạo thành từng cú chấn động.

- Anh… anh muốn làm gì? – Văn lại cầm chặt lấy cây thước.

- Cậu nghĩ ai là người tài trợ đám nhóc kia vũ khí đạn dược và tiền bạc để chúng phá phách chứ? Cậu nghĩ ai là người đủ khả năng tạo cho chúng một danh tính để chúng khao khát mà phục vụ chứ? – Liễu Thanh Chân đứng trên con robot to nhất, nhìn xuống Văn mà nói. – Người ta nói, Thánh Thần ra đời bắt nguồn từ một lời nói dối. Vậy thì, tôi muốn thử xem sự dối trá có thể biến mình trở thành Thánh Thần hay không.

- Anh… anh… - Những hình ảnh hiện lên trong mắt Văn bỗng nhiên mờ nhòe, rồi mọi thứ cứ tối dần, tối dần. Cơ bắp hắn trở nên rệu rã. Mọi giác quan cứ thế nhạt nhòa đi.

- Vì lúc nãy cậu đã tin tưởng tôi mà uống viên thuốc đó, tôi sẽ tặng cậu một cái chết nhẹ nhàng hơn là ra lệnh bắn nát cậu như cái tổ ong… Tạm biệt, Vương Thành Văn…

Những lời nói này cứ văng vẳng lúc xa lúc gần trong tâm trí Văn. Cho tới lúc, toàn bộ những giác quan của hắn hoàn toàn bị cắt đứt kết nối với não bộ. Hắn cứ như một cái xác, ngã vật xuống đất.
-Đã chuẩn bị xong xuôi chưa?!

Tiếng Hà Minh Đức vang lên trong bóng tối chập choạng. Lúc này là 8 giờ rưỡi tối. Trong cái màu nhá nhem của buổi tối với những ánh đèn mờ nhạt, những bóng người tất bật hối hả in hằn lên khu nhà xưởng lạnh lẽo. Từng chiếc xe vận tải nối thành một hàng dài. Những kho đạn dược chất chồng.

- Anh Đức!

Một giọng nói phều phào vang lên, cho thấy người nói vừa chạy tới đây, còn chưa kịp lấy lại hơi.

- Hoàng, anh bảo mày ở lại trông chừng anh em cơ mà?

Kẻ vừa tới tên Hoàng, chính là thằng nhóc lớn nhất trong đám bới rác ở bãi phế liệu, cũng là thằng đã đứng lên thách đấu Văn hôm nọ. Nó năm nay đã 15 tuổi, nhưng phải đủ 16 mới được anh Đức cho tham gia nhiệm vụ lần này.

- Anh Đức à… Chị Lan… chị Lan sắp sinh rồi!

Trong bóng tối, Đức im lặng giây lát. Một lúc sau, hắn cất tiếng.

- Về phụ giúp chị mày đi. Còn chạy ra đây làm gì? Đi cho khéo kẻo lại đụng bọn Bảo an…

- Ít ra anh cũng phải nhìn mặt con trai mình chứ?! Anh không hề lo lắng cho chị Lan à?

- Về đi. Rồi một ngày nào đó, mày sẽ hiểu.

- Em không về! Em đã hứa với chị Lan sẽ lôi anh về bằng được. Nếu anh đã muốn đi, em sẽ đi cùng anh! Rồi anh em mình cùng về xem mặt thằng bé!

- Tao bảo, về!!!

Đức gằn giọng. Sau đó, hắn cúi xuống xách lấy một khẩu súng đeo lên vai, quay lưng bước đi.

Phía sau, Hoàng cắn răng thật chặt, mặt mũi đỏ lừ. Nó cất tiếng.

- Cha mẹ cho ta thân thể! Đôi bàn tay cho ta cơm ăn! Thầy Phương cho ta mơ ước!

Câu nói này khiến Đức dừng bước, quay đầu lại. Hoàng vẫn tiếp tục nói:

- Từ khi sinh ra, em đã chẳng có cha mẹ! Em cũng chẳng biết Phạm Viết Phương là ai! Em chỉ biết tới anh Đức và chị Lan đứng ra bảo vệ bọn em, chăm sóc bọn em! Em chỉ biết tới các anh em ở bãi phế liệu che chở đùm bọc lẫn nhau! Em biết em to xác, lười lao động, lại cộc tính, thích gây sự đánh nhau, không hòa hợp với mọi người, nhưng chính anh chị đã cho em ở lại, để em có nơi trú ngụ! Nếu vứt em ra ngoài kia, em biết, một đứa ít học lại thô lỗ như em dù có đôi bàn tay cũng chẳng thể nào kiếm được cơm ăn!

Nước mắt nó đã rơm rớm chực trào. Đầu nó cúi gằm xuống.

- Em chẳng biết cái gì gọi là ước mơ. Em chỉ muốn giúp đỡ anh Đức, giúp đỡ tất cả anh em! Em xin anh, em chỉ có cái thân to xác này…

- Không hối hận chứ?

Đức lên tiếng cắt ngang lời nói đã bắt đầu luẩn quẩn của thằng nhóc. Thằng Hoàng ngẩng đầu nhìn lên, cắn chặt răng mà lắc đầu thật mạnh một cái.

- Vậy thì đi.

Nói rồi, Đức quay người nhảy lên một chiếc xe, vừa lớn tiếng hô hào mọi người.

- Gấp rút lên nào anh em! Trước 6 giờ sáng chúng ta phải hội quân với Liễu Thanh Chân ở Ngã Ba Lớn! Mục tiêu hẳn tất cả đều đã nắm rõ: Xông qua phòng tuyến của Quận 2, bắt sống Triệu Khuyết!
Ngồi trên một mái nhà cao nhìn xuống, Phan Văn Dũng chẳng kìm nổi buông tiếng thở dài. Hắn biết chẳng có cách nào ngăn cản lũ nhóc đần độn này đâm đầu vào chỗ chết.

Vì sao phải cố chấp như vậy chứ? Hắn đã từng hỏi Hà Minh Đức điều này.

Vì sự tồn tại. Thằng đó đáp lại như vậy.

Trong cái thế giới đầy sự giả dối này, tồn tại hay không tồn tại lại có chút ý nghĩa nào hay sao? Cá nhân hắn nghĩ đây chỉ là một khái niệm vô nghĩa.

Những kẻ cố chấp với sự tồn tại của bản thân, đối với hắn, đều thật thà tới mức ngu ngốc. Nhưng đâu đó trong thâm tâm, hắn vẫn có một chút mong chờ. Kể cả khi, sự mong chờ ấy về một khía cạnh nào đó, là ngầm đồng tình với tư tưởng của Phạm Viết Phương, kẻ thù của tổ chức mà hắn đang phục vụ.

Thế giới được xây dựng trên nền tảng của những lời dối trá, liệu rằng chỉ có thể được thay đổi bởi những kẻ thật thà?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6155 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5584 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5269 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5172 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4902 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4856 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter