Chương 49: Lạnh lẽo
“Con biết, cha- Lý Phong gật gật đầu, thu hồi găng tay, khải giáp trước mặt.
"Trên thực tế, nhà họ Lý nhất định là có binh khí mạnh hơn, không nói đến cấp bậc Đan Nguyên cảnh, cấp bậc Tiên Thiên cảnh nhất định có một ít, nhưng mà không đạt tới Tiên Thiên cảnh, thì hoàn toàn không thúc giục được loại binh khí cấp bậc này, nhiều nhất chỉ tương đương với binh khí nhất phẩm cao cấp bình thường thôi.
“Được tồi, con chuẩn bị cho tốt. Nhớ kỹ, ở trong Dược Viên nhất định phải cẩn thận. Lực công kích của con tuy rằng cường đại, đủ để đạt tới Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy, nhưng mà dù sao cảnh giới cũng chưa đạt tới, lúc chân chính chiến đấu nhất định sẽ chịu thiệt” Lý Thiên Dương dặn dò.
Lý Phong gật gật đầu.
Rất nhanh, Lý Thiên Dương rời khỏi nơi này.
“Tranh đấu với nhà họ Triệu, nhà họ Lý sao?"
Lý Phong nằm binh khí trong tay, trong lòng nói thầm, trong mắt chợt lóe lên vẻ lạnh lẽo rồi biến mất.
.......
'Sáng sớm mặt trời chậm rãi dâng lên, bóng tối bị xua tan, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, vạn vật bày ra sức sống bừng bừng.
Bên trong một đình viện, lúc này một vị thanh niên đang yên lặng ngồi xếp bãng, một tia linh lực. thuần túy không ngừng tràn vào trong cơ thể hẳn, bị hẳn hấp thu.
Mà sau một khoảng thời gian ngắn ngủn, dao. đông khí thể trên người vị thanh niên này dường như. tăng lên một chút.
Sau một lúc lâu, rốt cuộc thanh niên ngừng tu luyện.
“Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy hoàn toàn củng cố, hơn nữa tiến bộ một chút”
Lý Phong cảm nhận thực lực của mình.
Hiện tại tốc độ tiến bộ của hẳn kinh người cố. nào? Một ngày tu luyện có thể tương đương với những người khác tu luyện hơn mười ngày.
Hân đứng lên, mặc khải giáp màu đen vào, đi ra ngoài.
Bên ngoài, lúc này một tiểu đậu đinh* đang vừa ăn vừa không ngừng gật gà gật gù cái đầu nhỏ, xem mắt của bé vẫn còn đang nhắm.
- *Tiểu đậu định: mấy em bé đáng yêu..
_*Tiểu đậu đinh: mấy em bé đáng yêu_
Ăn xong thì không động nữa, xem dáng vẻ là đang ngủ.
“Tiểu Phong, mau ăn chút gì đi."
Vương Nhu nhìn thấy Lý Phong đi tới, vội vàng nói
Bà biết Lý Phong sắp tiến vào bên trong Dược. Viên, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
“Mẹ” Lý Phong cười gọi một tiếng, ăn từng miếng. lớn.
Dường như nghe được giọng của Lý Phong, tiểu đậu đinh lập tức tỉnh lại, nhìn về phía Lý Phong, giọng nói mềm mại vang lên: "Ca ca, chào buổi sáng.
'Đùa đùa em gái mình một hồi, Lý Phong đi tới quảng trường nhà họ Lý.
Lúc này đám người Lý Hạo đã đến.
Nhìn thấy Lý Phong đến, vài giọng nói lập tức truyền đến. Chỉ có Lý Hải Võ là không tiếp đón, chỉ liếc mắt nhìn Lý Phong một cái, hiển nhiên, anh ta vẫn là không phục Lý Phong.
Soạt! Soạt!
Dao động lóe lên, lúc này hai bóng người bổng. nhiên xuất hiện, là Lý Thiên Lôi và Lý Thiên Dương.
“Tốt lắm, người đã tập trung đông đủ, hiện tại chúng ta đi đến phía Đông ngoại thành!" Lý Thiên Lôi trầm giọng nói
Phía Đông ngoại thành, năm ở khu vực hẻo lánh của quận Hoang Lâm, nơi này là một mảnh đất hoang, lúc bình thường, nơi này không có mấy người, nhưng lúc này khu vực xung quanh lại tụ tập rất nhiều người.
“Hôm nay là ngày Dược Viên phía Đông ngoại thành mở ra”
“Dược Viên à, lần này không biết nhà họ Lý, nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh có thế lấy được bao nhiêu linh dược từ trong đó?”
“Đáng tiếc Dược Viên bị ba nhà này lũng đoạn"
Mọi người nhịn không được bàn luận, trong mắt rõ ràng vẻ có hâm mộ.
Linh dược, vĩnh viễn là tài nguyên khan hiếm của tu luyện giả.
"Trên thực tế, nhà họ Lý nhất định là có binh khí mạnh hơn, không nói đến cấp bậc Đan Nguyên cảnh, cấp bậc Tiên Thiên cảnh nhất định có một ít, nhưng mà không đạt tới Tiên Thiên cảnh, thì hoàn toàn không thúc giục được loại binh khí cấp bậc này, nhiều nhất chỉ tương đương với binh khí nhất phẩm cao cấp bình thường thôi.
“Được tồi, con chuẩn bị cho tốt. Nhớ kỹ, ở trong Dược Viên nhất định phải cẩn thận. Lực công kích của con tuy rằng cường đại, đủ để đạt tới Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy, nhưng mà dù sao cảnh giới cũng chưa đạt tới, lúc chân chính chiến đấu nhất định sẽ chịu thiệt” Lý Thiên Dương dặn dò.
Lý Phong gật gật đầu.
Rất nhanh, Lý Thiên Dương rời khỏi nơi này.
“Tranh đấu với nhà họ Triệu, nhà họ Lý sao?"
Lý Phong nằm binh khí trong tay, trong lòng nói thầm, trong mắt chợt lóe lên vẻ lạnh lẽo rồi biến mất.
.......
'Sáng sớm mặt trời chậm rãi dâng lên, bóng tối bị xua tan, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, vạn vật bày ra sức sống bừng bừng.
Bên trong một đình viện, lúc này một vị thanh niên đang yên lặng ngồi xếp bãng, một tia linh lực. thuần túy không ngừng tràn vào trong cơ thể hẳn, bị hẳn hấp thu.
Mà sau một khoảng thời gian ngắn ngủn, dao. đông khí thể trên người vị thanh niên này dường như. tăng lên một chút.
Sau một lúc lâu, rốt cuộc thanh niên ngừng tu luyện.
“Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy hoàn toàn củng cố, hơn nữa tiến bộ một chút”
Lý Phong cảm nhận thực lực của mình.
Hiện tại tốc độ tiến bộ của hẳn kinh người cố. nào? Một ngày tu luyện có thể tương đương với những người khác tu luyện hơn mười ngày.
Hân đứng lên, mặc khải giáp màu đen vào, đi ra ngoài.
Bên ngoài, lúc này một tiểu đậu đinh* đang vừa ăn vừa không ngừng gật gà gật gù cái đầu nhỏ, xem mắt của bé vẫn còn đang nhắm.
- *Tiểu đậu định: mấy em bé đáng yêu..
_*Tiểu đậu đinh: mấy em bé đáng yêu_
Ăn xong thì không động nữa, xem dáng vẻ là đang ngủ.
“Tiểu Phong, mau ăn chút gì đi."
Vương Nhu nhìn thấy Lý Phong đi tới, vội vàng nói
Bà biết Lý Phong sắp tiến vào bên trong Dược. Viên, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
“Mẹ” Lý Phong cười gọi một tiếng, ăn từng miếng. lớn.
Dường như nghe được giọng của Lý Phong, tiểu đậu đinh lập tức tỉnh lại, nhìn về phía Lý Phong, giọng nói mềm mại vang lên: "Ca ca, chào buổi sáng.
'Đùa đùa em gái mình một hồi, Lý Phong đi tới quảng trường nhà họ Lý.
Lúc này đám người Lý Hạo đã đến.
Nhìn thấy Lý Phong đến, vài giọng nói lập tức truyền đến. Chỉ có Lý Hải Võ là không tiếp đón, chỉ liếc mắt nhìn Lý Phong một cái, hiển nhiên, anh ta vẫn là không phục Lý Phong.
Soạt! Soạt!
Dao động lóe lên, lúc này hai bóng người bổng. nhiên xuất hiện, là Lý Thiên Lôi và Lý Thiên Dương.
“Tốt lắm, người đã tập trung đông đủ, hiện tại chúng ta đi đến phía Đông ngoại thành!" Lý Thiên Lôi trầm giọng nói
Phía Đông ngoại thành, năm ở khu vực hẻo lánh của quận Hoang Lâm, nơi này là một mảnh đất hoang, lúc bình thường, nơi này không có mấy người, nhưng lúc này khu vực xung quanh lại tụ tập rất nhiều người.
“Hôm nay là ngày Dược Viên phía Đông ngoại thành mở ra”
“Dược Viên à, lần này không biết nhà họ Lý, nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh có thế lấy được bao nhiêu linh dược từ trong đó?”
“Đáng tiếc Dược Viên bị ba nhà này lũng đoạn"
Mọi người nhịn không được bàn luận, trong mắt rõ ràng vẻ có hâm mộ.
Linh dược, vĩnh viễn là tài nguyên khan hiếm của tu luyện giả.