Chương 30
Quan trọng nhất là, nghề nghiệp của Vạn Chân Chân chính là sự nghiệp mơ ước của Điền Tuyết.Chính xác là trở thành một bà chủ nhà... Làm gì có ai mà không muốn trở thành bà chủ nhà đâu chứ?Vào những năm 1980, người ta nói rằng bạn có thể nhặt được tiền bằng cách cúi người xuống, nhưng Điền Tuyết lại nghĩ rằng, chúng ta có thể kiếm được tiền bằng cách đứng thẳng lưng lên mà, vậy thì việc gì mà phải cong lưng xuống chứ? Tại sao không trở thành một người phụ nữ cho thuê đi?May mắn thay, khi cô ta đang đọc sách, điều cô ta chú ý nhất là thói quen kiếm tiền hằng ngày của Vạn Chân Chân, vì vậy mặc dù cô ta bỏ qua cốt truyện hàng ngày, nhưng cô ta biết chính xác Vạn Chân Chân đã thăng cấp như thế nào.Nhắc đến điều này, hũ vàng đầu tiên của Vạn Chân Chân có liên quan đến cô ta.Nguyên chủ của Điền Tuyết có gia cảnh không tồi, cha dượng là lãnh đạo đường sắt, ngoài chị kế ra thì còn có một người em trai và mẹ. Sau khi cha dượng ly hôn với vợ cũ, ông ta ở với mẹ cô ta. Chị kế ban đầu ở với mẹ, nhưng sau khi mẹ qua đời thì bị cha dượng đưa về đây ở.Một ngàn đồng là do chú của chị kế đưa cho. Mặc dù mẹ của Điền Tuyết rất tham lam những thứ của con gái riêng nhưng bà ta lại không đủ can đảm để giữ lại. Vì thế liền đưa tiền cho nguyên chủ, bảo nguyên chủ gửi lại nó cho chị gái cô ta.Kết quả là nguyên chủ gặp phải em gái của cô ta và đã xảy ra cãi vã. Để trả thù cho em gái, cô ta đã ném số tiền đó xuống sông rồi bực tức bỏ đi.Như này thì lại tốt cho Vạn Chân Chân quá!Khi chủ sở hữu ban đầu quay lại để lấy tiền, Vạn Chân Chân đã bỏ vào túi một ngàn đồng rồi bước đi như chưa có gì xảy ra.Điền Tuyết tức giận vỗ đùi, cô ta thực sự là một người ngu ngốc mà, đây chính xác là một ngàn đồng lận đó!Bây giờ cô ta không quan tâm đến bất cứ điều gì khác nữa, trực tiếp đến để lấy lại một ngàn đồng. Tiền đã vào túi của Điền Tuyết thì không ai có thể bắt cô ta phun ra được.Thấy Điền Tuyết đào tiền rồi ậm ừ bỏ đi, Tiền Tình cảm thấy cô ta rất kỳ lạ. Từ những gì cô ta nói vừa rồi thì đáng lẽ cô ta nên chôn tiền đi. Nhưng cô ta lại nói những câu vô nghĩa như là nữ chính rồi lại hào quang, Tiền Tình không thể hiểu được lời cô ta đang nói.Cô bất giác nhún vai, thôi bỏ đi, chuyện này cũng không liên quan gì đến bản thân cô. Cô chỉ đến để xác minh phỏng đoán của mình. Chừng nào còn có thể tự mình chịu đựng được thì Vạn Chân Chân sẽ hoàn toàn không còn cơ hội kiếm tiền từ người khác nữa.*****Cả người Vạn Chân Chân đều trở nên bồn chồn và lo lắng, đã hơn tám giờ rồi nhưng Vương Hoa hoàn toàn không có ý định ra ngoài."Vương Hoa, khi nào thì chúng ta sẽ đi?"Hôm nay là ngày về quê, chồng cô ta không đi công tác, nếu hắn ta không về, hàng xóm sẽ nghĩ gì về gia đình ruột thịt của cô ta đây?Vương Hoa vẫn còn tức giận khi uống bát cháo gà mà Vạn Chân Chân đã làm từ sáng sớm.Mặc dù Vạn Chân Chân đã giải thích mọi chuyện với hắn ta vào đêm qua, nói rằng đó là vì lợi ích của hắn ta, nhưng hắn ta vẫn rất bực bội.Một lúc lâu sau, Vương Hoa mới đặt bát cháo sang một bên, dù thế nào cũng phải giữ thể diện. Vạn Chân Chân đã mất mặt đủ rồi, hắn ta không thể nào bị mất mặt được nữa."Đi thôi.”