Chương 25: Không Chung Lý Tưởng 3
Bây giờ lại nghe được những lời này, trong lòng Ninh Hương luôn không tự giác cảm thấy khó chịu. Cô dùng sợi tơ đã tách xong xuyên qua kim, giọng điệu nói chuyện vẫn lạnh nhạt, “Phụ nữ kết hôn nhất định phải chịu uất ức, đàn ông chỉ cần công việc tốt là được sao?”Hồng Đào mắt hơi trừng lên, “Đấy là tất nhiên! Đàn ông cần nuôi gia đình, phụ nữ chúng ta có thể làm cái gì?”Ninh Hương cúi đầu thêu thùa, tiếp tục trả lời Hồng Đào, “Chuyện đàn ông có thể làm, phần lớn phụ nữ cũng có thể làm, chẳng qua là từ xưa đến nay phụ nữ có ít cơ hội thôi. Tài sản trong nhà cũng không truyền cho phụ nữ, hạn chế sự phát triển của phụ nữ ở các mặt, ép phụ nữ ở trong nhà sinh con dưỡng cái phục vụ mọi người. Mà chuyện phụ nữ có thể làm được, đàn ông lại làm không nổi. Ví dụ như mang thai mười tháng sinh con, đàn ông có thể sao?” Hồng Đào bị cô nói cho sững sờ, lúc sau nói: “Đây là lời gì vậy? Đàn ông sao mà sinh con? Thể trạng đàn ông sức lớn có đầu óc lại tốt, sinh ra chính là người làm việc lớn, việc có thể làm khẳng định nhiều hơn chúng ta. Phụ nữ chúng ta chẳng qua chỉ sinh con dưỡng cái làm việc nhà, chuyện này thì tính là gì? Không đáng nhắc đến chút nào, trong nhà không phải dựa vào đàn ông nuôi sao?”Ninh Hương xùy cười một cái, “Sinh con chăm con làm việc nhà đều không coi là việc gì? Không đáng nhắc đến? Tiền mà vú em người ta kiếm được ở trên Tỉnh còn nhiều hơn một số đàn ông dựa vào sức lực không biết bao nhiêu. Thật sự không cần đề cao nam nhân như vậy, đồng thời đạp nữ nhân xuống thấp như vậy đâu. Chị Hồng Đào chị cũng là phụ nữ, lại vui vẻ hạ thấp bản thân mình như vậy?” Hồng Đào nghe xong lời Ninh Hương nói, trong lòng bỗng có chút không vui, sắc mặt chị ấy nghiêm túc lên, lấy khí thế nói: “A Hương, không đến lượt em chê, phụ nữ chúng ta trời sinh đã thấp hơn đàn ông. Từ xưa đến nay chính là đạo lý này, đàn ông là trời, phụ nữ là đất. Đàn ông ở bên ngoài đỉnh thiên lập địa kiếm tiền nuôi gia đình, phụ nữ ở nhà sinh con dưỡng cái. Phụ nữ chỉ cần hầu hạ nam nhân thoải mái, cuộc sống mới có thể trôi qua tốt đẹp được. Phụ nữ không hiền huệ thì nhà sẽ loạn.”Ninh Hương cũng bắt đầu nghiêm túc lên, cô ngẩng đầu nhìn Hồng Đào, “Ồ, cuộc sống trong nhà trải qua tốt đẹp, là bản lĩnh của đàn ông là công lao của đàn ông. Cuộc sống trong nhà nếu như trôi qua không tốt, là do phụ nữ không hiền huệ là do sự thất bại của phụ nữ, đúng thật là thú vị. Từ xưa đến nay mỗi triều đại bị diệt vong cũng tìm phụ nữ đến làm quỷ chết thay, bị trăm ngàn người đời sau chửa rủa. Truyền thống này thật tốt, đến bây giờ còn chưa mất.”Hồng Đào không đi học bao nhiêu, nghe không hiểu cô nói cái gì. Chị ấy mở mở miệng, lâu sau nói: “Chị nghe không hiểu em nói gì cả, cũng không biết là ai dạy em. Chị lớn hơn em bảy, tám tuổi, chắc chắn hiểu biết hơn em nhiều, em nghe chị không sai đâu, đều là vì tốt cho em.”Ninh Hương nhìn vào mắt Hồng Đào, trong lòng tức giận, lại nói: “Nói đơn giản chút là, nếu như phụ nữ không sinh con không chăm con không làm việc nhà, giống như đàn ông ra ngoài chỉ lo kiếm tiền, giống như chúng ta một lòng thêu thùa, tiền kiến được không nhất định ít hơn đàn ông đi làm kiếm tiền. Nếu phụ nữ đã dành thời gian và tinh lực kiếm tiền dùng cho gia đình, vậy thì nên phải nhận được sự chấp nhận và tôn trọng. giá trị ở nhà chăm sóc con cái làm việc nhà không hề thấp hơn giá trị đàn ông ở bên ngoài kiếm tiền, không đáng bị coi thường.”Hồng Đào “Ai yô” một tiếng, chọn câu mà chị ấy nghe hiểu để trả lời: “A Hương em ơi, phụ nữ không sinh con thì còn gọi gì là phụ nữ? Phụ nữ sinh con làm việc nhà, hầu hạ đàn ông hầu hạ cha mẹ chồng, đấy là chuyện thiên kinh địa nghĩa không phải sao?”Ninh Hương nghe lời này mày nhăn lại, “Không sinh con sao không được gọi là phụ nữ rồi? Cái gì gọi là thiên kinh địa nghĩa?”Hồng Đào trầm giọng nói: “Phụ nữ không sinh con chính là quái vật!” Ninh Hương nghe vậy lại một cục tức nghẹn ở lồng ngực, quả thật sắp bùng nổ luôn rồi. Chị nhìn Hồng Đào một lúc, cười lạnh một cái cúi đầu tiếp tục làm việc không nói thêm gì nữa.Cô không muốn mắng Hồng Đào chút nào, tiếp tục tranh cãi càng không cần thiết, dù có nói thêm trăm ngàn câu thì cũng là ông nói gà bà nói vịt. Cô chỉ cảm thấy thật đáng buồn, huống hồ người đáng buồn không chỉ riêng Hồng Đào, thậm chí không chỉ riêng phụ nữ cả cả đại đội Điềm Thủy.