Chương 49:
Nhóm dịch: Thất Liên HoaĐây cũng là lý do tại sao Tống Tri Uyển tìm đến Tiết Dương Văn.Tống Tri Uyển chỉ nói: "Bởi vì ông ta không phải là một người cha tốt."Cô nhớ rằng vợ cũ của Tiết Dược Tiến đã treo cổ tự tử, bởi vì Tiết Dược Tiến làm loạn bên ngoài chưa đủ, thậm chí lúc về nhà hơi một tí sẽ động thủ.Tiết Dương Văn tuy còn nhỏ nhưng đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng mẹ mình qua đời, chỉ vì điều này mà cậu không còn coi Tiết Dược Tiến là cha mình nữa.Cô tin rằng Tiết Dương Văn có thể hiểu câu này.Tiết Dương Văn không nói.Cậu nghĩ đến mẹ, nghĩ đến nhiều cảnh mà cậu không bao giờ quên trong đời.Sau một lúc.Cậu chỉ nhìn Tống Tri Uyển bằng ánh mắt lạnh lùng."Nếu cô không muốn lấy tên khốn đó, tôi sẽ giúp cô."*Bởi vì những ngày này nhà máy bận rộn, Tống Minh Châu chưa kịp nói với Tống gia chuyện hôn lễ.Đợi đến ngày thứ ba.Thấy nhà máy không còn bận rộn nữa, bà liền ra chợ mua nửa con gà, xẻ miếng thịt, xin một con cá của ngư dân.Bà định sẽ có một khoảng thời gian vui vẻ để ăn mừng.Tần Trăn Trăn làm kế toán trong nhà máy dệt của cha, vì vậy hai ngày này họ rất bận rộn.Xong việc, cô ấy theo Tần Quảng về nhà.Vừa vào cửa, liền nhìn thấy Tống Minh Châu vẻ mặt vui mừng cùng đồ ăn ngon bà mua.Không thể không hỏi."Mẹ, mẹ mua nhiều đồ ăn ngon như vậy làm gì? Con muốn hỏi đã lâu, hai ngày nay mẹ rất vui, có chuyện gì đó đúng không?"Nhìn cô con gái xinh đẹp trước mặt, sự vui mừng trong giọng nói của Tống Minh Châu càng lộ rõ: “Con không cần gả cho Tiết Dược Tiến, việc của cha con có thể thành công rồi, đến lúc đó ông ấy sẽ là giám đốc nhà máy, con nói mẹ không vui sao được."Tần Trăn Trăn che miệng, kích động nói: "Thật sao? Là chị họ nguyện ý kết hôn sao?"Đồng thời, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm.Bắt cô ta lấy người đàn ông vừa già vừa lùn đó, thà bắt cô ta chết đi còn hơn.May mắn thay, lần này cô ta không cần phải kết hôn.Sự nghiệp của cha cũng có thể thăng tiến!"Chị họ con có nguyện ý kết hôn hay không cũng không quan trọng, dù sao Tiết Dược Tiến đã thích chị họ của con cho nên kết hôn hay không phải là chuyện nó có thể quyết định." Tống Minh Châu xem thường.Sau khi nghe điều này, Tần Quảng nghĩ rằng mình có thể trở thành giám đốc nhà máy, ông ta rất vui mừng: "Bà à, bà đã làm rất tốt, gia đình chúng ta trong tương lai sẽ ngày càng tốt hơn, người nhà nhà bà cũng không còn là gánh nặng nữa. Càng không liên lụy đến chúng ta…”Giọng nói chưa kịp dứt lời.Một nhóm người hùng hổ xông vào.