Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thập Niên 60: Làm Giàu, Dạy Con

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thập Niên 60: Làm Giàu, Dạy Con
  3. Chương : 183

Chương : 183

Sáng hôm sau, Chu Thanh Bách dậy sớm nấu bữa sáng, cháo gạo kê ăn với trứng gà muối.

Món trứng gà muối này có bí kíp độc quyền của Lâm Thanh Hoà, lòng đỏ tươm nhiều dầu, ăn đặc biệt ngậy.

Vừa ăn Đại Oa vừa rủ rê: “Cha, hôm nay đi đánh gà rừng đi?”

Nhị Oa với Tam Oa ngẩng phắt đầu, hai mắt hấp háy, môi mím lại cố gắng kiềm chế nụ cười thích thú.

Tiểu Tô Thành cũng hào hứng không kém nhưng nó còn quá nhỏ nên không được phép đi theo. Tí nữa sẽ dắt nó sang bên nhà ông bà ngoại.

Chu Thanh Bách liếc mắt nhìn thoáng qua vợ một cái rồi nói: “Đi.”

Nói gì thì nói sự việc hôm qua quá chấn động, Lâm Thanh Hoà đã quen nhưng anh thì chưa. Cô hiểu, lúc này đây, phải cho anh một khoảng không riêng tư để bình tâm lại.

Tuy rằng lúc ở trên giường đất nên làm gì anh đã làm hết, còn bá đạo tuyên bố một câu “em là của anh” nhưng cái gì cũng cần phải có thời gian tiêu hoá và tiếp nhận nhất là đối với chuyện kì quái như thế này.

Ăn cơm xong, Chu Thanh Bách chuẩn bị dắt 3 thằng con lên núi săn bắt.

Đánh gà rừng thật ra là một cách nói khác của nhặt gà rừng.

Thời tiết lạnh giá, có những con bị chết cóng, con nào còn sống thì khả năng vận động cũng giảm đáng kể, chạy ba bước là tóm được ngay thế nên mùa này nên nói là đi nhặt gà rừng sẽ chính xác hơn.

Lâm Thanh Hoà không nói nhiều, cho mấy cha con nhà anh nai nịt kĩ càng từ đầu xuống chân rồi muốn đi đâu thì đi.

Trước khi ra khỏi nhà, Chu Thanh Bách bất ngờ đánh úp, anh kéo cô vào trong góc, đặt xuống một nụ hôn triền miên và nồng nhiệt, tới lúc hai người sắp hít thở không thông mới buông cô ra, lưu luyến nhìn thật sâu vào mắt cô rồi xoay người rời đi. Cả quá trình không nói không rằng một câu khiến cho cô nàng đứng đó ngẩn ngơ đỏ mặt, tim đập chân run.

Mãi tới khi bốn cha con đi mất dạng Lâm Thanh Hoà mới hoàn hồn.

Ở nhà một mình, cô yên tâm lấy sách tiếng Anh ra tiếp tục tự học. Nhóc Tiểu Tô Thành đã được đưa sang Chu gia từ nãy rồi.

Cũng may cô chưa hoàn toàn mất gốc cho nên bây giờ chỉ cần phiên âm ra rồi học thuộc lại là được.

Học một hơi 20 từ mới và 10 cấu trúc câu. Lâm Thanh Hoà đứng dậy, vừa lẩm nhẩm ghi nhớ vừa đi vào bếp chuẩn bị cơm nước.

Đời trước có đánh chết cô cũng không dám tưởng tượng ra một ngày mình cũng có cái bộ dáng mẹ hiền vợ đảm như thế này nha, ngoan ngoãn ở nhà nấu nướng cơm dẻo canh ngọt chờ chồng đợi con về ăn.

Đúng là phụ nữ trời sinh số mệnh vất vả!

Lâm Thanh Hoà ngâm đậu đỏ rồi chưng mềm để tí làm món đậu đỏ cuộn.

Đậu đỏ rất bùi và bở, cả nhà ai cũng thích món này.

Đang dở tay thì chị cả Chu sang chơi. Vừa bước qua cửa đã thấy thím tư lúi húi làm đồ ăn. Nếu trên đầu có mũ thì chắc chị sẽ ngả mũ để bày tỏ sự thán phúc mất.

Chị cả Chu cười nói: “Chẳng trách mấy chị em Dương Dương đều khen thím tư nấu ăn ngon nhất. Đứa nào đứa đấy đều mơ làm con ruột thím tư.”

Lâm Thanh Hoà bật cười: “Món này không khó, chị cả cũng có thể làm được mà.”

Chị lắc đầu: “Lích kích lắm.”

“Rảnh rỗi làm món nọ món kia đổi bữa cho lạ miệng. Cả năm bận bịu, chỉ có vài ngày nghỉ, tranh thủ xả hơi, tranh thủ bồi bổ cho lại sức, chứ không lấy đâu ra sức lực để chiến đấu cả năm sau, chị cả thấy em nói có đúng không?”

Chị cả Chu không cho là đúng lắm: “Mọi nhà đều ăn thế cả mà.”

Lâm Thanh Hoà thuận miệng: “Chồng mình thì mình xót thôi.”

Nhà khác thế nào cô mặc kệ, nhưng riêng nhà cô, ngày 3 bữa phải chỉnh tề, Chu Thanh Bách phải được cân bằng dinh dưỡng, đảm bảo sức khoẻ dồi dào.

Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vài món, mà toàn những món gì đâu, nếu ở thời hiện đại thì cô đã mua bong bóng cá, tổ yến nọ kia về cho anh tẩm bổ từ lâu rồi. Đã không có đồ bổ mà bữa cơm hàng ngày còn không làm cho ngon nữa thì quá khó coi.

Cái này chị cả Chu tán đồng ngay: “Ừ, để chị về làm thêm món cho anh ấy ăn.”

Lâm Thanh Hoà buồn cười, cô chỉ đang phát biểu cảm nghĩ cá nhân thôi chứ không phải muốn áp đặt lên ai: “Chị cả đừng để ý mấy lời em nói. Em chỉ là lo lắng thân thể Thanh Bách nhà em mà thôi. Vì sao anh ấy xuất ngũ, chị cũng biết rồi đấy. Haizz, nhìn bề ngoài thì thấy to khoẻ rắn chắc vậy thôi nhưng kỳ thực không thể so sánh với mấy anh em được.”

Chị cả Chu liền nở nụ cười: “Nhưng mà thương tích chẳng phải đã sớm hồi phục rồi sao?”

Nhìn vóc dáng chú tư, ai dám nói chú ấy bệnh tật yếu kém, có mà người khác thúc ngựa đuổi theo cũng chả kịp ấy chứ?!

Trong nhà lại có bà vợ chịu khó nấu nướng, chăm sóc miếng ăn giấc ngủ từng ly từng tý như thế này, sức khoẻ chú tư không tốt mới là lạ!

Lâm Thanh Hoà không muốn tiếp tục đề tài này nữa nên khéo léo hỏi qua chuyện khác. Chị cả Chu vừa tám chuyện vừa giúp cô nhóm lửa.

Món đậu đỏ cuộn tương đối dễ làm nhưng vì không biết chị cả sẽ sang chơi cho nên cô không chuẩn bị nhiều nguyên liệu, vì thế chỉ cho chị 2 cái đem về.

Chị cả Chu muốn từ chối. Chị ở nhà buồn quá nên mới qua đây tìm thím tư nói chuyện phiếm giết thời gian, nhân tiện giúp đỡ tí việc chứ có mất công mất sức gì mà nhận đồ. Nhưng mà chối từ không được, cuối cùng liền nhận lấy.

Mang về tới nhà chia cho bọn nhỏ mỗi đứa một miếng ăn chơi, đứa nào đứa nấy ăn hết rồi mà vẫn thòm thèm liếm mép, chị cả Chu chép miệng đi xuống bếp bốc một nắm đậu đỏ ra ngâm, tối nay nhà chị cũng ăn đậu đỏ cuộn.

Lâm Thanh Hoà cất bánh vào nồi, đậy vung lại, đợi tới giờ cơm trưa lấy ra ăn là được. Cô quay lại phòng lấy sách tiếng Anh ra tiếp tục học.

Giữa trưa, bốn cha con mới kéo nhau về, lần này không về tay không mà xách theo một con gà rừng lông xám.

Ba thằng nhóc con mặt mày đỏ ửng, nhưng 6 con mắt thì sáng lấp lánh như 6 vì sao, ai nhìn qua cũng biết chúng đang cực kỳ phấn khích.

Lâm Thanh Hoà cũng rất hào hứng nha. Nhà cô nuôi 4 con gà mái nhưng chỉ để lấy trứng, không thể giết thịt cho nên có con gà rừng này bữa cơm tối nay được thêm món rồi, không vui sao được.

Cô nở nụ cười tươi rói: “Xào một nửa, hầm một nửa, nhé?”

Chu Thanh Bách gật đầu: “Nghe theo ý em hết.”

Mọi người vào bàn ăn trưa. Trưa nay ăn đậu đỏ cuộn và uống chè hạt mè đậu phộng.

Thật ra món này không giống chè cho lắm mà là cô nghiền hạt mè và đậu phộng thành bột mịn rồi hoà tan vào nước sôi tạo thành hỗ hợp sền sệt.

Cho thêm ít nước cho loãng ra thế là được món chè hạt mè đậu phộng thơm thơm bùi bùi, đặc biệt là giữ được nguyên hương vị đặc trưng của hạt mè và đậu phộng.

Ăn kèm với đậu đỏ cuộn cực kỳ hợp.

Cơm nước xong xuôi, Đại Oa, Nhị Oa, Tam Oa liền phóng ra cửa. Trước khi đi còn không quên bốc một nắm đậu phộng mẹ đã luộc chín bỏ vào túi áo, vừa đi vừa ăn.

Hôm nay ông bà Chu không đi qua bên này ăn cơm vì còn vướng nhóc Tiểu Tô Tốn, trời lạnh quá ôm nó ra bên ngoài ngộ nhỡ cảm mạo gì thì chết dở cho nên mỗi bữa Chu Thanh Bách có thêm nhiệm vụ đi đưa cơm.

Bọn trẻ chạy ra ngoài chơi, chỉ còn hai vợ chồng ở nhà nên trong nhà yên ắng hẳn.

Chu Thanh Bách tự giác xách gà rừng ra sân xử lý, cắt cổ, vặt lông, làm sạch rồi chặt thành từng miếng nhỏ. Xong việc anh rửa sạch tay rồi quay vào phòng.

Vì đã thẳng thắn với chồng cho nên Lâm Thanh Hoà không còn sợ gì cả, thoải mái tập phát âm thành tiếng.

Tất nhiên cũng sẽ không sợ người bên ngoài vào bất chợt vì nhà cô còn có Phi Ưng mà. Kể cả bà Chu lại đây thì nó sẽ sủa một tiếng đánh động còn người lạ thì khỏi phải nói, đừng hòng bước được chân qua ngạnh cửa.

Chu Thanh Bách bước vào, trầm mặc nhìn vợ.

“Nhìn nửa ngày rồi còn muốn nhìn đến bao giờ?” Sự kiên nhẫn của Lâm Thanh Hoà thua xa Chu Thanh Bách. Mới bị anh nhìn có 5 phút Lâm Thanh Hoà đã chịu hết nổi rồi.

Chu Thanh Bách kéo cô vợ nhỏ lại ôm vào lòng vì chỉ có như này anh mới yên tâm.

Anh bất an? Đúng!

Anh đã suy nghĩ rất nhiều, anh có thể tưởng tượng ra đời trước chắc chắn cô là một cô gái vô cùng ưu tú.

Một cô gái ưu tú liệu có bằng lòng ở lại bên cạnh anh suốt đời không?

Anh đã từng hứa sẵn sàng cho cô tất cả mọi thứ anh có nhưng trên thực tế anh chẳng có gì trong tay cả, biết lấy cái gì ra để cho cô đây?!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6135 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5566 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5255 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5106 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4884 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4840 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter