Chương 27:
Giang Đại Hải khiêng cuốc, buổi trưa tan ca trở về, ngoài miệng ngâm nga quốc ca, trên mặt vui vẻ, ba anh sáng sớm đã đi tới chỗ thanh niên trí thức, cũng không biết đặt tên cho con trai út của anh được chưa, trong lòng vội vàng, đi đường cũng giống như mang gió."Cái tên Giang Đại Hải thật thà, người có con trai đúng là không giống nhau." Mấy hán tử cùng anh làm việc đi ở phía sau anh nói đùa."Có thể không giống à, thôn chúng ta ngoại trừ anh ta, nhà ai sinh một loạt tất cả đều là con gái chứ." Một người đàn ông cao lớn ngăm đen khác cười nói."Lão tử sớm đã thấy một nhà Giang Đại Xuyên không vừa mắt, đàn ông con trai ríu rít như phụ nữ, hiện tại anh Đại Hải đã có nhi tử, xem cậu ta còn có thể nhởn nhơ tới khi nào."Nhân duyên của hai đứa con trai Giang gia ở Thanh Sơn thôn đó là trên trời dưới đất, Giang Hải làm việc ra sức, người cũng nghĩa khí, mọi người có chuyện gì cũng nguyện ý tìm anh hỗ trợ, mà Giang Đại Xuyên, trộm lười trón việc, mỗi ngày đều nghĩ cách chiếm tiện nghi của công xã, loại đàn ông lười này, cả nhà ăn lại so với cả thôn đều tốt hơn, chuyện này có thể không làm cho người ta sinh lòng phẫn hận à."Ba, mẹ."Giang Hải Hải vừa vào phòng, Đại Ny đã bưng cho anh một chậu nước giếng lau mặt, hiện tại mặt trời nắng gắt, làm việc cả buổi sáng, cả người đã sớm ướt đẫm, mùi mồ hôi hôi rình.Nước giếng vừa mới khoát lên thấm ướt mặt, Giang Hải Hải dùng khăn mặt lau đi, cũng không vắt khô, trực tiếp lau mặt, vừa lau mặt lau lưng, vừa nhìn ba mẹ anh.Giang Đại Hải lau chùi, động tác lại chậm lại, ba mẹ anh làm sao vậy, gương mặt cứng nhắc, là ai chọc đến bọn họ? Lập tức cảm giác trở lại bầu không khí trước khi sinh con trai, trong lòng Giang Đại Hải có lo sợ, nghĩ chẳng lẽ mấy cô con gái chọc cho ba mẹ không vui?Ánh mắt Giang Đại Hải xẹt qua trên bánh bao lương thực khô trên bàn, đây không phải là bánh bao tối hôm qua anh đưa cho con gái sao, sao lại đến tay mẹ anh."Mẹ, cái bánh bao kia là con cho mấy đứa Đại Ny, không nói với mẹ, nếu mẹ tức giận, vậy thì mắng con đi." Giang Đại Hải cho rằng ba mẹ vì chuyện này mà tức giận, cũng không lau mặt nữa, nhìn Đại Ny vẫn luôn nháy mắt với anh, há miệng nhận sai.Lương thực trong nhà vẫn luôn do Miêu lão thái thái phân phối, mọi người trong nhà kiếm được đều phải giao nộp, nếu dám lừa lão thái thái giấu đồ, một khi bị phát hiện, nhất định sẽ làm cho cả nhà loạn cào cào."Ai, con là một thằng ngốc." Miêu lão thái thở dài, cũng không nói gì với anh, đứng dậy đi vào phòng bếp."Đại Ny, còn không đi gọi Nhị Ny tới hỗ trợ, ở trong phòng làm tiểu thư ngày xưa." Miêu lão rống lớn một tiếng, Giang Đại Ny vội vàng dẫn theo Nhị muội đến phòng bếp hỗ trợ.Giang Đại Hải nhìn bộ dáng này của mẹ anh, có hơi luống cuống gãi gãi đầu, cảm giác không giống vì chuyện này mà tức giận, vậy rốt cuộc là vì cái gì? Nhìn ba anh, khuôn mặt Giang lão đầu, Giang Đại Hải có hơi kinh ngạc, cũng không dám hỏi nữa.Nhị Ny theo chị vào bếp, Đại Ny đốt lửa, để Nhị Ny nhìn, sau đó mang ghế dựa đệm dưới chân, cầm thìa lớn không ngừng khuấy lương thực thô trong nồi.Ngũ cốc trộn giữ khoai lang hấp chín và bột ngô, miến lúa mì, các loại rau dại thêm nước nấu thành, chỉ cần nước thêm nhiều một chút, những bột mì kia hút nước, cũng phình lên không ít, cứ như vậy, bụng no cũng nhanh, chỉ là đói cũng rất nhanh.Làm loại ngũ cốc này thì phải quấy bột nhão đến mức sệt lại, nếu không bột rất dễ dính vào chảo, không chỉ nồi sắt khó làm sạch, bột nhão ăn cũng sẽ có mùi sắt sống. Khuấy bột nhão không phải là một công việc nhẹ nhàng, nhưng Giang Đại Ny đã sớm quen với việc mỗi ngày nấu ba thùng thức ăn cho heo, cách nấu bột nhão này cũng không khác gì nấu thức ăn cho heo.Hơn nữa hương vị của ngũ cốc trộn nhau còn thơm hơn nhiều so với thức ăn cho lợn, để Giang Đại Ny chọn, cô bé càng thích khuấy đảo lương thực thô này cả đời.May mắn Miêu lão thái không biết ý nghĩ của cháu gái này, lúc này bà đang làm bánh bao gạo, mỗi một cái đại khái to bằng nắm tay trẻ con, cẩn thận lấy sạch mì gạo trên tay, đặt tất cả bánh bao vào nồi hấp.Cái bánh bao thô có bột mì trắng kia được Miêu lão thái cẩn thận dùng nước rửa sạch bụi bặm bên trên, bỏ vào cùng trong nồi hấp.Giang Nhị Ny nhìn động tác của bà nội, hàm răng cắn chặt môi dưới, sớm biết nên ở trên núi chia bánh bao, hiện tại vào trong tay bà nội, các cô bé một ngụm cũng không ăn được.Đừng nói mấy cô bé hối hận, Miêu lão thái lấy đồ nấu xong dọn ra ngoài cũng như thế.