Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thập Lý Hồng Liên Diễm Tửu

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thập Lý Hồng Liên Diễm Tửu
  3. Chương : 37

Chương : 37

Ta trở lại trong phòng, ngồi xuống, thật lâu mà vẫn không có cách nào tiêu hóa cuộc đối thoại vừa nghe.

Ba hộ pháp liệu có ý ly gián, hy vọng ta rời khỏi Trọng Liên?

Nếu là như vậy, bọn họ thà rằng Trọng Liên gặp phải nguy hiểm, đều muốn đuổi ta đi. Trọng Liên rời khỏi cảm tình, tuyệt đối là một nam nhân. Quyết định của các hộ pháp, chưa chắc đã sai.

Không loại trừ khả năng này, nhưng bọn họ sẽ không nói dối. Trừ phi bọn họ muốn tự sát tập thể.

Trọng Liên thế mà lại bức tử huynh ấy.

Ta dùng sức lắc đầu, nhưng tình cảnh kia như thế nào cũng không biết đi.

Một lúc sau, đẩy cửa mà ra, đi thẳng đến phòng Trọng Liên.

Trọng Liên ngồi cạnh cửa sổ, ngâm một bình trà nhỏ, xiêm áo chỉnh tề, đang đánh cờ cùng Vũ Văn trưởng lão. Vũ Văn trưởng lão nhăn mày nhíu chặt, trông càng thêm già, ngón trỏ ngón giữa kẹp quân trắng, mãi chưa quyết định. Trọng Liên thì vô cùng thong dong, gảy gảy quân đen, mặt đang mỉm cười.

Ta tiến vào, hắn nhặt quân đen lên, nhìn thấy ta.

Ta đi đến ngồi phía sau hắn: “Không có gì, ngươi hạ cờ đi.”

Trọng Liên ậm ừ, rồi bất động thanh sắc nhấc quân đen.

Vũ Văn trưởng lão hạ một quân.

Trọng Liên hạ.

Vũ Văn trưởng lão lại hạ tiếp.

Trọng Liên hạ lần nữa.

Vũ Văn trưởng lão cười hắc hắc, cầm quân cờ lên cao: “Cung chủ, người xác định đi như thế? Không hối hận?”

Trọng Liên nao nao: “Thì ra là thế, Vũ Văn trưởng lão quả nhiên cao minh.”

“Ván cờ này ta thắng cũng không cao minh.” Vũ Văn trưởng lão liếc ta, hít một hơi, thu bàn cờ lại. “Xem ra Lâm công tử có việc muốn thương lưỡng với cung chủ. Lão hủ xin cáo từ.”

Vũ Văn trưởng lão đi rồi. Trọng Liên vẫn không chậm không nhanh, rót cho ta một ly trà, chỉ chỗ của Vũ Văn trưởng lão.

“Ngồi ở đây đi.”

Ta ngồi qua: “Ngươi giờ tính thế nào?”

“Ta đang bảo thuộc hạ thu dọn đồ đạc. Chúng ta phải lập tức đi thôi.”

“Vì sao?”

“Hành tung của chúng ta đã bị Linh Kiếm sơn trang phát hiện. Bọn họ đã nghe tin ta mất võ công, mang theo rất nhiều danh môn đệ tử đuổi theo. Số lượng không nhỏ.”

“Cung chủ quả nhiên độ lượng rộng rãi, thời khắc này còn có tâm tư chơi cờ.” Ta vội vàng đứng lên. “Còn không chạy nhanh lên?”

“Ngoài thành Trường An đã bị bao vây. Dù chạy đi đâu cũng không tránh được đánh nhau một hồi.”

“Đây là kinh sư, triều đình chẳng lẽ mặc bọn họ làm bậy?”

“Lục vương gia là vì giang hồ phân tranh mà qua đời, trưởng tử của Lục vương gia lại đứng đầu tà giáo nổi danh ngang với Trọng Hỏa cung. Ngươi cho rằng triều đình sẽ giúp đỡ chúng ta sao.”

Giờ phút này không hợp để giải quyết ân oán cá nhân. Trọng Liên đi lại bình tĩnh, lòng ta lại nóng như lửa đốt. Một số đông nhân mã từ sông Trường An đi thẳng ra cửa nam kinh sư.

Bên ngoài hoang vu, sắc trời bắt đầu tối.

Bỏ lại xe ngựa cùng đống hành lý, ta với Trọng Liên cưỡi một ngựa.

“Hoàng nhi, đêm qua ta mơ một giấc mộng rất kì quái.” Trọng Liên cầm dây cương, thấp giọng nói. “Ta mơ thấy ta nấu cơm cho ngươi, ngươi ở cạnh dùng đũa gõ bát chờ. Chờ ta bê nồi tới rồi, ngươi xem thứ bên trong rồi ngừng nói luôn.”

“Bên trong không phải đầu người đó chứ?”

“Không phải, là gà. Một đám gà con chưa giết mà bị ném trực tiếp vào nồi. Gà này chưa chết, chỉ là sắp chết. Có một con gà nửa chín đột ngột vùng lên, kéo đồng bạn của nó xuống ăn thịt. Ăn một miếng, lại xé một khối thịt của mình, phóng tới miệng ngươi, kỉ kỉ kêu vài tiếng. Ngươi không nói nổi, ăn cũng không vô. Ta nói, đây đều là gà ta nuôi, cho nên chúng nó rất nghe lời, ta bảo chúng nó làm gì thì chúng nó làm cái đó, cho nên cứ ăn hết mình, không có vấn đề gì.”

Nghe những lời này của hắn khiến ta lạnh người. (Aki: Nghe những lời này của Liên tỷ tỷ khiến ta không dám ăn thịt gà!)

“Ta có phản ứng gì?”

“Ngươi bị ta dọa khóc, chạy đi. Sau đó, một mình ta ăn hết lũ gà.”

Ta không nói gì.

“Giấc mộng rất kỳ quái, có phải hay không?” Trọng Liên cười khẽ.

Im lặng một lát, trong rừng ẩn hiện có tiếng vang.

Ta nói: “Ta cũng mơ. Ngươi muốn nghe không?”

“Ừ.”

“Ta mơ thấy hôm qua ta sử dụng tuyệt kĩ tất sát của Thanh Liên Hoa Mục, ‘Tuyệt Cung Vô Ảnh Chưởng’, ta không có nhớ mình lại là người đê tiện như thế. Thật là đáng sợ.”

“Thật sao? Ta chưa bao giờ nghe qua.”

“Liên cung chủ đã bao giờ luyện qua Thanh Liên Hoa Mục đâu, làm sao biết ảo diệu trong đó.”

“Lâm công tử cứ nói đừng ngại.”

“Thanh Liên Hoa Mục chú trọng chưởng pháp, đao pháp là phụ, xuất chưởng thực ra là xuất đao, xuất đao thực ra là xuất chưởng. Hai thứ cùng kết hợp, võ công tầm thường tuyệt không thể so sánh. Hình như võ công của Trọng Hỏa cung đều là đến tầng thứ chín, đúng không?”

Trọng Liên gật gật đầu.

“Mà ‘Tuyệt Cung Vô Ảnh chưởng này’, là tầng thứ mười được giấu của Thanh Liên Hoa Mục. Ta không hù dọa ngươi, chiêu này khủng bố hơn Liên Thần cửu thức nhiều. Đáng tiếc chiêu thức kinh thiên động địa bậc nhất này, có một khuyết điểm vô cùng lớn, đó là không có tác dụng với nữ nhân.”

“Sao thế?”

“Ta cho nó cái tên, gọi là ‘Tự Cung Vô Ảnh chưởng’”. Ta cười hắc hắc, tay áo lắc như đuôi cá. “Thế trận của nó cực khổng lồ, chỉ cần phóng ra, trong phạm vi năm dặm sẽ phát sinh cảnh tưởng kì dị: dương x bay loạn, *** huyết như bão, lập tức gục trên mặt đất, là một thi thể thái giám đã chảy khô máu.”

(Aki: mặt nhăn: Có định cho người ta ăn cơm không thế? lược bỏ 1000 từ muốn nói)

Trọng Liên cười nói: “Ngươi đừng xuất chiêu lúc này, ta cho dù phải chết, cũng không muốn cái chết kiểu này.”

“Yên tâm, không đánh của ngươi.” Ta phóng chưởng rít gào. “Xem Tuyệt Cung Vô Ảnh chưởng của ta —- A!”

Trong phút chốc, người cưỡi ngựa giục ngựa, người trên cây bay vọt, trong rừng tán loạn, trên mấy chục thân ảnh té trốn tứ phương.

Ta cầm lấy tay Trọng Liên, dùng sức vung dây cương. Con ngựa chạy như bay, ta quay đầu hét với đệ tử Trọng Hỏa cung: “Chạy mau!”

Những người chạy ra này, có mấy người, ta nhìn bóng dáng là nhận ra rồi.

Linh Kiếm sơn trang Khinh Yến Tiễn Ngọc Cẩm, khoái kiếm Vô Cầm ti.

Vũ Đương đại đệ tử Đàm Dịch.

Thục Sơn Hồ Hiên.

Hoa Sơn phó chưởng môn Trương Ngư Nhạc.

Ai ngờ không chạy được mấy dặm, một loạt trường kiếm từ trong cây cối lao ra.

Ta thấy phía trước lóe lên, trường kiếm kia đâm thẳng vào khe hở giữa ta và Trọng Liên. Ta ngang tay đánh một chưởng, chân nhấc lên trên, đá rơi thanh kiếm kia.

Xem tay áo choàng kia, ta bỗng nhớ ra, thế gian này còn có một môn phái tên Nga My.

Nhu giả cương chi bản, cương giả nhu chi dụng. Chính là bản truyền của Nga My.

Nhu giả cương chi bản, cương giả nhu chi dụng: tạm hiểu: nhu là cái gốc của cương, cương là cách dùng của nhu.

Trốn cũng không kịp rồi, mới vừa hoãn đôi chút, một nhóm đệ tử Nga My xuyên qua, từ cây cối mà ra, thoáng chốc kiếm bay liên tục. Cực cương cực nhu, cương nhu hỗ trợ, nhẹ nhàng phiêu dật, như gần như xa.

Trận pháp Nga My bày ra, ta nhìn đến hoa mắt. Hoặc là không làm, đã làm phải làm tới cùng, múa đao chém lung tung, không ngờ không chém trúng một người, đại thương lòng tự tôn.

“Bình tĩnh một chút.” Trọng Liên nói. “Trận pháp của các nàng nhìn qua sơ hở liên tục, kì thực là mở cửa dụ địch vào, lấy giả đánh tráo. Lấy tiến làm lùi, là phương pháp chiến thắng.”

(Aki: Liên tỷ tỷ giảng bài quá cao siêu => mình ko có tư chất học võ công.)

Ta gật gật đầu, dưới tay điểm, liêu, câu, thu. (vén lên, móc vào, thu được. Gì trời?)

Thân hình đám người giống như mũi tên, quanh thân là kình lực.

Phía trước khói xanh nổi lên, sắp qua quan khẩu.

Tả ngăn hữu chắn, nếu khôn tiến công, hai bên giằng co liên tục tới hơn một nén hương cho xem.

Cuối cùng có người chịu không nổi cảm dỗ, khi tay ta thu lại, đột nhiên một kiếm đâm ra. Ta nhìn thấy cơ hội tốt, một đao chém vào cánh tay của đệ tử Nga My, trước khi nàng kịp né, thu lại, rồi lại đâm vào tay nàng. Nàng kêu thảm thiết, ném kiếm.

Phá trận.

Ta giục ngựa vọt tới trước.

“Hoàng nhi, mới vừa rồi ngươi nên chém tay nàng.”

Ta không nói gì.

Mắt thấy cây cối chạy ra.

“Ta biết đổi lại là ngươi, ngươi sẽ làm như vậy.”

“Ngươi không chém nàng, trốn không thoát.”

“Chém nàng, mười năm sau ta sẽ biến thành ngươi thứ hai của bây giờ.”

Lãnh huyết vô tình, bốn bề là địch. Nếu mất đi sức mạnh to lớn, người khắp thiên hạ, sẽ đến mà giết.

Trọng Liên không nói.

Nhưng hắn nói không sai.

Đã nhìn thấy được cảnh sắc bình nguyên rồi, người đột nhiên xuất hiện hơn trăm. Ta kinh hãi:: “Sao có thể như vậy?”

Trọng Liên vẫn như cũ không trả lời ta.

Kỳ thật trong lòng sớm rõ. Tay nữ nhân kia vẫn còn, trận pháp có thể duy trì.

Nam tôn Vũ Đương, bắc sùng Thiếu Lâm.

Ta nhìn thấy đệ tử Vũ Đương

Nhưng hắn nói được đúng vậy.

Thái Ất huyền môn kiếm trận.

Kiếm tùy thân, thân mang kiếm. Thần hình bên trong, hình cùng ý hợp, ý cùng khí hợp, khí cùng thần hợp. Động như giao long nổi trên mặt nước, tĩnh như linh miêu bắt chuột. Bên trong hoạt động, tay phân âm dương, thân tàng bát quái, bước đạp cửu cung. Chí bảo trấn sơn của Vũ Đương, bí truyền phương pháp, cùng bù trừ cho khuyết điểm của kiếm pháp Nga My, trận pháp tối cao.

Chúng ta bị đại địch kiếm trận vây quanh.

Đệ tử Trọng Hỏa cung phía sau đã sớm đình chỉ hành động, chờ đợi chỉ lệnh của Trọng Liên.

Trọng Liên hỏi: “Mấy phần thắng?”

“Không.”

Vừa dứt lời, có người phóng ra. Ta chỉ có thể ngăn hai cái, chỉ hai cái. Một trường kiếm thứ ba như rắn, lòng tham không đáy, đâm vào bụng ta.

“Hoàng nhi!!” Trọng Liên kinh hãi, ôm chặt lấy ta.

Đúng lúc người nọ đâm kiếm thứ hai lên, hắn một chưởng phản lại, khiến người nọ bắn ra mấy chục thước.

“Ta biết mà.” Ta ho vài tiếng, máu tươi tuôn ra. “Ngươi gạt ta.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5676 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5220 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4540 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4465 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4362 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter