Chương 7: Hội Trưởng Hội Học Sinh
Cố Thanh nhìn thấy gương mặt họ mà hả hê, Lão Vương lúc này liền lên tiếng:
" Nhóm của Thiên Hổ bị đình chỉ một tuần, ở nhà viết bản kiểm điểm hai nghìn từ nộp cho thầy"
Các vị phụ huynh ở đó liền hốt hoảng giải thích muốn bao biện cho con họ nhưng thầy Hiệu trưởng không nghe bất kỳ lời nói nào hết,Cố Thanh lúc này liền nói với Ôn Dương:
"Đi thôi bảo bối,hết chuyện của chúng ta rồi"
Trước khi bước ra khỏi phòng Hiệu trưởng Ôn Dương còn quay đầu lại nói:
"Tôi không có mẹ dạy nhưng cũng thật may mắn vì có mẹ nhưng vẫn không được dạy dỗ đàng hoàng"
Ôn Dương nói xong cùng Cố Thanh rời đi, khiến mấy vị phụ huynh đấy tức điên nhưng không làm được gì cô,Ôn Dương cùng Cố Thanh kéo nhau ra ngoài trường ăn xiên bẩn,bầu trời cũng gần ngã tối, ở những quán ăn tấp nập đông đúc ánh đèn nhộn nhịp,tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp,Ôn Dương vừa ngồi trong một quán ngoài trời miệng không ngừng ngậm cây xiên nói:
"Mà bảo bối này,sao cậu biết họ gây chuyện trước thế, đoạn clip đó từ đâu ra vậy"
Cố Thanh liền vui vẻ nói:
"Chẳng phải đám hoa khôi đó gây chuyện ở canteen sao, người của tớ ở đó rất nhiều họ chụp lại đăng lên Confession của trường rồi, còn về đoạn clip là một người bạn của tớ đã quay và gửi cho tớ xem, vừa nhìn đã biết là cậu rồi "
Cố Thanh cầm lon bia lắc lắc vài cái thích thú vừa nói vừa nhìn Ôn Dương,Ôn Dương chỉ "Ồ" một tiếng,chằm chằm nhìn lon bia trên tay của Cố Thanh sau đó ngước nhìn Cố Thanh bằng ánh mắt long lanh,Cố Thanh liền quay chỗ khác nói:
"Bảo bối nhà cậu đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó,cậu không được uống đâu"
Ôn Dương nghe Cố Thanh nói liền ỉu xìu, nước mắt hai hàng tập trung ăn xiên nướng của mình,Cố Thanh lúc này chỉ có một suy nghĩ"Thiệt tình mình xuýt chút nữa bị sự đáng yêu của con bé đánh gục rồi "
Ôn Dương lúc này nhớ ra gì đó liền hỏi,tay thì liên thoắt gắp thức ăn:
"Cậu nói người của cậu là có ý gì thế"
Cố Thanh vừa nói vừa gắp đồ ăn bỏ vào đĩa của Ôn Dương thản nhiên nói:
"Cậu vào trường đã nghe qua các hội chưa"
Ôn Dương vừa ăn vừa gật gật đầu,Cố Thanh liền nói tiếp:
"Đã nghe qua Hội thông tin chưa"
Ôn Dương cũng ra sức gật đầu, cầm chai sữa uống,Cố Thanh thản nhiên nói:
"Tớ là Hội Trưởng hội thông tin không có gì mà tớ không biết hết"
Ôn Dương nghe xong cũng gật đầu, rồi liền thấy có gì đó sai sai Ôn Dương liền nhìn chằm chằm Cố Thanh
*Phụt*
Toàn bộ sữa trong miệng đều phun ra hết,Cố Thanh chỉ bình thản né sang một bên,Ôn Dương liền lớn tiếng nói:
"Bảo, bảo bối đừng nói với tớ cậu là người chuyên đi bốc phốt người khác đấy nhé"
Cố Thanh liền nổi mấy đường hắc tuyến trên mặt,tay đập mạnh xuống bàn hét lớn:
"Nè,nè ai đồn ác thế hả"
Ôn Dương vừa gặm đùi gà vừa nói:
"Các bạn trong lớp đều nói vậy mà"
Cố Thanh liền nhanh chóng nói:
"Cái đó là do các nhánh nhỏ làm không phải tớ"
Ôn Dương nghe vậy chỉ gật gật đầu rồi tập trung ngồi ăn phần cơm của mình,Cố Thanh cười bất lực nhìn Ôn Dương nghĩ "Vẫn ham ăn như lúc còn nhỏ"
Cố Thanh đang nhìn Ôn Dương thì tiếng chuông điện thoại vang lên,cậu liền đi ra xa nghe điện thoại, được một lúc thì đi tới chỗ Ôn Dương nói:
"Tớ đến live show cậu muốn đi cùng tớ không"
Ôn Dương lập tức nói:
"No,tớ muốn chở về ký túc xá dọn dẹp một chút "
Cố Thanh liền gật đầu đi tới xoa đầu cô nói:
"Được vậy cậu ăn tiếp đi,tớ đi trước"
Cố Thanh liền tạm biệt cô rồi rời đi,Ôn Dương cũng nhanh chóng ăn hết phần ăn rồi cũng định bụng sẽ quay về trường nhưng thời gian vẫn còn sớm,cô liền ghé vào công viên ngở băng ghế công viên học bài luôn.Ôn Dương ngồi dùng cây viết gõ gõ đầu vì bài tập có hơi khó,cô suy nghĩ một lúc cũng không ra cô đưa mắt nhìn đến đài phun nước bên cạnh thấy có một cô gái rất xinh đẹp mái tóc màu trắng đen, đôi mắt màu xám tro,bận đồng phục màu trắng của trường Trung Du,cô thấy lạ nãy giờ cô gái này đã ngồi thẫn thờ ngây băng ghế đối diện thác nước, ngồi nhìn đã được một tiếng rồi,vẫn cứ thẫn thờ như vậy.Tính tò mò trỗi dậy Ôn Dương liền chạy tới bên cạnh chị gái đó chọc chọc vào vai chị ấy,chị gái ấy phản ứng lại quay lại nhìn Ôn Dương thì khá bất ngờ,Ôn Dương cười một cách đáng yêu hỏi:
" Chị ơi, cái đài phun nước có gì sao chị,em thấy chị ngồi thẫn thờ nhìn nó nãy giờ lâu lắm rồi á"
Hoàng Băng có hơi ngạc nhiên nhìn Ôn Dương hỏi:
"Sao em còn ở đây ký túc xá nữ giờ này đã sắp đóng cửa rồi đấy"
Ôn Dương có hơi ngượng nghịu tròn xoe mắt nói:
"Chị biết em sao"
Hoàng Băng nhìn Ôn Dương khó hiểu hỏi:
"Em chẳng phải Ôn Dương lớp 10A sao"
Ôn Dương nghe Hoàng Băng nói thì cười hì hì đưa tay sờ đầu nói nhìn rất đáng yêu:
"Hì hì,em bị mù mặt nên không nhớ nổi đâu ạ"
" Nhóm của Thiên Hổ bị đình chỉ một tuần, ở nhà viết bản kiểm điểm hai nghìn từ nộp cho thầy"
Các vị phụ huynh ở đó liền hốt hoảng giải thích muốn bao biện cho con họ nhưng thầy Hiệu trưởng không nghe bất kỳ lời nói nào hết,Cố Thanh lúc này liền nói với Ôn Dương:
"Đi thôi bảo bối,hết chuyện của chúng ta rồi"
Trước khi bước ra khỏi phòng Hiệu trưởng Ôn Dương còn quay đầu lại nói:
"Tôi không có mẹ dạy nhưng cũng thật may mắn vì có mẹ nhưng vẫn không được dạy dỗ đàng hoàng"
Ôn Dương nói xong cùng Cố Thanh rời đi, khiến mấy vị phụ huynh đấy tức điên nhưng không làm được gì cô,Ôn Dương cùng Cố Thanh kéo nhau ra ngoài trường ăn xiên bẩn,bầu trời cũng gần ngã tối, ở những quán ăn tấp nập đông đúc ánh đèn nhộn nhịp,tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp,Ôn Dương vừa ngồi trong một quán ngoài trời miệng không ngừng ngậm cây xiên nói:
"Mà bảo bối này,sao cậu biết họ gây chuyện trước thế, đoạn clip đó từ đâu ra vậy"
Cố Thanh liền vui vẻ nói:
"Chẳng phải đám hoa khôi đó gây chuyện ở canteen sao, người của tớ ở đó rất nhiều họ chụp lại đăng lên Confession của trường rồi, còn về đoạn clip là một người bạn của tớ đã quay và gửi cho tớ xem, vừa nhìn đã biết là cậu rồi "
Cố Thanh cầm lon bia lắc lắc vài cái thích thú vừa nói vừa nhìn Ôn Dương,Ôn Dương chỉ "Ồ" một tiếng,chằm chằm nhìn lon bia trên tay của Cố Thanh sau đó ngước nhìn Cố Thanh bằng ánh mắt long lanh,Cố Thanh liền quay chỗ khác nói:
"Bảo bối nhà cậu đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó,cậu không được uống đâu"
Ôn Dương nghe Cố Thanh nói liền ỉu xìu, nước mắt hai hàng tập trung ăn xiên nướng của mình,Cố Thanh lúc này chỉ có một suy nghĩ"Thiệt tình mình xuýt chút nữa bị sự đáng yêu của con bé đánh gục rồi "
Ôn Dương lúc này nhớ ra gì đó liền hỏi,tay thì liên thoắt gắp thức ăn:
"Cậu nói người của cậu là có ý gì thế"
Cố Thanh vừa nói vừa gắp đồ ăn bỏ vào đĩa của Ôn Dương thản nhiên nói:
"Cậu vào trường đã nghe qua các hội chưa"
Ôn Dương vừa ăn vừa gật gật đầu,Cố Thanh liền nói tiếp:
"Đã nghe qua Hội thông tin chưa"
Ôn Dương cũng ra sức gật đầu, cầm chai sữa uống,Cố Thanh thản nhiên nói:
"Tớ là Hội Trưởng hội thông tin không có gì mà tớ không biết hết"
Ôn Dương nghe xong cũng gật đầu, rồi liền thấy có gì đó sai sai Ôn Dương liền nhìn chằm chằm Cố Thanh
*Phụt*
Toàn bộ sữa trong miệng đều phun ra hết,Cố Thanh chỉ bình thản né sang một bên,Ôn Dương liền lớn tiếng nói:
"Bảo, bảo bối đừng nói với tớ cậu là người chuyên đi bốc phốt người khác đấy nhé"
Cố Thanh liền nổi mấy đường hắc tuyến trên mặt,tay đập mạnh xuống bàn hét lớn:
"Nè,nè ai đồn ác thế hả"
Ôn Dương vừa gặm đùi gà vừa nói:
"Các bạn trong lớp đều nói vậy mà"
Cố Thanh liền nhanh chóng nói:
"Cái đó là do các nhánh nhỏ làm không phải tớ"
Ôn Dương nghe vậy chỉ gật gật đầu rồi tập trung ngồi ăn phần cơm của mình,Cố Thanh cười bất lực nhìn Ôn Dương nghĩ "Vẫn ham ăn như lúc còn nhỏ"
Cố Thanh đang nhìn Ôn Dương thì tiếng chuông điện thoại vang lên,cậu liền đi ra xa nghe điện thoại, được một lúc thì đi tới chỗ Ôn Dương nói:
"Tớ đến live show cậu muốn đi cùng tớ không"
Ôn Dương lập tức nói:
"No,tớ muốn chở về ký túc xá dọn dẹp một chút "
Cố Thanh liền gật đầu đi tới xoa đầu cô nói:
"Được vậy cậu ăn tiếp đi,tớ đi trước"
Cố Thanh liền tạm biệt cô rồi rời đi,Ôn Dương cũng nhanh chóng ăn hết phần ăn rồi cũng định bụng sẽ quay về trường nhưng thời gian vẫn còn sớm,cô liền ghé vào công viên ngở băng ghế công viên học bài luôn.Ôn Dương ngồi dùng cây viết gõ gõ đầu vì bài tập có hơi khó,cô suy nghĩ một lúc cũng không ra cô đưa mắt nhìn đến đài phun nước bên cạnh thấy có một cô gái rất xinh đẹp mái tóc màu trắng đen, đôi mắt màu xám tro,bận đồng phục màu trắng của trường Trung Du,cô thấy lạ nãy giờ cô gái này đã ngồi thẫn thờ ngây băng ghế đối diện thác nước, ngồi nhìn đã được một tiếng rồi,vẫn cứ thẫn thờ như vậy.Tính tò mò trỗi dậy Ôn Dương liền chạy tới bên cạnh chị gái đó chọc chọc vào vai chị ấy,chị gái ấy phản ứng lại quay lại nhìn Ôn Dương thì khá bất ngờ,Ôn Dương cười một cách đáng yêu hỏi:
" Chị ơi, cái đài phun nước có gì sao chị,em thấy chị ngồi thẫn thờ nhìn nó nãy giờ lâu lắm rồi á"
Hoàng Băng có hơi ngạc nhiên nhìn Ôn Dương hỏi:
"Sao em còn ở đây ký túc xá nữ giờ này đã sắp đóng cửa rồi đấy"
Ôn Dương có hơi ngượng nghịu tròn xoe mắt nói:
"Chị biết em sao"
Hoàng Băng nhìn Ôn Dương khó hiểu hỏi:
"Em chẳng phải Ôn Dương lớp 10A sao"
Ôn Dương nghe Hoàng Băng nói thì cười hì hì đưa tay sờ đầu nói nhìn rất đáng yêu:
"Hì hì,em bị mù mặt nên không nhớ nổi đâu ạ"