Chương 13: Ở trương (2)
Lạc Ngạn Tinh trông giống như một thiếu niên lạnh lùng và cứng rắn nhưng khi cười lại rất tỏa nắng và đẹp trai với kinh nghiệm nhiều năm từ thời thơ ấu đến khi trở về nhà Lạc đã biến cậu thành một kẻ côn đồ và tàn nhẫn.
Lạc Ngạn Tinh như vậy đương nhiên rất ít khi đỏ mặt mà một khi đỏ mặt thì thật sự cùng hình tượng cả người cậu tương phản rất lớn.
Nhưng Lạc Ngạn Tinh như vậy trong mắt Địch Tiểu Địch ngược lại, lại đặc biệt đáng yêu.
Tư thục Tuyền Ứng chắc cũng chỉ có Địch Tiểu Địch sẽ không bởi vì Lạc Ngạn Tinh đột nhiên đỏ mặt mà quá mức kinh ngạc cho dù là hai năm này Lạc Ngạn Tinh chơi cùng Dịch Mộ Trầm cùng Quý Đông Nhiên không tệ nhưng khi trở về trường hai người họ mà nhìn thấy một màn như vậy chắc chắn sẽ cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Không ai nghĩ tới Lạc Ngạn Tinh sẽ đỏ mặt nhưng cô biết bởi vì bọn họ đã từng cùng nhau lớn lên như thanh mai trúc mã. Không ai nhìn thấy bộ dáng Lạc Ngạn Tinh đỏ mặt nhưng cô đã gặp qua, lần đầu tiên cậu đỏ mặt chính là bởi vì cô.
Nghĩ tới đây tâm tình Địch Tiểu Địch vốn không tệ nay lại tốt hơn vài phần cô lấy điện thoại di động ra trước tiên gửi cho bạn tốt Mộc Quả Nhi ở trường trước đây vài cái biểu cảm "Bảo bảo vui vẻ" sau đó suy nghĩ một chút đăng nhập vào ốc đảo Weibo đem ảnh chụp chai sprite chụp trước đó đăng lên.
Cô không chọn tiếp tục nói chuyện với Lạc Ngạn Tinh bởi vì biết hiện tại cô vừa mở miệng Lạc Ngạn Tinh nhất định sẽ rất xấu hổ.
Cô tuy rằng rất vui vẻ vì mình có thể nhìn thấy bộ dáng của cậu mà người khác chưa từng thấy qua nhưng không muốn cậu cảm thấy quẫn bách.
Thích một người sẽ đứng ở góc độ của cậu suy nghĩ sự tình cho cậu cũng bởi vì thích cho nên cậu có một chút khó chịu cô cũng sẽ đều thấy không vui.
Ốc đảo là phần mềm mới mà Weibo đưa ra cách đây không lâu lúc ấy Địch Tiểu Địch đang chơi Weibo thấy một họa sĩ bình thường mà cô rất thích đăng bài tuyên bố rời khỏi Weibo để chơi ốc đảo sau này bản nháp anime đều được đăng ở ốc đảo vì thế cô mới đi theo sang bên ốc đảo nhưng bản thân cô vẫn chưa từng đăng bài.
Địch Tiểu Địch nhìn ảnh của chai sprite trở thành động thái đầu tiên của cô trên ốc đảo âm thầm quyết định biến tài khoản ốc đảo thành một thiên đường bí mật mà chỉ mình cô biết để thể hiện tình cảm với cậu.
Trong thiên đường bí mật này cất giấu tâm tư thầm mến của cô cũng cho thấy cô quyết định chấm dứt mối tình thầm lặng này.
Địch Tiểu Địch chuyển đến tư thục Tuyền Ứng cũng không có ý định thầm mến Lạc Ngạn Tinh nàng lớn mật đi tới nơi này là muốn thử xem có thể cùng Lạc Ngạn Tinh ở bên nhau hay không.
Nếu có thể, cô ấy sẽ kết thúc mối tình thầm kín của một người và bắt đầu mối tình của hai người.
Nếu không thể nàng cũng sẽ thoải mái chấm dứt đoạn thầm mến này không đến mức để cho mình vài năm sau nhớ tới đoạn thầm mến không bệnh mà chết mà sẽ chết vì hối hận.
Lạc Ngạn Tinh nhìn thấy Địch Tiểu Địch cúi đầu nghịch điện thoại vết đỏ trên mặt cậu cũng đã dần dần nhạt đi trước đây đều như vậy mỗi lần cậu vì chuyện gì mà xấu hổ cô sẽ đều giả bộ như không có chuyện gì mượn chuyện này để giảm bớt xấu hổ của anh.
Lạc Ngạn Tinh bỗng nhiên phát hiện bầu không khí khi ở chung giữa cậu và Địch Tiểu Địch dường như vẫn luôn thoải mái như vậy.
Cho dù bọn họ đã mấy năm không gặp nhưng cũng giống như đã sống cùng nhau thật lâu không cần cố ý mà hòa hợp lẫn nhau đều có thể tìm được điểm làm cho mình cùng đối phương cảm thấy thoải mái nhất.
Lạc Ngạn Tinh đem chai sprite trên bàn lấy đến bên mình mở ra chính mình uống một ngụm.
Địch Tiểu Địch nghe được động tĩnh của cậu biết cậu đã không còn xấu hổ vì thế thu lại điện thoại di động bắt đầu ăn cơm trưa của mình.
Lúc ăn cơm Lạc Ngạn Tinh và Địch Tiểu Địch đều theo thói quen không nói chuyện nhưng cho dù không nói lời nào bầu không khí giữa hai người vẫn rất hòa hợp.
Địch Tiểu Địch vừa ăn, vừa nhớ tới "Trước cửa" của Cố Thành:
"Cỏ đang kết hạt giống của nó"
"Gió đang làm lay động lá của nó."
"Chúng ta đứng và im lặng"
"Trông thật đẹp"
Lạc Ngạn Tinh như vậy đương nhiên rất ít khi đỏ mặt mà một khi đỏ mặt thì thật sự cùng hình tượng cả người cậu tương phản rất lớn.
Nhưng Lạc Ngạn Tinh như vậy trong mắt Địch Tiểu Địch ngược lại, lại đặc biệt đáng yêu.
Tư thục Tuyền Ứng chắc cũng chỉ có Địch Tiểu Địch sẽ không bởi vì Lạc Ngạn Tinh đột nhiên đỏ mặt mà quá mức kinh ngạc cho dù là hai năm này Lạc Ngạn Tinh chơi cùng Dịch Mộ Trầm cùng Quý Đông Nhiên không tệ nhưng khi trở về trường hai người họ mà nhìn thấy một màn như vậy chắc chắn sẽ cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Không ai nghĩ tới Lạc Ngạn Tinh sẽ đỏ mặt nhưng cô biết bởi vì bọn họ đã từng cùng nhau lớn lên như thanh mai trúc mã. Không ai nhìn thấy bộ dáng Lạc Ngạn Tinh đỏ mặt nhưng cô đã gặp qua, lần đầu tiên cậu đỏ mặt chính là bởi vì cô.
Nghĩ tới đây tâm tình Địch Tiểu Địch vốn không tệ nay lại tốt hơn vài phần cô lấy điện thoại di động ra trước tiên gửi cho bạn tốt Mộc Quả Nhi ở trường trước đây vài cái biểu cảm "Bảo bảo vui vẻ" sau đó suy nghĩ một chút đăng nhập vào ốc đảo Weibo đem ảnh chụp chai sprite chụp trước đó đăng lên.
Cô không chọn tiếp tục nói chuyện với Lạc Ngạn Tinh bởi vì biết hiện tại cô vừa mở miệng Lạc Ngạn Tinh nhất định sẽ rất xấu hổ.
Cô tuy rằng rất vui vẻ vì mình có thể nhìn thấy bộ dáng của cậu mà người khác chưa từng thấy qua nhưng không muốn cậu cảm thấy quẫn bách.
Thích một người sẽ đứng ở góc độ của cậu suy nghĩ sự tình cho cậu cũng bởi vì thích cho nên cậu có một chút khó chịu cô cũng sẽ đều thấy không vui.
Ốc đảo là phần mềm mới mà Weibo đưa ra cách đây không lâu lúc ấy Địch Tiểu Địch đang chơi Weibo thấy một họa sĩ bình thường mà cô rất thích đăng bài tuyên bố rời khỏi Weibo để chơi ốc đảo sau này bản nháp anime đều được đăng ở ốc đảo vì thế cô mới đi theo sang bên ốc đảo nhưng bản thân cô vẫn chưa từng đăng bài.
Địch Tiểu Địch nhìn ảnh của chai sprite trở thành động thái đầu tiên của cô trên ốc đảo âm thầm quyết định biến tài khoản ốc đảo thành một thiên đường bí mật mà chỉ mình cô biết để thể hiện tình cảm với cậu.
Trong thiên đường bí mật này cất giấu tâm tư thầm mến của cô cũng cho thấy cô quyết định chấm dứt mối tình thầm lặng này.
Địch Tiểu Địch chuyển đến tư thục Tuyền Ứng cũng không có ý định thầm mến Lạc Ngạn Tinh nàng lớn mật đi tới nơi này là muốn thử xem có thể cùng Lạc Ngạn Tinh ở bên nhau hay không.
Nếu có thể, cô ấy sẽ kết thúc mối tình thầm kín của một người và bắt đầu mối tình của hai người.
Nếu không thể nàng cũng sẽ thoải mái chấm dứt đoạn thầm mến này không đến mức để cho mình vài năm sau nhớ tới đoạn thầm mến không bệnh mà chết mà sẽ chết vì hối hận.
Lạc Ngạn Tinh nhìn thấy Địch Tiểu Địch cúi đầu nghịch điện thoại vết đỏ trên mặt cậu cũng đã dần dần nhạt đi trước đây đều như vậy mỗi lần cậu vì chuyện gì mà xấu hổ cô sẽ đều giả bộ như không có chuyện gì mượn chuyện này để giảm bớt xấu hổ của anh.
Lạc Ngạn Tinh bỗng nhiên phát hiện bầu không khí khi ở chung giữa cậu và Địch Tiểu Địch dường như vẫn luôn thoải mái như vậy.
Cho dù bọn họ đã mấy năm không gặp nhưng cũng giống như đã sống cùng nhau thật lâu không cần cố ý mà hòa hợp lẫn nhau đều có thể tìm được điểm làm cho mình cùng đối phương cảm thấy thoải mái nhất.
Lạc Ngạn Tinh đem chai sprite trên bàn lấy đến bên mình mở ra chính mình uống một ngụm.
Địch Tiểu Địch nghe được động tĩnh của cậu biết cậu đã không còn xấu hổ vì thế thu lại điện thoại di động bắt đầu ăn cơm trưa của mình.
Lúc ăn cơm Lạc Ngạn Tinh và Địch Tiểu Địch đều theo thói quen không nói chuyện nhưng cho dù không nói lời nào bầu không khí giữa hai người vẫn rất hòa hợp.
Địch Tiểu Địch vừa ăn, vừa nhớ tới "Trước cửa" của Cố Thành:
"Cỏ đang kết hạt giống của nó"
"Gió đang làm lay động lá của nó."
"Chúng ta đứng và im lặng"
"Trông thật đẹp"