Chương : 54
Hắn một mực vẫn có nghi hoặc. Mạnh Quân là một trưởng lão, đã ở tại núi Ngũ Lôi vài thập niên. Lại không am hiểu chế thuốc, rốt cuộc lão làm như thế nào để có được loại độc dược này. Hiện tại, đáp án đã được vạch trần.
Hắn cũng thật không ngờ. Nhiều năm hắn phải làm phế vật như vậy, chính là bởi vì sự đố kị mãnh liệt đến từ chính một thiếu niên khác ở bên ngoài, vào năm hắn mười một tuổi!
- Ha ha ha, không nghĩ tới sao!
Khi Xích Viêm Cung nói ra bí mật này, vẻ mặt nhẹ nhõm, đắc ý nói không ra lời. Thật giống như một chú bé rốt cục lấy ra món đồ chơi chính mình đắc ý nhất để giới thiệu cho mọi người.
- Ha ha, chuyện này ta đã sớm muốn nói ra. Đáng tiếc, phụ thân một mực nghiêm cấm ta tiết lộ chuyện này, lại càng không cho phép ta đi tới Ngũ Lôi Phái. Bằng không, năm đó ta đã sớm chạy đến núi Ngũ Lôi. Để xem thiên tài ngày xưa như ngươi sẽ phục ở dưới chân, liếm đầu ngón chân của ta như thế nào. Giờ nhìn ngươi sắp chết, thuận tiện lại nói cho ngươi một bí mật. Chức Thiếu chưởng môn này ngươi cũng sẽ không làm được bao lâu. Không lâu nữa, cả Ngũ Lôi Phái các ngươi đều phải thần phục Liệt Dương Tông chúng ta, đưa vào làm môn hạ tông phái chúng ta. Ngươi cho rằng tại sao ta để ngươi làm một con chó của ta, bởi vì ngươi sớm muộn gì đều là một con chó! Ha ha ha...
- Xích Viêm Cung, ngươi thật đúng là kẻ ngu xuẩn a!
Lâm Hi lắc đầu, mắt lộ ra một loại vẻ mặt xem thường:
- Ngươi thật sự cho là mình chỉ dựa vào một thân phận Thiếu chưởng môn Liệt Dương Tông của ngươi là có thể trấn áp được tất cả sao? Ta lúc trước đều đã quyết định buông tha cho ngươi. Nhưng mà hiện tại thì được rồi, ngươi rốt cục thành công tạo cớ để một mình ta giết ngươi. Hiện tại ta không còn bất cứ lý do gì nữa để lưu lại ngươi!
Trong mắt Lâm Hi xuất hiện ý định giết người lạnh lẽo.
Biết Xích Viêm Cung là kẻ khởi xướng hạ độc dược trên người mình, hắn đã không có lý do gì để buông tha hắn. Huống chi, Xích Viêm Cung vô lễ đã vượt ra ngoài giới hạn hắn dễ dàng tha thứ.
- Cái gì? Giết ta?
Xích Viêm Cung thật giống như nghe được chuyện cười cực lớn:
- Lâm Hi, ngươi có tin hay không. Chỉ cần ngươi dám động thủ đối với ta thì Ngũ Lôi Phái các ngươi sẽ vạn kiếp bất phục, tan thành tro bụi.
- Vậy thì đã sao? Ai tiêu diệt ai, còn không biết được?
Xích Viêm Cung ngẩn ngơ, tuy rằng là hắn phản ứng nhanh nhẹn mà lúc này cũng ngây dại. Sau một hồi lâu hắn mới phục hồi tinh thần lại, cả gương mặt đều tức tối đến tím ngắt. Hắn giơ một ngón tay chỉ vào Lâm Hi, hổn hển nói:
- Người đâu, giết hắn cho ta! Hiện tại liền giết hắn cho ta!
- Lâm Thiếu chưởng môn, thật xin lỗi! Muốn oán thì hãy oán ngươi không biết điều, chọc giận Tam Thái Tử. Hiện tại, đi tìm chết cho ta!
Bên cạnh Xích Viêm Cung, tên cường giả Võ Đạo Thần Hành Kỳ Lục Trọng trầm giọng nói. Lời nói vừa dứt, lập tức hắn liền ra tay.
Ầm!
Bên trong khu vực mười trượng, không khí nổ tung mãnh liệt, cuồng phong chợt bốc lên. Một bóng người phảng phất như con voi điên xé gió lao đến, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước người Lâm Hi. Cánh tay vừa nhấc lên, phảng phất một cây cự chuỳ hung hăng nện về phía Lâm Hi.
Cường giả Đệ Lục Trọng, nhanh hơn tuấn mã, lực lớn vô cùng. Tốc độ công kích và phản ứng đều vượt rất xa ra ngoài Võ Giả thông thường. Tên cường giả vừa ra tay, cơ hồ trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước người Lâm Hi, ngay cả lưu cho hắn thời gian đẻ chạy trốn thì cũng không có.
Với tốc độ khó có thể tin nổi, hơn nữa lực lượng vô cùng đã khiến cho cường giả Thần Hành Kỳ cơ hồ có khả năng giết chết cường giả Đệ Ngũ Trọng trong nháy mắt.
- Rốt cục đã mắc bẫy!
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một tia sáng sắc bén. Sở dĩ hắn chậm chạp không động thủ, chính là để chờ đợi kẻ này. Trong số mọi người bên cạnh Xích Viêm Cung, chỉ có tên cao thủ Thần Hành Kỳ tốc độ vô song mới có thể gây nguy hiểm cho hắn.
Ầm!
Một cú thiết quyền nặng đến ngàn quân (một quân bằng ba mươi cân) hiện ra trong ánh chớp lửa lập tức hung hăng nện tới ngực Lâm Hi.
Trên khóe miệng tên cường giả Thần Hành Kỳ Liệt Dương Tông lưu lại một nụ cười tàn độc, tựa hồ như đã thấy tình cảnh Lâm Hi dưới nắm quyền của hắn bị chia năm xẻ bảy, biến thành một đám thịt vụn.
Tuy nhiên trong khoảnh khắc nắm đấm tiếp xúc, tên cường giả Liệt Dương Tông lập tức chợt sầm nét mặt. Tình huống trong dự đoán cũng không thấy xuất hiện. Một cỗ lực hút cường đại truyền đến từ trên người đối phương. Hắn cảm giác nắm đấm của mình đã nện vào một đám da trâu thật dầy. Hơn nữa, còn có một cỗ lực hút đã hút chặt nắm đấm của chính mình, khiến cho hắn không làm sao lập tức rút tay về được.
- Ngươi thật sự cho là, ngươi nuốt được ta sao?
Một âm thanh thản nhiên vang lên bên tai, tên Võ Giả Thần Hành Kỳ sợ đến hồn phi phách tán, đó là âm thanh của Lâm Hi.
Đúng vào lúc âm thanh truyền ra, Lâm Hi động thủ. Vừa ra tay chính là Lôi Đình Vạn Quân, không hề phòng thủ gì nữa.
Răng rắc!
Một nắm đấm nặng nề hung hăng nện ở trên đùi tên cường giả, một quyền này của Lâm Hi tích lực đã lâu, một kích liền có hiệu quả. Chỉ nghe răng rắc một tiếng, một âm thanh rên thảm thiết truyền ra, toàn bộ xương cốt bắp đùi của tên Võ Giả liền bị Lâm Hi cứ như thế bị bẻ gẫy.
- A!
Dưới cơn đau đớn, tên cường giả Thần Hành Kỳ đột nhiên bộc phát ra một cỗ lực lượng đánh bay Lâm Hi ra. Còn hắn đau đớn hoảng sợ lui về phía sau.
- A! Chân của ta, bắp đùi của ta, ngươi đã cắt đứt xương cốt bắp đùi của ta! Mọi người cùng nhau lên đi, giết hắn!...
Hả!
Nghe thấy tên cường giả Thần Hành Kỳ hô hoán như thế, tất cả đệ tử Liệt Dương Tông ở đây không phải lập tức tiến lên vây công, mà là toàn bộ đã bị dọa đến hoảng sợ.
Chuyện biến hóa xảy ra quá nhanh, mà ngay cả Xích Viêm Cung đang đứng ở trên ghế hoàng kim cũng giật nảy mình.
Cường giả Thần Hành Kỳ Đệ Lục Trọng, nay đối phó một tên gia hỏa không biết là Thiết Cốt Kỳ, hay là Nhận Bì Kỳ..., mặc kệ nó, dù sao tu vi không cao bằng.Nhưng không phải hẳn là hắn sẽ một kích giết địch, dễ dàng giống như hít thở sao?
Làm thế nào mà vừa đối mặt, lại còn bị đối phương bẻ gẫy xương cốt một bắp đùi? Lại còn bị đánh cho đến mức phải hô hoán gọi mọi người đến khó hiểu như vậy.
Tất cả mọi người đầu óc có hơi không kịp xoay chuyển, điều này quá đột nhiên đi!
- Xích Viêm Cung, hiện tại các ngươi chết chắc rồi. Nói cho ngươi nhiều lời như vậy cũng thừa. Chính là ta muốn đánh gẫy một chân hắn, phế đi tên Võ Giả Thần Hành Kỳ. Nay thì cũng không có ai trong các ngươi trốn thoát được. Tất cả đều phải chết!
Trên người Lâm Hi bộc phát ra một cỗ khí tức khủng bố, không khí trong vòng ba trượng chung quanh đều bắt đầu vặn vẹo.
Hoặc là không phải động thủ, còn muốn động thủ thì cũng không thể để lối thoát. Nếu không, lưu lại bất cứ người nào về mật báo thì sẽ đưa tới Tông chủ Liệt Dương trả thù, chính là chỉ có một con đường chết.