Chương : 11
Ầm.
Một cổ lực lượng to lớn từ Đế Thiên hướng Phi Linh nhào tới.
-Tiểu tử, không biết an phận.
Đế Thiên nhìn thấy trong bụi bay khoảng đất không có sinh mệnh khí tức khinh thường nói.
-Có vẻ như hơi lơ là rồi.
Phi Linh đột ngột Soru xuất hiện sau lưng Đế Thiên. Hai tay cầm đôi súng ma pháp. Cậu thực hiện chiến pháp gun-kata. Gun-kata là chiến pháp đấu súng cận chiến.
Cậu giơ súng hướng Đế Thiên.
Đoàng.
Cảm nhận sát khí, Đế Thiên cẩn trọng dịch chuyển. Biến mất trước mắt Phi Linh.
-Hừ, có thể điều khiển không gian sao.
Phi Linh bĩu môi nói.
Đoàng.
Tay phải bắt chéo hông bên trái, Phi Linh đã nhìn thấy được vị trí không gian mà Đế Thiên muốn xuất hiện nhờ Linh mâu và tính toán lượng thần tốc của cậu. Phi Linh kéo cò.
Tại vị trí Đế Thiên xuất hiện. Oành. Lớp lân giáp của Đế Thiên xuất hiện 1 vết lõm nhỏ không đáng kể.
-Hừ cái lân giáp phiền phức.
Phi Linh hừ lạnh một tiếng. Sau đó tiếp tục nổ súng. Từng viên từng viên tốc độ 10 km/s vọt tới người Đế Thiên.
Ầm Ầm Ầm.
Tiếc thay toàn bộ công kích đều hướng hư không đánh vào sau đó đánh nổ từng mảng rừng. Trong những nơi bị công kích có nơi tồn tại nhiều hồn thú mạnh mẽ cũng bị miểu sát. Nhiều âm thanh băng lãnh vang lên trong đầu Phi Linh.
-Đây là sức công kích của một hồn sư sao? Làm sao có khả năng? Không, tu vi hắn có đột phá cấp 16! Làm sao nhanh như vậy?
Đế Thiên cũng lạnh lẽo sống lưng với những đòn tấn công như điện xẹt của Phi Linh mà lẩm bẩm.
-Đại nhân chúng ta đến hỗ trợ ngài.
Đột nhiên, ba giọng nói vang lên phía sau Đế Thiên, Bích Cơ, Hùng Quân và Xích Vương xuất hiện sau lưng Đế Thiên.
-Thật không ngờ tên nhân loại, này lại lợi hại như thế nhìn cốt linh chỉ tầm 8 tuổi thôi mà lực sát thương có thể so với cấp Đế cũng không kém.
-Là do cái thứ vũ khí quỷ dị kia sao, cái cách hắn cận chiến với đại nhân, nhìn vô cùng lạ, có thể cận cũng có thể xạ.
Cả ba đều kinh hãi với khả năng chiến đấu hung mãnh của một tên nhóc 8 tuổi. Cùng bàn tán với nhau với vũ khí lẫn cách chiến đấu của Phi Linh.
-Các ngươi nói xong chưa? Tiếp của ta chiêu kế tiếp đi.
Nói xong Phi Linh chạy tới phía nhóm người của Đế Thiên. Vừa chạy, Phi Linh vừa chĩa súng về phía Đế Thiên lẫn Bích Cơ bọn họ.
Đoàng Đoàng Đoàng.
Một loạt những viên đạn ma pháp được bắn ra, có màu tím, đỏ.
-Huyễn thuật luân hồi cho ta phong.
Những viên đạn màu tím phát sáng lên, Oành. Sau đó nổ hóa thành màn sương màu tím bao trùm đám Đế Thiên.
-Đây là cái gì ảo trận? Làm sao có thể vây khốn được ta?
Huyễn thuật luân hồi là ma pháp tử hệ vô cùng cao cấp có thể tạo ảo ảnh vây khốn đối phương. Thuật này có thể so với Tsukuyomi của Itachi Uchiha còn lợi hại hơn.
Sau đó hàng loạt những viên đạn màu đỏ hướng Đế Thiên bắn tới.
Ầm Ầm Ầm.
Vụ nổ so với khi Phi Linh dùng lôi hệ còn khủng bố hơn. Đây là viên đạn được Phi Linh truyền hỏa hệ ma lực vào cho nên lực công phá của nó đã tăng gấp bội lần nhưng không được tốc độ như của lôi hệ.
Đế Thiên kịp thời phân ra nhiều cái lân giáp bảo bệ được đám Bích Cơ. Sau vụ nổ lân giáp của Đế Thiên phần lớn chỉ còn là mảnh vụn. Số còn sót lại chỉ có thể nói là thê thảm. Đế Thiên nhìn thấy cảnh này sắc mắt khẽ biến. Lần này Đế Thiên đã điên thật rồi.
-Tiểu tử, sai lầm của ta khi xem thường ngươi. Nhưng ngươi đã quá phận lắm rồi. Xem ta toàn lực giết ngươi đây.
Tức giận Đế Thiên gào lên nói.
-Hắc Long gầm thét.
Đế Thiên rống to hướng phía Phi Linh. Phi Linh cũng dừng lại, trên mặt cười lạnh một tiếng hứng toàn bộ chiêu thức của Đế Thiên.
Ầm.
Từng cơn chấn động trên mặt đất làm Bích Cơ đám người đổ mồ hôi lạnh. Phía trước vụ nổ có thể oanh toạc bất kì ai trong bọn họ mà họ đã tu vi 40 50 vạn năm rồi, có thể so với cấp Tiên thậm chí cấp Thần còn muốn mạnh hơn.
Dùng chiêu này, Đế Thiên đã dùng 6 thành lực, coi như là cấp Thánh trong truyền thuyết cũng không muốn cùng Đế Thiên chiêu này đối cứng.
Bụi mù mịt bay lên, kết thúc chịu thức Đế Thiên thở dốc. Ánh mắt trở nên cảnh giác nhìn về phía bụi bay kia. Xem xem là tên nhân loại yêu nghiệt này đã chết chưa.
“…” một âm thanh kì lạ vang lên xóa tan bụi bay.
-Hề, chiêu thức này lực sát thương không tồi. Nhưng như vậy chưa đủ a. Vốn muốn để yên cho cái hồ nưng xem ra ngươi đã phá nó đi. Thế thì ta cũng không khách sáo rút một phần sinh mệnh chi kim của cái hồ này sử dụng một chút cũng tốt.
Thân ảnh Phi Linh hiện lên trong làn bụi bay, quần áo không hề có bất cứ một điểm tổn hại nào. Điều này làm Đế Thiên không thể tin tưởng được vào mắt mình nữa.
Phi Linh nhấc chân lên, khẽ giẫm đất một cái.
“…” âm thanh kì lạ lại vang lên.
Mặt đất bắt đầu nứt ra hình mạng nhện lấy chân của Phi Linh làm trung tâm lan truyền ra.
Mặt đất nơi Đế Thiên, Bích Cơ bọn họ đang đứng bắt đầu rung lắc dữ dội.
-Cái này làm sao có thể? Hắn còn là nhân loại sao?
Bích Cơ nhìn thấy cơn địa chấn này biến sắc nói.
Phi Linh giậm chân nhẹ một lần nữa. “…” âm thanh kì lạ lại phát ra, Phi Linh hướng Đế Thiên đánh tới. Phi Linh giơ quyền ra chuẩn bị đấm thẳng vào người Đế Thiên. Đột ngột Xích Vương cùng Hùng Quân xuất hiện trước mặt Đế Thiên dự định đón dỡ đòn đánh của Phi Linh đối với Đế Thiên.
“…” âm thanh kì lạ vang lên.
Ầm Ầm.
Âm thanh đánh vào như đánh vào hai chiếc bao cát. Cả hai Xích Vương cùng Hùng Quân đều bị nắm đấm của Phi Linh đánh văng. Cả hai bay như điện xẹt vào cánh rừng, làm khu rừng xuất hiện hai khoảng trống thẳng dài hơn 100 mét.
-Xích Vương, Hùng Quân.
Đế Thiên cùng Bích Cơ cùng nhau la thất thanh. Còn một cô bé Tiểu Nghê đang núp ở một mảng rừng quan sát trận đấu cũng run rẩy trước sức mạnh vô cùng áp đảo của Phi Linh.
Đế Thiên và Bích Cơ quay lại nhìn về phía Phi Linh, ánh mắt ẩn chứa sự sợ hãi cùng kiêng kỵ. Vào này, Phi Linh từ trong túi mốc ra một đồng tiền xu nho nhỏ. Đế Thiên nhìn thấy vậy cũng không hiểu là sao nhưng cũng vô cùng cảnh giác bởi bất kì hành động nào tên nhóc này làm đều làm cho hắn cảm thấy quỷ dị kèm theo là bản năng sợ hãi không ngừng.
Phi Linh tung đồng xu lên, “Keng”. Đồng xu bay lên, xoay tròn rồi từ rơi xuống hướng ngón tay Phi Linh. Còn ngón tay Phi Linh thì hướng phía Đế Thiên, có vẻ như Phi Linh đang cố né đi, tránh không tổn thương Bích Cơ. Phi Linh bản thân là một người theo chủ nghĩa phụ nữ, hắn vô cùng kông muốn tổn thương bất cứ mỹ nhân nào.
“…Xèo” Lại một âm thanh kì lạ vang lên, tiếp đến là một luồng nhiệt lượng cực nóng tản ra, một đường laser màu vàng đỏ nhìn như có điện quang bao bọc vào hướng Đế Thiên bắn tới.
Bản thân Phi Linh nắm giữ vectơ thao túng, cậu đã thành thục trong việc thao túng mọi thứ cậu chạm vào. Vào thời điểm ngón tay Phi Linh chạm vào đồng xu, Phi Linh đã tính toán lực nén, lực bạo phát để công phá hẳn lớp lân giáp của Đế Thiên, làm cho lớp lân giáp ấy bị phá hủy. Sau đó, truyền động năng vào đồng xu khiến đồng xu mang sức công phá vô cùng mạnh bạo với tốc độ lên đến 100 m/s. Với tốc độ nay, tuy chưa bằng tốc độ khi Phi Linh dùng lôi hệ kết hợp với súng ma pháp, nhưng có thể so với hỏa hệ còn vượt trội hơn về tốc độ lẫn lực công phá.
Đế Thiên hứng chịu phải đòn tất sát này, cả thân thể hướng phía sau 100 mét nhiều bay đi.
Một cổ lực lượng to lớn từ Đế Thiên hướng Phi Linh nhào tới.
-Tiểu tử, không biết an phận.
Đế Thiên nhìn thấy trong bụi bay khoảng đất không có sinh mệnh khí tức khinh thường nói.
-Có vẻ như hơi lơ là rồi.
Phi Linh đột ngột Soru xuất hiện sau lưng Đế Thiên. Hai tay cầm đôi súng ma pháp. Cậu thực hiện chiến pháp gun-kata. Gun-kata là chiến pháp đấu súng cận chiến.
Cậu giơ súng hướng Đế Thiên.
Đoàng.
Cảm nhận sát khí, Đế Thiên cẩn trọng dịch chuyển. Biến mất trước mắt Phi Linh.
-Hừ, có thể điều khiển không gian sao.
Phi Linh bĩu môi nói.
Đoàng.
Tay phải bắt chéo hông bên trái, Phi Linh đã nhìn thấy được vị trí không gian mà Đế Thiên muốn xuất hiện nhờ Linh mâu và tính toán lượng thần tốc của cậu. Phi Linh kéo cò.
Tại vị trí Đế Thiên xuất hiện. Oành. Lớp lân giáp của Đế Thiên xuất hiện 1 vết lõm nhỏ không đáng kể.
-Hừ cái lân giáp phiền phức.
Phi Linh hừ lạnh một tiếng. Sau đó tiếp tục nổ súng. Từng viên từng viên tốc độ 10 km/s vọt tới người Đế Thiên.
Ầm Ầm Ầm.
Tiếc thay toàn bộ công kích đều hướng hư không đánh vào sau đó đánh nổ từng mảng rừng. Trong những nơi bị công kích có nơi tồn tại nhiều hồn thú mạnh mẽ cũng bị miểu sát. Nhiều âm thanh băng lãnh vang lên trong đầu Phi Linh.
-Đây là sức công kích của một hồn sư sao? Làm sao có khả năng? Không, tu vi hắn có đột phá cấp 16! Làm sao nhanh như vậy?
Đế Thiên cũng lạnh lẽo sống lưng với những đòn tấn công như điện xẹt của Phi Linh mà lẩm bẩm.
-Đại nhân chúng ta đến hỗ trợ ngài.
Đột nhiên, ba giọng nói vang lên phía sau Đế Thiên, Bích Cơ, Hùng Quân và Xích Vương xuất hiện sau lưng Đế Thiên.
-Thật không ngờ tên nhân loại, này lại lợi hại như thế nhìn cốt linh chỉ tầm 8 tuổi thôi mà lực sát thương có thể so với cấp Đế cũng không kém.
-Là do cái thứ vũ khí quỷ dị kia sao, cái cách hắn cận chiến với đại nhân, nhìn vô cùng lạ, có thể cận cũng có thể xạ.
Cả ba đều kinh hãi với khả năng chiến đấu hung mãnh của một tên nhóc 8 tuổi. Cùng bàn tán với nhau với vũ khí lẫn cách chiến đấu của Phi Linh.
-Các ngươi nói xong chưa? Tiếp của ta chiêu kế tiếp đi.
Nói xong Phi Linh chạy tới phía nhóm người của Đế Thiên. Vừa chạy, Phi Linh vừa chĩa súng về phía Đế Thiên lẫn Bích Cơ bọn họ.
Đoàng Đoàng Đoàng.
Một loạt những viên đạn ma pháp được bắn ra, có màu tím, đỏ.
-Huyễn thuật luân hồi cho ta phong.
Những viên đạn màu tím phát sáng lên, Oành. Sau đó nổ hóa thành màn sương màu tím bao trùm đám Đế Thiên.
-Đây là cái gì ảo trận? Làm sao có thể vây khốn được ta?
Huyễn thuật luân hồi là ma pháp tử hệ vô cùng cao cấp có thể tạo ảo ảnh vây khốn đối phương. Thuật này có thể so với Tsukuyomi của Itachi Uchiha còn lợi hại hơn.
Sau đó hàng loạt những viên đạn màu đỏ hướng Đế Thiên bắn tới.
Ầm Ầm Ầm.
Vụ nổ so với khi Phi Linh dùng lôi hệ còn khủng bố hơn. Đây là viên đạn được Phi Linh truyền hỏa hệ ma lực vào cho nên lực công phá của nó đã tăng gấp bội lần nhưng không được tốc độ như của lôi hệ.
Đế Thiên kịp thời phân ra nhiều cái lân giáp bảo bệ được đám Bích Cơ. Sau vụ nổ lân giáp của Đế Thiên phần lớn chỉ còn là mảnh vụn. Số còn sót lại chỉ có thể nói là thê thảm. Đế Thiên nhìn thấy cảnh này sắc mắt khẽ biến. Lần này Đế Thiên đã điên thật rồi.
-Tiểu tử, sai lầm của ta khi xem thường ngươi. Nhưng ngươi đã quá phận lắm rồi. Xem ta toàn lực giết ngươi đây.
Tức giận Đế Thiên gào lên nói.
-Hắc Long gầm thét.
Đế Thiên rống to hướng phía Phi Linh. Phi Linh cũng dừng lại, trên mặt cười lạnh một tiếng hứng toàn bộ chiêu thức của Đế Thiên.
Ầm.
Từng cơn chấn động trên mặt đất làm Bích Cơ đám người đổ mồ hôi lạnh. Phía trước vụ nổ có thể oanh toạc bất kì ai trong bọn họ mà họ đã tu vi 40 50 vạn năm rồi, có thể so với cấp Tiên thậm chí cấp Thần còn muốn mạnh hơn.
Dùng chiêu này, Đế Thiên đã dùng 6 thành lực, coi như là cấp Thánh trong truyền thuyết cũng không muốn cùng Đế Thiên chiêu này đối cứng.
Bụi mù mịt bay lên, kết thúc chịu thức Đế Thiên thở dốc. Ánh mắt trở nên cảnh giác nhìn về phía bụi bay kia. Xem xem là tên nhân loại yêu nghiệt này đã chết chưa.
“…” một âm thanh kì lạ vang lên xóa tan bụi bay.
-Hề, chiêu thức này lực sát thương không tồi. Nhưng như vậy chưa đủ a. Vốn muốn để yên cho cái hồ nưng xem ra ngươi đã phá nó đi. Thế thì ta cũng không khách sáo rút một phần sinh mệnh chi kim của cái hồ này sử dụng một chút cũng tốt.
Thân ảnh Phi Linh hiện lên trong làn bụi bay, quần áo không hề có bất cứ một điểm tổn hại nào. Điều này làm Đế Thiên không thể tin tưởng được vào mắt mình nữa.
Phi Linh nhấc chân lên, khẽ giẫm đất một cái.
“…” âm thanh kì lạ lại vang lên.
Mặt đất bắt đầu nứt ra hình mạng nhện lấy chân của Phi Linh làm trung tâm lan truyền ra.
Mặt đất nơi Đế Thiên, Bích Cơ bọn họ đang đứng bắt đầu rung lắc dữ dội.
-Cái này làm sao có thể? Hắn còn là nhân loại sao?
Bích Cơ nhìn thấy cơn địa chấn này biến sắc nói.
Phi Linh giậm chân nhẹ một lần nữa. “…” âm thanh kì lạ lại phát ra, Phi Linh hướng Đế Thiên đánh tới. Phi Linh giơ quyền ra chuẩn bị đấm thẳng vào người Đế Thiên. Đột ngột Xích Vương cùng Hùng Quân xuất hiện trước mặt Đế Thiên dự định đón dỡ đòn đánh của Phi Linh đối với Đế Thiên.
“…” âm thanh kì lạ vang lên.
Ầm Ầm.
Âm thanh đánh vào như đánh vào hai chiếc bao cát. Cả hai Xích Vương cùng Hùng Quân đều bị nắm đấm của Phi Linh đánh văng. Cả hai bay như điện xẹt vào cánh rừng, làm khu rừng xuất hiện hai khoảng trống thẳng dài hơn 100 mét.
-Xích Vương, Hùng Quân.
Đế Thiên cùng Bích Cơ cùng nhau la thất thanh. Còn một cô bé Tiểu Nghê đang núp ở một mảng rừng quan sát trận đấu cũng run rẩy trước sức mạnh vô cùng áp đảo của Phi Linh.
Đế Thiên và Bích Cơ quay lại nhìn về phía Phi Linh, ánh mắt ẩn chứa sự sợ hãi cùng kiêng kỵ. Vào này, Phi Linh từ trong túi mốc ra một đồng tiền xu nho nhỏ. Đế Thiên nhìn thấy vậy cũng không hiểu là sao nhưng cũng vô cùng cảnh giác bởi bất kì hành động nào tên nhóc này làm đều làm cho hắn cảm thấy quỷ dị kèm theo là bản năng sợ hãi không ngừng.
Phi Linh tung đồng xu lên, “Keng”. Đồng xu bay lên, xoay tròn rồi từ rơi xuống hướng ngón tay Phi Linh. Còn ngón tay Phi Linh thì hướng phía Đế Thiên, có vẻ như Phi Linh đang cố né đi, tránh không tổn thương Bích Cơ. Phi Linh bản thân là một người theo chủ nghĩa phụ nữ, hắn vô cùng kông muốn tổn thương bất cứ mỹ nhân nào.
“…Xèo” Lại một âm thanh kì lạ vang lên, tiếp đến là một luồng nhiệt lượng cực nóng tản ra, một đường laser màu vàng đỏ nhìn như có điện quang bao bọc vào hướng Đế Thiên bắn tới.
Bản thân Phi Linh nắm giữ vectơ thao túng, cậu đã thành thục trong việc thao túng mọi thứ cậu chạm vào. Vào thời điểm ngón tay Phi Linh chạm vào đồng xu, Phi Linh đã tính toán lực nén, lực bạo phát để công phá hẳn lớp lân giáp của Đế Thiên, làm cho lớp lân giáp ấy bị phá hủy. Sau đó, truyền động năng vào đồng xu khiến đồng xu mang sức công phá vô cùng mạnh bạo với tốc độ lên đến 100 m/s. Với tốc độ nay, tuy chưa bằng tốc độ khi Phi Linh dùng lôi hệ kết hợp với súng ma pháp, nhưng có thể so với hỏa hệ còn vượt trội hơn về tốc độ lẫn lực công phá.
Đế Thiên hứng chịu phải đòn tất sát này, cả thân thể hướng phía sau 100 mét nhiều bay đi.