Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thần Khúc

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thần Khúc
  3. Chương 174

Chương 174

"Đi!" Sắc mặt Quân Chấp tái nhợt như giấy, thúc giục Nguyên Hóa Nhất lui về phía sau cùng mình, tận lực tránh xa con Phệ Vận Thú.

Đồng thời nhắc nhở Tông Quyền: "Tông huynh, hình như con thú này có thể hấp thụ may mắn, xin hết sức cẩn thận."

Tông Quyền đứng khoanh tay, mày khẽ chau: "Hấp thụ may mắn?"

Phệ Vận Thú thấy Quân Chấp thoát đi, gườm gườm nhìn chàng nhưng dường như e ngại khí tràng quanh người Tông Quyền, đuôi lắc lư trái phải không dám tiến lên.

Hai người Quân Chấp tránh xa mấy trăm trượng. Kiếm Thiên Kiếp vẫn đuổi theo, dựng phía sau Quân Chấp nhưng giờ chàng chẳng thèm ngó ngàng đến nó. Tuy nhiên thanh kiếm xương trong tay Nguyên Hóa Nhất lại không khỏi run rẩy, muốn nhảy vào ý thức hải của hắn.

Kiếm tâm vốn không thành, kiếm xương không cách gì đi vào ý thức hải, cũng chẳng muốn đi vào, nhưng thái độ của Thiên Hiền bây giờ khác thường, Nguyên Hóa Nhất cảm nhận được nó cực kỳ ghét Thiên Kiếp, còn hơn cả ghét hắn.

Nguyên Hóa Nhất hỏi: "Rốt cuộc là sao?"

Tông Quyền thần tốc đuổi tới, trông như đã sớm biết sự tồn tại của yêu thú, nghĩa là Nhị Ca và Tiểu Muội cũng đã biết việc Quân Chấp dẫn yêu thú đến Vạn Nhận Sơn. Đây đúng là hiểu lầm.

"Nguyên huynh, nếu ta nói ta cũng không hiểu, huynh tin không?" Quân Chấp dùng mu bàn tay lau vết máu trên khóe môi, xót tiếc Tam Thiên Kiếm, "Ta thật sự không biết lệnh tôn bế quan tại đây, cũng là tai bay vạ gió với ta."

Vừa lau máu xong, cổ họng lại trào lên vị tanh ngọt, phun tiếp một ngụm máu khác.

Nguyên Hóa Nhất nghiêng đầu liếc Quân Chấp, trầm mặc một chốc, ném một lọ đan dược cho chàng.

"Đa tạ." Quân Chấp không từ chối, thản nhiên tiếp nhận, đổ một viên ra ăn xong đem cất cái lọ vào trong tay áo.

Bên trong chai còn thừa ba viên đan dược, dược này cực kỳ công hiệu, lúc Nguyên Hóa Nhất trọng thương vì rút kiếm cốt, Khúc Đường đã để lại cho hắn. Hắn vốn chỉ định đưa cho Quân Chấp một viên, Quân Chấp thế nhưng lại cuỗm luôn cả bình, định mở miệng đòi lại nhưng rồi nhịn xuống, hắn mỉa mai: "Nghèo mạt!"

Quân Chấp không biết lai lịch của dược này, đối đáp: "Keo kiệt!"

Trong lúc hai người nói chuyện, một làn sóng khí ùa đến phía sau họ.

Tuyết Lí Hồng mang theo Khúc Tống đuổi tới.

Khúc Tống nhìn thấy Nguyên Hóa Nhất liền hỏi: "Đệ tới đây làm gì?"

Nguyên Hóa Nhất vừa nhìn thấy "thánh méc" này nào còn dũng khí như lúc nói chuyện với Quân Chấp, lo lắng chẳng biết phụ thân có nghe được không, vờ vịt nói: "Gần đây đệ tâm thần không yên, lo lắng Vạn Nhận Sơn xảy ra biến cố nên đến xem thử, quả nhiên..."

"Coi bộ trí nhớ của đệ sắp khôi phục." Khúc Tống quan sát hắn vài lần, "Nịnh nọt!"

Nguyên Hóa Nhất:...

Sau khi đáp xuống, Tuyết Lí Hồng nhìn kiếm Thiên Kiếp sau lưng Quân Chấp một lượt rồi mới nhìn về phía trước.

Tông Quyền dùng tay không đối phó với yêu thú, nó liên tục rút lui, tập trung phòng thủ thay vì tấn công, dường như đang yếu thế.

Trên đường đi Khúc Duyệt đã liên lạc với Khúc Tống bằng Nhất Tuyến Khiên, Tuyết Lí Hồng kêu: "Tông Quyền, Khúc nha đầu nói đó là Phệ Vận Thú, chuyên hút vận may của người ta, ngươi đừng đấu gần nó quá, lấy cung thần của ngươi ra tốc chiến tốc thắng đi!"

"Giết gà cần gì dao mổ trâu!" Một mũi tên của cung thần cần dưỡng bằng trăm năm tinh khí, trước nay Tông Quyền chỉ dùng khi thật cần thiết.

"Nó cứ bám lấy ngươi, kéo dài thời gian để hút vận may của ngươi đấy." Tuyết Lí Hồng không tiến lên nửa bước, vận may của nàng vốn chẳng tốt, không mong nó càng tệ hơn, "Bây giờ ngươi cứ đánh nhẹ nhàng như thế, lát nữa xui xẻo ập tới thì chớ trách!"

Tông Quyền: "Chiến đấu nào nhờ vào vận may chứ?" Nói thế thật buồn cười.

Dù Tông Quyền rất tự tin, nhưng không phải người cuồng vọng tự đại, sau khi nghe Tuyết Lí Hồng nhắc nhở, nghĩ đến Khúc Xuân Thu còn bế quan ở đây, hắn cũng quyết định tốc chiến tốc thắng.

Một quyền vung ra, linh lực dời non lấp biển dũng mãnh phóng tới Phệ Vận Thú, đánh lui nó ra sau mấy chục trượng. Tông Quyền vươn tay ra, cung thần bản mệnh liền xuất hiện, nắm chặt trong tay.

Tông Tâm đang ở trong bụng Phệ Vận Thú, hắn lấy linh lực làm mũi tên, nhắm chuẩn vào yết hầu của nó.

Cung căng hết cỡ, Tông Quyền bình tĩnh nói: "Thực lực chân chính ngay trước mặt, may mắn bất quá chỉ là thêu hoa trên..."

Chỉ nghe một tiếng "phựt" vang lên rồi Tông Quyền nín bặt.

Hắn trợn to hai mắt, tràn ngập vẻ khó tin.

Dây cung... bị đứt?

Bị đứt?

Một sát khi dây cung đứt, mũi tên linh lực vọt ngược về phía sau, Tông Quyền đang sững sờ nên không né kịp, bị mũi tên của chính mình phản phệ, kinh mạch bành trướng, khí huyết đảo chiều, miệng phun ra một ngụm máu lớn.

Mấy người Quân Chấp đang xem cũng bị biến cố bất thình lình làm kinh hoảng.

Khúc Tống hoàn hồn trước nhất: "Xem ra giữa thực lực và may mắn, may mắn đôi khi càng quan trọng hơn."

Tuyết Lí Hồng nhịn không được trợn trắng mắt: "Thật là được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, ngu xuẩn."

Quân Chấp cau mày kêu lên: "Tông huynh cẩn thận!"

Nhìn thấy Phệ Vận Thú vốn một mực thối lui đã tìm đúng thời cơ lao về phía Tông Quyền, tình thế xoay chuyển thành Tông Quyền bị nó đánh liên tục lui về phía sau, ấn đường ngày càng biến đen.

Quân Chấp hiểu được bọn họ đều bị Phệ Vận Thú ảnh hưởng, chỉ duy nhất chàng thì không, vì cái món vận may này chàng căn bản không hề có.

- -- ---

Cách Vạn Nhận Sơn vạn dặm, Cửu Hoang đang cõng Khúc Duyệt đi đường đột nhiên dừng lại.

Hình Ngạn đang đuổi theo không xa cũng dừng.

"Sao vậy?" Khúc Duyệt nằm trong quan tài hỏi.

Không đợi Cửu Hoang trả lời, nàng nghe thấy tiếng phượng hoàng hót vang.

Cửu Hoang nói: "Kiếm khí, là kiếm phượng huyết của vị Kiếm Thần Phúc Sương kia."

Hắn từng đánh nhau với Vi Tam Tuyệt, kiếm tu cấp chín nhưng còn mạnh hơn Độ Kiếp, khiến hắn ấn tượng rất sâu.

Tiếng hắn vừa dứt, một đường lửa kéo dài xẹt quá phía chân trời.

Hình Ngạn không nhịn được thốt lên: "Phàm nhân sao có thể bay nhanh như vậy?"

Kiếm khí chỉ vừa lóe lên đã biến mất, tốc độ hơn cả cánh thiên nhân!

Khúc Duyệt cũng khiếp sợ giống hắn, thần thức của nàng thậm chí còn chưa bắt được bóng dáng Vi Tam Tuyệt.

Kỳ quái, Vi Tam Tuyệt ngày thường đâu có tốc độ này?

Cửu Hoang cảm nhận một hồi, nói: "Chỉ có kiếm, không có người."

"Kiếm?"

Khúc Duyệt thầm nghĩ, bên trong kiếm của Vi Tam Tuyệt chứa máu phượng hoàng, theo lời Tông Quyền, đấy là kiếm của Tông Trầm cùng tộc với y. Tông Trầm trước khi thành hôn với Đại Tư Tế hiện giờ đã chết ở Phàm Nhân Giới. Tông Quyền nghi ngờ Tông Trầm giả chết, cưới vợ sinh con ở Phàm Nhân Giới, Vi Tam Tuyệt là hậu duệ của Tông Trầm.

Nhìn phương hướng, kiếm của Vi Tam Tuyệt đi về phía Vạn Nhận Sơn. Hắn đang ở Đại Tuyết Sơn Cực Bắc, không được người nào thông báo thế nhưng bảo kiếm của hắn lại vọt tới Vạn Nhận Sơn với vận tốc ánh sáng thế này. Chẳng lẽ, kiếm này đã cảm ứng được khi Phệ Vận Thú tiến vào ma chủng?

Khúc Duyệt hồi tưởng, hình như hồn đèn của Tông Trầm cũng tắt vào khoảng sáu ngàn năm trước.

Lẽ nào việc phong ấn Phệ Vận Thú cũng có một phần công lao của Tông Trầm?

- -- ---

Vi Tam Tuyệt lúc này cũng ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì xảy ra.

Hắn đang ở Đại Tuyết Sơn an tĩnh câu cá, kiếm Trầm Mặc bên hông đột nhiên ra khỏi vỏ, biến thành một bóng phượng hoàng rồi bay thẳng về phía Nam. Tựa như bị ai đó điều khiển, hắn hiệu triệu cũng không quay lại, đuổi theo cũng không kịp.

- -- ---

Kiếm Trầm Mặc bay đến Vạn Nhận Sơn.

Phệ Vận Thú đang đuổi theo Tông Quyền cuồng đấu, trước đó khi nhìn thấy Quân Chấp hai mắt nó trợn trừng như muốn nứt ra, sau khi Trầm Mặc bay tới, hai mắt nó biến đỏ, trở nên cực cuồng nộ.

Nhưng kiếm Trầm Mặc không để ý tới nó, chuyển động một vòng rồi bay đến trước mặt Quân Chấp.

Nguyên Hóa Nhất nhận ra: "Kiếm của Vi Tam Tuyệt?"

Quân Chấp đương nhiên cũng nhận ra, nhìn quanh trái phải: "Vi sư tôn không tới mà kiếm tới?"

- --- "Cốc tiền bối, đã lâu không gặp."

Quân Chấp đột nhiên nghe thấy một giọng nữ, tuy yếu ớt và già nua nhưng không biết vì sao lại như ẩn chứa uy nghiêm của người ở địa vị cao lâu năm.

Cốc tiền bối?

Gọi ai vậy?

Quân Chấp không thể trả lời, sau khi chắc chắn người này đang sử dụng mật ngữ mới hỏi: "Ngươi là?"

- --- "Tuyết Thiền."

Tuyết Thiền?

Quân Chấp lục lại ý thức hải của mình, không chút ấn tượng nào với cái tên này, chàng nâng mi mắt, ngước nhìn kiếm Trầm Mặc ở cách đó không xa.

Vi Tam Tuyệt là Kiếm Thần Phúc Sương, chàng là Nhiếp Chính Vương Phúc Sương, họ đã gặp nhau rất nhiều lần, nhưng hôm nay chàng thấy rõ kiếm Trầm Mặc khác hẳn với trước đây.

Hắn là một cao nhân từng để lại bên trong kiếm một phần thần thức, bây giờ, kiếm này tương đương một phân thân của vị cao nhân này.

Đang khi phỏng đoán, người ấy lại nói thêm.

- --- "Là vợ của Tông Trầm, thiên nữ Tuyết Thiền, Đại Tư Tế đời thứ hai mươi."

"Là... Đại Tư Tế của Thần Điện hiện giờ sao?" Thật ngoài dự đoán, Quân Chấp sửng sốt hồi lâu.

Đồng thời thầm mừng rỡ.

Bà ấy có thể điều khiển kiếm Trầm Mặc của Vi Tam Tuyệt, chứng tỏ bà ấy biết sự tồn tại của Vi Tam Tuyệt, như vậy phán đoán của Tông Quyền đã sai.

Tông Trầm không giả chết đào hôn, trong đó hẳn có ẩn tình.

- --- "Cốc tiền bối gặp được kiếm Thiên Kiếp mà vẫn chưa nhớ lại chuyện cũ được sao?"

Quân Chấp thoáng chần chừ: "Đại Tư Tế có ý gì? Ta là linh thể do ma chủng sinh ra, còn có chuyện cũ gì?"

- --- "Tiền bối sao có thể là ma linh chứ? Khi cầm được Thiên Kiếp, tiền bối ắt sẽ hiểu ra. Thời cơ sáu nghìn năm đã đến, hôm nay, tiền bối hoặc là chết vì ứng kiếp, hoặc là vượt kiếp trọng sinh. Bây giờ..."

Nói được nửa chừng bà ấy đột ngột dừng.

Quân Chấp nhìn thấy kiếm Trầm Mặc đang nói chuyện với mình, mũi kiếm bỗng nhiên từ từ xoay sang trái, tựa hồ bị thứ gì đó thu hút sự chú ý.

Quân Chấp nghi hoặc quay đầu, nhìn thấy Cửu Hoang cõng quan tài bay tới.

Khi quan tài được mở ra, Khúc Duyệt nhảy ra bay vềphía chàng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6249 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5654 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5455 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5328 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4958 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4944 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter