Chương : 15
Thế là chỉ còn lại hai người (một nam một nữ nhé) ở trong ……………………………………….tiệm bảo dưỡng xe! (mấy cái dấu “chấm” kia là khi ta lau bàn phím, cấm có nghĩ linh tinh a! Chúng ta đều là “bé ngoan” mà ^^)
(Chết thật! Bảo mấy “bé” không nghĩ linh tinh, mà chính ta đây lại nghĩ linh tinh mất tiêu rùi! Ta không phải bé ngoan, nhưng không đáng đánh đâu nhé! ^^)
Dường như đây là lần đầu hai đứa tụi nó ở cạnh nhau (chỉ có riêng chúng nó thôi đấy ^^) mà không có bất kì ai khác bên cạnh, không khí trở nên có phần hơi ngượng ngâp… (ngượng???????)
Tiểu Nhi ngồi yên trên ghế chờ đợi, trong lòng quyết tâm không nói câu gì!
Quân thì đang đứng chờ đợi (chờ nó đấy nhé!), trong lòng khó chịu vì sự yên tĩnh này! Muốn nó nói móc mình câu gì quá đi!!!!
-Ê!- Mãi nó chẳng mở miệng gì cả, thôi thì Quân đành mở trước =.=
-Hử?
-Sao giờ cô im thế? Bộ không có chuyện gì để nói sao?- Quân hỏi rất chi là……….ngu =.=
-Xúc phạm nhau đấy nhá!- Tiểu Nhi nheo mắt.
Gãi gãi đầu, Quân đại ca tiếp tục nói:
-Hay bây giờ đừng cãi nhau nữa!
Tiểu Nhi không ngờ rằng đối phương lại đưa ra ý kiến đó, trong lòng khó hiểu vô cùng!
“Nghi tên này định giở trò gì đó quá!”- Đây chính là suy nghĩ của con người đầy học thức Gia Cát Tiểu Nhi trong truyền thuyết.
Tiểu Nhi đứng dậy, bước lại gần Quân…
Nghiêng đầu nhìn khuôn mặt đẹp trai “giẻ rách” trước mặt, Tiểu Nhi đưa tay sờ trán hắn, rồi lại đến trán mình, lắc đầu:
-Rõ ràng không sốt!
Quân khó hiểu, hỏi tiếp:
-Ai sốt? Cô á?
Hỏi gì ngu thế hả cha nội?
-Có nhà mi bị ấm đầu thì có!- Tiểu Nhi nói.
-Rõ ràng cô mới bị ấm đầu! Tôi đây hoàn toàn bình thường đấy!
-Ta mới bình thường này! Mi bình thường gì ta không cần biết! Nhưng rõ ràng thần kinh mi có vấn đề rồi!
Quân hùng hổ nói:
-Cô vừa phải thôi nhá! Tôi đã tự giảng hòa trước rồi đấy!!!
Tiểu Nhi thè lưỡi:
-Hòa với huề cái gì ta không biết! Trước hay sau gì ta cũng chẳng cần biết! Ta chỉ cần biết mi có bạn gái chưa thôi!
“Bạn gái?”
Quân không hiểu câu hỏi của Tiểu Nhi cho lắm, nhưng vẫn nói:
-Tôi chưa có! Chẳng có ai thích hợp làm bạn gái tôi được!
(À à… thì ra nguyên nhân mà các soái vẫn FA là đây! ^^)
-Vậy bây giờ có rồi!- Tiểu Nhi hai mắt sáng bừng.
-Sao?
Thời khắc này, Gia Cát Tiểu Nhi dõng dạc tuyên bố:
-Vì lí do đại gia Quân “giẻ rách” còn FA, tôi, Gia Cát Tiểu Nhi danh tiếng lừng lẫy trong truyền thuyết và giang hồ thời hiện đại xin tuyên bố sẽ giúp Quân đại gia giẻ rách kiếm một nàng Thị Nở “đẹp gái” lẫy lừng trong truyền thuyết cũ của Nam Cao! (Bà nội nó chứ! Thị Nở của Nam Cao là truyện ngắn hay sao ý chứ?! Thế mà bà chị này biến nó thành truyền thuyết từ hồi nào zịa trời? =.=)
(Gia Cát nữa cơ đấy??? OoO)
-Cô…cô…!!!- Quân đã tức đến nghẹn cổ.
Còn Tiểu Nhi thì sao?
Nàng đang cười! Tiếng cười man rợ…
(Chết thật! Bảo mấy “bé” không nghĩ linh tinh, mà chính ta đây lại nghĩ linh tinh mất tiêu rùi! Ta không phải bé ngoan, nhưng không đáng đánh đâu nhé! ^^)
Dường như đây là lần đầu hai đứa tụi nó ở cạnh nhau (chỉ có riêng chúng nó thôi đấy ^^) mà không có bất kì ai khác bên cạnh, không khí trở nên có phần hơi ngượng ngâp… (ngượng???????)
Tiểu Nhi ngồi yên trên ghế chờ đợi, trong lòng quyết tâm không nói câu gì!
Quân thì đang đứng chờ đợi (chờ nó đấy nhé!), trong lòng khó chịu vì sự yên tĩnh này! Muốn nó nói móc mình câu gì quá đi!!!!
-Ê!- Mãi nó chẳng mở miệng gì cả, thôi thì Quân đành mở trước =.=
-Hử?
-Sao giờ cô im thế? Bộ không có chuyện gì để nói sao?- Quân hỏi rất chi là……….ngu =.=
-Xúc phạm nhau đấy nhá!- Tiểu Nhi nheo mắt.
Gãi gãi đầu, Quân đại ca tiếp tục nói:
-Hay bây giờ đừng cãi nhau nữa!
Tiểu Nhi không ngờ rằng đối phương lại đưa ra ý kiến đó, trong lòng khó hiểu vô cùng!
“Nghi tên này định giở trò gì đó quá!”- Đây chính là suy nghĩ của con người đầy học thức Gia Cát Tiểu Nhi trong truyền thuyết.
Tiểu Nhi đứng dậy, bước lại gần Quân…
Nghiêng đầu nhìn khuôn mặt đẹp trai “giẻ rách” trước mặt, Tiểu Nhi đưa tay sờ trán hắn, rồi lại đến trán mình, lắc đầu:
-Rõ ràng không sốt!
Quân khó hiểu, hỏi tiếp:
-Ai sốt? Cô á?
Hỏi gì ngu thế hả cha nội?
-Có nhà mi bị ấm đầu thì có!- Tiểu Nhi nói.
-Rõ ràng cô mới bị ấm đầu! Tôi đây hoàn toàn bình thường đấy!
-Ta mới bình thường này! Mi bình thường gì ta không cần biết! Nhưng rõ ràng thần kinh mi có vấn đề rồi!
Quân hùng hổ nói:
-Cô vừa phải thôi nhá! Tôi đã tự giảng hòa trước rồi đấy!!!
Tiểu Nhi thè lưỡi:
-Hòa với huề cái gì ta không biết! Trước hay sau gì ta cũng chẳng cần biết! Ta chỉ cần biết mi có bạn gái chưa thôi!
“Bạn gái?”
Quân không hiểu câu hỏi của Tiểu Nhi cho lắm, nhưng vẫn nói:
-Tôi chưa có! Chẳng có ai thích hợp làm bạn gái tôi được!
(À à… thì ra nguyên nhân mà các soái vẫn FA là đây! ^^)
-Vậy bây giờ có rồi!- Tiểu Nhi hai mắt sáng bừng.
-Sao?
Thời khắc này, Gia Cát Tiểu Nhi dõng dạc tuyên bố:
-Vì lí do đại gia Quân “giẻ rách” còn FA, tôi, Gia Cát Tiểu Nhi danh tiếng lừng lẫy trong truyền thuyết và giang hồ thời hiện đại xin tuyên bố sẽ giúp Quân đại gia giẻ rách kiếm một nàng Thị Nở “đẹp gái” lẫy lừng trong truyền thuyết cũ của Nam Cao! (Bà nội nó chứ! Thị Nở của Nam Cao là truyện ngắn hay sao ý chứ?! Thế mà bà chị này biến nó thành truyền thuyết từ hồi nào zịa trời? =.=)
(Gia Cát nữa cơ đấy??? OoO)
-Cô…cô…!!!- Quân đã tức đến nghẹn cổ.
Còn Tiểu Nhi thì sao?
Nàng đang cười! Tiếng cười man rợ…