Chương : 13
Tiểu Nhi không bao giờ chịu thua, tiếp tục nói:
-Chứ sao ta đứng đó mi cố ý lao thẳng vào làm gì? Khác gì muốn đụng chết ta? Nói cho biết! Động vào ta mi sẽ hối hận!!!
Theo suy nghĩ của Quân hiện giờ thì cô nàng này đang định lôi kéo gia đình ra làm chỗ dựa! (sai rùi sai rùi).
-Thích sao đây tiểu thư? Muốn lôi bố mẹ gì ra thì lôi đi! Nguyễn Vũ Quân này cả đời không sợ!
Còn theo suy nghĩ cỏa Tiểu Nhi hiện giờ thì thằng cha này đần tới mức mức hiểu nhầm nó rồi! (đúng rùi đúng rùi).
-Điên! Bố với mẹ quái gì ở đây chứ? Ta đâu muốn lôi họ ra! Mi là ý gì đây?- Tiểu Nhi hất mặt.
-Khùng! Cô chẳng muốn cậy tiền của gia thế ra đây thì gì?!- Quân cãi lại.
Điên khùng! Tên này AT quá mức rồi!
Anh Vân tiên sinh nãy giờ cũng chẳng thèm để ý đến cái cặp oan gia này làm gì cho rách việc, chỉ đang mải mê nhìn nhìn ngó ngó xung quanh (tìm gì ế bà chị? ^^).
Đúng là thiếu mà! Thiếu nguyên cả một “thằng cha già”! :v
Anh Vân ngước mắt nhìn Quân “giẻ rách”, hỏi:
-Thằng cha già kia đâu?
Nghe câu hỏi của Anh Vân, cả Tiểu Nhi và Quân cùng đồng thanh:
-Cha nào?
(Là cùng đồng thanh đấy ạ! ^^)
Quân trừng mắt:
-Sao bắt chước tôi?
Tiểu Nhi lập tức cãi lại:
-Là anh nói theo tôi thì có!
-Cô!
-Anh!
…
…
Hai người không ai nhường ai, cả cái tiệm bảo dưỡng xe cũng có nguy cơ sập!
-IM NGAY CHO TÔI! KHÔNG CÓ ANH VỚI CÔ CÁI GÌ HẾT NỮA!- Anh Vân đã hết chịu nổi rồi.
Tiểu Nhi cười cười, rồi khoác vai bạn hiền, đổi giọng ngọt ngào (em bé đâu em bé đâu? Có sữa mẹ có sữa mẹ :v)
-Thôi mà bạn hiền làm gì nóng thế? Vậy vừa rồi bạn hiền hỏi “thằng cha già” nào? Nãy giờ thấy có thằng cha “GIẺ RÁCH” thôi mà!
Tiểu Nhi nhấn mạnh hai chữ “giẻ rách”, cũng vừa lúc cặp mắt tinh tường liếc sang nhìn Quân.
-Trêu đểu nhau à?- Quân liếc xéo.
-Thằng hâm!- Liếc xéo cơ á? Chị đây chấp tất! (câu nì nghe quen quen a)
-Cô vừa phải thôi nha!
-Anh vừa phải thôi nhá!
Hở ra cái là lại cãi nhau, động nhẹ vào cái cũng lại cãi nhau!
Thế hai người này cưới nhau thì sao nhỉ?
(M.n có thể tự suy nghĩ theo cách riêng của mình
Hãy nói theo cách của bạn! ^^)
Thở dài chán nản, Anh Vân tiếp tục:
-Là tui nói cái thằng cha “vừa già lại vừa dê”, bạn của thằng cha “giẻ rách” kia kìa! Các người làm ơn im lặng ít nhất 1 phút cho tôi nhờ! Chỉ 1 phút thôi cũng có thể làm nên việc lớn đấy!
(1 phút ta có thể lên giường -> kéo chăn -> khò ngay và luôn!^^)
-Là thằng Khánh đấy hả?- Quân hỏi lại.
-Phải!
-Chính là thằng cha sở hữu level dê thượng thừa? Kẻ thù của toàn nhân loại? (gái ngoan thôi chứ chị?)- Tiểu Nhi hỏi lại.
-Chính hắn rồi!- Anh Vân đáp luôn, đương nhiên hai bà này rất hợp ý nhau trong việc nói móc người khác!
-Chứ sao ta đứng đó mi cố ý lao thẳng vào làm gì? Khác gì muốn đụng chết ta? Nói cho biết! Động vào ta mi sẽ hối hận!!!
Theo suy nghĩ của Quân hiện giờ thì cô nàng này đang định lôi kéo gia đình ra làm chỗ dựa! (sai rùi sai rùi).
-Thích sao đây tiểu thư? Muốn lôi bố mẹ gì ra thì lôi đi! Nguyễn Vũ Quân này cả đời không sợ!
Còn theo suy nghĩ cỏa Tiểu Nhi hiện giờ thì thằng cha này đần tới mức mức hiểu nhầm nó rồi! (đúng rùi đúng rùi).
-Điên! Bố với mẹ quái gì ở đây chứ? Ta đâu muốn lôi họ ra! Mi là ý gì đây?- Tiểu Nhi hất mặt.
-Khùng! Cô chẳng muốn cậy tiền của gia thế ra đây thì gì?!- Quân cãi lại.
Điên khùng! Tên này AT quá mức rồi!
Anh Vân tiên sinh nãy giờ cũng chẳng thèm để ý đến cái cặp oan gia này làm gì cho rách việc, chỉ đang mải mê nhìn nhìn ngó ngó xung quanh (tìm gì ế bà chị? ^^).
Đúng là thiếu mà! Thiếu nguyên cả một “thằng cha già”! :v
Anh Vân ngước mắt nhìn Quân “giẻ rách”, hỏi:
-Thằng cha già kia đâu?
Nghe câu hỏi của Anh Vân, cả Tiểu Nhi và Quân cùng đồng thanh:
-Cha nào?
(Là cùng đồng thanh đấy ạ! ^^)
Quân trừng mắt:
-Sao bắt chước tôi?
Tiểu Nhi lập tức cãi lại:
-Là anh nói theo tôi thì có!
-Cô!
-Anh!
…
…
Hai người không ai nhường ai, cả cái tiệm bảo dưỡng xe cũng có nguy cơ sập!
-IM NGAY CHO TÔI! KHÔNG CÓ ANH VỚI CÔ CÁI GÌ HẾT NỮA!- Anh Vân đã hết chịu nổi rồi.
Tiểu Nhi cười cười, rồi khoác vai bạn hiền, đổi giọng ngọt ngào (em bé đâu em bé đâu? Có sữa mẹ có sữa mẹ :v)
-Thôi mà bạn hiền làm gì nóng thế? Vậy vừa rồi bạn hiền hỏi “thằng cha già” nào? Nãy giờ thấy có thằng cha “GIẺ RÁCH” thôi mà!
Tiểu Nhi nhấn mạnh hai chữ “giẻ rách”, cũng vừa lúc cặp mắt tinh tường liếc sang nhìn Quân.
-Trêu đểu nhau à?- Quân liếc xéo.
-Thằng hâm!- Liếc xéo cơ á? Chị đây chấp tất! (câu nì nghe quen quen a)
-Cô vừa phải thôi nha!
-Anh vừa phải thôi nhá!
Hở ra cái là lại cãi nhau, động nhẹ vào cái cũng lại cãi nhau!
Thế hai người này cưới nhau thì sao nhỉ?
(M.n có thể tự suy nghĩ theo cách riêng của mình
Hãy nói theo cách của bạn! ^^)
Thở dài chán nản, Anh Vân tiếp tục:
-Là tui nói cái thằng cha “vừa già lại vừa dê”, bạn của thằng cha “giẻ rách” kia kìa! Các người làm ơn im lặng ít nhất 1 phút cho tôi nhờ! Chỉ 1 phút thôi cũng có thể làm nên việc lớn đấy!
(1 phút ta có thể lên giường -> kéo chăn -> khò ngay và luôn!^^)
-Là thằng Khánh đấy hả?- Quân hỏi lại.
-Phải!
-Chính là thằng cha sở hữu level dê thượng thừa? Kẻ thù của toàn nhân loại? (gái ngoan thôi chứ chị?)- Tiểu Nhi hỏi lại.
-Chính hắn rồi!- Anh Vân đáp luôn, đương nhiên hai bà này rất hợp ý nhau trong việc nói móc người khác!