Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tận Thế Song Sủng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tận Thế Song Sủng
  3. Chương : 375

Chương : 375

Edit: Trang Nguyễn Beta: Sakura Tào Mẫn thâm trầm ngồi lặng yên nhìn hắn đem từng chuyện làm xong tất cả, cúi đầu nhìn xuống tay mình, cười đến càng ngày càng lạnh lẽo: – “Thế giới này thật sự tốt, tất cả đồ vật đều có thể ra giá để mua bán, cũng có thể dùng lợi ích để trao đổi ngang giá. Anh nói xem, tình yêu của Bạch Ngạn và Đường Nhược có thể dùng tiền để trao đổi được không?”

Cố Úc Trạch biết rõ Tào Mẫn đang cười nhạo mình không hề có điểm mấu chốt dùng lợi ích kết giao với cô ta. Hắn khẽ cười vang nói: – “Tiến sĩ Tào nên biết tôi cùng cô giao dịch là vì cái gì, về phần tình yêu của Bạch Ngạn và Đường Nhược có thể dùng tiền trao đổi hay không tôi không cần biết. Bây giờ cũng không nên biết, bởi vì những chuyện này đều đã qua, tương lai chẳng phải không còn bất cứ chuyện gì liên quan đến Bạch Ngạn kia rồi sao?” giọng điệu thoáng ngừng lại, vẫn trở về đề tài vừa rồi: – “Cho nên ra giá đi, cô muốn tôi lấy cái gì trao đổi với cô để phẫu thuật lần này?”

Tào Mẫn ngẩng đầu nhìn hắn, trầm mặc đối diện trong thoáng chốc, thở phào rồi nở nụ cười: – “Đúng, anh nói rất đúng, tương lai của anh cùng Đường Nhược không có chuyện của Bạch Ngạn rồi, thật ra tôi rất hâm mộ sự kiên nhẫn của anh đấy, thật sự, bởi vì kiên nhẫn của anh cho tôi thấy thì ra hèn hạ cũng có thể có được tình yêu mà mình muốn.”

Cố Úc Trạch giao dịch với Tào Mẫn lâu như vậy, phía trên không thể gọi là bạn bè nhưng tuyệt đối có thể gọi là tri kỷ, biết mình biết người. Đều là hồ ly ngàn năm, hai người bắt đầu diễn liêu trai cũng là việc tiện tay.

– “Hèn hạ cũng được hay hèn mọn cũng thế, cũng chỉ vì có được cô ấy mà thôi.” Cố Úc Trạch giật khóe miệng, sung sướng cười nhẹ: – “Cùng cô gái ăn cơm dạo phố xem phim nói chuyện yêu thương, mục đích cuối cùng nhất không phải là vì lên giường sao. Như vậy chúng ta đổi phương pháp khác, đi uy hiếp lừa gạt thậm chí bắt cóc cô ấy, mục đích cuối cùng nhất cũng có thể lấy được. Tôi chỉ biết phương pháp hèn mọn không chiếm được, vì vậy thay đổi phương pháp khác mà thôi, tiến sĩ Tào cũng là kẻ tám lạng người nửa cân, cần gì nói với tôi những lời rối loạn lung tung này để vẽ vời cho thêm chuyện.”

– “Thì ra ăn cơm dạo phố xem phim nói chuyện yêu thương ngang giá với uy hiếp lừa gạt bắt cóc…” Tào Mẫn nghe thấy một loại giá trị mới: – “Đây thật sự là một lý do vụng về tự lừa gạt bản thân, tình yêu này của anh, có thể dùng bắt cóc thay thế rồi hả?”

Cố Úc Trạch quay đầu nhìn Đường Nhược trên đùi, một lúc lâu, giọng nói nhẹ nhàng chậm rãi nói: – “Tôi chỉ biết không buông tay mới là yêu chân thành. Tôi cũng không phải nàng tiên cá, làm không được bản thân cái gì cũng chưa làm, phải tận mắt nhìn hoàng tử cùng cô gái khác yêu nhau tha thiết, chính mình lại biến thành bọt biển… Thật ra, một người không có mục đích sống, ở thế giới đầy tuyệt vọng này chỉ vì sống nên cố gắng sống sót, như vậy cũng thật mệt mỏi…”

Gút mắc tình cảm, ai đúng ai sai? Ai buông tay ai thành toàn cho ai? Tình không biết bắt đầu từ đâu, lại càng không biết sau đó thế nào, sau khi lún sâu vào trong đó rồi có thể hoàn hảo bò ra còn có được mấy người?!

Tào Mẫn cười đau thương, nhìn bàn tay mình, xấu hổ rủ xuống lông mi giống như cánh quạt, hỏi một đằng trả lời một nẻo: – “Thời gian tốt đẹp của tôi là tự hủy diệt trong tay mình, không trách người khác.”

Thế gian không cho phép, bầu trời không tiếp nhận, như vậy hãy để cho chính bản thân tự vượt qua chính mình.

Trong lúc bọn hắn cảm khái, hoàn toàn không hay biết xe của ba người Bạch Thất đã chạy đến khu chính phủ. Tốc độ lái xe của Bạch Thất khiến cho Vệ Lam suýt chút nữa cho rằng bên dưới lốp xe biến thành tên lửa phun lửa bay thẳng ra ngoài mang theo ba người lên thiên đường báo tin rồi. Nhưng Hồ Hạo Thiên lại giống như không có cảm giác ô tô đang bay, chỉ ngồi bên cửa sổ trong tay sử dụng hệ thổ đánh chết từng con zombie. Tốc độ quá nhanh, tóc của anh ta nghiêng về một bên giống như tinh linh mộng ảo. Trước tận thế trên tivi luôn bị chiếm cứ bởi những hình ảnh quảng cáo dầu gội đầu như thế, nhưng mái tóc cũng không có mềm mại bay lượn như vậy. Thái độ chuyên chú dù cho anh có bị gió thổi bay cũng không có ý kiến gì. Vệ Lam một lần nữa thầm than một tiếng đây là tình nghĩa của đội trưởng dành cho đồng đội.

Lúc gặp phải vài con zombie lẻ tẻ, xe tông thẳng qua người chúng khiến chúng ngã xuống đất, trực tiếp nghiền nát chúng dưới đáy lốp xe. Ngoài cửa cũng có những dị năng giả khác làm nhiệm vụ đang đánh nhau cùng zombie, từ xa nhìn thấy chiếc xe phóng như tên lửa đang lao đến, vội vàng tránh đường nhường chỗ cho bọn họ. Mẹ nó, nếu không tránh đường, đối phương đem nhóm mình trở thành zombie, đụng chết rồi tìm người ở đâu nói lý lẽ đây chứ?! Ở tận thế, bên ngoài trên đường cái cũng không có camera, cho dù chết như thế nào người chết như đèn tắt, chết thì không còn cái gì nữa.

Dọc đường Bạch Thất không hề ngừng lại, tốc độ như bay đến ngay bậc thang khu chính phủ, thắng gấp, mở cửa xe lao xuống. Vệ Lam thấy hai người xuống xe đã bắt đầu, thấy chỗ này không khỏi kỳ quái hỏi: – “Ở đây không phải đảo Tự Tâm.” Hai người họ không phải sốt ruột cứu người sao, vì sao lại đến nơi này?

Hòn đảo ở trung tâm thành phố A cũng là hòn đảo nổi danh, vẻ đẹp mông lung rất có tiếng tăm, thật không ngờ bên dưới hòn đảo như vậy lại có một phòng thí nghiệm khủng bố đầy máu tanh.

– “Đừng phát ngốc ngồi ở đó nữa, nhanh chóng đuổi theo xuống đây đánh.” Hồ Hạo Thiên quay người ra phía sau kêu lên, cùng Bạch Thất đánh vào đám zombie chung quanh đang tụ lại, chạy đến cánh cửa nhỏ bên kia.

Vệ Lam biết rõ Bạch Thất và Hồ Hạo Thiên chắc chắn không làm chuyện dư thừa, vì vậy cũng không hề đặt câu hỏi, nhảy xuống xe, đi theo phía sau hai người, phóng thích đinh kim loại trên tay. Mỗi ngày zombie cấp hai đều bị thanh lý đến bên ngoài phạm vi mười km, ở đây chưa đến mười km nên zombie cũng không nhiều. Bạch Thất phóng xuất vài đóa hoa sen băng, ngay lập tức zombie hóa thành đá.

Từ cửa nhỏ tiến vào bên trong, ba người vẫn không dám sơ ý, không có ra đa tinh thần lực của Đường Nhược, ba người đều vừa đi vừa quan sát trước sau tiến lên. Bọn họ là đến cứu người không phải đến để toi mạng, tất nhiên phải hết sức cẩn thận đến mức tối đa. Lúc ba người chạy lên lầu hai, nhìn thấy những dị năng giả đang ngồi ở hành lang, ánh mắt bình tĩnh của Vệ Lam đầy xem xét, rõ ràng trông thấy những người này còn ngồi dưới đất đánh bài đánh bạc. Vệ Lam phóng qua một nắm đinh sắt, phẫn nộ bừng bừng:

– “Căn cứ cho các người làm nhiệm vụ ngày đi ra ngoài đánh zombie, không phải để các người đổi hoàn cảnh để hưởng thụ đâu đấy!” Mỗi lần nhận nhiệm vụ ngày đều có mấy ngàn người đi ra ngoài, một thiếu úy cơ bản không thể trông coi nhiều người như vậy, khó tránh khỏi một số người nhân cơ hội trốn trong những công trình kiến trúc an toàn để lười biếng ngủ ngáy. Lười biếng là một tật xấu mà không xã hội nào có thể sửa chữa được. Cho dù tận thế muốn phát triển cũng không thể trông cậy vào những người có tầm mắt thiển cận chỉ cầu một chút an nhàn như thế.

Bạch Thất chỉ thoáng nhìn qua rồi chạy thẳng đến phòng họp. Hồ Hạo Thiên cũng thoáng liếc qua, cũng đi theo sau lưng Bạch Thất: – “Vệ thiếu, người có chí riêng, nếu người nọ lựa chọn an nhàn thì cậu cứ để hắn tiếp tục sa đọa. Xã hội luôn tồn tại khôn sống dại chết, đến hôm nay càng thêm tàn khốc, người ta đều không lo lắng cho bản thân, cậu cần gì phải lo lắng…” giọng nói của Hồ Hạo Thiên vang vọng ở trong hành lang khiến cho những người có mặt đều nghe rõ.

– “Tôi, chúng tôi… Chỉ đến nghỉ ngơi một chút.” Bị Vệ Lam bắt gặp tại trận, những người kia mặt đỏ đến mang tai, giống như lính mới bị đội trưởng bắt gặp lúc lười biếng, thoáng chốc đều đứng lên, lập tức chạy xuống lầu.

Vệ Lam nghe hết lời nói của Hồ Hạo Thiên, lại nhìn Bạch Thất và Hồ Hạo Thiên cũng đã chạy xa, cũng không để ý đến chuyện những dị năng giả này, đuổi theo phía sau. Lúc hắn chạy đến phòng họp, Bạch Thất cùng Hồ Hạo Thiên cũng đã nằm sấp trên lò sưởi trong tường kia, đợi hắn đến.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6365 View
Astory.vn
Chí tôn đặc công
2

Chí tôn đặc công

2566 chương
5744 View
4
Đô Thị Truyện VIP
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
3

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5734 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5421 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
5043 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
5018 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter