Chương 51: Không còn ảo tưởng nữa
Về Trương Danh Nhạc, thật ra trước đó rất lâu Quý Liên Tinh đã tò mò, không phải tò mò hắn, mà là tò mò vợ hắn.
Nhớ rõ lần đầu tiên nghe nói đến Trương Danh Nhạc, là nghe được từ trong cuộc đối thoại giữa Lý Hướng Ngạn và Giang Thự nghe được.
Khi đó Lý Hướng Ngạn nói, Trương Danh Nhạc mấy năm nay ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, dùng tiền bao dưỡng qua vô số phụ nữ, nhưng vợ của hắn cũng không can thiệp.
Lúc ấy Quý Liên Tinh đã vô cùng hoang mang, thiên hạ có người vợ nào lại không thèm để ý chồng mình ở bên ngoài vụng trộm chứ? Cho nên nhất định có sự tình khác.
Ở cái xã hội này, nếu như phụ nữ không độc lập, kinh tế dựa vào đàn ông, như vậy khó tránh khỏi có nhiều thứ thật sự bất lực, khi đó Quý Liên Tinh cho rằng đó là nguyên nhân.
Cho đến khi nàng vô tình tra cứu đến tư liệu về tập đoàn DS, phát hiện thời gian công ty này thành lập đã vượt qua mười năm, đại cổ đông là một người tên là bà La Dung.
Sau đó từ trong miệng Giang Thự biết được, người phụ nữ này chính là vợ của Trương Danh Nhạc, là hai người năm xưa cùng nhau dốc sức làm việc, mới có kết quả như bây giờ.
Cho nên bà La Dung là một nữ cường nhân mới đúng, một người phụ nữ có thể quản lý công ty mấy chục năm, sao lại không mạnh chứ?
Nhưng ngẫm lại vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nếu bà La Dung ở phương diện kinh tế không cần dựa vào Trương Danh Nhạc, như vậy làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho hắn ở bên ngoài tìm tiểu tam chứ? Một người phụ nữ độc lập như vậy có thể nuốt được nỗi tức giận này sao?
Mang theo loại hoang mang này, Quý Liên Tinh bắt đầu chú ý tư liệu của tập đoàn DS, từ báo cáo tài chính công khai với bên ngoài đến giá cổ phiếu đã đưa ra thị trường.
Nàng phát hiện thành tích báo cáo của tập đoàn DS tuy rằng bình thường, nhưng mấy năm gần đây giá cổ phiếu lại đang ổn định tăng lên.
Đặc biệt là năm nay, tốc độ tăng đã vượt mức bình quân của ngành sản xuất, điều này thật kỳ lạ. Duy nhất có thể giải thích, chính là đằng sau cổ phiếu này có ông lớn khống chế, hành vi của nhà tư bản có đủ loại nguyên nhân, Quý Liên Tinh thì chỉ chú ý đến phương hướng nàng để ý.
Nàng hiểu được, trong đó cổ phiếu vị kia nắm giữ khá nhiều, đúng là một quý bà bên ngoài giới kinh doanh, quý bà kia họ Phó. Quý Liên Tinh tìm thật lâu, gần đây mới biết rõ bà Phó thật ra là bạn thân của bà La Dung.
Vì thế suy đoán xoay quanh đã lâu kia, ở trong đầu Quý Liên Tinh cho ra một đáp án càng thêm rõ ràng.
Sau lần nàng cùng Trương Danh Nhạc nói chuyện điện thoại, đưa ra quyết định muốn cùng bà La Dung này nói chuyện một chút.
Buổi chiều nàng cũng không nhàn rỗi, chưa bao giờ xin nghỉ nàng lấy lý do thân thể không thoải mái xin nghỉ nửa ngày, sau đó bắt xe thẳng đến tập đoàn DS.
Vừa mới bắt đầu lễ tân tập đoàn DS cũng không có ý định tiếp đãi nàng, lấy lý do La tổng rất bận để từ chối, nhưng Quý Liên Tinh khăng khăng muốn lễ tân chuyển lời "Có lẽ có liên quan đến chồng bà", không đến năm phút, Quý Liên Tinh liền được mời vào văn phòng.
Đây là lần đầu tiên nàng và vợ của Trương Danh Nhạc gặp mặt, bà La Dung kia chỉ nghe nói qua tên, nhưng chưa từng gặp mặt giờ phút này đang ngồi ở trước mặt nàng.
Cùng trong tưởng tượng của nàng vẫn có chút không giống, bà La Dung rõ ràng lớn tuổi hơn Trương Danh Nhạc một chút, đại khái là hơn bốn mươi tuổi, mặc dù năm tháng đã lưu lại dấu vết trên mặt bà ấy, bà ấy không còn trẻ nữa, nhưng khí chất lại rất mạnh, cả người tản ra khí chất cường đại.
"Cô ngồi đi." Bà La Dung chỉ chỉ cái ghế đối diện mình.
Quý Liên Tinh gật đầu, ngồi xuống ghế.
Nàng nhịn không được lại liếc mắt nhìn La Dung thêm một cái, phát hiện La Dung tô son sậm màu lửa cháy, lông mày của bà ấy tinh tế nhướng lên, làm cho người ta có một loại cảm giác giỏi giang xa cách.
"Cô nói đi, có ý kiến gì?" La Dung nhìn Quý Liên Tinh một cái, dựa lưng vào ghế, trên mặt không có biểu tình gì.
"Chào chị La, tôi muốn nói chuyện với chị về chuyện Trương Danh Nhạc."
"Ừ, tôi biết." Tầm mắt La Dung chuyển dời đến màn hình máy tính.
"Đêm nay Trương Danh Nhạc hẹn tôi đến khách sạn Lục Châu nói chuyện." Quý Liên Tinh cẩn thận quan sát biểu tình của bà La Dung, "Nhưng tôi nghĩ ông ta muốn tôi làm tình nhân của hắn."
La Dung tựa hồ cũng không bất ngờ, "Ờ, sau đó thì sao?
"Đầu tiên tôi muốn tỏ rõ lập trường của tôi, tôi cũng không muốn làm tình nhân của hắn, nhưng hắn thật sự không dễ bỏ qua, đối với cuộc sống của tôi đã tạo thành ảnh hưởng. Nếu như có thể, tôi nghĩ ——" Quý Liên Tinh nhìn chằm chằm La Dung, tim đập nhanh hơn, nàng cảm thấy mình thật ra cũng đang đánh cược, "Tôi nghĩ, có lẽ chúng ta có thể trợ giúp đối phương?"
Lúc này La Dung mới ngẩng đầu, lúc này mới chính thức nhìn Quý Liên Tinh một cái, ánh mắt nhiều hơn vài phần đánh giá.
Ba phút trước, bà ấy cho rằng cô gái này là thứ không biết tốt xấu, tóm lại dính dáng đến quan hệ với Trương Danh Nhạc cũng không phải là chuyện tốt, thậm chí bà ấy bắt đầu cho rằng nàng và Trương Danh Nhạc là một nhóm.
La Dung đoán trước được có lẽ sẽ có tình huống như vậy, cho nên tương đối bình tĩnh, đối phó những cô gái này tựa như đối phó một con kiến, động động ngón tay là có thể bóp chết.
Kết quả không quá giống như trong tưởng tượng của bà ấy.
"Nói như thế nào?"
"Chị đã sớm không còn yêu hắn, đúng không?"
La Dung nhướng mày, không nói gì, nhưng biểu tình khinh thường trên mặt bà ấy đã cho Quý Liên Tinh đáp án.
"Hai năm gần đây, chị đều lặng lẽ chuyển giao tài sản, dùng hình thức bút nhỏ lượng nhiều, lại dùng tài khoản tiết kiệm của bạn thân mua vào cổ phiếu của công ty, trên thực tế chị mới là người thao túng." Quý Liên Tinh vừa nói vừa quan sát biểu tình của La Dung, "Một mặt là chị không muốn sau khi ly hôn hắn lấy đi một phân tiền của chị, mặt khác là bởi vì thị trường chứng khoán của chị đã đến giai đoạn kết thúc phiên giao dịch, dù sao hiện tại cổ phiếu DS cũng có rất nhiều người đầu tư cổ phiếu, là thời cơ tốt để chị bán tháo, một mũi tên trúng hai con nhạn, đúng không?"
La Dung không trả lời câu hỏi của Quý Liên Tinh, "Nói tiếp đi."
"Mặc kệ Trương Danh Nhạc bao dưỡng phụ nữ, kỳ thật chỉ là không muốn đánh rắn động cỏ. Tôi đoán chờ sau khi tài sản của chị chuyển dời thành công, chị sẽ thu thập chứng cứ hắn ngoại tình, phòng ngừa đến lúc đó hắn không muốn ly hôn, những chứng cứ này ở trên phán quyết pháp luật sẽ hữu dụng, đúng không?"
La Dung nheo mắt nhìn Quý Liên Tinh, hỏi nàng: "Cô là làm nghề gì?"
"Một nhà phân tích tài chính bình thường."
"Cô rất xinh đẹp, cũng rất thông minh." La Dung đứng lên, lại thêm một câu: "Chỉ là có chút lỗ mãng, có điều không đáng ngại, lúc tôi còn trẻ cũng giống như cô."
Bà ấy vòng qua cái bàn, đi tới trước mặt Quý Liên Tinh, đưa cho Quý Liên Tinh một tấm danh thiếp.
"Cô gái, cô rất trực tiếp. Vậy tôi cũng trực tiếp một chút, tối nay, tôi ở cửa khách sạn Lục Châu chờ cô."
Nửa giờ sau, Quý Liên Tinh rời khỏi tập đoàn DS.
Cả người nàng đầy mồ hôi, ngay cả bản thân nàng cũng không thể tin được mình vừa mới làm cái gì, vậy mà đi tìm vợ của Trương Danh Nhạc, nhưng chính là thừa dịp sức nóng kia mà làm.
Kỳ thật Quý Liên Tinh hiểu được, là có nguy hiểm, nhưng kỳ thật nàng cũng có nắm chắc của mình, cũng là sau khi suy nghĩ cặn kẽ kết quả.
Trước 6 giờ chiều, Quý Liên Tinh trở lại công ty, nàng ở dưới lầu chờ Giang Thự tan ca, sau đó hai người cùng nhau về nhà.
Quý Liên Tinh ngồi ở ghế phụ lai, nàng nhớ rõ cuối tuần Giang Thự đã nói thứ hai sẽ có bữa tiệc, vì thế hy vọng trong lúc này không xảy ra ngã rẽ gì.
"Buổi tối chị có một bữa tiệc, em đi cùng chị không?" Giang Thự hỏi nàng.
Cuối cùng cũng hỏi, Quý Liên Tinh âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Chị đi đi, em chờ chị trở về."
Giang Thự nhớ tới lần trước dẫn Quý Liên Tinh đi ăn cơm, nàng không chỉ không được tự nhiên, ngược lại còn gặp Trương Danh Nhạc quấy rối, ngẫm lại cũng đúng, vẫn là để cho nàng ít đi trường hợp như vậy đi.
"Được, vậy chị đưa em đến cửa chung cư, cơm tối em phải ăn một mình rồi?"
"Ừ ừ, em biết rồi, em chờ chị về nhà, không được phép uống rượu." Quý Liên Tinh tiến đến bên tai Giang Thự thì thầm: "Nếu uống rượu, đêm nay sẽ không gọi chị là chị gái nữa."
Hơi thở ấm áp tiến vào lỗ tai Giang Thự, vén lên một vệt phấn hồng nhàn nhạt.
Cô quay đầu nhìn Quý Liên Tinh, trong ánh mắt có thêm vài phần nóng bỏng.
"Được, không uống rượu, nghe lời em."
*
Màn đêm buông xuống, Quý Liên Tinh từ chung cư đi ra, chặn một chiếc taxi đi tới khách sạn Lục Châu.
Nàng ngồi trong xe, xuyên qua cửa sổ nhìn thế giới muôn màu muôn vẻ.
Rất kỳ lạ, đây rõ ràng là một tòa thành thị huyên náo phồn hoa, nhưng vừa đến buổi tối liền làm người ta có một loại cảm giác táo bạo khó hiểu.
Có lẽ thứ quá mức hoa lệ trên bản chất chính là hư vô, cho nên Quý Liên Tinh thường thường có loại cảm giác không rõ ràng này, đặc biệt là vào ban đêm như vậy.
Hai mươi phút sau, xe dừng ở cửa khách sạn, nàng trả tiền xuống xe, giương mắt nhìn khách sạn Lục Châu.
Đây là nơi lần đầu tiên nàng gặp mặt Giang Thự, lần nữa tới nơi này, là muốn gặp Trương Danh Nhạc, mặc dù loại cảm giác này khác nhau một trời một vực, nhưng có một chút tương đồng.
Cái loại cảm giác bất lực đến từ kẻ yếu muốn đối kháng cường giả này, là hoàn toàn giống nhau.
Quý Liên Tinh hiểu, nàng chỉ là thanh niên bình thường trong ngàn vạn người, mặc dù nàng là sinh viên có thành tích tốt tốt nghiệp hệ 985, mặc dù nàng là cô gái duy nhất ra khỏi thôn đi đến thành phố lớn, nhưng muốn đi đối kháng một người có tư bản có quyền lực, vẫn cần phải có dũng khí, cần phải đắn đo trăm lần ngàn lần.
Nàng đứng ở cửa khách sạn vài phút, cuối cùng vẫn lấy hết dũng khí đi vào đại sảnh.
Trước khi đến đã nói với Trương Danh Nhạc, muốn giao lưu thì có thể, nhưng không đi vào phòng, chỉ ở đại sảnh dưới lầu.
Lúc đến Trương Danh Nhạc đã sớm ở đó chờ, hôm nay hắn giống như cố ý cạo râu, nhưng khuôn mặt kia mang đến cảm giác dầu mỡ không giảm chút nào.
Cái loại cảm giác dầu mỡ này đến từ ánh mắt của hắn, Quý Liên Tinh từ trong ánh mắt của Trương Danh Nhạc chỉ thấy được tham lam và phóng túng.
"Quý tiểu thư, cuối cùng cô cũng tới rồi!" Trong mắt Trương Danh Nhạc phát sáng, hắn đứng lên, đưa tay muốn bắt tay Quý Liên Tinh, nhưng Quý Liên Tinh chỉ gật gật đầu.
Hai người ngồi trên sô pha, ở giữa cách nhau khoảng cách một mét.
"Trương Danh Nhạc, ông nói trước đi."
Trương Danh Nhạc xoa xoa lòng bàn tay, hình như là rất kích động, "Tôi nói, thật ra tôi muốn nói đã nói, chỉ xem cô suy xét thế nào."
Hắn vừa nói chuyện vừa nhìn Quý Liên Tinh, khuôn mặt động lòng người của nàng khiến hắn tương đối mê muội.
"Tôi không hiểu, muốn ông giải thích lại một lần nữa, tốt nhất là nói rõ ràng." Ánh mắt Quý Liên Tinh đạm mạc, cứ như vậy nhìn Trương Danh Nhạc, phát hiện bộ dạng hắn quả thật rất giống trái bí đỏ, làm cho người ta có một cảm giác bỉ ổi.
Quý Liên Tinh càng lạnh lùng, Trương Danh Nhạc lại càng thích.
Loại này trông lạnh lùng lại không dễ chinh phục, ở trong thế giới của hắn, tựa như thợ săn và con mồi, để cho hắn có dục vọng chinh phục, Trương Danh Nhạc không tin tà, cảm thấy trên đời này không có người phụ nữ nào mà tiền giải quyết không được.
"Được, vậy tôi sẽ nói rõ ràng cho cô một chút, làm tình nhân của tôi, một tháng tôi cho cô 20 vạn." Lúc nói ra 20 vạn, Trương Danh Nhạc vô cùng nắm chắc, "Quý tiểu thư, phải biết rằng, những người trước kia tôi đều chỉ cho 10 vạn, cô thì khác, cô chính là 20 vạn."
"Ồ." Quý Liên Tinh gật đầu, vẻ mặt không có gì thay đổi, "Tôi nghe nói hình như ông đã kết hôn? Nếu vợ ông biết quan hệ của chúng ta thì phải làm sao?"
"Hả."Trương Danh Nhạc cười lạnh một tiếng, đầy mặt trào phúng," Cô ta lại mặc kệ tôi, cũng không quản được tôi."
"Ồ, vậy sao?" Hắn có phải cảm thấy phụ nữ khắp thiên hạ đều là kẻ ngốc hay không, chỉ hắn thông minh nhất? Khóe môi Quý Liên Tinh nở nụ cười, "Tôi không phải cô gái đầu tiên của ông nhỉ? Dù sao ông chủ có tiền có săn sóc như ông rất ít."
Cô nói xong lời này kìm lòng không đậu nở nụ cười, chỉ là tự mình nói bậy chọc cười mình.
Nhưng Trương Danh Nhạc lại không cảm thấy như vậy, bản chất tự tin khiến hắn cảm thấy Quý Liên Tinh thật sự đang khen hắn, trong nháy mắt có chút lên trên.
Tên đàn ông này một khi lên trên, vậy thì thao thao bất tuyệt:
"Cô thật sự không phải người thứ nhất, cô gái bên cạnh tôi quả thật không ít, mười mấy người khẳng định là có, ừm......" Vẻ mặt của hắn rất tự hào, rất nhanh chuyển đề tài, "Nhưng cô nhất định là người tôi thích nhất, em xinh đẹp, thông minh, có sức hấp dẫn......"
"Nhưng vợ ông thì sao? Tôi vẫn lo lắng." Quý Liên Tinh dẫn đề tài về phía La Dung, tốt nhất Trương Danh Nhạc nói ra càng nhiều càng tốt.
"Cô ta à, hại, già rồi, khó coi. Hơn nữa tâm sự nghiệp quá mạnh mẽ, không thích hợp với tôi. Tiền của ông đây ông đây muốn tiêu cho người phụ nữ nào, cô ta quản được tôi sao? Tôi chẳng qua là phạm vào sai lầm mà đàn ông khắp thiên hạ đều phạm phải, ở nhà tôi là do tôi định đoạt, chờ tôi cũng già rồi, tôi sẽ không chơi nữa. Tôi muốn chơi, cô ta sao có thể quản được tôi, thật là chuyện lớn."
Nói xong lời này, Trương Danh Nhạc phát hiện Quý Liên Tinh đang nhìn chằm chằm hắn cười, trong mắt ngậm ánh sáng, hắn cho rằng trong ánh mắt Quý Liên Tinh chính là sùng bái.
"Cho nên cô suy xét đến thế nào?" Trương Danh Nhạc dịch về phía Quý Liên Tinh, "20 vạn một tháng, đủ cho cô kiếm một năm, rất nhẹ nhàng, cùng tôi ăn uống vui chơi là được."
Quý Liên Tinh không dấu vết tránh hắn, làm bộ đang nghiêm túc suy nghĩ.
Một lát sau mới trả lời hắn:
"Xin lỗi, Trương tổng, tôi cảm thấy vẫn không thích hợp với tôi lắm." Quý Liên Tinh đứng lên, đã có ý muốn đi.
Trương Danh Nhạc bên này nhìn thấy trong nháy mắt nóng nảy, cùng trong tưởng tượng của hắn không quá giống nhau, hắn thậm chí ngay cả phòng cũng đặt xong, hiện tại vịt đến miệng liền muốn bay đi? Cái này khẳng định không được, hắn muốn giữ chặt Quý Liên Tinh, Quý Liên Tinh sớm có phòng bị, kịp thời tránh né.
"Cô đừng đi chứ, cô suy xét lại đi, rất mê người, nếu thật sự không được tôi có thể tăng giá."
"Không được."
Trương Danh Nhạc có chút hoảng, hắn cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng lại nói không ra chỗ nào không thích hợp, giống như vừa rồi mình thổi phồng đầu là có chút nằm trên, có đôi khi đối mặt với phụ nữ xinh đẹp chính là như vậy, nhịn không được muốn thổi phồng một đợt, nhưng biểu hiện không phải rất hào phóng sao? Ít nhất là về mặt tiền bạc.
Nhớ rõ lần đầu tiên nghe nói đến Trương Danh Nhạc, là nghe được từ trong cuộc đối thoại giữa Lý Hướng Ngạn và Giang Thự nghe được.
Khi đó Lý Hướng Ngạn nói, Trương Danh Nhạc mấy năm nay ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, dùng tiền bao dưỡng qua vô số phụ nữ, nhưng vợ của hắn cũng không can thiệp.
Lúc ấy Quý Liên Tinh đã vô cùng hoang mang, thiên hạ có người vợ nào lại không thèm để ý chồng mình ở bên ngoài vụng trộm chứ? Cho nên nhất định có sự tình khác.
Ở cái xã hội này, nếu như phụ nữ không độc lập, kinh tế dựa vào đàn ông, như vậy khó tránh khỏi có nhiều thứ thật sự bất lực, khi đó Quý Liên Tinh cho rằng đó là nguyên nhân.
Cho đến khi nàng vô tình tra cứu đến tư liệu về tập đoàn DS, phát hiện thời gian công ty này thành lập đã vượt qua mười năm, đại cổ đông là một người tên là bà La Dung.
Sau đó từ trong miệng Giang Thự biết được, người phụ nữ này chính là vợ của Trương Danh Nhạc, là hai người năm xưa cùng nhau dốc sức làm việc, mới có kết quả như bây giờ.
Cho nên bà La Dung là một nữ cường nhân mới đúng, một người phụ nữ có thể quản lý công ty mấy chục năm, sao lại không mạnh chứ?
Nhưng ngẫm lại vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nếu bà La Dung ở phương diện kinh tế không cần dựa vào Trương Danh Nhạc, như vậy làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho hắn ở bên ngoài tìm tiểu tam chứ? Một người phụ nữ độc lập như vậy có thể nuốt được nỗi tức giận này sao?
Mang theo loại hoang mang này, Quý Liên Tinh bắt đầu chú ý tư liệu của tập đoàn DS, từ báo cáo tài chính công khai với bên ngoài đến giá cổ phiếu đã đưa ra thị trường.
Nàng phát hiện thành tích báo cáo của tập đoàn DS tuy rằng bình thường, nhưng mấy năm gần đây giá cổ phiếu lại đang ổn định tăng lên.
Đặc biệt là năm nay, tốc độ tăng đã vượt mức bình quân của ngành sản xuất, điều này thật kỳ lạ. Duy nhất có thể giải thích, chính là đằng sau cổ phiếu này có ông lớn khống chế, hành vi của nhà tư bản có đủ loại nguyên nhân, Quý Liên Tinh thì chỉ chú ý đến phương hướng nàng để ý.
Nàng hiểu được, trong đó cổ phiếu vị kia nắm giữ khá nhiều, đúng là một quý bà bên ngoài giới kinh doanh, quý bà kia họ Phó. Quý Liên Tinh tìm thật lâu, gần đây mới biết rõ bà Phó thật ra là bạn thân của bà La Dung.
Vì thế suy đoán xoay quanh đã lâu kia, ở trong đầu Quý Liên Tinh cho ra một đáp án càng thêm rõ ràng.
Sau lần nàng cùng Trương Danh Nhạc nói chuyện điện thoại, đưa ra quyết định muốn cùng bà La Dung này nói chuyện một chút.
Buổi chiều nàng cũng không nhàn rỗi, chưa bao giờ xin nghỉ nàng lấy lý do thân thể không thoải mái xin nghỉ nửa ngày, sau đó bắt xe thẳng đến tập đoàn DS.
Vừa mới bắt đầu lễ tân tập đoàn DS cũng không có ý định tiếp đãi nàng, lấy lý do La tổng rất bận để từ chối, nhưng Quý Liên Tinh khăng khăng muốn lễ tân chuyển lời "Có lẽ có liên quan đến chồng bà", không đến năm phút, Quý Liên Tinh liền được mời vào văn phòng.
Đây là lần đầu tiên nàng và vợ của Trương Danh Nhạc gặp mặt, bà La Dung kia chỉ nghe nói qua tên, nhưng chưa từng gặp mặt giờ phút này đang ngồi ở trước mặt nàng.
Cùng trong tưởng tượng của nàng vẫn có chút không giống, bà La Dung rõ ràng lớn tuổi hơn Trương Danh Nhạc một chút, đại khái là hơn bốn mươi tuổi, mặc dù năm tháng đã lưu lại dấu vết trên mặt bà ấy, bà ấy không còn trẻ nữa, nhưng khí chất lại rất mạnh, cả người tản ra khí chất cường đại.
"Cô ngồi đi." Bà La Dung chỉ chỉ cái ghế đối diện mình.
Quý Liên Tinh gật đầu, ngồi xuống ghế.
Nàng nhịn không được lại liếc mắt nhìn La Dung thêm một cái, phát hiện La Dung tô son sậm màu lửa cháy, lông mày của bà ấy tinh tế nhướng lên, làm cho người ta có một loại cảm giác giỏi giang xa cách.
"Cô nói đi, có ý kiến gì?" La Dung nhìn Quý Liên Tinh một cái, dựa lưng vào ghế, trên mặt không có biểu tình gì.
"Chào chị La, tôi muốn nói chuyện với chị về chuyện Trương Danh Nhạc."
"Ừ, tôi biết." Tầm mắt La Dung chuyển dời đến màn hình máy tính.
"Đêm nay Trương Danh Nhạc hẹn tôi đến khách sạn Lục Châu nói chuyện." Quý Liên Tinh cẩn thận quan sát biểu tình của bà La Dung, "Nhưng tôi nghĩ ông ta muốn tôi làm tình nhân của hắn."
La Dung tựa hồ cũng không bất ngờ, "Ờ, sau đó thì sao?
"Đầu tiên tôi muốn tỏ rõ lập trường của tôi, tôi cũng không muốn làm tình nhân của hắn, nhưng hắn thật sự không dễ bỏ qua, đối với cuộc sống của tôi đã tạo thành ảnh hưởng. Nếu như có thể, tôi nghĩ ——" Quý Liên Tinh nhìn chằm chằm La Dung, tim đập nhanh hơn, nàng cảm thấy mình thật ra cũng đang đánh cược, "Tôi nghĩ, có lẽ chúng ta có thể trợ giúp đối phương?"
Lúc này La Dung mới ngẩng đầu, lúc này mới chính thức nhìn Quý Liên Tinh một cái, ánh mắt nhiều hơn vài phần đánh giá.
Ba phút trước, bà ấy cho rằng cô gái này là thứ không biết tốt xấu, tóm lại dính dáng đến quan hệ với Trương Danh Nhạc cũng không phải là chuyện tốt, thậm chí bà ấy bắt đầu cho rằng nàng và Trương Danh Nhạc là một nhóm.
La Dung đoán trước được có lẽ sẽ có tình huống như vậy, cho nên tương đối bình tĩnh, đối phó những cô gái này tựa như đối phó một con kiến, động động ngón tay là có thể bóp chết.
Kết quả không quá giống như trong tưởng tượng của bà ấy.
"Nói như thế nào?"
"Chị đã sớm không còn yêu hắn, đúng không?"
La Dung nhướng mày, không nói gì, nhưng biểu tình khinh thường trên mặt bà ấy đã cho Quý Liên Tinh đáp án.
"Hai năm gần đây, chị đều lặng lẽ chuyển giao tài sản, dùng hình thức bút nhỏ lượng nhiều, lại dùng tài khoản tiết kiệm của bạn thân mua vào cổ phiếu của công ty, trên thực tế chị mới là người thao túng." Quý Liên Tinh vừa nói vừa quan sát biểu tình của La Dung, "Một mặt là chị không muốn sau khi ly hôn hắn lấy đi một phân tiền của chị, mặt khác là bởi vì thị trường chứng khoán của chị đã đến giai đoạn kết thúc phiên giao dịch, dù sao hiện tại cổ phiếu DS cũng có rất nhiều người đầu tư cổ phiếu, là thời cơ tốt để chị bán tháo, một mũi tên trúng hai con nhạn, đúng không?"
La Dung không trả lời câu hỏi của Quý Liên Tinh, "Nói tiếp đi."
"Mặc kệ Trương Danh Nhạc bao dưỡng phụ nữ, kỳ thật chỉ là không muốn đánh rắn động cỏ. Tôi đoán chờ sau khi tài sản của chị chuyển dời thành công, chị sẽ thu thập chứng cứ hắn ngoại tình, phòng ngừa đến lúc đó hắn không muốn ly hôn, những chứng cứ này ở trên phán quyết pháp luật sẽ hữu dụng, đúng không?"
La Dung nheo mắt nhìn Quý Liên Tinh, hỏi nàng: "Cô là làm nghề gì?"
"Một nhà phân tích tài chính bình thường."
"Cô rất xinh đẹp, cũng rất thông minh." La Dung đứng lên, lại thêm một câu: "Chỉ là có chút lỗ mãng, có điều không đáng ngại, lúc tôi còn trẻ cũng giống như cô."
Bà ấy vòng qua cái bàn, đi tới trước mặt Quý Liên Tinh, đưa cho Quý Liên Tinh một tấm danh thiếp.
"Cô gái, cô rất trực tiếp. Vậy tôi cũng trực tiếp một chút, tối nay, tôi ở cửa khách sạn Lục Châu chờ cô."
Nửa giờ sau, Quý Liên Tinh rời khỏi tập đoàn DS.
Cả người nàng đầy mồ hôi, ngay cả bản thân nàng cũng không thể tin được mình vừa mới làm cái gì, vậy mà đi tìm vợ của Trương Danh Nhạc, nhưng chính là thừa dịp sức nóng kia mà làm.
Kỳ thật Quý Liên Tinh hiểu được, là có nguy hiểm, nhưng kỳ thật nàng cũng có nắm chắc của mình, cũng là sau khi suy nghĩ cặn kẽ kết quả.
Trước 6 giờ chiều, Quý Liên Tinh trở lại công ty, nàng ở dưới lầu chờ Giang Thự tan ca, sau đó hai người cùng nhau về nhà.
Quý Liên Tinh ngồi ở ghế phụ lai, nàng nhớ rõ cuối tuần Giang Thự đã nói thứ hai sẽ có bữa tiệc, vì thế hy vọng trong lúc này không xảy ra ngã rẽ gì.
"Buổi tối chị có một bữa tiệc, em đi cùng chị không?" Giang Thự hỏi nàng.
Cuối cùng cũng hỏi, Quý Liên Tinh âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Chị đi đi, em chờ chị trở về."
Giang Thự nhớ tới lần trước dẫn Quý Liên Tinh đi ăn cơm, nàng không chỉ không được tự nhiên, ngược lại còn gặp Trương Danh Nhạc quấy rối, ngẫm lại cũng đúng, vẫn là để cho nàng ít đi trường hợp như vậy đi.
"Được, vậy chị đưa em đến cửa chung cư, cơm tối em phải ăn một mình rồi?"
"Ừ ừ, em biết rồi, em chờ chị về nhà, không được phép uống rượu." Quý Liên Tinh tiến đến bên tai Giang Thự thì thầm: "Nếu uống rượu, đêm nay sẽ không gọi chị là chị gái nữa."
Hơi thở ấm áp tiến vào lỗ tai Giang Thự, vén lên một vệt phấn hồng nhàn nhạt.
Cô quay đầu nhìn Quý Liên Tinh, trong ánh mắt có thêm vài phần nóng bỏng.
"Được, không uống rượu, nghe lời em."
*
Màn đêm buông xuống, Quý Liên Tinh từ chung cư đi ra, chặn một chiếc taxi đi tới khách sạn Lục Châu.
Nàng ngồi trong xe, xuyên qua cửa sổ nhìn thế giới muôn màu muôn vẻ.
Rất kỳ lạ, đây rõ ràng là một tòa thành thị huyên náo phồn hoa, nhưng vừa đến buổi tối liền làm người ta có một loại cảm giác táo bạo khó hiểu.
Có lẽ thứ quá mức hoa lệ trên bản chất chính là hư vô, cho nên Quý Liên Tinh thường thường có loại cảm giác không rõ ràng này, đặc biệt là vào ban đêm như vậy.
Hai mươi phút sau, xe dừng ở cửa khách sạn, nàng trả tiền xuống xe, giương mắt nhìn khách sạn Lục Châu.
Đây là nơi lần đầu tiên nàng gặp mặt Giang Thự, lần nữa tới nơi này, là muốn gặp Trương Danh Nhạc, mặc dù loại cảm giác này khác nhau một trời một vực, nhưng có một chút tương đồng.
Cái loại cảm giác bất lực đến từ kẻ yếu muốn đối kháng cường giả này, là hoàn toàn giống nhau.
Quý Liên Tinh hiểu, nàng chỉ là thanh niên bình thường trong ngàn vạn người, mặc dù nàng là sinh viên có thành tích tốt tốt nghiệp hệ 985, mặc dù nàng là cô gái duy nhất ra khỏi thôn đi đến thành phố lớn, nhưng muốn đi đối kháng một người có tư bản có quyền lực, vẫn cần phải có dũng khí, cần phải đắn đo trăm lần ngàn lần.
Nàng đứng ở cửa khách sạn vài phút, cuối cùng vẫn lấy hết dũng khí đi vào đại sảnh.
Trước khi đến đã nói với Trương Danh Nhạc, muốn giao lưu thì có thể, nhưng không đi vào phòng, chỉ ở đại sảnh dưới lầu.
Lúc đến Trương Danh Nhạc đã sớm ở đó chờ, hôm nay hắn giống như cố ý cạo râu, nhưng khuôn mặt kia mang đến cảm giác dầu mỡ không giảm chút nào.
Cái loại cảm giác dầu mỡ này đến từ ánh mắt của hắn, Quý Liên Tinh từ trong ánh mắt của Trương Danh Nhạc chỉ thấy được tham lam và phóng túng.
"Quý tiểu thư, cuối cùng cô cũng tới rồi!" Trong mắt Trương Danh Nhạc phát sáng, hắn đứng lên, đưa tay muốn bắt tay Quý Liên Tinh, nhưng Quý Liên Tinh chỉ gật gật đầu.
Hai người ngồi trên sô pha, ở giữa cách nhau khoảng cách một mét.
"Trương Danh Nhạc, ông nói trước đi."
Trương Danh Nhạc xoa xoa lòng bàn tay, hình như là rất kích động, "Tôi nói, thật ra tôi muốn nói đã nói, chỉ xem cô suy xét thế nào."
Hắn vừa nói chuyện vừa nhìn Quý Liên Tinh, khuôn mặt động lòng người của nàng khiến hắn tương đối mê muội.
"Tôi không hiểu, muốn ông giải thích lại một lần nữa, tốt nhất là nói rõ ràng." Ánh mắt Quý Liên Tinh đạm mạc, cứ như vậy nhìn Trương Danh Nhạc, phát hiện bộ dạng hắn quả thật rất giống trái bí đỏ, làm cho người ta có một cảm giác bỉ ổi.
Quý Liên Tinh càng lạnh lùng, Trương Danh Nhạc lại càng thích.
Loại này trông lạnh lùng lại không dễ chinh phục, ở trong thế giới của hắn, tựa như thợ săn và con mồi, để cho hắn có dục vọng chinh phục, Trương Danh Nhạc không tin tà, cảm thấy trên đời này không có người phụ nữ nào mà tiền giải quyết không được.
"Được, vậy tôi sẽ nói rõ ràng cho cô một chút, làm tình nhân của tôi, một tháng tôi cho cô 20 vạn." Lúc nói ra 20 vạn, Trương Danh Nhạc vô cùng nắm chắc, "Quý tiểu thư, phải biết rằng, những người trước kia tôi đều chỉ cho 10 vạn, cô thì khác, cô chính là 20 vạn."
"Ồ." Quý Liên Tinh gật đầu, vẻ mặt không có gì thay đổi, "Tôi nghe nói hình như ông đã kết hôn? Nếu vợ ông biết quan hệ của chúng ta thì phải làm sao?"
"Hả."Trương Danh Nhạc cười lạnh một tiếng, đầy mặt trào phúng," Cô ta lại mặc kệ tôi, cũng không quản được tôi."
"Ồ, vậy sao?" Hắn có phải cảm thấy phụ nữ khắp thiên hạ đều là kẻ ngốc hay không, chỉ hắn thông minh nhất? Khóe môi Quý Liên Tinh nở nụ cười, "Tôi không phải cô gái đầu tiên của ông nhỉ? Dù sao ông chủ có tiền có săn sóc như ông rất ít."
Cô nói xong lời này kìm lòng không đậu nở nụ cười, chỉ là tự mình nói bậy chọc cười mình.
Nhưng Trương Danh Nhạc lại không cảm thấy như vậy, bản chất tự tin khiến hắn cảm thấy Quý Liên Tinh thật sự đang khen hắn, trong nháy mắt có chút lên trên.
Tên đàn ông này một khi lên trên, vậy thì thao thao bất tuyệt:
"Cô thật sự không phải người thứ nhất, cô gái bên cạnh tôi quả thật không ít, mười mấy người khẳng định là có, ừm......" Vẻ mặt của hắn rất tự hào, rất nhanh chuyển đề tài, "Nhưng cô nhất định là người tôi thích nhất, em xinh đẹp, thông minh, có sức hấp dẫn......"
"Nhưng vợ ông thì sao? Tôi vẫn lo lắng." Quý Liên Tinh dẫn đề tài về phía La Dung, tốt nhất Trương Danh Nhạc nói ra càng nhiều càng tốt.
"Cô ta à, hại, già rồi, khó coi. Hơn nữa tâm sự nghiệp quá mạnh mẽ, không thích hợp với tôi. Tiền của ông đây ông đây muốn tiêu cho người phụ nữ nào, cô ta quản được tôi sao? Tôi chẳng qua là phạm vào sai lầm mà đàn ông khắp thiên hạ đều phạm phải, ở nhà tôi là do tôi định đoạt, chờ tôi cũng già rồi, tôi sẽ không chơi nữa. Tôi muốn chơi, cô ta sao có thể quản được tôi, thật là chuyện lớn."
Nói xong lời này, Trương Danh Nhạc phát hiện Quý Liên Tinh đang nhìn chằm chằm hắn cười, trong mắt ngậm ánh sáng, hắn cho rằng trong ánh mắt Quý Liên Tinh chính là sùng bái.
"Cho nên cô suy xét đến thế nào?" Trương Danh Nhạc dịch về phía Quý Liên Tinh, "20 vạn một tháng, đủ cho cô kiếm một năm, rất nhẹ nhàng, cùng tôi ăn uống vui chơi là được."
Quý Liên Tinh không dấu vết tránh hắn, làm bộ đang nghiêm túc suy nghĩ.
Một lát sau mới trả lời hắn:
"Xin lỗi, Trương tổng, tôi cảm thấy vẫn không thích hợp với tôi lắm." Quý Liên Tinh đứng lên, đã có ý muốn đi.
Trương Danh Nhạc bên này nhìn thấy trong nháy mắt nóng nảy, cùng trong tưởng tượng của hắn không quá giống nhau, hắn thậm chí ngay cả phòng cũng đặt xong, hiện tại vịt đến miệng liền muốn bay đi? Cái này khẳng định không được, hắn muốn giữ chặt Quý Liên Tinh, Quý Liên Tinh sớm có phòng bị, kịp thời tránh né.
"Cô đừng đi chứ, cô suy xét lại đi, rất mê người, nếu thật sự không được tôi có thể tăng giá."
"Không được."
Trương Danh Nhạc có chút hoảng, hắn cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng lại nói không ra chỗ nào không thích hợp, giống như vừa rồi mình thổi phồng đầu là có chút nằm trên, có đôi khi đối mặt với phụ nữ xinh đẹp chính là như vậy, nhịn không được muốn thổi phồng một đợt, nhưng biểu hiện không phải rất hào phóng sao? Ít nhất là về mặt tiền bạc.