Chương 36: Hoa máu 7: Hoàng gia Bỉ
Nghiêm Thục đỏ mặt cúi đầu không dám cho cô xem gương mặt mình hiện tại.
Anh rất ít khi gần nữ sắc, vẻ bề ngoài mà anh tạo ra là một công tử đào hoa, nhưng bản thân anh chả có chút gì am hiểu về tình trường cả. Hiện tại Như Ân đang làm những hành động khiến cho anh còn phải sợ chính nhịp tim mình…quá nhanh.
Như Ân thì thấy thú vị khi nhìn gương mặt hồng hồng của anh.
Cô nhớ là lúc trước Nghiêm Thúc cũng có lúc ngầu lắm mà. Ây…thì ra là cũng có lúc như thế này.
Khi Nghiêm Thục ngước mắt lên nhìn cô thì thấy ánh mắt hiếu kì của cô nhìn mình. Anh bĩu môi…hứ…
…
- Sao vẫn chưa đến?
Polen đã mất kiên nhẫn. Hắn ta đã uống hết ly rượu nhưng vẫn không thấy người đâu.
Thuộc hạ đi theo hắn ta thì cũng chỉ nhìn đồng hồ xem thời gian mà không có hành động gì khác.
Khi mà du thuyền đã di chuyển thì gần như các thiết bị thông tin bình thường đều bị ngắt kết nối. Hạ gia không hề thích những rắc rối xảy ra với mình nên họ đã đặt một số thiết bị nhiễu sóng.
- Nếu như bị phía Sói săn phát hiện ra thì sao? Ngài nghĩ đến việc đó chưa vậy?
Tên thuộc hạ này có vẻ cũng không hẳn muốn đi theo Polen. Anh ta luôn có một thái độ nửa cung kính nửa không khuất phục.
Nghe vậy thì Polen cũng chỉ nhàm chán thở dài.
- Haha bị phát hiện thì sao chứ? Chúng làm gì được ta chứ?
Sau khi quay lại trang thái thong dong như trước, hắn ta lại càng thản nhiên như không khiến cho tên thuộc hạ đứng đó phải lo lắng thay.
Tiếng chuông điện thoại reo lên.
- Bắt máy.
Polen như đã biết từ trước.
Cả hai đầu dây được kết nối với nhau dưới sự ngỡ ngàng của tên thuộc hạ Polen.
Riêng Polen lại chuyển sang trang thái mãn nguyện như được ý mình.
- Chào em gái, không nhớ anh à?
Wee đang ở đầu dây bên kia. Cô dùng giọng nói nửa đùa nửa thật nói với hắn ta.
- Hoàng gia Bỉ có vẻ như sẽ đánh gãy chân anh khi gọi tôi là em gái đấy.
Polen nghiêng người tựa vào sofa phía sau mình.
- Anh không ngờ hoàng gia Bỉ bỏ rơi em ở ngoài kia mà em vẫn có thể sống tốt được nhỉ? À không có vẻ như anh đây mới là người sống không tốt.
Wee cũng chẳng quan tâm bản thân mình đang có nhiệm vụ gì, cô sẽ dành thời gian buôn dưa lê một chút với hắn.
- Tôi gốc Pháp người Anh, dòng máu trong người tôi không liên quan gì đến Hoàng gia Bỉ cả? Phải không?
Không còn ánh mắt hung ác để che giấu nội tâm mình nữa, Polen nhìn Wee bằng ánh mắt của người anh đã lâu không gặp em gái mình.
- Em vẫn là người của hoàng gia Bỉ không hơn không kém.
Wee thấy nực cười.
- Chính anh cũng vô dụng như hoàng gia Bỉ vậy. Anh thấy đi…ngay cả mấy việc như này cũng chỉ biết ngồi đó. Nguy hiểm anh mang đến cho Wolf như con muỗi vậy.
Polen cười nhẹ.
- Vậy em chỉ tốn thời gian xử lí mấy cái thiết bị nhiễu sóng đó vì muốn nói những lời này với anh sao?
Wee thật lòng bày tỏ mục đích của mình.
- Với chức danh thống đốc quân sự Bỉ của anh có vẻ không phù hợp đâu nhỉ, anh không hề phù hợp với công việc đó đâu…
Polen vẫn im lặng lắng nghe.
- Vậy nên…
Wee trực tiếp nói ra đề nghị.
- Làm đồng minh? Thấy sao? Ngay cả bản thân anh đã trực tiếp rat ay với Jmemot và Kovem còn gì, anh thấy đấy chính bản thân anh còn chẳng thể làm gì họ…vậy cái tên anh gắn vào mạng lưới tình báo chúng tôi thì như thế nào?
Polen mím môi, nhíu mày.
- Đã chết?
Như Ân khẽ nhếch mép cười.
Nghiêm Thục nghe vậy thì bất ngờ. Anh tưởng đến đây để xử lí Polen chứ.
Còn gì đó sao…sao đơn giản vậy được?
Tự nhiên Nghiêm Thục lóe lên tia sáng.
Như Ân giơ nhẹ ngón tay cái lên tỏ ý ‘đúng vậy’ với Nghiêm Thục.
…
Vẫn cứ là một thái độ dĩ nhiên sẽ như vậy của Wee.
- Hoàng gia Bỉ đang lừa anh ngồi chức thống đốc rồi cho anh vào Nato để làm lá chắn đó. Nhìn cái tôi sẽ cho anh nghe này.
Một âm thanh lạc danh từ đâu đó truyền tới.
- Sao? Sắp giải quyết hắn chưa?
- Tên điên Polen sao?
- Còn ai? Ta nuôi nó lớn như vậy là để nó tiếp quản ngôi báu, nhưng nó lại quá ảo tưởng năng lực mình. Ta nghĩ lên mang nó đi rồi, hết tác dụng thì lên bỏ thôi.
- Ngài không cần huyết thống?
- Phải…
Ánh mắt tối tăm của Polen không chú ý đến âm thanh vang khắp phòng, thứ mà hắn chú ý chính là tên thuộc hạ đi theo mình ngày hôm nay.
Biết là tên đó đang chuẩn bị rút súng ra, Polen làm động tác tự nhiên sờ lên đùi mình nhưng lại khựng lại vì đã quên gắn súng vào thắt lưng.
Chết tiệt…
Wee nhìn thấy hết hành động của Polen.
- Thuộc hạ anh sắp bắn anh đó.
Tên thuộc hạ im lặng nãy giờ cũng bật cười, tên đó vừa cười vừa giơ súng hướng thẳng về huyệt đạo ở gáy Polen.
- Đoàng…
- Đoàng…
Tiếng súng vang lên…
Nhưng…
Có hai người bị bắn.
Như Ân đã giữ chặt tay Nghiêm Thục khi mà anh phát hiện ra tên thuộc hạ của Polen có hành động bất thường. Khi cách khoảng thời gian rat ay của tên đó vài giây thì tiếng súng của Nghiêm Thục mới vang lên.
Viên đạn xuyên qua những ô sáng cửa tấm chắn giữa họ với căn phòng, làm lệch hướng của khẩu súng và bật lại vào thẳng mắt của hắn.
Polen không bị bắn vào gáy nhưng lại bị thương ở vai.
Wee thấy vậy cũng im lặng tắt màn hình. Cô gửi tin nhắn đến cho Như Ân. Tin nhắn hiện lên trên mặt đồng hồ Như Ân.
- Hãy giúp anh tôi, tên đần đó cần dạy bảo.
Polen vẫn cứng đờ người nhìn về hướng của Nghiêm Thục và Như Ân rồi nhìn tên thuộc hạ mà cha hắn đã gửi đến cho hắn. Thì ra là để khử hắn bất kì lúc nào.
Hạ gia…người của hắn…chắc chắn sẽ nhanh chóng đến đây. Hắn nghĩ nay bản thân hắn sẽ cầm đầu mọi chuyện chứ.
Như Ân biết rất rõ hôm nay chính là lúc hoàng gia Bỉ ra tay với Polen, cô đã chú ý các thiết bị trong du thuyền này gần như rất giống với cách làm của Polen nhưng lại không hề có lợi cho hắn ta.
Polen là kẻ cầm đầu không giỏi nhưng anh ta vẫn có những cái dùng được nên hoàng gia Bỉ mới cho anh ta làm đến chức thống đốc. Như Ân cần cho Polen thấy về phe ai mới đúng.
- Kovem chúng ta có vẻ như sắp về một chỗ nhỉ?
Nghiêm Thục nghe câu hỏi của Polen thì chỉ nhẹ nhàng nắm tay Như Ân.
- Nếu anh ra được chỗ này trước thì tôi sẽ trả lời.
Polen nở nụ cười rất muốn đánh người, sự điên cuồng trong mắt anh ta đang hiện lên vô cùng đậm.
- Tôi sẽ bị người của chính mình ra tay đúng không? Chúng đang ở quanh đây à?
Nghiêm Thục nhìn ánh Như Ân, anh thấy má cô có chút bụi. Nghiêm Thục lau má cô cho sạch lại. Vừa lau anh vừa tỏ thái đọ không mấy quan tâm lời Polen lắm.
- Tự tìm hiểu đi.
Anh rất ít khi gần nữ sắc, vẻ bề ngoài mà anh tạo ra là một công tử đào hoa, nhưng bản thân anh chả có chút gì am hiểu về tình trường cả. Hiện tại Như Ân đang làm những hành động khiến cho anh còn phải sợ chính nhịp tim mình…quá nhanh.
Như Ân thì thấy thú vị khi nhìn gương mặt hồng hồng của anh.
Cô nhớ là lúc trước Nghiêm Thúc cũng có lúc ngầu lắm mà. Ây…thì ra là cũng có lúc như thế này.
Khi Nghiêm Thục ngước mắt lên nhìn cô thì thấy ánh mắt hiếu kì của cô nhìn mình. Anh bĩu môi…hứ…
…
- Sao vẫn chưa đến?
Polen đã mất kiên nhẫn. Hắn ta đã uống hết ly rượu nhưng vẫn không thấy người đâu.
Thuộc hạ đi theo hắn ta thì cũng chỉ nhìn đồng hồ xem thời gian mà không có hành động gì khác.
Khi mà du thuyền đã di chuyển thì gần như các thiết bị thông tin bình thường đều bị ngắt kết nối. Hạ gia không hề thích những rắc rối xảy ra với mình nên họ đã đặt một số thiết bị nhiễu sóng.
- Nếu như bị phía Sói săn phát hiện ra thì sao? Ngài nghĩ đến việc đó chưa vậy?
Tên thuộc hạ này có vẻ cũng không hẳn muốn đi theo Polen. Anh ta luôn có một thái độ nửa cung kính nửa không khuất phục.
Nghe vậy thì Polen cũng chỉ nhàm chán thở dài.
- Haha bị phát hiện thì sao chứ? Chúng làm gì được ta chứ?
Sau khi quay lại trang thái thong dong như trước, hắn ta lại càng thản nhiên như không khiến cho tên thuộc hạ đứng đó phải lo lắng thay.
Tiếng chuông điện thoại reo lên.
- Bắt máy.
Polen như đã biết từ trước.
Cả hai đầu dây được kết nối với nhau dưới sự ngỡ ngàng của tên thuộc hạ Polen.
Riêng Polen lại chuyển sang trang thái mãn nguyện như được ý mình.
- Chào em gái, không nhớ anh à?
Wee đang ở đầu dây bên kia. Cô dùng giọng nói nửa đùa nửa thật nói với hắn ta.
- Hoàng gia Bỉ có vẻ như sẽ đánh gãy chân anh khi gọi tôi là em gái đấy.
Polen nghiêng người tựa vào sofa phía sau mình.
- Anh không ngờ hoàng gia Bỉ bỏ rơi em ở ngoài kia mà em vẫn có thể sống tốt được nhỉ? À không có vẻ như anh đây mới là người sống không tốt.
Wee cũng chẳng quan tâm bản thân mình đang có nhiệm vụ gì, cô sẽ dành thời gian buôn dưa lê một chút với hắn.
- Tôi gốc Pháp người Anh, dòng máu trong người tôi không liên quan gì đến Hoàng gia Bỉ cả? Phải không?
Không còn ánh mắt hung ác để che giấu nội tâm mình nữa, Polen nhìn Wee bằng ánh mắt của người anh đã lâu không gặp em gái mình.
- Em vẫn là người của hoàng gia Bỉ không hơn không kém.
Wee thấy nực cười.
- Chính anh cũng vô dụng như hoàng gia Bỉ vậy. Anh thấy đi…ngay cả mấy việc như này cũng chỉ biết ngồi đó. Nguy hiểm anh mang đến cho Wolf như con muỗi vậy.
Polen cười nhẹ.
- Vậy em chỉ tốn thời gian xử lí mấy cái thiết bị nhiễu sóng đó vì muốn nói những lời này với anh sao?
Wee thật lòng bày tỏ mục đích của mình.
- Với chức danh thống đốc quân sự Bỉ của anh có vẻ không phù hợp đâu nhỉ, anh không hề phù hợp với công việc đó đâu…
Polen vẫn im lặng lắng nghe.
- Vậy nên…
Wee trực tiếp nói ra đề nghị.
- Làm đồng minh? Thấy sao? Ngay cả bản thân anh đã trực tiếp rat ay với Jmemot và Kovem còn gì, anh thấy đấy chính bản thân anh còn chẳng thể làm gì họ…vậy cái tên anh gắn vào mạng lưới tình báo chúng tôi thì như thế nào?
Polen mím môi, nhíu mày.
- Đã chết?
Như Ân khẽ nhếch mép cười.
Nghiêm Thục nghe vậy thì bất ngờ. Anh tưởng đến đây để xử lí Polen chứ.
Còn gì đó sao…sao đơn giản vậy được?
Tự nhiên Nghiêm Thục lóe lên tia sáng.
Như Ân giơ nhẹ ngón tay cái lên tỏ ý ‘đúng vậy’ với Nghiêm Thục.
…
Vẫn cứ là một thái độ dĩ nhiên sẽ như vậy của Wee.
- Hoàng gia Bỉ đang lừa anh ngồi chức thống đốc rồi cho anh vào Nato để làm lá chắn đó. Nhìn cái tôi sẽ cho anh nghe này.
Một âm thanh lạc danh từ đâu đó truyền tới.
- Sao? Sắp giải quyết hắn chưa?
- Tên điên Polen sao?
- Còn ai? Ta nuôi nó lớn như vậy là để nó tiếp quản ngôi báu, nhưng nó lại quá ảo tưởng năng lực mình. Ta nghĩ lên mang nó đi rồi, hết tác dụng thì lên bỏ thôi.
- Ngài không cần huyết thống?
- Phải…
Ánh mắt tối tăm của Polen không chú ý đến âm thanh vang khắp phòng, thứ mà hắn chú ý chính là tên thuộc hạ đi theo mình ngày hôm nay.
Biết là tên đó đang chuẩn bị rút súng ra, Polen làm động tác tự nhiên sờ lên đùi mình nhưng lại khựng lại vì đã quên gắn súng vào thắt lưng.
Chết tiệt…
Wee nhìn thấy hết hành động của Polen.
- Thuộc hạ anh sắp bắn anh đó.
Tên thuộc hạ im lặng nãy giờ cũng bật cười, tên đó vừa cười vừa giơ súng hướng thẳng về huyệt đạo ở gáy Polen.
- Đoàng…
- Đoàng…
Tiếng súng vang lên…
Nhưng…
Có hai người bị bắn.
Như Ân đã giữ chặt tay Nghiêm Thục khi mà anh phát hiện ra tên thuộc hạ của Polen có hành động bất thường. Khi cách khoảng thời gian rat ay của tên đó vài giây thì tiếng súng của Nghiêm Thục mới vang lên.
Viên đạn xuyên qua những ô sáng cửa tấm chắn giữa họ với căn phòng, làm lệch hướng của khẩu súng và bật lại vào thẳng mắt của hắn.
Polen không bị bắn vào gáy nhưng lại bị thương ở vai.
Wee thấy vậy cũng im lặng tắt màn hình. Cô gửi tin nhắn đến cho Như Ân. Tin nhắn hiện lên trên mặt đồng hồ Như Ân.
- Hãy giúp anh tôi, tên đần đó cần dạy bảo.
Polen vẫn cứng đờ người nhìn về hướng của Nghiêm Thục và Như Ân rồi nhìn tên thuộc hạ mà cha hắn đã gửi đến cho hắn. Thì ra là để khử hắn bất kì lúc nào.
Hạ gia…người của hắn…chắc chắn sẽ nhanh chóng đến đây. Hắn nghĩ nay bản thân hắn sẽ cầm đầu mọi chuyện chứ.
Như Ân biết rất rõ hôm nay chính là lúc hoàng gia Bỉ ra tay với Polen, cô đã chú ý các thiết bị trong du thuyền này gần như rất giống với cách làm của Polen nhưng lại không hề có lợi cho hắn ta.
Polen là kẻ cầm đầu không giỏi nhưng anh ta vẫn có những cái dùng được nên hoàng gia Bỉ mới cho anh ta làm đến chức thống đốc. Như Ân cần cho Polen thấy về phe ai mới đúng.
- Kovem chúng ta có vẻ như sắp về một chỗ nhỉ?
Nghiêm Thục nghe câu hỏi của Polen thì chỉ nhẹ nhàng nắm tay Như Ân.
- Nếu anh ra được chỗ này trước thì tôi sẽ trả lời.
Polen nở nụ cười rất muốn đánh người, sự điên cuồng trong mắt anh ta đang hiện lên vô cùng đậm.
- Tôi sẽ bị người của chính mình ra tay đúng không? Chúng đang ở quanh đây à?
Nghiêm Thục nhìn ánh Như Ân, anh thấy má cô có chút bụi. Nghiêm Thục lau má cô cho sạch lại. Vừa lau anh vừa tỏ thái đọ không mấy quan tâm lời Polen lắm.
- Tự tìm hiểu đi.