Chương : 33
" An An ở trong gia tộc rất nhàm chán a." Thoát ra khỏi đám người, An An đứng cạnh Cao Lãng, thản nhiên cười nói.
"Cũng chẳng có gì hay, một ít trúc cơ linh dịch mà thôi, đối với ngươi cũng không có tác dụng." Cao Lãng tùy ý nói.
"Hừ, không có gì hay? Nếu An An không có nó tu luyện, tốc độ sao có thể nhanh như vậy?" Cao Tiếu Thiên nhìn thấy Cao Lãng không thèm để ý đến mình, tức giận nói. Lần trước bị Cao Lãng đánh cho phải nghỉ ngơi hai tháng, hiện tại hắn phải thể hiện sự tồn tại của mình, nếu không sợ rằng ai cũng quên hắn mất.
" Lại muốn nằm giường sao?" Cao Lãng híp mắt lại, hung ác nói.
"Ngươi…" Cao Tiếu Thiên giận giữ nắm chặt hai tay, sau đó lập tức buông xuống, cười lạnh nói: "Ngươi đừng đắc ý, lần trước ngươi đả thương ta, ta còn phải cảm ơn ngươi, nếu không không trong đoạn thời gian tĩnh dưỡng này, ta cũng không thể chạm được vào cảnh giới cao hơn, nhiều nhất là bảy ngày nữa ta có thể đột phá Linh Khiếu Cảnh cửu trọng, đến lúc đó ta đảm bảo người nằm giường sẽ là ngươi!"
Nghe Cao Tiếu Thiên nói vậy, trưởng bối và tộc nhân xung quanh, không khỏi đều kinh ngạc nhìn về phía hắn, mà Đại trưởng lão bên cạnh, khuôn mặt già nua cũng có chút đắc ý, đang nghĩ rằng cháu mình làm cho mình nở mày nở mặt.
Nhìn Cao Tiếu Thiên vẻ mặt cười lạnh cùng đắc ý, Cao Lãng vui vẻ, trầm mặc một lúc, lắc lắc đầu, bất đắc dĩ nhẹ giọng nói: "Việc này thật không có ý tứ, mấy hôm trước ta không cẩn thận đã đến chín đoạn rồi, xem ra ngươi sợ rằng vẫn chậm hơn ta."
Nghe Cao Lãng nói thế, tộc nhân xung quanh nhất thời im lặng, ánh mắt kinh ngạc chuyển qua Cao Lãng, ngươi không cẩn thận đột phá? Sau đó chuyển sang nhìn Cao Tiếu Thiên ánh mắt tràn đầy đồng tình.
Nghe mấy lời này của Cao Lãng, khuôn mặt đắc ý của Cao Tiếu Thiên cứng ngắc lại, khóe miệng co quắp gắt gao nhìn chằm chằm Cao Lãng. Một lúc sau chán nản ủ rũ, vốn tưởng rằng lần này chạm đến bình cảnh có thể cho mình thu hồi lại một ít mặt mũi, không nghĩ đến lại là đả kích càng trầm trọng hơn.
Kéo Cao Tiếu Thiên đang chịu đả kích, Cao Ngọc hung hăng trừng mắt nhìn Cao Lãng, nói thầm trong lòng: "Tên hỗn đản này rốt cuộc tu luyện như thế nào? Mới có hai tháng thời gian đã đến Linh Khiếu Cảnh cửu trọng rồi?"
Cho dù quan hệ ngày thường với Cao Lãng không tốt, nhưng trong lòng Cao Ngọc, vẫn vì tốc độ tu luyện của Cao Lãng mà cảm thấy rung động.
"Ha ha." Nhìn tộc nhân xung quanh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, Cao Tường cười to vài tiếng, liếc mắt nhìn Đại trưởng lão vẻ mặt bất đắc dĩ, nói: "Đi thôi, đi thôi. Đấu giá đã sắp bắt đầu rồi, mọi người đừng trì hoãn nữa, nếu không đến chậm bị người ta cướp mất thì không hay."
...
Triệu Gia đấu giá trường hôm nay không thể nghi ngờ là một ngày sôi động, tiếng ồn ào trong đại sảnh làm cho mấy người Cao Lãng vừa đến ù cả tai, giống như có một đám ruồi đang bay xung quanh làm cho người khác tâm phiền ý loạn.
Nhìn đại sảnh, Cao Tường nhíu mày, bất đắc dĩ lắc đầu. Chỉ có thể để người của trường đấu giá dẫn bọn họ đi vào thông đạo của khách quý, lúc nay mới yên ổn vào phòng đấu giá.
Trong phòng đấu giá, mặc dù số người cũng không ít, nhưng lại yên tĩnh hơn rất nhiều, ánh mắt Cao Tường quét quanh phòng đấu giá, sau đó dẫn mấy người Cao Lãng đến một vị trí phía trước của đấu giá đài, ngồi xuống.
Ngồi ở gần cuối, Cao Lãng nhàm chán nhìn xung quanh, lười biếng dựa vào lưng ghế, đợi đấu giá bắt đầu.
"Tỷ, nửa năm sau sẽ đến thời gian tuyển sinh của Thanh Hoa học viện?" Cao Lãng nhàn nhã gác chân, mắt híp lại muốn ngủ, bên tai lại đột nhiên vang đến tiếng hỏi có chút nhiệt tình của Cao Tiếu Thiên, nghe cái tên không khỏi làm lông mày của hắn nhíu lại.
Thanh Hoa học viện, học viện nổi tiếng của phía Đông đại lục, thực lực hùng hậu, vượt xa người thường tưởng tượng, nghe nói muốn trở thành một đạo sư trong Thanh Hoa học viện, ít nhất phải có thực lực Linh Đan Cảnh.
Tại đại lục, học viện và môn phái có chút khác nhau, gia nhập môn phái sẽ phải chịu một số hạn chế, sau này làm việc, cũng sẽ đại biểu cho tông môn. Mà học viện lại khác, sau khi tốt nghiệp, thì sẽ không có quan hệ gì mang tính cưỡng chế từ học viện nữa.
Tuy nói là như thế, nhưng con người dù sao cũng không phải sinh vật không có cảm tình, trong hoàn cảnh ở học viện đệ tử rất dễ bồi dưỡng ra một loại tình cảm với nó. Lúc tốt nghiệp, loại tình cảm mơ hồ này, sẽ làm rất nhiều người nguyện ý hỗ trợ học viện một số việc trong khả năng có thể.
Một người trợ giúp, có lẽ sẽ không có tác dụng gì, nhưng nếu ngàn vạn người mà nói. Lực uy hiếp của nó, lại là tương đối dáng sợ. Mà việc này đúng là mục đích của tất cả các học viện.
Tiến vào học viện, là cách tốt nhất để có được võ kỹ cùng công pháp, tại loại học viện có cấp bậc như Thanh Hoa học viện, nếu có biểu hiện kiệt xuất hoặc được một số vị đạo sư xem trúng. Nói không chừng còn có thể học được một số cao giai công pháp cùng võ kỹ. Mà có hai thứ này, khoảng cách trở thành cường giả, sẽ gần hơn rất nhiều.
Công pháp, võ kỹ, đan dược, là ba loại đồ vật có nhiều lực hấp dẫn nhất, Thanh Hoa học viện lại chiếm cứ hai thứ. Bởi vậy trong lòng vô số người trên đại lục, chỉ cần tiến vào Thanh Hoa học viện, cơ bản mà nói là không cần quan tâm đến tiền đồ sau này, mỗi đệ tử thuận lợi tốt nghiệp khỏi Thanh Hoa học viện, đều sẽ được các thế lực khắp nơi nhanh chân cướp đoạt, tiền đồ có thể nói là một mảnh quang minh sáng lạn.
Bởi vậy, hàng năm đều có vô số thanh niên nghĩ tất cả các biện pháp để tiến vào Thanh Hoa học viện.
Thanh Hoa học viện thật sự là một địa phương tốt, nhưng yêu cầu trúng tuyển của nó, lại là cực kỳ nghiêm khắc, trước mười tám tuổi, phải đạt tới Linh Khiếu Cảnh bát trọng!
Giới hạn trúng tuyển nghiêm khắc, cũng làm tất cả những người thiên phú không đủ ngăn cách ngoài cửa. Cho nên người có thể tiến vào Thanh Hoa học viện, không một ai không phải người có thiên phú cao.
Nghe Cao Tiếu Thiên hỏi, Cao Ngọc có chút gật đầu, ánh mắt liếc qua Cao Lãng lời nói có chút đắc ý. "Yên tâm đi, ngươi đã có tư cách trúng tuyển, hơn nữa người phụ trách chiêu sinh lần này ở khu vực Phong Vũ Thành thành lại là đạo sư của ta, nàng là Linh Đan Cảnh ngủ trọng, có tỷ giúp ngươi, chắc chắn không có vấn đề gì."
" Ha ha, vậy là tốt rồi." Nghe vậy, trên mặt Cao Tiếu Thiên hiện lên vài phần vui mừng, hưng phấn gật đầu.
Nghe hai người bên cạnh đối thoại, Cao Lãng bĩu môi, nếu trước kia mà nói, hắn cũng chỉ có thể tiến vào Thanh Hoa học viện để có được công pháp cùng võ kỹ cao cấp hơn, nhưng bây giờ có hệ thống Tử Văn giúp đỡ, đã không làm khó được hắn, huống chi hắn còn có nhiệm vụ là phải từ chối tham gia Thanh Hoa học viện.
" Cao Lãng ca ca, nửa năm sau ngươi không định thi tuyển vào Thanh Hoa học viện sao?" Bên cạnh, nhìn bộ dáng không có hứng thú của Cao Lãng, An An nhẹ giọng hỏi.
Nghe An An hỏi, Cao Ngọc một bên nhíu mày, cũng đem ánh mắt chuyển sang, trong lòng nàng đã quyết định chủ ý, nếu Cao Lãng cũng muốn đi Thanh Hoa học viện, nhất định phải nhờ đạo sư của mình cho hắn ăn một ít đau khổ.
Cao Lãng vuốt vuốt mũi, miễn cưỡng nói: "Không có hứng thú. Nó chỉ so với gia tộc cao cấp hơn mà thôi."
"Hừ, khẩu khí thật cuồng vọng, ngươi còn tưởng rằng học viện cầu ngươi gia nhập không bằng, có chút thiên phú là kiêu ngạo, thiên phú như ngươi ở Thanh Hoa học viện cũng không hiếm thấy, không tiến vào thì càng tốt, với cái tính tình đáng ghét của ngươi, đi vào chỉ là tự tìm đả kích." Nghe Cao Lãng đem học viện mà mình kiêu ngạo hạ thấp, khuôn mặt Cao Ngọc phát lạnh, lạnh lùng quát.
Cao Lãng liếc mắt nhìn Cao Ngọc, nhưng lại không để ý tới. Lắc đầu, Cao Lãng không tranh luận cùng nàng vấn đề về học viện, ánh mắt hướng đến phía xa, phát hiện người của hai đại gia tộc, cũng đã vào trong phòng đấu giá.
Trong một đám người, Cao Lãng đột nhiên phát hiện một khuôn mặt quen thuộc với đạo ánh mắt âm lãnh nhìn hắn, phát hiện dĩ nhiên là Hạ Long, lúc trước đã có xung đột cùng mình trong khu buôn bán.
Lúc này, vị thiếu gia của Hạ Gia gia tộc, đang không có ý tốt nhìn chằm chằm mình, ngẫu nhiên thèm thuồng đảo mắt qua thân hình lả lướt của An An, thấy Cao Lãng nhìn lại đây, cười lạnh.
Thản nhiên nhìn miệng Hạ Long, Cao Lãng có thể đoán được ý tứ của hắn. Hoàn thành xong nghi thức trưởng thành, bây giờ ra ngoài nếu gặp lại Hạ Long, hắn chắc chắn sẽ xuất thủ không còn kiêng kỵ.
Hơi híp mắt nhìn Hạ Long đắc ý cười, Cao Lãng khẽ mỉm cười, trong đôi mắt ẩn hiện lấy một tia lãnh ý.
"Cũng chẳng có gì hay, một ít trúc cơ linh dịch mà thôi, đối với ngươi cũng không có tác dụng." Cao Lãng tùy ý nói.
"Hừ, không có gì hay? Nếu An An không có nó tu luyện, tốc độ sao có thể nhanh như vậy?" Cao Tiếu Thiên nhìn thấy Cao Lãng không thèm để ý đến mình, tức giận nói. Lần trước bị Cao Lãng đánh cho phải nghỉ ngơi hai tháng, hiện tại hắn phải thể hiện sự tồn tại của mình, nếu không sợ rằng ai cũng quên hắn mất.
" Lại muốn nằm giường sao?" Cao Lãng híp mắt lại, hung ác nói.
"Ngươi…" Cao Tiếu Thiên giận giữ nắm chặt hai tay, sau đó lập tức buông xuống, cười lạnh nói: "Ngươi đừng đắc ý, lần trước ngươi đả thương ta, ta còn phải cảm ơn ngươi, nếu không không trong đoạn thời gian tĩnh dưỡng này, ta cũng không thể chạm được vào cảnh giới cao hơn, nhiều nhất là bảy ngày nữa ta có thể đột phá Linh Khiếu Cảnh cửu trọng, đến lúc đó ta đảm bảo người nằm giường sẽ là ngươi!"
Nghe Cao Tiếu Thiên nói vậy, trưởng bối và tộc nhân xung quanh, không khỏi đều kinh ngạc nhìn về phía hắn, mà Đại trưởng lão bên cạnh, khuôn mặt già nua cũng có chút đắc ý, đang nghĩ rằng cháu mình làm cho mình nở mày nở mặt.
Nhìn Cao Tiếu Thiên vẻ mặt cười lạnh cùng đắc ý, Cao Lãng vui vẻ, trầm mặc một lúc, lắc lắc đầu, bất đắc dĩ nhẹ giọng nói: "Việc này thật không có ý tứ, mấy hôm trước ta không cẩn thận đã đến chín đoạn rồi, xem ra ngươi sợ rằng vẫn chậm hơn ta."
Nghe Cao Lãng nói thế, tộc nhân xung quanh nhất thời im lặng, ánh mắt kinh ngạc chuyển qua Cao Lãng, ngươi không cẩn thận đột phá? Sau đó chuyển sang nhìn Cao Tiếu Thiên ánh mắt tràn đầy đồng tình.
Nghe mấy lời này của Cao Lãng, khuôn mặt đắc ý của Cao Tiếu Thiên cứng ngắc lại, khóe miệng co quắp gắt gao nhìn chằm chằm Cao Lãng. Một lúc sau chán nản ủ rũ, vốn tưởng rằng lần này chạm đến bình cảnh có thể cho mình thu hồi lại một ít mặt mũi, không nghĩ đến lại là đả kích càng trầm trọng hơn.
Kéo Cao Tiếu Thiên đang chịu đả kích, Cao Ngọc hung hăng trừng mắt nhìn Cao Lãng, nói thầm trong lòng: "Tên hỗn đản này rốt cuộc tu luyện như thế nào? Mới có hai tháng thời gian đã đến Linh Khiếu Cảnh cửu trọng rồi?"
Cho dù quan hệ ngày thường với Cao Lãng không tốt, nhưng trong lòng Cao Ngọc, vẫn vì tốc độ tu luyện của Cao Lãng mà cảm thấy rung động.
"Ha ha." Nhìn tộc nhân xung quanh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, Cao Tường cười to vài tiếng, liếc mắt nhìn Đại trưởng lão vẻ mặt bất đắc dĩ, nói: "Đi thôi, đi thôi. Đấu giá đã sắp bắt đầu rồi, mọi người đừng trì hoãn nữa, nếu không đến chậm bị người ta cướp mất thì không hay."
...
Triệu Gia đấu giá trường hôm nay không thể nghi ngờ là một ngày sôi động, tiếng ồn ào trong đại sảnh làm cho mấy người Cao Lãng vừa đến ù cả tai, giống như có một đám ruồi đang bay xung quanh làm cho người khác tâm phiền ý loạn.
Nhìn đại sảnh, Cao Tường nhíu mày, bất đắc dĩ lắc đầu. Chỉ có thể để người của trường đấu giá dẫn bọn họ đi vào thông đạo của khách quý, lúc nay mới yên ổn vào phòng đấu giá.
Trong phòng đấu giá, mặc dù số người cũng không ít, nhưng lại yên tĩnh hơn rất nhiều, ánh mắt Cao Tường quét quanh phòng đấu giá, sau đó dẫn mấy người Cao Lãng đến một vị trí phía trước của đấu giá đài, ngồi xuống.
Ngồi ở gần cuối, Cao Lãng nhàm chán nhìn xung quanh, lười biếng dựa vào lưng ghế, đợi đấu giá bắt đầu.
"Tỷ, nửa năm sau sẽ đến thời gian tuyển sinh của Thanh Hoa học viện?" Cao Lãng nhàn nhã gác chân, mắt híp lại muốn ngủ, bên tai lại đột nhiên vang đến tiếng hỏi có chút nhiệt tình của Cao Tiếu Thiên, nghe cái tên không khỏi làm lông mày của hắn nhíu lại.
Thanh Hoa học viện, học viện nổi tiếng của phía Đông đại lục, thực lực hùng hậu, vượt xa người thường tưởng tượng, nghe nói muốn trở thành một đạo sư trong Thanh Hoa học viện, ít nhất phải có thực lực Linh Đan Cảnh.
Tại đại lục, học viện và môn phái có chút khác nhau, gia nhập môn phái sẽ phải chịu một số hạn chế, sau này làm việc, cũng sẽ đại biểu cho tông môn. Mà học viện lại khác, sau khi tốt nghiệp, thì sẽ không có quan hệ gì mang tính cưỡng chế từ học viện nữa.
Tuy nói là như thế, nhưng con người dù sao cũng không phải sinh vật không có cảm tình, trong hoàn cảnh ở học viện đệ tử rất dễ bồi dưỡng ra một loại tình cảm với nó. Lúc tốt nghiệp, loại tình cảm mơ hồ này, sẽ làm rất nhiều người nguyện ý hỗ trợ học viện một số việc trong khả năng có thể.
Một người trợ giúp, có lẽ sẽ không có tác dụng gì, nhưng nếu ngàn vạn người mà nói. Lực uy hiếp của nó, lại là tương đối dáng sợ. Mà việc này đúng là mục đích của tất cả các học viện.
Tiến vào học viện, là cách tốt nhất để có được võ kỹ cùng công pháp, tại loại học viện có cấp bậc như Thanh Hoa học viện, nếu có biểu hiện kiệt xuất hoặc được một số vị đạo sư xem trúng. Nói không chừng còn có thể học được một số cao giai công pháp cùng võ kỹ. Mà có hai thứ này, khoảng cách trở thành cường giả, sẽ gần hơn rất nhiều.
Công pháp, võ kỹ, đan dược, là ba loại đồ vật có nhiều lực hấp dẫn nhất, Thanh Hoa học viện lại chiếm cứ hai thứ. Bởi vậy trong lòng vô số người trên đại lục, chỉ cần tiến vào Thanh Hoa học viện, cơ bản mà nói là không cần quan tâm đến tiền đồ sau này, mỗi đệ tử thuận lợi tốt nghiệp khỏi Thanh Hoa học viện, đều sẽ được các thế lực khắp nơi nhanh chân cướp đoạt, tiền đồ có thể nói là một mảnh quang minh sáng lạn.
Bởi vậy, hàng năm đều có vô số thanh niên nghĩ tất cả các biện pháp để tiến vào Thanh Hoa học viện.
Thanh Hoa học viện thật sự là một địa phương tốt, nhưng yêu cầu trúng tuyển của nó, lại là cực kỳ nghiêm khắc, trước mười tám tuổi, phải đạt tới Linh Khiếu Cảnh bát trọng!
Giới hạn trúng tuyển nghiêm khắc, cũng làm tất cả những người thiên phú không đủ ngăn cách ngoài cửa. Cho nên người có thể tiến vào Thanh Hoa học viện, không một ai không phải người có thiên phú cao.
Nghe Cao Tiếu Thiên hỏi, Cao Ngọc có chút gật đầu, ánh mắt liếc qua Cao Lãng lời nói có chút đắc ý. "Yên tâm đi, ngươi đã có tư cách trúng tuyển, hơn nữa người phụ trách chiêu sinh lần này ở khu vực Phong Vũ Thành thành lại là đạo sư của ta, nàng là Linh Đan Cảnh ngủ trọng, có tỷ giúp ngươi, chắc chắn không có vấn đề gì."
" Ha ha, vậy là tốt rồi." Nghe vậy, trên mặt Cao Tiếu Thiên hiện lên vài phần vui mừng, hưng phấn gật đầu.
Nghe hai người bên cạnh đối thoại, Cao Lãng bĩu môi, nếu trước kia mà nói, hắn cũng chỉ có thể tiến vào Thanh Hoa học viện để có được công pháp cùng võ kỹ cao cấp hơn, nhưng bây giờ có hệ thống Tử Văn giúp đỡ, đã không làm khó được hắn, huống chi hắn còn có nhiệm vụ là phải từ chối tham gia Thanh Hoa học viện.
" Cao Lãng ca ca, nửa năm sau ngươi không định thi tuyển vào Thanh Hoa học viện sao?" Bên cạnh, nhìn bộ dáng không có hứng thú của Cao Lãng, An An nhẹ giọng hỏi.
Nghe An An hỏi, Cao Ngọc một bên nhíu mày, cũng đem ánh mắt chuyển sang, trong lòng nàng đã quyết định chủ ý, nếu Cao Lãng cũng muốn đi Thanh Hoa học viện, nhất định phải nhờ đạo sư của mình cho hắn ăn một ít đau khổ.
Cao Lãng vuốt vuốt mũi, miễn cưỡng nói: "Không có hứng thú. Nó chỉ so với gia tộc cao cấp hơn mà thôi."
"Hừ, khẩu khí thật cuồng vọng, ngươi còn tưởng rằng học viện cầu ngươi gia nhập không bằng, có chút thiên phú là kiêu ngạo, thiên phú như ngươi ở Thanh Hoa học viện cũng không hiếm thấy, không tiến vào thì càng tốt, với cái tính tình đáng ghét của ngươi, đi vào chỉ là tự tìm đả kích." Nghe Cao Lãng đem học viện mà mình kiêu ngạo hạ thấp, khuôn mặt Cao Ngọc phát lạnh, lạnh lùng quát.
Cao Lãng liếc mắt nhìn Cao Ngọc, nhưng lại không để ý tới. Lắc đầu, Cao Lãng không tranh luận cùng nàng vấn đề về học viện, ánh mắt hướng đến phía xa, phát hiện người của hai đại gia tộc, cũng đã vào trong phòng đấu giá.
Trong một đám người, Cao Lãng đột nhiên phát hiện một khuôn mặt quen thuộc với đạo ánh mắt âm lãnh nhìn hắn, phát hiện dĩ nhiên là Hạ Long, lúc trước đã có xung đột cùng mình trong khu buôn bán.
Lúc này, vị thiếu gia của Hạ Gia gia tộc, đang không có ý tốt nhìn chằm chằm mình, ngẫu nhiên thèm thuồng đảo mắt qua thân hình lả lướt của An An, thấy Cao Lãng nhìn lại đây, cười lạnh.
Thản nhiên nhìn miệng Hạ Long, Cao Lãng có thể đoán được ý tứ của hắn. Hoàn thành xong nghi thức trưởng thành, bây giờ ra ngoài nếu gặp lại Hạ Long, hắn chắc chắn sẽ xuất thủ không còn kiêng kỵ.
Hơi híp mắt nhìn Hạ Long đắc ý cười, Cao Lãng khẽ mỉm cười, trong đôi mắt ẩn hiện lấy một tia lãnh ý.