Chương : 26
"Nhị trưởng lão, đã kiểm tra xong chưa?"
Cao Lãng nhìn mấy chữ to màu vàng trên bia đá, chậm rãi thu tay lại. Liếc mắt nhìn nhị trưởng lão thần tình có chút hoảng hốt bên cạnh, nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
" A, xong, xong rồi…" Bị thanh âm của Cao Lãng làm bừng tỉnh, Nhị trưởng lão có chút bối rối gật gật đầu, từ ánh mắt của hắn mà đoán, hắn hiển nhiên vẫn còn trong khiếp sợ.
"Ai, một năm tăng năm cảnh giới nhỏ? Tốc độ tu luyện này… Kinh khủng." Một lúc lâu sau, Nhị trưởng lão chậm rãi khôi phục thanh tỉnh, ánh mắt phức tạp nhìn thiếu niên trước mặt. Trong lòng thở dài một hơi, nghi ngờ trong mắt cuối cùng biến mất toàn bộ trước sự thật.
Cao Lãng đứng trước mặt hắn, khi nãy ngoài việc nhấc tay phải lên, cũng không có động tác dư thừa, không thể lừa dối được.
Kim quang trên tấm bia đá dần biến mất, một lát sau, lại hồi phục lại màu đen thâm trầm mà lạnh lẽo.
Kim quang biến mất, toàn trường vẫn yên tĩnh như trước, hiển nhiên mọi người vẫn còn đắm chìm trong cỗ chấn động đó.
" Khụ. Khụ.." Trên đài cao, tiếng ho khan của Nhị trưởng lão rốt cục lôi kéo lại ánh mắt của toàn trường.
"Nghi thức kiểm tra đã hoàn thành, dựa theo quy củ trước kia, Cao Lãng sẽ phải nhận một lần khiêu chiến, quyền hạn khiêu chiến thực lực dưới Linh Hải Cảnh. Ai muốn lên?" Ánh mắt Nhị trưởng lão đảo qua tuổi trẻ một đời của Cao gia, nhẹ giọng quát.
Nếu nói trắc nghiệm trong nghi thức trưởng thành là kiểm nghiệm cường độ của linh khí, vậy thì khiêu chiến này, chính là kiểm nghiệm võ kĩ tu luyện cùng trình độ nắm giữ. Dù sao, một khi cùng người khác sinh tử giao chiến, võ kĩ cũng là nguyên nhân trọng yếu để cân nhắc thắng thua, các gia tộc coi trọng nó, cũng không dưới cảnh giới tu luyện.
Nghe tiếng quát của Nhị trưởng lão, các thiếu niên tuổi trẻ dưới đài, tất cả đều nhìn nhau, khiếp khiếp không dám mở miệng nói gì, mấy chữ Linh Khiếu Cảnh bát trọng trên tấm bia vừa rồi, đã đem toàn bộ may mắn còn lại của bọn họ phá bỏ.
Bọn họ bây giờ, đã không có tư cách gì diễu võ dương oai trước mặt Cao Lãng.
Cao Lãng lẳng lặng đứng giữa đài, ánh mắt tùy ý đảo qua những người đồng lứa ở dưới, mà mỗi lần ánh mắt hắn nhìn đến đâu, những thiếu niên ở đó, đều lập tức lui lại một bước.
"Hừ, một đám nhát gan." Nhìn đám tộc nhân lui lại một bước xung quanh, Cao Tiếu Thiên khinh thường mắng một tiếng. Ngẩng đầu, khiêu khích nhìn thiếu niên trên đài, bước lên một bước, vừa muốn lên đài, một bàn tay cũng đem hắn kéo lại.
Nhướng mày, Cao Tiếu Thiên hơi khó chịu nhìn tỷ tỷ của mình: "Sao vậy?"
"Bây giờ hắn cũng là Linh Khiếu Cảnh bát trọng, ngươi lên cũng không thể thắng." Cao Ngọc thở dài nói.
Khóe miệng Cao Tiếu Thiên giật giật, chần chờ một lát, ánh mắt không thể khống chế nhìn qua An An cách đó không xa. Cũng nhìn thấy thiếu nữ đang dịu dàng nhìn Cao Lãng giữa sân, bộ dáng động lòng người đó, chưa từng lộ ra trước mặt hắn.
Hàm răng hung hăng nghiến lại, Cao Tiếu Thiên gạt tay Cao Ngọc ra, trên khuôn mặt hơi non nớt tràn ngập lãnh ý cùng ghen tị: "Ta tiến vào Linh Khiếu Cảnh bát trọng đã hơn một năm, chẳng lẽ còn không đối phó được một cái tiểu tử vừa tiến vào bát trọng sao?"
Nhìn Cao Tiếu Thiên vẻ mặt quật cường cùng ghen tỵ, Cao Ngọc cũng có chút bất đắc dĩ, chần chờ một lúc, bỗng nhiên lấy ra một viên đan dược màu xanh. Có chút không muốn vuốt ve nó một lúc, sau đó nhanh chóng nhét vào tay Cao Tiếu Thiên, thấp giọng nói: "Đây là nhị phẩm đan dược "Tăng linh tán", có thể cho ngươi tăng lên thực lực Linh Hải Cảnh trong một thời gian ngắn. Nhưng trong một tháng sau, sẽ phải nằm trên giường, nếu không đến lúc vạn bất đắc dĩ, tốt nhất không nên dùng."
Nghe vậy, Cao Tiếu Thiên nhất thời vui vẻ đem nó nắm tại trong tay, nói: "Có thứ này, nhất định có thể cho tên gia hỏa kia một trận giáo huấn!"
Cao Ngọc nhíu mày, quát nhẹ: "Ngươi đừng làm loạn, cho hắn chịu một chút đau khổ là được, vạn nhất đem hắn đánh trọng thương, gia gia cũng không bảo vệ được ngươi, hắn bây giờ không phải phế vật trước kia, mà là thiên tài Cao gia coi trọng."
"Đúng, hiểu rồi…" Gật gật đầu, Cao Tiếu Thiên liếm môi cười, đem ánh mắt chuyển sang An An, trong lòng đắc ý nói: "Ta sẽ chứng minh cho ngươi biết, tên kia chẳng qua là một cái phế vật."
Cười lạnh một tiếng, Cao Tiếu Thiên tránh thoát khỏi bàn tay Cao Ngọc, nhảy lên đài cao, cao giọng quát: "Ta lên!"
Nghe có người đáp lời, ánh mắt của toàn trường đều hội tụ trên người Cao Tiếu Thiên, loại vạn chúng chú mục cảm giác, làm vẻ đắc ý trên mặt hắn lại càng đậm thêm một phần.
Nhìn Cao Tiếu Thiên đi tới, Nhị trưởng lão nhíu mày. Đem ánh mắt dời đến khu khách quý, quả nhiên nhìn thấy sắc mặt khó coi của Đại trưởng lão, bất đắc dĩ khẽ thở dài một hơi, trong lòng mắng: "Tên hỗn đản không biết tốt xấu! Ngươi còn không nhận ra Cao Lãng không còn là phế vật như trước nữa sao?"
Cao Tiếu Thiên vẫn chưa chú ý đến sắc mặt khó coi của Đại trưởng lão, bước đến đắc ý cười nói: "Cao Lãng, để ta thử xem thực lực của ngươi rốt cuộc mạnh đến đâu."
Lười biếng giương mắt nhìn Cao Tiếu Thiên trước mặt, Cao Lãng ngay cả lời cũng không thèm đáp.
"Cao Tiếu Thiên, khiêu chiến Cao Lãng, ngươi có chấp nhận hay không?" Nhìn Cao Tiếu Thiên đã đi tới giữa đài, Nhị trưởng lão đành phải bất đắc dĩ lớn tiếng nói.
"Ngươi sẽ chấp nhận chứ? An An cũng đang xem, đừng để nàng thất vọng." Vuốt ve viên đan dược trong tay áo, lòng tự tin của Cao Tiếu Thiên lại càng lớn hơn, nhìn thoáng qua thiếu nữ thanh nhã như hoa sen dưới đài, cười lạnh nói.
"Ngu ngốc." Trong lòng phun ra hai chữ, Cao Lãng sờ sờ mũi, dưới ánh mắt của mọi người, nhẹ gật đầu, nhàn nhạt nói: "Tiếp nhận."
Nhìn thấy Cao Lãng gật đâu, Nhị trưởng lão lại bất đắc dĩ thở dài, phất phất tay, lúc lui ra phía sau, dùng thanh âm chỉ có hai người nghe được, quá khẽ: "Nhớ kỹ cho ta, có mức độ một chút!"
Cao Tiếu Thiên liếm môi
Cao Lãng cũng nhún vai không có ý kiến.
Theo Nhị trưởng lão thối lui, trên đài không khí nhất thời căng thẳng!
Nhìn hai thiếu niên đang đối mặt trên đài, tất cả ánh mắt mọi người đều hứng thú chuyển lên. Bọn họ cũng phi thường muốn biết, vị thiếu niên sáng tạo kỳ tích này, trên võ kỹ cũng có kinh khủng tiến bộ như thế không?
Trên khu khách quý, Cao Tường nhíu mày nhìn Cao Tiếu Thiên trên đài, sắc mặt có chút khó coi. Tuy cảnh giới của Cao Lãng nằm ngoài dự kiến của hắn. Nhưng về võ kỹ, hắn lại chưa bao giờ thấy Cao Lãng đi đến võ kỹ đường tìm võ kỹ sư chuyên môn của gia tộc học tập qua.
Phải biết rằng, võ kỹ không giống với tu luyện linh khí, Hoàng giai sơ cấp võ kĩ còn có thể tự mình tu luyện, nhưng một số Hoàng giai trung cấp cùng Hoàng giai cao cấp võ kỹ, lại phải tìm võ kỹ sư chuyên môn của gia tộc mới học được. Nhưng vài năm này, Cao Tường chưa hề nghe thấy một vị võ kỹ sư nào từng nói Cao Lãng đến tìm họ học tập võ kỹ, ngược lại, Cao Tiếu Thiên lại là khách quen.
Trừ khi người tu luyện võ kỹ là thiên tài về mặt này, không cần hướng dẫn cũng có thể học tập. Nhưng Cao Lãng thì Cao Tường không tin điều này. Những người như vậy đều có khoảng thời gian lắng đọng học tập võ kỹ trong thời gian dài, đấy là những thứ mà tuổi trẻ thiếu niên không thể có được.
Theo Cao Tường biết, Cao Tiếu Thiên có thực lực Linh Khiếu Cảnh bát trọng, đã nắm giữ ít nhất ba loại hoàng giai trung cấp và một loại hoàng giai cao cấp võ kỹ. Vài loại võ kỹ này, cũng đủ để hắn khó tìm đối thủ trong những người cùng cấp bậc, lần tỷ thí này Cao Lãng tựa hồ sẽ thua.
"A, Cao gia chủ, ngươi đoán xem, Cao Lãng công tử có thể thắng không?" Bên cạnh Cao Tường, Triệu Nhã nhìn chằm chằm vào giữa đài, nhẹ giọng cười hỏi.
Cao Tường chậm rãi áp chế tức giận trong lòng, nhàn nhạt cười nói: " Cao Lãng không quá tinh thông võ kỹ, hơn nữa mới bước vào bát trọng, đối phó với Cao Tiếu Thiên đã bước vào cảnh giới này khoảng một năm, chỉ sợ sẽ không có phần thắng quá lớn."
"Thật không?" Sóng mắt mê người khẽ lưu chuyển, Triệu Nhã chớp chớp lông mi thon dài, ánh mắt thoáng nhìn vị thiếu niên khí định thần nhàn đứng giữa đài, chiếc miệng hồng nhuận nhếch lên, nụ cười trên mặt có không biết bao nhiêu thành thục vũ mị: "Không biết vì sao, nhưng ta tin tưởng Cao Lãng, ta nghĩ hắn nhất định có thể giành được thắng lợi a."
Cao Tường ngẩn ra, tựa hồ có chút kinh ngạc nàng vì sao lại tin tưởng như vậy, cười lắc lắc đầu: "Vậy thì y theo lời nói của Triệu Nhã tiểu thư."
Trong lòng thầm chửi Cao Tiếu Thiên không biết nặng nhẹ, hiện tại nơi đây có rất nhiều người ngoài, Cao Lãng vừa tăng mặt mũi cho gia tộc. Cao Tiếu Thiên lên gây sự, nếu Cao Lãng thua, thiên tài tu luyện của Cao gia chẳng phải sẽ trở thành trò cười sao.
Cao Tường sắc mặt âm trầm nhìn Đại trưởng lão, nuông chiều cháu cho lắm vào rồi hành động ngu xuẩn như vậy.
Nhìn Cao Lãng tùy ý đứng trước mặt, Cao Tiếu Thiên cười lạnh một tiếng. Hai bàn tay chậm rãi nắm chặt, linh khí nhàn nhạt lưu chuyển nhanh chóng trong cơ thể, mang đến một trận cảm giác lực lượng mạnh mẽ.
Hơi yên lặng, Cao Tiếu Thiên dẫm mạnh chân một cái lên đất, thân hình lập tức nhằm về phía Cao Lãng phía trước. Lúc lao lên, hai bàn tay Cao Tiếu Thiên hơi gập lại, móng tay hơi bén nhọn trên mười ngón lóe lên chút hàn mang.
Tại lúc còn cách Cao Lãng nửa thước, thân hình Cao Tiếu Thiên chợt dừng lại, bàn tay tạo hình trảo vẽ nên một đường cong, nhắm đến yết hầu của Cao Lãng: "Hoàng giai trung cấp võ kĩ: Ưng trảo!"
Sắc mặt bình tĩnh nhìn thủ trảo nhanh chóng vồ đến, Cao Lãng nâng tay lên, ngón tay hơi gập lại, lực đẩy mạnh mẽ, bắn ra...
Cao Lãng nhìn mấy chữ to màu vàng trên bia đá, chậm rãi thu tay lại. Liếc mắt nhìn nhị trưởng lão thần tình có chút hoảng hốt bên cạnh, nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
" A, xong, xong rồi…" Bị thanh âm của Cao Lãng làm bừng tỉnh, Nhị trưởng lão có chút bối rối gật gật đầu, từ ánh mắt của hắn mà đoán, hắn hiển nhiên vẫn còn trong khiếp sợ.
"Ai, một năm tăng năm cảnh giới nhỏ? Tốc độ tu luyện này… Kinh khủng." Một lúc lâu sau, Nhị trưởng lão chậm rãi khôi phục thanh tỉnh, ánh mắt phức tạp nhìn thiếu niên trước mặt. Trong lòng thở dài một hơi, nghi ngờ trong mắt cuối cùng biến mất toàn bộ trước sự thật.
Cao Lãng đứng trước mặt hắn, khi nãy ngoài việc nhấc tay phải lên, cũng không có động tác dư thừa, không thể lừa dối được.
Kim quang trên tấm bia đá dần biến mất, một lát sau, lại hồi phục lại màu đen thâm trầm mà lạnh lẽo.
Kim quang biến mất, toàn trường vẫn yên tĩnh như trước, hiển nhiên mọi người vẫn còn đắm chìm trong cỗ chấn động đó.
" Khụ. Khụ.." Trên đài cao, tiếng ho khan của Nhị trưởng lão rốt cục lôi kéo lại ánh mắt của toàn trường.
"Nghi thức kiểm tra đã hoàn thành, dựa theo quy củ trước kia, Cao Lãng sẽ phải nhận một lần khiêu chiến, quyền hạn khiêu chiến thực lực dưới Linh Hải Cảnh. Ai muốn lên?" Ánh mắt Nhị trưởng lão đảo qua tuổi trẻ một đời của Cao gia, nhẹ giọng quát.
Nếu nói trắc nghiệm trong nghi thức trưởng thành là kiểm nghiệm cường độ của linh khí, vậy thì khiêu chiến này, chính là kiểm nghiệm võ kĩ tu luyện cùng trình độ nắm giữ. Dù sao, một khi cùng người khác sinh tử giao chiến, võ kĩ cũng là nguyên nhân trọng yếu để cân nhắc thắng thua, các gia tộc coi trọng nó, cũng không dưới cảnh giới tu luyện.
Nghe tiếng quát của Nhị trưởng lão, các thiếu niên tuổi trẻ dưới đài, tất cả đều nhìn nhau, khiếp khiếp không dám mở miệng nói gì, mấy chữ Linh Khiếu Cảnh bát trọng trên tấm bia vừa rồi, đã đem toàn bộ may mắn còn lại của bọn họ phá bỏ.
Bọn họ bây giờ, đã không có tư cách gì diễu võ dương oai trước mặt Cao Lãng.
Cao Lãng lẳng lặng đứng giữa đài, ánh mắt tùy ý đảo qua những người đồng lứa ở dưới, mà mỗi lần ánh mắt hắn nhìn đến đâu, những thiếu niên ở đó, đều lập tức lui lại một bước.
"Hừ, một đám nhát gan." Nhìn đám tộc nhân lui lại một bước xung quanh, Cao Tiếu Thiên khinh thường mắng một tiếng. Ngẩng đầu, khiêu khích nhìn thiếu niên trên đài, bước lên một bước, vừa muốn lên đài, một bàn tay cũng đem hắn kéo lại.
Nhướng mày, Cao Tiếu Thiên hơi khó chịu nhìn tỷ tỷ của mình: "Sao vậy?"
"Bây giờ hắn cũng là Linh Khiếu Cảnh bát trọng, ngươi lên cũng không thể thắng." Cao Ngọc thở dài nói.
Khóe miệng Cao Tiếu Thiên giật giật, chần chờ một lát, ánh mắt không thể khống chế nhìn qua An An cách đó không xa. Cũng nhìn thấy thiếu nữ đang dịu dàng nhìn Cao Lãng giữa sân, bộ dáng động lòng người đó, chưa từng lộ ra trước mặt hắn.
Hàm răng hung hăng nghiến lại, Cao Tiếu Thiên gạt tay Cao Ngọc ra, trên khuôn mặt hơi non nớt tràn ngập lãnh ý cùng ghen tị: "Ta tiến vào Linh Khiếu Cảnh bát trọng đã hơn một năm, chẳng lẽ còn không đối phó được một cái tiểu tử vừa tiến vào bát trọng sao?"
Nhìn Cao Tiếu Thiên vẻ mặt quật cường cùng ghen tỵ, Cao Ngọc cũng có chút bất đắc dĩ, chần chờ một lúc, bỗng nhiên lấy ra một viên đan dược màu xanh. Có chút không muốn vuốt ve nó một lúc, sau đó nhanh chóng nhét vào tay Cao Tiếu Thiên, thấp giọng nói: "Đây là nhị phẩm đan dược "Tăng linh tán", có thể cho ngươi tăng lên thực lực Linh Hải Cảnh trong một thời gian ngắn. Nhưng trong một tháng sau, sẽ phải nằm trên giường, nếu không đến lúc vạn bất đắc dĩ, tốt nhất không nên dùng."
Nghe vậy, Cao Tiếu Thiên nhất thời vui vẻ đem nó nắm tại trong tay, nói: "Có thứ này, nhất định có thể cho tên gia hỏa kia một trận giáo huấn!"
Cao Ngọc nhíu mày, quát nhẹ: "Ngươi đừng làm loạn, cho hắn chịu một chút đau khổ là được, vạn nhất đem hắn đánh trọng thương, gia gia cũng không bảo vệ được ngươi, hắn bây giờ không phải phế vật trước kia, mà là thiên tài Cao gia coi trọng."
"Đúng, hiểu rồi…" Gật gật đầu, Cao Tiếu Thiên liếm môi cười, đem ánh mắt chuyển sang An An, trong lòng đắc ý nói: "Ta sẽ chứng minh cho ngươi biết, tên kia chẳng qua là một cái phế vật."
Cười lạnh một tiếng, Cao Tiếu Thiên tránh thoát khỏi bàn tay Cao Ngọc, nhảy lên đài cao, cao giọng quát: "Ta lên!"
Nghe có người đáp lời, ánh mắt của toàn trường đều hội tụ trên người Cao Tiếu Thiên, loại vạn chúng chú mục cảm giác, làm vẻ đắc ý trên mặt hắn lại càng đậm thêm một phần.
Nhìn Cao Tiếu Thiên đi tới, Nhị trưởng lão nhíu mày. Đem ánh mắt dời đến khu khách quý, quả nhiên nhìn thấy sắc mặt khó coi của Đại trưởng lão, bất đắc dĩ khẽ thở dài một hơi, trong lòng mắng: "Tên hỗn đản không biết tốt xấu! Ngươi còn không nhận ra Cao Lãng không còn là phế vật như trước nữa sao?"
Cao Tiếu Thiên vẫn chưa chú ý đến sắc mặt khó coi của Đại trưởng lão, bước đến đắc ý cười nói: "Cao Lãng, để ta thử xem thực lực của ngươi rốt cuộc mạnh đến đâu."
Lười biếng giương mắt nhìn Cao Tiếu Thiên trước mặt, Cao Lãng ngay cả lời cũng không thèm đáp.
"Cao Tiếu Thiên, khiêu chiến Cao Lãng, ngươi có chấp nhận hay không?" Nhìn Cao Tiếu Thiên đã đi tới giữa đài, Nhị trưởng lão đành phải bất đắc dĩ lớn tiếng nói.
"Ngươi sẽ chấp nhận chứ? An An cũng đang xem, đừng để nàng thất vọng." Vuốt ve viên đan dược trong tay áo, lòng tự tin của Cao Tiếu Thiên lại càng lớn hơn, nhìn thoáng qua thiếu nữ thanh nhã như hoa sen dưới đài, cười lạnh nói.
"Ngu ngốc." Trong lòng phun ra hai chữ, Cao Lãng sờ sờ mũi, dưới ánh mắt của mọi người, nhẹ gật đầu, nhàn nhạt nói: "Tiếp nhận."
Nhìn thấy Cao Lãng gật đâu, Nhị trưởng lão lại bất đắc dĩ thở dài, phất phất tay, lúc lui ra phía sau, dùng thanh âm chỉ có hai người nghe được, quá khẽ: "Nhớ kỹ cho ta, có mức độ một chút!"
Cao Tiếu Thiên liếm môi
Cao Lãng cũng nhún vai không có ý kiến.
Theo Nhị trưởng lão thối lui, trên đài không khí nhất thời căng thẳng!
Nhìn hai thiếu niên đang đối mặt trên đài, tất cả ánh mắt mọi người đều hứng thú chuyển lên. Bọn họ cũng phi thường muốn biết, vị thiếu niên sáng tạo kỳ tích này, trên võ kỹ cũng có kinh khủng tiến bộ như thế không?
Trên khu khách quý, Cao Tường nhíu mày nhìn Cao Tiếu Thiên trên đài, sắc mặt có chút khó coi. Tuy cảnh giới của Cao Lãng nằm ngoài dự kiến của hắn. Nhưng về võ kỹ, hắn lại chưa bao giờ thấy Cao Lãng đi đến võ kỹ đường tìm võ kỹ sư chuyên môn của gia tộc học tập qua.
Phải biết rằng, võ kỹ không giống với tu luyện linh khí, Hoàng giai sơ cấp võ kĩ còn có thể tự mình tu luyện, nhưng một số Hoàng giai trung cấp cùng Hoàng giai cao cấp võ kỹ, lại phải tìm võ kỹ sư chuyên môn của gia tộc mới học được. Nhưng vài năm này, Cao Tường chưa hề nghe thấy một vị võ kỹ sư nào từng nói Cao Lãng đến tìm họ học tập võ kỹ, ngược lại, Cao Tiếu Thiên lại là khách quen.
Trừ khi người tu luyện võ kỹ là thiên tài về mặt này, không cần hướng dẫn cũng có thể học tập. Nhưng Cao Lãng thì Cao Tường không tin điều này. Những người như vậy đều có khoảng thời gian lắng đọng học tập võ kỹ trong thời gian dài, đấy là những thứ mà tuổi trẻ thiếu niên không thể có được.
Theo Cao Tường biết, Cao Tiếu Thiên có thực lực Linh Khiếu Cảnh bát trọng, đã nắm giữ ít nhất ba loại hoàng giai trung cấp và một loại hoàng giai cao cấp võ kỹ. Vài loại võ kỹ này, cũng đủ để hắn khó tìm đối thủ trong những người cùng cấp bậc, lần tỷ thí này Cao Lãng tựa hồ sẽ thua.
"A, Cao gia chủ, ngươi đoán xem, Cao Lãng công tử có thể thắng không?" Bên cạnh Cao Tường, Triệu Nhã nhìn chằm chằm vào giữa đài, nhẹ giọng cười hỏi.
Cao Tường chậm rãi áp chế tức giận trong lòng, nhàn nhạt cười nói: " Cao Lãng không quá tinh thông võ kỹ, hơn nữa mới bước vào bát trọng, đối phó với Cao Tiếu Thiên đã bước vào cảnh giới này khoảng một năm, chỉ sợ sẽ không có phần thắng quá lớn."
"Thật không?" Sóng mắt mê người khẽ lưu chuyển, Triệu Nhã chớp chớp lông mi thon dài, ánh mắt thoáng nhìn vị thiếu niên khí định thần nhàn đứng giữa đài, chiếc miệng hồng nhuận nhếch lên, nụ cười trên mặt có không biết bao nhiêu thành thục vũ mị: "Không biết vì sao, nhưng ta tin tưởng Cao Lãng, ta nghĩ hắn nhất định có thể giành được thắng lợi a."
Cao Tường ngẩn ra, tựa hồ có chút kinh ngạc nàng vì sao lại tin tưởng như vậy, cười lắc lắc đầu: "Vậy thì y theo lời nói của Triệu Nhã tiểu thư."
Trong lòng thầm chửi Cao Tiếu Thiên không biết nặng nhẹ, hiện tại nơi đây có rất nhiều người ngoài, Cao Lãng vừa tăng mặt mũi cho gia tộc. Cao Tiếu Thiên lên gây sự, nếu Cao Lãng thua, thiên tài tu luyện của Cao gia chẳng phải sẽ trở thành trò cười sao.
Cao Tường sắc mặt âm trầm nhìn Đại trưởng lão, nuông chiều cháu cho lắm vào rồi hành động ngu xuẩn như vậy.
Nhìn Cao Lãng tùy ý đứng trước mặt, Cao Tiếu Thiên cười lạnh một tiếng. Hai bàn tay chậm rãi nắm chặt, linh khí nhàn nhạt lưu chuyển nhanh chóng trong cơ thể, mang đến một trận cảm giác lực lượng mạnh mẽ.
Hơi yên lặng, Cao Tiếu Thiên dẫm mạnh chân một cái lên đất, thân hình lập tức nhằm về phía Cao Lãng phía trước. Lúc lao lên, hai bàn tay Cao Tiếu Thiên hơi gập lại, móng tay hơi bén nhọn trên mười ngón lóe lên chút hàn mang.
Tại lúc còn cách Cao Lãng nửa thước, thân hình Cao Tiếu Thiên chợt dừng lại, bàn tay tạo hình trảo vẽ nên một đường cong, nhắm đến yết hầu của Cao Lãng: "Hoàng giai trung cấp võ kĩ: Ưng trảo!"
Sắc mặt bình tĩnh nhìn thủ trảo nhanh chóng vồ đến, Cao Lãng nâng tay lên, ngón tay hơi gập lại, lực đẩy mạnh mẽ, bắn ra...