Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tại Hạ Không Phải Là Nữ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tại Hạ Không Phải Là Nữ
  3. Chương : 102

Chương : 102

Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

Hỗ lão Đao? Là cha của Hỗ Vân Thương? Ngô Minh xa xa nhìn sang, chỉ thấy một người đàn ông trung niên gần năm mươi tuổi mang theo mấy vị võ sư lại đây.

Thân hình hắn khôi ngô, chòm râu phất phới, trên lưng cắm ngược một thanh đại đao dài rộng gần bằng nửa cái thân người, thật có một luồng khí thế môn chủ tại người.

“Đừng nói ta ở đây a.” Hỗ Vân Kiều vèo một cái miêu eo từ trên mặt võ đài nhảy xuống, vắt chân lên cổ mà chạy.

“Nha đầu chết tiệt kia, đứng lại cho ta!” Thanh âm uy nghiêm của Hỗ Lão Đao truyền đến.

Hỗ Vân Kiều nhất thời liền cứng lại ở đó, không dám chạy loạn.

“Hắn là người nào a?” Ngô Minh thấp giọng hỏi bạn thân Hỗ Vân Kiều.

“Cha của Hỗ Vân Kiều, môn chủ Hỗ Đao môn. Hỗ Thiên Hành, người được tặng biệt hiệu Hỗ Lão Đao.”

Vẫn thật là đoán đúng.

“Nha đầu chết tiệt kia, lại đây.” Hỗ Lão Đao đi tới bên dưới đài, vẫy tay.

Các đệ tử Hỗ Đao môn bên này từng người đều không ai dám thở mạnh.

Lâm Kiếm môn từng cái từng cái cũng không lên tiếng, liền chuẩn bị ở bên cạnh chế giễu.

Hỗ Vân Kiều bước nhanh chạy tới, rủ đầu xuống nói: “Cha, ngươi làm sao đến rồi?”

“Ta như không đến, ngươi liền muốn làm lộn tung chỗ này lên.” Hỗ Lão Đao trợn mắt lên giận dữ nhìn nàng một cái, lại nhìn về phía trên đài.

Tiện đà Hỗ Lão Đao phi thân lên đài, hướng Hồng lão tướng quân cùng mọi người thi lễ một cái, lại hướng về huyền vũ nữ tướng Ngụy Linh chắp tay: “Ngụy nữ tướng, Hỗ Thiên Hành ở đây có lễ.”

“Ừm.” Ngụy Linh ngay đến phất tay cũng đều lười nhấc, ừ một tiếng coi như đáp lễ.

Hỗ lão Đao đối với việc nha đầu này thất lễ trên mặt bất động thanh sắc, chuyển hướng Hỗ Vân Thương dưới đài: “Vân Thương, ngươi liền để muội muội ngươi ở đây hồ nháo?”

“…” Hỗ Vân Thương đối với phụ thân thi lễ nói: “Cha, hài nhi cảm thấy muội muội không sai.”

“Sự tình ta đều biết, có hay không có lỗi đương nhiên không cần nhiều lời.” Hỗ Lão Đao liếc nhìn Lâm Triêu Dĩnh nói: “Lâm cô nương, thư từ hôn của ngươi Hỗ gia ta đã nhận, tại sao lại có một màn võ đài này?”

Lâm Triêu Dĩnh vẫn còn không có kịp đáp, dưới đài Lâm Bàn giành trước kêu lên: “Hỗ môn chủ, hiện tại là nữ tử đánh lôi đài, cái bậc làm gia trưởng như ngươi này chẳng lẽ muốn đến ngăn cản sao?”

Cái lời này nói ra tương đối thất lễ, nhưng lại có mấy phần đạo lý.

Hỗ Lão Đao đến một cái liếc mắt cũng đều không thèm nhìn hắn, chỉ đối với Lâm Triêu Dĩnh nói: “Nữ tử hai nhà xung đột ngôn ngữ, Lâm cô nương ngươi dù sao so với Vân Kiều lớn hơn mấy tháng, làm tỷ tỷ kính xin nhường nhịn cho nàng mấy phần.”

Lâm Triêu Dĩnh tựa hồ có chút sợ Hỗ Lão Đao, cũng không biết là chột dạ hay là vì duyên cớ gì khác, chỉ thấy nàng vội vàng nói: “Không phải ta không nể nàng, mà là hai bên cần ở đây phân cái thắng bại.”

Hỗ Lão Đao vuốt râu hỏi: “Ta cũng không lấy thân phận trưởng bối ra bắt ép, chỉ hỏi ngươi thắng thì lại làm sao, mà thua thì lại làm sao?”

“Bên bại dâng trà tạ tội.”

“Tạ tội gì?”

“Cái tội Hỗ Vân Thương cùng cái Tiêu Nhược Dao kia có gian tình, khiến cho ta bất đắc dĩ từ hôn.” Lâm Triêu Dĩnh càng nói càng là hiên ngang lẫm liệt.

“Bọn chúng có gian tình hay không, có liên quan gì tới ngươi?” Hỗ Lão Đao lông mày dựng thẳng lên, hỏi ngược lại: “Các ngươi đã thối hôn, lại ở đây nháo cái gì?”

“Bọn họ thông đồng ở trước khi ta từ hôn…”

“Nhưng ngươi đã thối hôn, không ai nợ ai, lại ở đây nháo cái gì?” Hỗ Lão Đao thanh thế đoạt người, cũng mặc kệ Lâm Triêu Dĩnh lật lọng vu cáo, chỉ hỏi nàng sau khi hai người từ hôn lại còn có quan hệ gì.

Cái việc này quả thật không có lý do chính đáng gì.

Cái gọi là một đao cắt đứt, hôn thư đã hủy liền không còn quan hệ nữa, Lâm gia vẫn đúng là không nên truy cứu cái việc thông đồng gì đó kia.

Lâm Triêu Dĩnh còn muốn cãi lại gì đó, Hỗ Lão Đao nhưng khoát tay chặn lại: “Không cần nhiều lời, các ngươi vừa rồi đã so cái gì, ta cũng không can thiệp. Nhưng Hỗ gia chúng ta trời sinh tính quật cường, mặc kệ là tranh đấu vì cái gì, đều muốn toàn lực mà làm.”

Mọi người vừa nghe, biết cái Hỗ Lão Đao này là muốn cho phép lôi đài tiếp tục tiến hành.

“Người khác tới cửa bắt nạt, Hỗ gia chúng ta chưa từng có thói quen nuốt giận vào bụng!” Hỗ Lão Đao đi tới bên cạnh đài, đã nắm một cái ghế hất tung vạt áo ngồi xuống, ung dung cất cao giọng nói: “Ta lấy thân phận chủ nhà ngồi ở chỗ này, nhìn xem tài hoa của đám nữ tử Lâm gia có vượt qua chúng nữ Hỗ gia ta không?!”

Sau đó hắn lại hướng về Hỗ Vân Kiều nói: “Nha đầu, ngươi thiết trí võ đài lung tung sau khi kết thúc tất có trừng phạt. Cái võ đài này nếu thắng còn nói được, nhưng nếu thua, tất nhiên tội lại thêm nặng!”

Hỗ Vân Kiều nghe ra là cha đang thiên vị cho bên mình, nhất thời mừng tít mắt nói: “Vâng, cha, hài nhi nhất định không phụ kỳ vọng! Hiện tại chúng ta đã dẫn trước hai một.”

Nàng quả thực cảm thấy giống như có người chống lưng, một loại tự tin tự nhiên mà sinh ra.

Ngô Minh ở bên nhìn ra âm thầm thán phục. Một môn chủ thời điểm nên nói lý liền giảng lý, hơn nữa không thao thao bất tuyệt hơn thua, mà là trực tiếp nâng đỡ người mình đánh lôi đài, đây chính là đại biểu cho việc thu mua lòng người tốt nhất.

Nếu là một cái môn chủ không có tâm cơ, lại đây trực tiếp đánh nữ nhi mình một cái tát, chỉ sợ sẽ làm người lạnh lẽo tâm can, hơn nữa có khả năng để cho con gái sinh lòng oán hận.

Mấy vị võ sư tùy tùng lại đây đứng ở sau mặt ghế Hỗ Lão Đao.

Trong đó có một vị là lão bộc của Hỗ Vân Thương tên là La bá kia, ở bên tai môn chủ thấp giọng nói mấy câu.

“…” Hỗ Lão Đao liếc nhìn Ngô Minh, ánh mắt liền không rời đi.

Ngô Minh rùng mình một cái, lão già này có ý tứ gì?

Đang buồn bực, lại nghe Hỗ Lão Đao không hề áp chế âm thanh nói rằng: “Cái mông nha đầu này tuy vểnh nhưng không rộng rãi lắm, không giống như là tướng sinh con trai. Bảo Vân Thương đứa tiểu tử này có thứ tự trước sau, lựa cái mông lớn sinh con trai xong lại cho nó lấy con bé kia về làm tiểu thiếp vậy.”

Ngô Minh suýt chút nữa phun một ngụm máu đi ra.

Cái này, cái gì đối với cái gì a?!

Hỗ Lão Đao tuy rằng hiểu được lòng người, nhưng dù sao cũng là cái vũ phu, đặc biệt đối với chuyện nam nữ kết hôn cũng không quá để ý ở trong lòng, bởi vậy cái lời nói này liền thẳng thắng đến mức tùy tiện.

Hỗ Vân Kiều lại nghe được, vội vã chạy tới, đối với Hỗ Lão Đao nói rằng: “Cha! Người nói linh tinh gì vậy a?! Đó là tông môn tiềm tinh đệ tử Tiêu Nhược Dao, cùng ca ca con không có quan hệ gì cả.”

Lời này của Hỗ Vân Kiều thầm vận một tia huyền khí, cố ý để tất cả mọi người trong toàn trường nghe được. Nàng trước đó từng nghe Ngô Minh giải thích, biết nàng không muốn cùng ca ca dính líu quan hệ.

“Không quan hệ?” Hỗ Lão Đao lại nói: “Không quan hệ sao nàng đứng ở trên đài giúp ngươi thi đấu?”

“Nàng là bạn tốt của con.” Hỗ Vân Kiều vội vã giải thích: “Nhược Dao chỉ là có lòng tốt hỗ trợ, người vừa nói như thế, người ta làm sao còn dám trợ giúp a?”

“Cô nương, lão phu nói lỡ.” Hỗ Lão Đao từ trên ghế đứng dậy, đối với Ngô Minh chắp tay.

Lại một cái người tự gọi lão phu, chỉ có điều năm mươi tuổi cũng gọi là lão phu? Ngô Minh trong lòng thầm oán. Trên thực tế, nàng dùng quan niệm tuổi tác của một thế giới khác đi so sánh, còn quả thật có điểm không đúng.

“Lỡ lời cái gì, bọn họ chính là một đôi nam đạo nữ điếm*, miễn cưỡng làm cho muội muội ta từ hôn!” Dưới đài Lâm Bàn cao giọng nói. (*nam cường đạo nữ gái điếm, tương tự với câu trai anh hùng gái thuyền quyên)

“Lâm Bàn câm miệng!” Thanh âm một người đàn ông trung niên từ đằng xa truyền đến.

Chỉ thấy một ông lão gần sáu mươi tuổi cưỡi ngựa chạy nhanh đến, sau khi tới gần đám đông thì ghìm cương ngựa, nhún người nhảy lên bay vào trong đám đông, đem Lâm Bàn tóm lấy, hô một tiếng ném ra xa xa phía ngoài: “Trở về tự tới pháp đường lĩnh hai mươi trượng, cấm túc một tháng!”

Lại là môn chủ Lâm Kiếm môn cũng đã đến.

“Lâm huynh, ngươi cũng thật hăng hái đến tham gia chút náo nhiệt.” Hỗ Lão Đao cười ha ha nói.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6073 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5512 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5215 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4981 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4829 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4790 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter