Chương : 23
Ba ngày cứ thế trôi qua, hắn hằng ngày chăm chỉ tu luyện, thi thoảng lại trêu Linh Vân, có khi lại thả thính Tiểu Ly.
Trước Vân Hương Lâu bây giờ, ngợp khung cảnh tiễn biệt, gia nhân, tỳ nữ cùng Tiểu Ly tỉ đứng đấy nhìn theo hai mẹ con Vân chủ chuẩn bị rời xa. Một khoảng thời gian với ánh mắt tiếc nuối, Tiểu Ly ánh mắt đã chớp hiện lên những giọt lệ nhỏ xuống.
- Chuẩn bị đủ chưa? Lần này lên đế đô sẽ là một chuyến đi dài, con sẽ đi lâu đấy! – Linh Vân sắc mặt có chút lo lắng thoáng qua nhìn Quân Huyền rồi nhắc nhở.
- Đủ rồi mẹ, nhưng con muốn mẹ cho con đưa Tiểu Ly tỉ đi theo được không?
- Hả? – Tiếng thốt này phát ra từ chỗ Tiểu Ly và Linh Vân. Cả hai nghe xong đều ngạc nhiên khó tả. Bất quá, Tiểu Ly cũng là 16 tuổi tu vi Huyền lực tứ tầng còn không bằng hắn nhưng hắn lại đòi mang theo Tiểu Ly là sao? – Cả Tiểu Ly và mẹ hắn đều có cùng suy nghĩ.
- Tại sao? – Mẹ hắn hỏi lại
- Mẹ biết đấy, con vụng thế này không làm ăn được, Tiểu Ly tỷ từ nhỏ chăm sóc con, nên đi theo cũng tốt a. – Hắn trả lời
- Thật sự chỉ là đi theo thôi, không làm gì chứ? - Mẹ hắn hỏi lại với ánh mắt nghi ngờ
Nghe được câu đấy làm gương mặt Tiểu Ly đỏ ửng lên. Nhan sắc của nàng cũng có thể nói nhỉnh hơn Yến Vũ nhiều nhưng Quân Huyền trước lại không thích vì hắn đơn thuần nghĩ nàng là tỷ tỷ của hắn nên hắn không thể đụng tới. Nhưng hắn nghe xong câu mẹ hắn nói mới liền nhỉ Tiểu Ly rồi mỉm cười đáp:
- Không có mà.
- Vậy được, Ly nhi vào dọn đồ, theo Huyền tử lên đế đô.
Tiểu Ly như chỉ chờ câu nói đó, Vừa nghe xong, nàng liền gật đầu, rồi gấp gáp chạy vào dọn đồ, nàng chạy với điệu cười không tắt trên môi hồng.
Một nén hương qua, nàng đã chuẩn bị đồ xong để xuất phát:
Vẫn sắc mặtlạnh lùng, Linh Vân quay lại nhắc: ‘ Nếu Diệp gia đến gây chuyện thì gửi thư báo cho ta, ta sẽ lập tức quay về.’
- Vâng, Vân chủ thiếu gia đi cẩn thận.
Thế là, hắn cùng hai đại mỹ nhân và Tiểu Viêm xuất phát lên đế đô nhập học viện.
- Oaa oa oa… đây là đế đô sao? Khác hẳn với trấn của chúng ta – Quân Huyền hắn kêu lên khi trước mặt hắn là một khung cảnh tráng lệ rực rỡ huy hoàng khác hẳn với trấn nhỏ của hắn.
Đế đô người người đông đúc, náo nhiệt những cửa tiệm lớn nhỏ xuất hiện mọi nơi, cường giả thì như mây. Quân Huyền hắn chỉ thử cảm nhận cũng có thể thấy thấp thoáng ba thiên huyền cảnh đang có mặt rồi.
Sự náo nhiệt làm Quân Huyền không rời nổi mắt, dù nói là thời cổ đại nhưng những trò ảo thuật như thổi lửa đã xuất hiện từ bao giờ. Múa võ kiếm tiền cũng có,…đế đô đúng là rộng lớn cái gì cũng xuất hiện.
- Trấn nhỏ của chúng ta không thể bì được với đế đô, cũng như sau này con lớn mạnh sẽ thấy đế đô này nhỏ bé không bì được với nơi khác. – Linh Vân nhìn Quân Huyền rồi nói.
- Nơi khác? Nó như thế nào hả mẹ? – Quân Huyền tò mò bản lính hỏi lại.
- Sau này, con lớn mạnh sẽ tự khắc biết đến thôi. – Dứt lời, Linh Vân nhìn hắn rồi cười hàm ý.
Quân Huyền vẫn chưa hiểu rõ ý Linh Vân muốn nói đến nhưng hắn nắm rõ một điều: Hắn cần lớn mạnh!
- Trời cũng muộn rồi, tìm khách trọ nghỉ ngơi đã, mai ta đi đăng kí vào học viên cho. – Linh Vân nói với giọng không thoải mái, khi nàng phát hiện ở đây có bao nhiêu ánh mắt của bọn con trai cứ nhìn chằm chằm nàng.
- Vâng! – Quân Huyền và Tiểu Ly đồng thanh đáp.
Dứt lời, Linh Vân liền đến khách trọ gần đó, Linh Vân và Tiểu Ly một phòng, còn hắn riêng một phòng. Như mọi ngày hắn chăm chỉ tu luyện, đúng là cần cù bù thông minh…
Hôm sau, Quân Huyền mải minh tưởng không hề quan tâm đến bên ngoài, mãi đến trưa thì Linh Vân mở cửa phòng bước vào nói:
- Ta báo danh rồi, ba ngày sau là sát hạch học viên nhớ chuẩn bị cho tốt đấy.
Ngay khi Linh Vân vừa dứt lời, đôi mắt Quân Huyền dần mở ra. Chính khoảng khắc đó lại khiến Linh Vân có chút ngỡ ngàng. Đôi mắt Quân Huyền trong phút lát lóe ra một tia sáng quang sắc rực rỡ, mà từ tia quang sức đó Linh Vân cảm nhận được sức mạnh khủng bố. Y như sức mạnh nàng từng gặp lúc đóng băng Quân Huyền.
- Vâng, mẹ yên tâm. – Quân Huyền nhìn Linh Vân rồi đáp.
- Ừm. – Gạt bõ sự ngỡ ngàng kia Linh Vân đáp xong liền đi ra ngoài.
Ba ngày lặng lẽ trôi qua, sáng hắn sang tán Linh Vân và Tiểu Ly, còn trưa và tối hắn lại trìm mình trong tu luyện.
Sáng hôm sau.
- Sát hạch học viện sao? Ta có chút không chờ được nữa rồi! – Quân Huyền tự tin nói.
Rồi, hắn cùng Tiểu Ly đi đến tham gia sát hạch ở Thiên Hỏa học viện.
Nói đến Thiên Hỏa học viện thì học viện này do hoàng thất lập ra nên có thể nói là một học viện lớn trong đế đô. Cường giả trong đó không hề ít mà muốn vào được học viện này cũng không phải những người tầm thường có thể vào được.
Nếu có phế vật được nhận vào học viện này chắc có lẻ là con ông cháu cha hoặc thuộc về bên hoàng thất. Còn học viên muốn gia nhập tất cả phải đủ điều kiện học viện đưa ra.
Học viên độ tuổi từ 14 đến 18 tuổi, vào học viện có thể vào hai khoa lớn: Huyền lực và hồn lực. Dù nói là lớn, nhưng bên hồn lực lại cực ít học viên tham gia. Vì hồn lực rất khó tu luyện, muốn trở thành hồn tu phải trải qua sự cực khổ, ngoài ra hồn tu còn cần rất nhiều tài nguyên cho tu luyện nữa nên rất khi người chọn.
Và cũng do, hồn tu cần thiên phú cao, mà điều này cũng có thể nói là hiếm nên nhiều người không muốn trở thành hồn tu.
Còn bên khoa huyền lực, số lượng học viên cực đông, những thiên tài của học viện tập trung chủ yếu bên khoa huyền lực. Nên những cuộc thi được đặt ra trong học viện giữa hai khoa với nhau thì bên huyền lực luôn giành chiến thắng tuyệt đối.
- Cuối cùng cũng đến, mệt chết bổn thiếu gia. – Quân Huyền hắn than lên khi phải đi qua một quãng đường dài từ phòng trọ của hắn học viện.
- Vào thôi Tiểu Ly tỷ. – Quân Huyền nhìn Tiểu Ly rồi nói.
Mà cũng đáng kể, Tiểu Ly và Quân Huyền cùng đi một quãng đường dài như vậy, cả hai đều không động đến tu vi mà chỉ đơn thuần sức mạnh thể xác. Nhưng Tiểu Ly thì lại cảm giác như không có chút mệt mỏi nào, còn về phía Quân Huyền này thì như cái xác không hồn vì mất sức vậy.
- Ừm! – Tiểu Ly trả lời nhẹ nhàng. Đến học viện này, Tiểu Ly không phải là thân phận tì nữ nhà hắn nữa, mà với thân phận tỷ tỷ nên cách xưng hô và trở lời đều khác.
- Tỷ muốn vào khoa nào? – Quân Huyền nhìn vào hai khoa sát hạch rồi hỏi lại Tiểu Ly.
- Chúng ta đều tu luyện huyền lực mà nên ngoài huyền lực ra đâu còn khoa nào hợp lí hơn. Chẳng nhẽ, đệ muốn vào hồn lực sao?
Nghe được câu hỏi như vậy, Quân Huyền liền đáp:
- Hehe, ai biết được nhỉ!
Tiểu Ly nhìn hắn với ánh mắt nghi ngờ.
Trước Vân Hương Lâu bây giờ, ngợp khung cảnh tiễn biệt, gia nhân, tỳ nữ cùng Tiểu Ly tỉ đứng đấy nhìn theo hai mẹ con Vân chủ chuẩn bị rời xa. Một khoảng thời gian với ánh mắt tiếc nuối, Tiểu Ly ánh mắt đã chớp hiện lên những giọt lệ nhỏ xuống.
- Chuẩn bị đủ chưa? Lần này lên đế đô sẽ là một chuyến đi dài, con sẽ đi lâu đấy! – Linh Vân sắc mặt có chút lo lắng thoáng qua nhìn Quân Huyền rồi nhắc nhở.
- Đủ rồi mẹ, nhưng con muốn mẹ cho con đưa Tiểu Ly tỉ đi theo được không?
- Hả? – Tiếng thốt này phát ra từ chỗ Tiểu Ly và Linh Vân. Cả hai nghe xong đều ngạc nhiên khó tả. Bất quá, Tiểu Ly cũng là 16 tuổi tu vi Huyền lực tứ tầng còn không bằng hắn nhưng hắn lại đòi mang theo Tiểu Ly là sao? – Cả Tiểu Ly và mẹ hắn đều có cùng suy nghĩ.
- Tại sao? – Mẹ hắn hỏi lại
- Mẹ biết đấy, con vụng thế này không làm ăn được, Tiểu Ly tỷ từ nhỏ chăm sóc con, nên đi theo cũng tốt a. – Hắn trả lời
- Thật sự chỉ là đi theo thôi, không làm gì chứ? - Mẹ hắn hỏi lại với ánh mắt nghi ngờ
Nghe được câu đấy làm gương mặt Tiểu Ly đỏ ửng lên. Nhan sắc của nàng cũng có thể nói nhỉnh hơn Yến Vũ nhiều nhưng Quân Huyền trước lại không thích vì hắn đơn thuần nghĩ nàng là tỷ tỷ của hắn nên hắn không thể đụng tới. Nhưng hắn nghe xong câu mẹ hắn nói mới liền nhỉ Tiểu Ly rồi mỉm cười đáp:
- Không có mà.
- Vậy được, Ly nhi vào dọn đồ, theo Huyền tử lên đế đô.
Tiểu Ly như chỉ chờ câu nói đó, Vừa nghe xong, nàng liền gật đầu, rồi gấp gáp chạy vào dọn đồ, nàng chạy với điệu cười không tắt trên môi hồng.
Một nén hương qua, nàng đã chuẩn bị đồ xong để xuất phát:
Vẫn sắc mặtlạnh lùng, Linh Vân quay lại nhắc: ‘ Nếu Diệp gia đến gây chuyện thì gửi thư báo cho ta, ta sẽ lập tức quay về.’
- Vâng, Vân chủ thiếu gia đi cẩn thận.
Thế là, hắn cùng hai đại mỹ nhân và Tiểu Viêm xuất phát lên đế đô nhập học viện.
- Oaa oa oa… đây là đế đô sao? Khác hẳn với trấn của chúng ta – Quân Huyền hắn kêu lên khi trước mặt hắn là một khung cảnh tráng lệ rực rỡ huy hoàng khác hẳn với trấn nhỏ của hắn.
Đế đô người người đông đúc, náo nhiệt những cửa tiệm lớn nhỏ xuất hiện mọi nơi, cường giả thì như mây. Quân Huyền hắn chỉ thử cảm nhận cũng có thể thấy thấp thoáng ba thiên huyền cảnh đang có mặt rồi.
Sự náo nhiệt làm Quân Huyền không rời nổi mắt, dù nói là thời cổ đại nhưng những trò ảo thuật như thổi lửa đã xuất hiện từ bao giờ. Múa võ kiếm tiền cũng có,…đế đô đúng là rộng lớn cái gì cũng xuất hiện.
- Trấn nhỏ của chúng ta không thể bì được với đế đô, cũng như sau này con lớn mạnh sẽ thấy đế đô này nhỏ bé không bì được với nơi khác. – Linh Vân nhìn Quân Huyền rồi nói.
- Nơi khác? Nó như thế nào hả mẹ? – Quân Huyền tò mò bản lính hỏi lại.
- Sau này, con lớn mạnh sẽ tự khắc biết đến thôi. – Dứt lời, Linh Vân nhìn hắn rồi cười hàm ý.
Quân Huyền vẫn chưa hiểu rõ ý Linh Vân muốn nói đến nhưng hắn nắm rõ một điều: Hắn cần lớn mạnh!
- Trời cũng muộn rồi, tìm khách trọ nghỉ ngơi đã, mai ta đi đăng kí vào học viên cho. – Linh Vân nói với giọng không thoải mái, khi nàng phát hiện ở đây có bao nhiêu ánh mắt của bọn con trai cứ nhìn chằm chằm nàng.
- Vâng! – Quân Huyền và Tiểu Ly đồng thanh đáp.
Dứt lời, Linh Vân liền đến khách trọ gần đó, Linh Vân và Tiểu Ly một phòng, còn hắn riêng một phòng. Như mọi ngày hắn chăm chỉ tu luyện, đúng là cần cù bù thông minh…
Hôm sau, Quân Huyền mải minh tưởng không hề quan tâm đến bên ngoài, mãi đến trưa thì Linh Vân mở cửa phòng bước vào nói:
- Ta báo danh rồi, ba ngày sau là sát hạch học viên nhớ chuẩn bị cho tốt đấy.
Ngay khi Linh Vân vừa dứt lời, đôi mắt Quân Huyền dần mở ra. Chính khoảng khắc đó lại khiến Linh Vân có chút ngỡ ngàng. Đôi mắt Quân Huyền trong phút lát lóe ra một tia sáng quang sắc rực rỡ, mà từ tia quang sức đó Linh Vân cảm nhận được sức mạnh khủng bố. Y như sức mạnh nàng từng gặp lúc đóng băng Quân Huyền.
- Vâng, mẹ yên tâm. – Quân Huyền nhìn Linh Vân rồi đáp.
- Ừm. – Gạt bõ sự ngỡ ngàng kia Linh Vân đáp xong liền đi ra ngoài.
Ba ngày lặng lẽ trôi qua, sáng hắn sang tán Linh Vân và Tiểu Ly, còn trưa và tối hắn lại trìm mình trong tu luyện.
Sáng hôm sau.
- Sát hạch học viện sao? Ta có chút không chờ được nữa rồi! – Quân Huyền tự tin nói.
Rồi, hắn cùng Tiểu Ly đi đến tham gia sát hạch ở Thiên Hỏa học viện.
Nói đến Thiên Hỏa học viện thì học viện này do hoàng thất lập ra nên có thể nói là một học viện lớn trong đế đô. Cường giả trong đó không hề ít mà muốn vào được học viện này cũng không phải những người tầm thường có thể vào được.
Nếu có phế vật được nhận vào học viện này chắc có lẻ là con ông cháu cha hoặc thuộc về bên hoàng thất. Còn học viên muốn gia nhập tất cả phải đủ điều kiện học viện đưa ra.
Học viên độ tuổi từ 14 đến 18 tuổi, vào học viện có thể vào hai khoa lớn: Huyền lực và hồn lực. Dù nói là lớn, nhưng bên hồn lực lại cực ít học viên tham gia. Vì hồn lực rất khó tu luyện, muốn trở thành hồn tu phải trải qua sự cực khổ, ngoài ra hồn tu còn cần rất nhiều tài nguyên cho tu luyện nữa nên rất khi người chọn.
Và cũng do, hồn tu cần thiên phú cao, mà điều này cũng có thể nói là hiếm nên nhiều người không muốn trở thành hồn tu.
Còn bên khoa huyền lực, số lượng học viên cực đông, những thiên tài của học viện tập trung chủ yếu bên khoa huyền lực. Nên những cuộc thi được đặt ra trong học viện giữa hai khoa với nhau thì bên huyền lực luôn giành chiến thắng tuyệt đối.
- Cuối cùng cũng đến, mệt chết bổn thiếu gia. – Quân Huyền hắn than lên khi phải đi qua một quãng đường dài từ phòng trọ của hắn học viện.
- Vào thôi Tiểu Ly tỷ. – Quân Huyền nhìn Tiểu Ly rồi nói.
Mà cũng đáng kể, Tiểu Ly và Quân Huyền cùng đi một quãng đường dài như vậy, cả hai đều không động đến tu vi mà chỉ đơn thuần sức mạnh thể xác. Nhưng Tiểu Ly thì lại cảm giác như không có chút mệt mỏi nào, còn về phía Quân Huyền này thì như cái xác không hồn vì mất sức vậy.
- Ừm! – Tiểu Ly trả lời nhẹ nhàng. Đến học viện này, Tiểu Ly không phải là thân phận tì nữ nhà hắn nữa, mà với thân phận tỷ tỷ nên cách xưng hô và trở lời đều khác.
- Tỷ muốn vào khoa nào? – Quân Huyền nhìn vào hai khoa sát hạch rồi hỏi lại Tiểu Ly.
- Chúng ta đều tu luyện huyền lực mà nên ngoài huyền lực ra đâu còn khoa nào hợp lí hơn. Chẳng nhẽ, đệ muốn vào hồn lực sao?
Nghe được câu hỏi như vậy, Quân Huyền liền đáp:
- Hehe, ai biết được nhỉ!
Tiểu Ly nhìn hắn với ánh mắt nghi ngờ.