Chương : 1
Tại một thế giới song song, nơi đây cũng có một hành tinh gọi là Địa Cầu.
Thành phố Hồ Chí Minh, năm 2018
Trần Hoàng Việt là một học sinh lớp 12, trường trung học phổ thông Nguyễn Thượng Hiền, hôm nay là một ngày đặc biệt với cậu, một giờ trước, khi đang về nhà thì trời đổ giông bão, cậu bị sét đánh trúng, sau đó thì nằm bất tỉnh ở giữa đường thì được người dân mang vào bệnh viện.
“ A, ta đang ở đâu thế này?“
Mở mắt ra sau một tiếng hôn mê, cậu nhìn thấy xung quanh phòng trắng toát, rất nhiều đồ dùng y khoa, mẹ cậu đang nằm ngủ ở sát bên giường.
“ Mẹ ơi, mẹ ơi dậy đi, con tỉnh rồi” Hoàng Việt lay lay mẹ mình, lúc này cậu mới nhớ ra hồi nãy mưa rất to, cậu bị sét đánh đau điếng cả người, sau đó thì không nhớ gì nữa.
“ A, con tỉnh rồi à, con cảm thấy thế nào, có cảm thấy chỗ nào khó chịu không” Mẹ của Hoàng Việt sốt sắng hỏi, từ khi biết tin con mình bị bất tỉnh giữa đường, bà liền ngay lập tức đến bệnh viện thăm con mình, do lo âu quá dẫn đến mệt mỏi ngủ thiếp đi.
“ Con cũng không biết nữa, nhưng con cảm thấy là mình không sao” Hoàng Việt chỉ cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ, còn cơ thể thì cũng không cảm thấy đau đớn gì.
“ Vậy à, đợi mẹ một lát, mẹ đi gọi bác sĩ” Mẹ Hoàng Việt hối hả
Vài phút sau, một ông chú tầm bốn mươi tuổi bước vào phòng.
“ Lúc nãy cháu chỉ là bị ngất đi thôi, không biết não có vấn đề gì không nữa, hay là hiện tại chú cho cháu chụp CT để kiểm tra lại nhé” Vị bác sĩ này cũng bất ngờ, đã kiểm tra sơ bộ nhưng không tìm được nguyên do Hoàng Việt bất tỉnh.
“ Vâng, cảm ơn bác sĩ “ Hoàng Việt nói, cậu cũng muốn xác minh là mình có thật sự ổn hay không, nhớ lại vào lúc chiều cậu chỉ thấy một vệt sáng lóa lên trong mắt, kèm theo đó là cảm giác tê liệt ngay khi vệt sáng ấy chiếu vào, tuy không nghe thấy tiếng động gì lớn nhưng cậu nghĩ mình bị sét đánh.
“ A, theo hình ảnh thì không có gì bất thường, có lẽ do cháu học hành lao lực quá nên ngất xỉu, cháu nên sinh hoạt điều độ hơn, nếu cháu không cảm thấy chỗ nào không khỏe thì có thể xuất viện được rồi”
Sau khi đi kiểm tra, vị bác sĩ cầm bản chụp CT của Hoàng Việt, không cảm thấy chỗ nào không ổn, nói.
“ Cháu nó thật không sao hả bác sĩ “ mẹ Hoàng Việt hỏi, mẹ Hoàng Việt rất vui mừng, với bà,mặc kệ là có chuyện gì, chỉ mong là con mình không sao
“ Vâng thưa chị, tất cả hình ảnh cho thấy não bộ bình thường, con chị có thể xuất viện, hoặc chị cũng có thể để cháu ở đây vài ngày xem có vấn đề gì phát sinh không” Vị bác sĩ cũng không chắc liệu Hoàng Việt có thật sự ổn lại không.
“ Mẹ, con ổn rồi, mẹ làm thủ tục xuất viện đi, con còn phải đi học, con thật sự cảm thấy không sao cả” Hoàng Việt nói, cậu cũng không thích không khí ở bệnh viện lắm, nhất là những mùi thuốc sát trùng.
“Được rồi con, Vậy cảm ơn bác sĩ rất nhiều, vậy tôi xuống đóng tiền làm thủ tục xuất viện” Thấy con mình không sao, mẹ Hoàng Việt đành chiều lòng hắn
Hoàng Việt trong lòng hiện tại cũng kinh nghi bất định, rõ ràng là hắn bị sét đánh, mà chỉ bị hôn mê một chút, theo thông tin hắn từng đọc trên báo thì sét đánh có thể gây bỏng, sốc, thậm chí là mất trí nhớ, mà hiện tại hắn cảm thấy hoàn toàn bình thường. May là không ai nhìn thấy tia sét đánh trúng hắn nếu không có lẽ hắn đã được lên báo.
Về đến nhà, chú chó cưng của hắn chạy tới chồm lên, vẫy đuôi chào, xong hắn vào phòng lấy một bộ đồ mới, rồi liền vào phòng tắm. Hắn cởi đồ ra xem kỹ thân thể béo ú của mình xem có bị thương chỗ nào không, sau khi xác định cơ thể hoàn toàn bình thường hắn mới an tâm lại.
“ Kinh thật, bị sét đánh mà không sao hết, chả nhẽ cơ thể mình có khả năng kháng điện” Hắn kinh ngạc tự nhủ.
“Đinh! hệ thống đang đồng bộ thông tin, hiện đang đồng bộ 5%”. Một thanh âm máy móc vang lên trong đầu Hoàng Việt.
“Ai, Ai vậy?” Hoàng Việt vẻ mặt hoảng sợ, hắn quay xung quanh nhìn xem thanh âm phát ra từ đâu.
“Đinh! hệ thống đang đồng bộ thông tin, hiện đang đồng bộ 60%” Thanh âm máy móc lại vang lên
“Ai nói gì vậy, ra đây mau lên!” Hoàng Việt thét lên, hắn chui đầu từ phòng tắm ra xem nhưng không thấy ai ở ngoài, mà thanh âm này lại vang lên rất rõ ràng trong tai hắn.
“ Hệ thống đồng bộ hoàn tất, xin hỏi ký chủ phải chăng tiếp nhận hệ thống?” Âm thanh máy móc lại xuất hiện. “ Hệ thống? Hệ thống gì? Tiếp nhận hệ thống là sao?” Hoàng Việt cố gắng bình tĩnh lại, thốt lên.
“Hệ thống mang tên Vô Thượng, xin hỏi lại, phải chăng tiếp nhận? Kí chủ không cần nói, chỉ cần dùng ý nghĩ giao lưu với hệ thống!” Hệ thống truyền âm cho Hoàng Việt.
“ Vô Thượng hệ thống sao, tiếp nhận hệ thống có thể làm được gì? Nếu ta không tiếp nhận thì như thế nào?” Hoàng Việt vẫn chưa hoàn hồn, hắn thử dùng ý nghĩ trong đầu trao đổi với hệ thống.
“ Vô Thượng hệ thống có thể trợ giúp kí chủ trở thành người ưu tú, đi lên đỉnh cao nhân sinh, nếu kí chủ không tiếp nhận hệ thống vì lý do bảo mật sẽ mạt sát kí chủ” Hệ thống đáp.
“ Vãi, hệ thống bá đạo vậy, tất nhiên là ta tiếp nhận” Hoàng Việt trong lòng còn có chút nghi ngờ liệu hệ thống có khả năng mạt sát mình không, tuy vậy hắn cũng không muốn mạo hiểm.
“Đinh! Hệ thống xác nhận trói chặt kí chủ, Đinh! Chúc mừng kí chủ trở thành chủ nhân của Vô Thượng hệ thống”.Hệ thống thông cáo.
“ Này! Vô Thượng... à không... hệ thống, vì sao lại chọn ta? Còn nữa, liệu ngươi có thể chỉnh đổi âm thanh sao cho giống người được không, giọng của ngươi lạnh lẽo quá!”
Hoàng Việt thầm nghĩ. Hắn hiện tại khá hoang mang, không biết liệu hệ thống vì sao lại chọn hắn, liệu nhận được hệ thống đối với hắn là tốt hay xấu, hắn cũng không cho là mình có gì đặc biệt để hệ thống lựa chọn.
“ Điều này ư, ngươi đòi hỏi nhiều quá, còn tại sao ngươi được hệ thống chọn,... có lẽ là do ngươi may mắn đi!” Nói như vậy, nhưng hệ thống đã thay đổi thành thanh âm tinh nghịch của một cậu bé trẻ tuổi.
“Haha, sao ngươi lại thành đứa con nít rồi?”
“May mắn à, chả lẽ số của ta là số hưởng sao? À hệ thống, thế ngươi có thể làm được gì” Hoàng Việt hưng phấn trong lòng, thầm nghĩ hệ thống này xem ra cũng có điểm đáng yêu a.
“Đừng nói nhiều! Hệ thống làm được gì từ từ ngươi sẽ biết. Đinh! Hệ thống ban thưởng tân thủ gói quà một cái, kí chủ có muốn mở gói quà không?” Hệ thống nhân tính hỏi.
“ Còn có quà nữa à? Tất nhiên là có rồi, mở tân thủ gói quà” Hoàng Việt thầm hưng phấn xác nhận.
“Đinh! Kí chủ mở tân thủ gói quà thu được một lần may mắn rút thưởng, một lọ sơ cấp trí lực nước thuốc, 300 điểm tích phân!” Hệ thống thông cáo
“Wow! nhiều thế, nhưng rút thưởng là gì, còn sơ cấp trí lực nước thuốc và điểm tích phân là thế nào, giải thích cho ta với!” Hoàng Việt nghi vấn hỏi.
“Thưa kí chủ, hệ thống có chức năng rút thưởng may mắn, tùy thuộc vào độ may mắn của kí chủ mà quyết định kí chủ thu được vật gì, dĩ nhiên rút thưởng may mắn có phân cấp, càng dùng nhiều tích phân kí chủ càng rút được vật phẩm cao cấp hơn, sơ cấp rút thưởng yêu cầu tiêu phí 100 tích phân, tích phân còn có thể dùng để mua vật phẩm trong thương thành, điểm tích phân có thể thu được khi kí chủ trực tiếp hoặc gián tiếp gây nên tâm tình rung động cho các sinh vật khác, ngoài ra tích phân có thể kiếm được khi làm nhiệm vụ mà hệ thống giao cho”
“ Còn sơ cấp trí lực nước thuốc công dụng cũng như tên, có thể tăng lên chỉ số tinh thần của kí chủ, cũng là yếu tố quyết định trí lực của kí chủ” Hệ thống liên tiếp nói.
“Wow! Hệ thống dữ dằn vậy sao, thế sơ cấp trí lực nước thuốc làm sao để lấy ra?” Hoàng Việt hỏi
“ Kí chủ chỉ cần dùng ý niệm yêu cầu lấy ra sơ cấp trí lực nước thuốc là được” Hệ thống rành mạch trả lời
“ Được rồi, lấy ra sơ cấp trí lực nước thuốc” Hoàng Việt mặc niệm, sau đó, trên tay của hắn liền xuất hiện một lọ nước nhỏ, trông khá tinh xảo, hẳn đây là lọ trí lực nước thuốc mà hệ thống nói.
“ Cái này uống vào là được hả hệ thống?” Hoàng Việt hỏi
“ Đúng vậy!” thanh âm non nớt vang lên. Sau đó Hoàng Việt liền mở lọ nhỏ, thử nhấm nháp trong miệng nước thuốc, hắn thấy thuốc có vị ngọt nhẹ, thấy không vấn đề gì, liền uống hết, sau đó chờ đợi,... khoảng 30 giây sau, hắn cảm thấy trong não đặc biệt linh động, dòng suy nghĩ trở nên nhanh hơn, hẳn là sơ cấp trí lực nước thuốc có hiệu quả.
“ Hệ thống, rốt cuộc ta thông minh ra được bao nhiêu?” Hoàng Việt tò mò, trước đây hắn không thể nói là thông minh, bằng chứng là hắn học tập cũng rất chăm chỉ mà chỉ đạt mức tầm trung trong lớp, đó là không so sánh với các học sinh lớp chuyên như lớp 12A1.
“ Xét thấy kí chủ chưa nhận rõ hiện trạng bản thân, phải chăng mở giao diện thuộc tính?” Hệ Thống hỏi.
“ Xác nhận, mở giao diện thuộc tính” Hoàng Việt ngạc nhiên.
“ Giao diện thuộc tính, giống chơi game quá a!” Hắn thầm nghĩ, sau đó trong óc hắn hiện lên nhiều dòng chữ.
“ Kí chủ: Trần Hoàng Việt, Chủng tộc: Nhân tộc
Điểm thuộc tính:
Sức mạnh: 0,8(1), Nhanh nhẹn: 0,6(1), Thể chất:0,7(1), Tinh thần 1,3(1)
Kĩ năng: Không
Vật phẩm đặc thù: Không
Vật phẩm tiêu hao: Không”
“ Hệ thống, Sức mạnh, Nhanh nhẹn, Thể Chất, Tinh thần là gì” Hoàng Việt hỏi
“1 điểm là điểm trung bình của một người trưởng thành, hệ thống sẽ chỉ hiển thị một lần, còn điểm Sức mạnh, Nhanh nhẹn thì kí chủ tự hiểu, Thể Chất là thể lực, sức bền của kí chủ, Tinh thần quyết định trí lực của kí chủ, xét thấy tình trạng thuộc tính của kí chủ quá thấp, mong kí chủ nỗ lực phấn đấu nhiều hơn” Hệ thống đáp.
“Hic, ta cũng muốn cải thiện tình trạng cơ thể lắm a, chỉ là tạng người của ta dễ tăng cân, mà lại học hành bận rộn không có nhiều thời gian tập thể dục a! Điểm tinh thần của ta có vẻ cao nhỉ, xem ra sơ cấp trí lực nước thuốc hiệu quả không tệ, hệ thống, sơ cấp trí lực nước thuốc giá bao nhiêu tích phân?” Hoàng Việt hỏi
“ Đương nhiên, hàng của hệ thống xuất ra tất nhiên là chất lượng cao rồi! Sơ cấp trí lực nước thuốc giá là 400 tích phân, tuy nhiên không thể điệp gia sử dụng, kí chủ có thể dùng ý niệm trao đổi với hệ thống để tìm kiếm vật phẩm trong thương thành, từ đó có thể biết giá của vật phẩm” Hệ thống giải thích tường tận
“ Để xem nào, xem có phương pháp nào để cải thiện thể chất của ta không, ta cũng muốn giảm béo a!” Hoàng Việt suy nghĩ chốc lát, sau đó dùng ý niệm trao đổi với hệ thống mở thương thành.
”A đây rồi, Luyện Thể Quyết, 450 tích phân, ta còn thiếu 150 tích phân, xem ra còn phải phấn đấu nhiều a! ” Hoàng Việt hưng phấn nghĩ.
“Đinh! Hệ thống thông báo cho kí chủ biết, để đốc thúc kí chủ cố gắng, hệ thống đưa ra nhiệm vụ: Kí chủ phải trong vòng 100 năm trở thành người có quyền lực lớn nhất Địa Cầu, phần thưởng nhiệm vụ: chưa biết, không hoàn thành nhiệm vụ sẽ mạt sát kí chủ!” Hệ thống nghiêm túc nói
“ Cái gì! Hệ thống chết tiệt! Định chơi ta à... à mà 100 năm hả? Ha ha, 100 năm sau ta chết rồi còn đâu mà mạt sát với chả mạt siếc!” Hoàng Việt cười phá lên.
“ Hừ! Xét thấy kí chủ xúc phạm hệ thống, phạt kí chủ bị sét đánh một cái” Thanh âm giận dữ của một bé trai vang lên. Sau đó 1 tia chớp lăng không xuất hiện, đánh vào người Hoàng Việt.
“ A! Má ơi đau quá! Hệ thống...ta không dám nữa” Hoàng Việt đổ mồ hôi, cảm giác tê dại vừa rồi hắn chắc chắn không muốn chịu một lần nữa.
“ Kí chủ yên tâm, sở hữu hệ thống kí chủ chỉ cần nỗ lực, sẽ sống lâu đến mấy trăm năm là ít!” Hệ thống an ủi, vừa dùng cây gậy vừa đưa củ cà rốt.
“ Được rồi, xem ra hệ thống này là thật a! Sống mấy trăm tuổi chả lẽ là thần tiên sống sao! Thôi được rồi hệ thống, ta muốn rút thưởng!” Hoàng Việt ngạc nhiên, hắn cũng nghĩ sống lâu như thế là phản khoa học, nhưng sau khi hệ thống cho hắn một tia sét hắn đã phần nào tin vào năng lực của hệ thống này.
“Đinh! Kí chủ chuẩn bị rút thưởng, do kí chủ lần đầu sử dụng rút thưởng nên có ưu đãi đặc biệt cho kí chủ, đó là rút thưởng thay là cao cấp rút thưởng!” Hệ thống thanh âm vui vẻ chúc mừng Hoàng Việt
“ Cao cấp rút thưởng sao, thế cao cấp rút thưởng bình thường tốn bao nhiêu tích phân?” Hoàng Việt sững sờ, không ngờ hệ thống lại tốt bụng như vậy.
“ Cao cấp rút thưởng yêu cầu rất nhiều điểm tích phân, kí chủ sau này sẽ biết... kí chủ đừng vội mừng, cao cấp rút thưởng tuy có thể rút được vật phẩm đẳng cấp cao nhưng không phải là không thể rút trúng vật phẩm đẳng cấp thấp!” Hệ thống đáp
“ Vãi, thế mà cũng không nói cho ta, hừ, hy vọng số ta không xui quá a, được rối! Bắt đầu rút thưởng đi!” Hoàng Việt ra lệnh. Sau đó trong suy nghĩ hắn thấy được một danh sách vật phẩm thật dài với 1 cái kim, tên các vật phẩm được phân thành từng hàng, với vô số cái tên lạ lẫm.
”Rút thưởng bắt đầu!” thanh âm hệ thống vang lên, sau đó chiếc kim bắt đầu di động lên xuống, lần lượt lướt qua từng hàng trong sự hồi hộp của Hoàng Việt.
” Hi vọng ra được đồ vật cấp cao a” Hoàng Việt thầm chờ mong.
Thành phố Hồ Chí Minh, năm 2018
Trần Hoàng Việt là một học sinh lớp 12, trường trung học phổ thông Nguyễn Thượng Hiền, hôm nay là một ngày đặc biệt với cậu, một giờ trước, khi đang về nhà thì trời đổ giông bão, cậu bị sét đánh trúng, sau đó thì nằm bất tỉnh ở giữa đường thì được người dân mang vào bệnh viện.
“ A, ta đang ở đâu thế này?“
Mở mắt ra sau một tiếng hôn mê, cậu nhìn thấy xung quanh phòng trắng toát, rất nhiều đồ dùng y khoa, mẹ cậu đang nằm ngủ ở sát bên giường.
“ Mẹ ơi, mẹ ơi dậy đi, con tỉnh rồi” Hoàng Việt lay lay mẹ mình, lúc này cậu mới nhớ ra hồi nãy mưa rất to, cậu bị sét đánh đau điếng cả người, sau đó thì không nhớ gì nữa.
“ A, con tỉnh rồi à, con cảm thấy thế nào, có cảm thấy chỗ nào khó chịu không” Mẹ của Hoàng Việt sốt sắng hỏi, từ khi biết tin con mình bị bất tỉnh giữa đường, bà liền ngay lập tức đến bệnh viện thăm con mình, do lo âu quá dẫn đến mệt mỏi ngủ thiếp đi.
“ Con cũng không biết nữa, nhưng con cảm thấy là mình không sao” Hoàng Việt chỉ cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ, còn cơ thể thì cũng không cảm thấy đau đớn gì.
“ Vậy à, đợi mẹ một lát, mẹ đi gọi bác sĩ” Mẹ Hoàng Việt hối hả
Vài phút sau, một ông chú tầm bốn mươi tuổi bước vào phòng.
“ Lúc nãy cháu chỉ là bị ngất đi thôi, không biết não có vấn đề gì không nữa, hay là hiện tại chú cho cháu chụp CT để kiểm tra lại nhé” Vị bác sĩ này cũng bất ngờ, đã kiểm tra sơ bộ nhưng không tìm được nguyên do Hoàng Việt bất tỉnh.
“ Vâng, cảm ơn bác sĩ “ Hoàng Việt nói, cậu cũng muốn xác minh là mình có thật sự ổn hay không, nhớ lại vào lúc chiều cậu chỉ thấy một vệt sáng lóa lên trong mắt, kèm theo đó là cảm giác tê liệt ngay khi vệt sáng ấy chiếu vào, tuy không nghe thấy tiếng động gì lớn nhưng cậu nghĩ mình bị sét đánh.
“ A, theo hình ảnh thì không có gì bất thường, có lẽ do cháu học hành lao lực quá nên ngất xỉu, cháu nên sinh hoạt điều độ hơn, nếu cháu không cảm thấy chỗ nào không khỏe thì có thể xuất viện được rồi”
Sau khi đi kiểm tra, vị bác sĩ cầm bản chụp CT của Hoàng Việt, không cảm thấy chỗ nào không ổn, nói.
“ Cháu nó thật không sao hả bác sĩ “ mẹ Hoàng Việt hỏi, mẹ Hoàng Việt rất vui mừng, với bà,mặc kệ là có chuyện gì, chỉ mong là con mình không sao
“ Vâng thưa chị, tất cả hình ảnh cho thấy não bộ bình thường, con chị có thể xuất viện, hoặc chị cũng có thể để cháu ở đây vài ngày xem có vấn đề gì phát sinh không” Vị bác sĩ cũng không chắc liệu Hoàng Việt có thật sự ổn lại không.
“ Mẹ, con ổn rồi, mẹ làm thủ tục xuất viện đi, con còn phải đi học, con thật sự cảm thấy không sao cả” Hoàng Việt nói, cậu cũng không thích không khí ở bệnh viện lắm, nhất là những mùi thuốc sát trùng.
“Được rồi con, Vậy cảm ơn bác sĩ rất nhiều, vậy tôi xuống đóng tiền làm thủ tục xuất viện” Thấy con mình không sao, mẹ Hoàng Việt đành chiều lòng hắn
Hoàng Việt trong lòng hiện tại cũng kinh nghi bất định, rõ ràng là hắn bị sét đánh, mà chỉ bị hôn mê một chút, theo thông tin hắn từng đọc trên báo thì sét đánh có thể gây bỏng, sốc, thậm chí là mất trí nhớ, mà hiện tại hắn cảm thấy hoàn toàn bình thường. May là không ai nhìn thấy tia sét đánh trúng hắn nếu không có lẽ hắn đã được lên báo.
Về đến nhà, chú chó cưng của hắn chạy tới chồm lên, vẫy đuôi chào, xong hắn vào phòng lấy một bộ đồ mới, rồi liền vào phòng tắm. Hắn cởi đồ ra xem kỹ thân thể béo ú của mình xem có bị thương chỗ nào không, sau khi xác định cơ thể hoàn toàn bình thường hắn mới an tâm lại.
“ Kinh thật, bị sét đánh mà không sao hết, chả nhẽ cơ thể mình có khả năng kháng điện” Hắn kinh ngạc tự nhủ.
“Đinh! hệ thống đang đồng bộ thông tin, hiện đang đồng bộ 5%”. Một thanh âm máy móc vang lên trong đầu Hoàng Việt.
“Ai, Ai vậy?” Hoàng Việt vẻ mặt hoảng sợ, hắn quay xung quanh nhìn xem thanh âm phát ra từ đâu.
“Đinh! hệ thống đang đồng bộ thông tin, hiện đang đồng bộ 60%” Thanh âm máy móc lại vang lên
“Ai nói gì vậy, ra đây mau lên!” Hoàng Việt thét lên, hắn chui đầu từ phòng tắm ra xem nhưng không thấy ai ở ngoài, mà thanh âm này lại vang lên rất rõ ràng trong tai hắn.
“ Hệ thống đồng bộ hoàn tất, xin hỏi ký chủ phải chăng tiếp nhận hệ thống?” Âm thanh máy móc lại xuất hiện. “ Hệ thống? Hệ thống gì? Tiếp nhận hệ thống là sao?” Hoàng Việt cố gắng bình tĩnh lại, thốt lên.
“Hệ thống mang tên Vô Thượng, xin hỏi lại, phải chăng tiếp nhận? Kí chủ không cần nói, chỉ cần dùng ý nghĩ giao lưu với hệ thống!” Hệ thống truyền âm cho Hoàng Việt.
“ Vô Thượng hệ thống sao, tiếp nhận hệ thống có thể làm được gì? Nếu ta không tiếp nhận thì như thế nào?” Hoàng Việt vẫn chưa hoàn hồn, hắn thử dùng ý nghĩ trong đầu trao đổi với hệ thống.
“ Vô Thượng hệ thống có thể trợ giúp kí chủ trở thành người ưu tú, đi lên đỉnh cao nhân sinh, nếu kí chủ không tiếp nhận hệ thống vì lý do bảo mật sẽ mạt sát kí chủ” Hệ thống đáp.
“ Vãi, hệ thống bá đạo vậy, tất nhiên là ta tiếp nhận” Hoàng Việt trong lòng còn có chút nghi ngờ liệu hệ thống có khả năng mạt sát mình không, tuy vậy hắn cũng không muốn mạo hiểm.
“Đinh! Hệ thống xác nhận trói chặt kí chủ, Đinh! Chúc mừng kí chủ trở thành chủ nhân của Vô Thượng hệ thống”.Hệ thống thông cáo.
“ Này! Vô Thượng... à không... hệ thống, vì sao lại chọn ta? Còn nữa, liệu ngươi có thể chỉnh đổi âm thanh sao cho giống người được không, giọng của ngươi lạnh lẽo quá!”
Hoàng Việt thầm nghĩ. Hắn hiện tại khá hoang mang, không biết liệu hệ thống vì sao lại chọn hắn, liệu nhận được hệ thống đối với hắn là tốt hay xấu, hắn cũng không cho là mình có gì đặc biệt để hệ thống lựa chọn.
“ Điều này ư, ngươi đòi hỏi nhiều quá, còn tại sao ngươi được hệ thống chọn,... có lẽ là do ngươi may mắn đi!” Nói như vậy, nhưng hệ thống đã thay đổi thành thanh âm tinh nghịch của một cậu bé trẻ tuổi.
“Haha, sao ngươi lại thành đứa con nít rồi?”
“May mắn à, chả lẽ số của ta là số hưởng sao? À hệ thống, thế ngươi có thể làm được gì” Hoàng Việt hưng phấn trong lòng, thầm nghĩ hệ thống này xem ra cũng có điểm đáng yêu a.
“Đừng nói nhiều! Hệ thống làm được gì từ từ ngươi sẽ biết. Đinh! Hệ thống ban thưởng tân thủ gói quà một cái, kí chủ có muốn mở gói quà không?” Hệ thống nhân tính hỏi.
“ Còn có quà nữa à? Tất nhiên là có rồi, mở tân thủ gói quà” Hoàng Việt thầm hưng phấn xác nhận.
“Đinh! Kí chủ mở tân thủ gói quà thu được một lần may mắn rút thưởng, một lọ sơ cấp trí lực nước thuốc, 300 điểm tích phân!” Hệ thống thông cáo
“Wow! nhiều thế, nhưng rút thưởng là gì, còn sơ cấp trí lực nước thuốc và điểm tích phân là thế nào, giải thích cho ta với!” Hoàng Việt nghi vấn hỏi.
“Thưa kí chủ, hệ thống có chức năng rút thưởng may mắn, tùy thuộc vào độ may mắn của kí chủ mà quyết định kí chủ thu được vật gì, dĩ nhiên rút thưởng may mắn có phân cấp, càng dùng nhiều tích phân kí chủ càng rút được vật phẩm cao cấp hơn, sơ cấp rút thưởng yêu cầu tiêu phí 100 tích phân, tích phân còn có thể dùng để mua vật phẩm trong thương thành, điểm tích phân có thể thu được khi kí chủ trực tiếp hoặc gián tiếp gây nên tâm tình rung động cho các sinh vật khác, ngoài ra tích phân có thể kiếm được khi làm nhiệm vụ mà hệ thống giao cho”
“ Còn sơ cấp trí lực nước thuốc công dụng cũng như tên, có thể tăng lên chỉ số tinh thần của kí chủ, cũng là yếu tố quyết định trí lực của kí chủ” Hệ thống liên tiếp nói.
“Wow! Hệ thống dữ dằn vậy sao, thế sơ cấp trí lực nước thuốc làm sao để lấy ra?” Hoàng Việt hỏi
“ Kí chủ chỉ cần dùng ý niệm yêu cầu lấy ra sơ cấp trí lực nước thuốc là được” Hệ thống rành mạch trả lời
“ Được rồi, lấy ra sơ cấp trí lực nước thuốc” Hoàng Việt mặc niệm, sau đó, trên tay của hắn liền xuất hiện một lọ nước nhỏ, trông khá tinh xảo, hẳn đây là lọ trí lực nước thuốc mà hệ thống nói.
“ Cái này uống vào là được hả hệ thống?” Hoàng Việt hỏi
“ Đúng vậy!” thanh âm non nớt vang lên. Sau đó Hoàng Việt liền mở lọ nhỏ, thử nhấm nháp trong miệng nước thuốc, hắn thấy thuốc có vị ngọt nhẹ, thấy không vấn đề gì, liền uống hết, sau đó chờ đợi,... khoảng 30 giây sau, hắn cảm thấy trong não đặc biệt linh động, dòng suy nghĩ trở nên nhanh hơn, hẳn là sơ cấp trí lực nước thuốc có hiệu quả.
“ Hệ thống, rốt cuộc ta thông minh ra được bao nhiêu?” Hoàng Việt tò mò, trước đây hắn không thể nói là thông minh, bằng chứng là hắn học tập cũng rất chăm chỉ mà chỉ đạt mức tầm trung trong lớp, đó là không so sánh với các học sinh lớp chuyên như lớp 12A1.
“ Xét thấy kí chủ chưa nhận rõ hiện trạng bản thân, phải chăng mở giao diện thuộc tính?” Hệ Thống hỏi.
“ Xác nhận, mở giao diện thuộc tính” Hoàng Việt ngạc nhiên.
“ Giao diện thuộc tính, giống chơi game quá a!” Hắn thầm nghĩ, sau đó trong óc hắn hiện lên nhiều dòng chữ.
“ Kí chủ: Trần Hoàng Việt, Chủng tộc: Nhân tộc
Điểm thuộc tính:
Sức mạnh: 0,8(1), Nhanh nhẹn: 0,6(1), Thể chất:0,7(1), Tinh thần 1,3(1)
Kĩ năng: Không
Vật phẩm đặc thù: Không
Vật phẩm tiêu hao: Không”
“ Hệ thống, Sức mạnh, Nhanh nhẹn, Thể Chất, Tinh thần là gì” Hoàng Việt hỏi
“1 điểm là điểm trung bình của một người trưởng thành, hệ thống sẽ chỉ hiển thị một lần, còn điểm Sức mạnh, Nhanh nhẹn thì kí chủ tự hiểu, Thể Chất là thể lực, sức bền của kí chủ, Tinh thần quyết định trí lực của kí chủ, xét thấy tình trạng thuộc tính của kí chủ quá thấp, mong kí chủ nỗ lực phấn đấu nhiều hơn” Hệ thống đáp.
“Hic, ta cũng muốn cải thiện tình trạng cơ thể lắm a, chỉ là tạng người của ta dễ tăng cân, mà lại học hành bận rộn không có nhiều thời gian tập thể dục a! Điểm tinh thần của ta có vẻ cao nhỉ, xem ra sơ cấp trí lực nước thuốc hiệu quả không tệ, hệ thống, sơ cấp trí lực nước thuốc giá bao nhiêu tích phân?” Hoàng Việt hỏi
“ Đương nhiên, hàng của hệ thống xuất ra tất nhiên là chất lượng cao rồi! Sơ cấp trí lực nước thuốc giá là 400 tích phân, tuy nhiên không thể điệp gia sử dụng, kí chủ có thể dùng ý niệm trao đổi với hệ thống để tìm kiếm vật phẩm trong thương thành, từ đó có thể biết giá của vật phẩm” Hệ thống giải thích tường tận
“ Để xem nào, xem có phương pháp nào để cải thiện thể chất của ta không, ta cũng muốn giảm béo a!” Hoàng Việt suy nghĩ chốc lát, sau đó dùng ý niệm trao đổi với hệ thống mở thương thành.
”A đây rồi, Luyện Thể Quyết, 450 tích phân, ta còn thiếu 150 tích phân, xem ra còn phải phấn đấu nhiều a! ” Hoàng Việt hưng phấn nghĩ.
“Đinh! Hệ thống thông báo cho kí chủ biết, để đốc thúc kí chủ cố gắng, hệ thống đưa ra nhiệm vụ: Kí chủ phải trong vòng 100 năm trở thành người có quyền lực lớn nhất Địa Cầu, phần thưởng nhiệm vụ: chưa biết, không hoàn thành nhiệm vụ sẽ mạt sát kí chủ!” Hệ thống nghiêm túc nói
“ Cái gì! Hệ thống chết tiệt! Định chơi ta à... à mà 100 năm hả? Ha ha, 100 năm sau ta chết rồi còn đâu mà mạt sát với chả mạt siếc!” Hoàng Việt cười phá lên.
“ Hừ! Xét thấy kí chủ xúc phạm hệ thống, phạt kí chủ bị sét đánh một cái” Thanh âm giận dữ của một bé trai vang lên. Sau đó 1 tia chớp lăng không xuất hiện, đánh vào người Hoàng Việt.
“ A! Má ơi đau quá! Hệ thống...ta không dám nữa” Hoàng Việt đổ mồ hôi, cảm giác tê dại vừa rồi hắn chắc chắn không muốn chịu một lần nữa.
“ Kí chủ yên tâm, sở hữu hệ thống kí chủ chỉ cần nỗ lực, sẽ sống lâu đến mấy trăm năm là ít!” Hệ thống an ủi, vừa dùng cây gậy vừa đưa củ cà rốt.
“ Được rồi, xem ra hệ thống này là thật a! Sống mấy trăm tuổi chả lẽ là thần tiên sống sao! Thôi được rồi hệ thống, ta muốn rút thưởng!” Hoàng Việt ngạc nhiên, hắn cũng nghĩ sống lâu như thế là phản khoa học, nhưng sau khi hệ thống cho hắn một tia sét hắn đã phần nào tin vào năng lực của hệ thống này.
“Đinh! Kí chủ chuẩn bị rút thưởng, do kí chủ lần đầu sử dụng rút thưởng nên có ưu đãi đặc biệt cho kí chủ, đó là rút thưởng thay là cao cấp rút thưởng!” Hệ thống thanh âm vui vẻ chúc mừng Hoàng Việt
“ Cao cấp rút thưởng sao, thế cao cấp rút thưởng bình thường tốn bao nhiêu tích phân?” Hoàng Việt sững sờ, không ngờ hệ thống lại tốt bụng như vậy.
“ Cao cấp rút thưởng yêu cầu rất nhiều điểm tích phân, kí chủ sau này sẽ biết... kí chủ đừng vội mừng, cao cấp rút thưởng tuy có thể rút được vật phẩm đẳng cấp cao nhưng không phải là không thể rút trúng vật phẩm đẳng cấp thấp!” Hệ thống đáp
“ Vãi, thế mà cũng không nói cho ta, hừ, hy vọng số ta không xui quá a, được rối! Bắt đầu rút thưởng đi!” Hoàng Việt ra lệnh. Sau đó trong suy nghĩ hắn thấy được một danh sách vật phẩm thật dài với 1 cái kim, tên các vật phẩm được phân thành từng hàng, với vô số cái tên lạ lẫm.
”Rút thưởng bắt đầu!” thanh âm hệ thống vang lên, sau đó chiếc kim bắt đầu di động lên xuống, lần lượt lướt qua từng hàng trong sự hồi hộp của Hoàng Việt.
” Hi vọng ra được đồ vật cấp cao a” Hoàng Việt thầm chờ mong.