Chương 9: (Đã sửa đổi)
Quý Thường Âm nhìn mấy người bước xuống sân khấu, Kiều Đình Khê khi nói chuyện với đồng đội của mình thì giống người hơn một chút.
Cô chống cằm nhìn họ ngồi xuống rồi quay đi, vừa quay đầu lại thì thấy Hứa Triều Mộ đang nhìn chằm chằm vào cô.
"Sao cô nhìn chằm chằm vào tôi thế?"
"Không có gì đâu." Hứa Triều Mộ quay mặt đi.
Quý Thường Âm không hỏi thêm câu nào nữa.
Buổi ghi hình kéo dài chín giờ, đã là rạng sáng 12 giờ rưỡi, lúc Quý Thường Âm ghi hình xong, cảm thấy mình gần như kiệt sức, lúc rời đi hai chân đều mềm.
"Không sao chứ?" Hứa Triều Mộ nắm lấy tay Quý Thường Âm.
Quý Thường Âm lắc đầu: "Chỉ là đã lâu rồi tôi không làm việc cường độ cao như vậy."
"Không có việc gì, sau khi ghi hình xong chúng ta liền nhẹ nhàng."
Quý Thường Âm gật đầu, dù sao thì lúc sau cơ bản đều là công việc của cố vấn.
Triệu Hi đã đợi cô ở cửa, Quý Thường Âm lúc lên xe không nhịn được phàn nàn: "Thế này cũng quá mệt mỏi, ai nói làm bình hoa kiếm sống qua ngày là tốt?"
"Hôm nay em không phải là một bình hoa sao?"
"Không, em còn làm sứ giả chính nghĩa đấy, có người muốn mở cửa sau để bọn em mở to mắt nói dối nhưng bị em từ chối." Quý Thường Âm nói.
Triệu Hi trong nghề hơn mười năm đã chứng kiến rất nhiều chuyện như vậy, Quý Thường Âm ngăn cản cũng không có gì ngạc nhiên.
"Đều phá âm, còn muốn bọn em thổi phồng."
"Không có cùng Hứa Triều Mộ mâu thuẫn đi?"
"Không có, em tại sao phải mâu thuẫn với cô ấy, cô ấy rất nghiêm túc trong công việc."
"Nói nhảm, ai mà không biết Hứa Triều Mộ là một kẻ cuồng công việc." Triệu Hi có chút không nói nên lời, "Nếu em giống như cô ấy thì chị liền không cần lo lắng nữa."
Quý Thường Âm quay về khách sạn nghỉ ngơi rồi ngủ quên, ngày mai còn có buổi ghi hình, bất quá cô chỉ cần nhảy ca khúc chủ đề và công bố quy tắc liền có thể chạy.
"Giữa chừng có mấy ngày rảnh rỗi, có muốn hay không tìm cho em một công việc khác?"
Quý Thường Âm hiện tại độ lộ diện không thấp, nhưng có thể lên hot search về cơ bản cũng không phải chuyện tốt.
"Chỉ có ba ngày để luyện tập ca khúc chủ đề cho bọn họ, không cần thiết, em liền ở đây nghỉ ngơi, 101 bên kia cũng yêu cầu em thời điểm không có việc gì thì liền đi xem một chút. Đúng rồi, chị hãy đưa kịch bản có trong tay cho em xem, em muốn diễn xuất, không cần loại khởi quay sớm, em muốn tham gia một lớp diễn xuất, sau đó sẽ có khoảng một tuần rưỡi giữa ca khúc chủ đề và buổi ra mắt công chúng đầu tiên. Thời điểm ở giữa, em có thể làm khách mời bay, chương trình truyền hình phải lựa chọn thật tốt. Tốt nhất là lựa chọn loại ăn ăn, uống uống, chơi chơi, không cần phải làm việc cái loại này."
"Được." Triệu Hi gật đầu.
Ngày hôm sau Triệu Hi mang sáu kịch bản tới, Quý Thường Âm có chút cảm khái nhìn chồng kịch bản trên bàn.
Ba bộ điện ảnh và ba phim truyền hình.
"Chị đã xem trước rồi, những cái không hay cũng đã bỏ ra. Phim điện ảnh đều là vai nữ hai nữ ba, còn phim truyền hình thì có hai vai nữ chính và một vai nữ hai, đều là những nhân vật dễ thương vui vẻ, bố trí đoàn làm phim cũng tốt." Triệu Hi nói: "Nhân tiện, cùng em nói một tiếng, nữ chính của "Tấn công sắc đẹp" được ấn định là Hứa Triều Mộ, hợp đồng cũng đã được ký kết."
Quý Thường Âm sờ lên cằm, tìm ra kịch bản đó, đây là kịch bản phim truyền hình nữ hai duy nhất.
Đây là một bộ phim hài đô thị lãng mạn pha trộn yếu tố phá án, nhân vật nữ chính là một bác sĩ pháp y, là nhân vật vạn người mê bên trong kịch bản, nàng có rất nhiều người theo đuổi vì ngoại hình và kỹ năng chuyên môn xuất sắc.
Người này tính cách cùng Hứa Triều Mộ gần như tương tự.
Cô lướt qua nữ chính trong kịch bản trực tiếp tìm được nữ hai.
Nữ hai là tiểu thư nhà giàu, có chút kiêu ngạo, có chút mơ hồ nhưng lại tốt bụng, đại biểu cho sự chính trực, vì vướng vào một vụ án giết người ở trường học mà quen biết nam chính, đối với nam chính vừa thấy đã yêu.
Quý Thường Âm hơi nhíu mày.
Chậc, cô cũng không biết nên nói cái gì.
Cô tiếp tục nhìn xuống và mỉm cười.
Nữ hai là người nhan khống, thời điểm cô thích nam chính được một tháng thì chuyên gia tâm lý tội phạm được tổ chuyên án thuê đến, vì dáng dấp của đối phương cũng rất đẹp nên cô nhanh chóng di tình biệt luyến, đây cũng là nhân vật đóng cặp với nữ hai.
Cô đem sơ lược các nhân vật trong kịch bản xem hết mới đi xem phần phác thảo kịch bản.
Xem như không tệ, rất có ý tứ, mỗi vụ án là một câu chuyện nhỏ, cốt truyện được sắp xếp hợp lý, mối quan hệ tình cảm giữa các nhân vật suôn sẻ, chỉ có hai hiểu lầm nhỏ trong mối quan hệ giữa nam chính và nữ chính nhưng đều nhanh chóng được giải quyết.
"Liền cái này đi."
"Em chắc chắn chứ?" Triệu Hi có chút kinh ngạc.
"Xác định."
Hứa Triều Mộ lựa chọn kịch bản trăm phần trăm bạo, nữ hai cũng không ít phần diễn, có vai trò thúc đẩy tuyến chính, thời điểm cuối cô trưởng thành, nhân vật cũng thăng hoa.
"Em hãy suy nghĩ kỹ, nếu em diễn cùng Hứa Triều Mộ, khẳng định sẽ có người chỉ trích em."
"Không sao đâu, em không sợ."
"Chính em nghĩ rõ ràng là được. Dù sao thì em liên tục hợp tác hai dự án cùng Hứa Triều Mộ, fan của nàng nhất định sẽ chỉ trích em ké nhiệt nàng." Triệu Hi cũng không thuyết phục nữa, cô cũng cảm thấy kịch bản này hay, nếu không cô cũng sẽ không cho Quý Thường Âm xem.
Buổi chiều Quý Thường Âm đi ghi hình ca khúc chủ đề, ước chừng mất khoảng một tiếng rưỡi, quay xong Hứa Triều Mộ vội vàng rời đi, cũng chưa nói được lời nào, sau khi trở về cô tiếp tục đọc kịch bản, đến buổi tối cuối cùng cũng đem kịch bản xem hết, đọc xong cô vẫn còn một số việc chưa làm xong.
Toàn bộ kịch bản có tổng cộng 32 tập, mỗi tập dài khoảng một tiếng, cốt truyện cô đọng, chặt chẽ, không có dấu hiệu của hạt sạn.
Quý Thường Âm gõ gõ bàn.
[ Quý Thường Âm: Kịch bản này có nhét người đi vào sao? ]
[Triệu Hi: Tạm thời còn chưa biết. ]
[Quý Thường Âm: A, vậy chị hãy nói với đạo diễn bên kia, đừng để người ta nhét rác vào, có thể lấy tên của em để từ chối, nếu có người lấy cớ đó rút vốn, tài chính của chúng ta sẽ bổ sung. ]
Quý Thường Âm lại lần nữa cảm khái có tiền thực tốt.
[Triệu Hi: Được rồi, chị hiểu rồi. ]
[Quý Thường Âm: Khi nào thì ký hợp đồng, kịch bản thay đổi thì phải thông báo cho em, đừng quên bổ sung chuyện này. ]
[Triệu Hi: Em đang nghi ngờ trình độ chuyên nghiệp của chị phải không? ]
[ Quý Thường Âm: Em không có, em sai rồi. ]
Quý Thường Âm kết thúc cuộc trò chuyện với Triệu Hi liền vươn vai một cái.
Thành thật mà nói, cô thấy hơi lạ.
Triệu Hi có thể nói là người hiểu rõ cô nhất, hai người cùng một chỗ thời gian dài nhất nhưng cô thay đổi lâu như vậy, Triệu Hi cũng không nhận ra sự khác lạ của cô.
Có phải thế giới đang tự chữa trị?
Quý Thường Âm cầm lấy kịch bản xoa xoa đầu, chỉ cần không có việc gì làm, nàng sẽ suy nghĩ một ít vấn đề triết học.
Tôi là ai, ý nghĩa sự tồn tại của tôi là gì và liệu thế giới nơi tôi tồn tại có tồn tại một cách khách quan hay không.
Quý Thường Âm hít sâu một hơi, lắc đầu.
Cô mãi đến chiều hôm sau mới tỉnh dậy, vốn còn muốn nằm một lúc, nhưng nhớ ra mình phải đi huấn luyện thực tập sinh nên nhanh chóng đứng dậy, tìm một bộ quần áo bình thường, trang điểm rồi mặc quần áo vào liền đi.
Trên đường đi gặp không ít thực tập sinh, đều mỉm cười cùng cô chào hỏi, những gì Quý Thường Âm làm ngày hôm qua đã khiến nhiều người sinh lòng hảo cảm.
Sau đó cô đẩy cửa một phòng huấn luyện ra, mọi người bên trong đang luyện tập, Quý Thường Âm liếc mắt liền nhìn thấy cô gái đứng trước giảng bài.
Chính là người hôm qua trông rất lạnh lùng Kiều Đình Khê.
Đối phương muốn dừng lại chào cô nhưng Quý Trường Âm lại xua tay biểu thị không cần.
Quý Thường Âm nhìn một lúc, phát hiện cô gái hôm qua đi qua cửa sau cũng đang ở trong phòng học này, đang trò chuyện với cô gái bên cạnh, xung quanh hai người rõ ràng có khoảng trống, bất quá họ cũng không có chút nào không được tự nhiên.
Điều này khá bình thường, dù sao trong mắt những người không biết tình huống trước đó, điều này giống như sự cô lập tập thể.
Nó rất phù hợp để bán thảm.
Cô chống cằm nhìn họ ngồi xuống rồi quay đi, vừa quay đầu lại thì thấy Hứa Triều Mộ đang nhìn chằm chằm vào cô.
"Sao cô nhìn chằm chằm vào tôi thế?"
"Không có gì đâu." Hứa Triều Mộ quay mặt đi.
Quý Thường Âm không hỏi thêm câu nào nữa.
Buổi ghi hình kéo dài chín giờ, đã là rạng sáng 12 giờ rưỡi, lúc Quý Thường Âm ghi hình xong, cảm thấy mình gần như kiệt sức, lúc rời đi hai chân đều mềm.
"Không sao chứ?" Hứa Triều Mộ nắm lấy tay Quý Thường Âm.
Quý Thường Âm lắc đầu: "Chỉ là đã lâu rồi tôi không làm việc cường độ cao như vậy."
"Không có việc gì, sau khi ghi hình xong chúng ta liền nhẹ nhàng."
Quý Thường Âm gật đầu, dù sao thì lúc sau cơ bản đều là công việc của cố vấn.
Triệu Hi đã đợi cô ở cửa, Quý Thường Âm lúc lên xe không nhịn được phàn nàn: "Thế này cũng quá mệt mỏi, ai nói làm bình hoa kiếm sống qua ngày là tốt?"
"Hôm nay em không phải là một bình hoa sao?"
"Không, em còn làm sứ giả chính nghĩa đấy, có người muốn mở cửa sau để bọn em mở to mắt nói dối nhưng bị em từ chối." Quý Thường Âm nói.
Triệu Hi trong nghề hơn mười năm đã chứng kiến rất nhiều chuyện như vậy, Quý Thường Âm ngăn cản cũng không có gì ngạc nhiên.
"Đều phá âm, còn muốn bọn em thổi phồng."
"Không có cùng Hứa Triều Mộ mâu thuẫn đi?"
"Không có, em tại sao phải mâu thuẫn với cô ấy, cô ấy rất nghiêm túc trong công việc."
"Nói nhảm, ai mà không biết Hứa Triều Mộ là một kẻ cuồng công việc." Triệu Hi có chút không nói nên lời, "Nếu em giống như cô ấy thì chị liền không cần lo lắng nữa."
Quý Thường Âm quay về khách sạn nghỉ ngơi rồi ngủ quên, ngày mai còn có buổi ghi hình, bất quá cô chỉ cần nhảy ca khúc chủ đề và công bố quy tắc liền có thể chạy.
"Giữa chừng có mấy ngày rảnh rỗi, có muốn hay không tìm cho em một công việc khác?"
Quý Thường Âm hiện tại độ lộ diện không thấp, nhưng có thể lên hot search về cơ bản cũng không phải chuyện tốt.
"Chỉ có ba ngày để luyện tập ca khúc chủ đề cho bọn họ, không cần thiết, em liền ở đây nghỉ ngơi, 101 bên kia cũng yêu cầu em thời điểm không có việc gì thì liền đi xem một chút. Đúng rồi, chị hãy đưa kịch bản có trong tay cho em xem, em muốn diễn xuất, không cần loại khởi quay sớm, em muốn tham gia một lớp diễn xuất, sau đó sẽ có khoảng một tuần rưỡi giữa ca khúc chủ đề và buổi ra mắt công chúng đầu tiên. Thời điểm ở giữa, em có thể làm khách mời bay, chương trình truyền hình phải lựa chọn thật tốt. Tốt nhất là lựa chọn loại ăn ăn, uống uống, chơi chơi, không cần phải làm việc cái loại này."
"Được." Triệu Hi gật đầu.
Ngày hôm sau Triệu Hi mang sáu kịch bản tới, Quý Thường Âm có chút cảm khái nhìn chồng kịch bản trên bàn.
Ba bộ điện ảnh và ba phim truyền hình.
"Chị đã xem trước rồi, những cái không hay cũng đã bỏ ra. Phim điện ảnh đều là vai nữ hai nữ ba, còn phim truyền hình thì có hai vai nữ chính và một vai nữ hai, đều là những nhân vật dễ thương vui vẻ, bố trí đoàn làm phim cũng tốt." Triệu Hi nói: "Nhân tiện, cùng em nói một tiếng, nữ chính của "Tấn công sắc đẹp" được ấn định là Hứa Triều Mộ, hợp đồng cũng đã được ký kết."
Quý Thường Âm sờ lên cằm, tìm ra kịch bản đó, đây là kịch bản phim truyền hình nữ hai duy nhất.
Đây là một bộ phim hài đô thị lãng mạn pha trộn yếu tố phá án, nhân vật nữ chính là một bác sĩ pháp y, là nhân vật vạn người mê bên trong kịch bản, nàng có rất nhiều người theo đuổi vì ngoại hình và kỹ năng chuyên môn xuất sắc.
Người này tính cách cùng Hứa Triều Mộ gần như tương tự.
Cô lướt qua nữ chính trong kịch bản trực tiếp tìm được nữ hai.
Nữ hai là tiểu thư nhà giàu, có chút kiêu ngạo, có chút mơ hồ nhưng lại tốt bụng, đại biểu cho sự chính trực, vì vướng vào một vụ án giết người ở trường học mà quen biết nam chính, đối với nam chính vừa thấy đã yêu.
Quý Thường Âm hơi nhíu mày.
Chậc, cô cũng không biết nên nói cái gì.
Cô tiếp tục nhìn xuống và mỉm cười.
Nữ hai là người nhan khống, thời điểm cô thích nam chính được một tháng thì chuyên gia tâm lý tội phạm được tổ chuyên án thuê đến, vì dáng dấp của đối phương cũng rất đẹp nên cô nhanh chóng di tình biệt luyến, đây cũng là nhân vật đóng cặp với nữ hai.
Cô đem sơ lược các nhân vật trong kịch bản xem hết mới đi xem phần phác thảo kịch bản.
Xem như không tệ, rất có ý tứ, mỗi vụ án là một câu chuyện nhỏ, cốt truyện được sắp xếp hợp lý, mối quan hệ tình cảm giữa các nhân vật suôn sẻ, chỉ có hai hiểu lầm nhỏ trong mối quan hệ giữa nam chính và nữ chính nhưng đều nhanh chóng được giải quyết.
"Liền cái này đi."
"Em chắc chắn chứ?" Triệu Hi có chút kinh ngạc.
"Xác định."
Hứa Triều Mộ lựa chọn kịch bản trăm phần trăm bạo, nữ hai cũng không ít phần diễn, có vai trò thúc đẩy tuyến chính, thời điểm cuối cô trưởng thành, nhân vật cũng thăng hoa.
"Em hãy suy nghĩ kỹ, nếu em diễn cùng Hứa Triều Mộ, khẳng định sẽ có người chỉ trích em."
"Không sao đâu, em không sợ."
"Chính em nghĩ rõ ràng là được. Dù sao thì em liên tục hợp tác hai dự án cùng Hứa Triều Mộ, fan của nàng nhất định sẽ chỉ trích em ké nhiệt nàng." Triệu Hi cũng không thuyết phục nữa, cô cũng cảm thấy kịch bản này hay, nếu không cô cũng sẽ không cho Quý Thường Âm xem.
Buổi chiều Quý Thường Âm đi ghi hình ca khúc chủ đề, ước chừng mất khoảng một tiếng rưỡi, quay xong Hứa Triều Mộ vội vàng rời đi, cũng chưa nói được lời nào, sau khi trở về cô tiếp tục đọc kịch bản, đến buổi tối cuối cùng cũng đem kịch bản xem hết, đọc xong cô vẫn còn một số việc chưa làm xong.
Toàn bộ kịch bản có tổng cộng 32 tập, mỗi tập dài khoảng một tiếng, cốt truyện cô đọng, chặt chẽ, không có dấu hiệu của hạt sạn.
Quý Thường Âm gõ gõ bàn.
[ Quý Thường Âm: Kịch bản này có nhét người đi vào sao? ]
[Triệu Hi: Tạm thời còn chưa biết. ]
[Quý Thường Âm: A, vậy chị hãy nói với đạo diễn bên kia, đừng để người ta nhét rác vào, có thể lấy tên của em để từ chối, nếu có người lấy cớ đó rút vốn, tài chính của chúng ta sẽ bổ sung. ]
Quý Thường Âm lại lần nữa cảm khái có tiền thực tốt.
[Triệu Hi: Được rồi, chị hiểu rồi. ]
[Quý Thường Âm: Khi nào thì ký hợp đồng, kịch bản thay đổi thì phải thông báo cho em, đừng quên bổ sung chuyện này. ]
[Triệu Hi: Em đang nghi ngờ trình độ chuyên nghiệp của chị phải không? ]
[ Quý Thường Âm: Em không có, em sai rồi. ]
Quý Thường Âm kết thúc cuộc trò chuyện với Triệu Hi liền vươn vai một cái.
Thành thật mà nói, cô thấy hơi lạ.
Triệu Hi có thể nói là người hiểu rõ cô nhất, hai người cùng một chỗ thời gian dài nhất nhưng cô thay đổi lâu như vậy, Triệu Hi cũng không nhận ra sự khác lạ của cô.
Có phải thế giới đang tự chữa trị?
Quý Thường Âm cầm lấy kịch bản xoa xoa đầu, chỉ cần không có việc gì làm, nàng sẽ suy nghĩ một ít vấn đề triết học.
Tôi là ai, ý nghĩa sự tồn tại của tôi là gì và liệu thế giới nơi tôi tồn tại có tồn tại một cách khách quan hay không.
Quý Thường Âm hít sâu một hơi, lắc đầu.
Cô mãi đến chiều hôm sau mới tỉnh dậy, vốn còn muốn nằm một lúc, nhưng nhớ ra mình phải đi huấn luyện thực tập sinh nên nhanh chóng đứng dậy, tìm một bộ quần áo bình thường, trang điểm rồi mặc quần áo vào liền đi.
Trên đường đi gặp không ít thực tập sinh, đều mỉm cười cùng cô chào hỏi, những gì Quý Thường Âm làm ngày hôm qua đã khiến nhiều người sinh lòng hảo cảm.
Sau đó cô đẩy cửa một phòng huấn luyện ra, mọi người bên trong đang luyện tập, Quý Thường Âm liếc mắt liền nhìn thấy cô gái đứng trước giảng bài.
Chính là người hôm qua trông rất lạnh lùng Kiều Đình Khê.
Đối phương muốn dừng lại chào cô nhưng Quý Trường Âm lại xua tay biểu thị không cần.
Quý Thường Âm nhìn một lúc, phát hiện cô gái hôm qua đi qua cửa sau cũng đang ở trong phòng học này, đang trò chuyện với cô gái bên cạnh, xung quanh hai người rõ ràng có khoảng trống, bất quá họ cũng không có chút nào không được tự nhiên.
Điều này khá bình thường, dù sao trong mắt những người không biết tình huống trước đó, điều này giống như sự cô lập tập thể.
Nó rất phù hợp để bán thảm.