Chương 4: Thú Thụ Thiên Niên Lục
------______-------Trong khi Trần Phong đang ngủ thì Vũ tinh đang toàn thể tiến hóa một cách thần tốc......Sau một khoảng thời gian.Trần Phong: "OÁPP ngủ ngon thật" tờ mờ tỉnh dậy.Thời gian của hệ mặt trời trở lại bình thường.Trần Phong: "hả".Trần Phong nhìn về phía Vũ Tin với một ánh mắt kinh ngạc lẫn vui mừng vì không biết tại sao mình chỉ ngủ một giấc mà Vũ Tinh lại có biến đổi lớn như thế.Trần Phong: "ha ha nhìn từ xa Vũ Tinh như thay da đổi thịt giờ chỉ toàn một màu xanh"Trần Phong thả mình bay về phía Tinh Vũ nhưng lại dừng lại vì đã nhìn thấy một thứ thú vị hơn.Trần Phong chuyển dời ánh mắt qua mặt trăng.Trần Phong: "những bông hoa này là.."Hạ xuống mặt trăng Trần Phong ngắm nhìn những bông hoa màu trắng đẹp lung linh trãi dài gần 1/10 mặt trăng.Trần Phong: "không thể tin được ở trên này không hề có không khí mà lại nở ra những bông hoa tuyệt đẹp như thế này" ánh mắt Trần Phong tỏa sáng.Trần Phong: "nếu các ngươi là những sinh mệnh ngoan cường vậy thì để ta cho các ngươi một cái tên"Một gốc hoa bị nhổ ra bay lên trước mặt Trần Phong.Trần Phong đắng đo một hồi rồi nói ra.Trần Phong: "nếu các ngươi đã là màu trắng nhưng lại sống ở nơi không có một thứ gì để duy trì sự sống, nên gọi các ngươi là Tử Bạch Lan đi"Trước mặt Trần Phong xuất hiện một bia đá to 3 mét trên thân khắc chữ TỬ BẠCH LAN rồi rơi xuống tọa lạc ở chính giữa cánh đồng hoa.Trần Phong: "Rồi để xem bây giờ Vũ Tinh như thế nào"Trần Phong bay vào bầu khí quyển Vũ Tinh tọa lạc ở trên trời cách mặt đất khoảng 300m.Ở trước mặt Trần Phong là muôn loài vật lẫn thực vật vô cũng đa dạng và chúng đang cực kì cực kì "sôi nổi".*RẦM RẦM RẦM*Đúng vậy sôi nổi theo một cách cực đoan nói chuẩn hơn là đang chém giết nhau.Cả thực vật lẫn động vật lao vào hỗn chiến nhìn như một bãi chiến trường đẫm máu.Trần Phong: "WTF cái ..éo gì đây"Trần Phong bị chấn kinh trước cảnh tượng trước mắt dường như không thể tin nổi lại có cảnh tượng ghê tởm như thế này.Xác chết đầy rẫy, máu me be bét, cảnh tượng buồn nôn vô cùng.Nếu bây giờ mà Trần Phong có cơ thể thì đã ọe liên tục rồi.*RẦM RẦM RẦMM*Trần Phong: "DỪNG LẠII!!!"Tuy tiếng nói của Trần Phong không phát ra (không có miệng) nhưng tất cả các loài động thực vật dường như bị một tiếng thét to lớn đánh ngay vào đầu.....Yên tĩnh vạn vật trong mấy trăm kilômet quanh đây đều yên tĩnh.-bọn chúng hiểu à?- Trần Phong kinh ngạc suy nghỉ.Trần Phong: "các ngươi bây giờ dừng cắn giết nhau lại"Giọng nói của Trần Phong truyền vào đầu của các loài động vật xung quanh.Những động vật thực vật này tuy không phải con người nhưng bọn chúng đều có một chút gọi là trí tuệ với lại lời nói của Trần Phong dường như được phiên dịch nên bọn chúng đều hiểu kèm theo cái bản năng kinh sợ khi nhìn thấy Trần Phong.Trần Phong trạng thái bây giờ giống như sương mù màu đen trôi nổi trên không.Trần Phong: "ta là người tạo ra các ngươi để các ngươi sinh sống chứ không phải chém giết nhau"Trần Phong: "ta biết các ngươi có mối thù gì thì cứ giải quyết riêng chứ không thể nào lại có một cảnh tượng cắn giết hỗn tạp như thế này"Tất cả những loài động thực vật bắt đầu cuối đầu xuống vì bọn chúng biết nếu nhìn cái thứ thực thể trên trời thêm chút nửa thì bọn chúng sẽ chết thật.Trần Phong: "tất cả giải tán đi"Sau lời nói của Trần Phong tất cả loài động thực vật đều chạy ồ ạt như vừa được giải thoát khỏi địa ngục.Trần Phong: "e hèm khí các ngươi ổn định xong thì cử mỗi loài 1 con vật đến tìm ta"Lời nói cùa Trần Phong không chỉ truyền vào đầu những loài ở gần đây mà là tất cả những giống loài trên Vũ Tinh.Dù gì thì Trần Phong bản tính là một con người nên không thể tránh khỏi tính tò mò đã là bẩm sinh được.Sau khi đã xong Trần Phong tìm tới một đồng bằng rộng lớn chờ đợi.Trần Phong: "..éo thể tinh được cảnh tượng đầu tiên thấy ở Vũ tinh lại là một thứ máu me như thế này" đầy cảm xúc khó chịu.Dường như không để Trần Phong thất vọng chỉ vài phút sau thì đã có một vài con vật tới.Trong đó có một con tê giác đen một con báo màu vàng một cái cây đầy dây leo có chân.Chúng dừng trước mặt Trần Phong.Trần Phong: "tới rồi à" cười vui vẻTrước mặt Trần Phong đột nhiên xuất hiện một cuốn sách to và dày với lớp bìa là những viền gỗ được chạm khắc tinh sảo ở trên bìa có khắc 1 dòng chữ "THÚ THỤ THIÊN NIÊN LỤC".Ở trang đầu tiên của THÚ THỤ THIÊN NIÊN LỤC là có hiện lên hình vẽ của một loài hoa và vài dòng miêu tả, tất nhiên là Tử Bạch Hoa rồi.Trần Phong: "được rồi biểu diễn tất cả những gì các ngươi có cho ta xem nào" 2 mắt tỏa sáng.3 con vật: .........10 phút sau.Trần Phong: "xong rồi tất cả các ngươi đều có những khả năng đặc biệt đấy"Những con vật đều được Trần Phong đặt tên.Con báo màu vàng được đặt là "Phong Kim Báo" vì nó chạy rất nhanh nhanh hơn báo đốm ở trái đất gấp 5 lần kèm theo cái hiệu ứng điện khi chạy.Con tê giác đen được Trần Phong gọi là "Hắc Kim Giáp" bởi vì vẻ ngoài của nó màu đen với lớp vảy cực kì cứng cáp thêm cái sừng có thể biến đổi thành màu đen và Trần Phong cũng xuýt ghi nó tên là "haki giác" nhưng bị bác bỏ khỏi đầu.Còn cái cây biết đi với hàng trăm sợi dây leo có thể điều khiển để tấn công thì được gọi là "Thanh Ma Thụ".Sau khi mấy con vật kia rời đi vài phút thì lại có thêm mấy đàn động thực vật tới nữa.Trần Phong: "...."Trần Phong: "haizz hôm nay mệt mỏi đây".Nhìn mấy đàn mà ngao ngán.------______------