Chương 2: Sáng Thế
----_____-----Các loại đất đá ở xung quanh bắt đầu dung hợp lại được Trần Phong nặn thành hình cầu.Trần Phong: "đã xong bước cơ sở rồi"Trần Phong: "để ta xem ở trong hành tinh này nó như thế nào"Có một luồn khí màu đen lọt vào trong tinh cầu rồi lơ lửng ở giữa tinh cầu khoảng vài vạn trượng.Hiện tại ở tinh cầu này là một mảnh đất hoang vu chỉ toàn là đất đá khô cằn nhìn như một hành tinh chết.Trần Phong: "thật hoang vu nhìn cứ như vùng đất chết vậy" ngấm nhìn xung quanh.Trần Phong: "nước xuống nào"Sau lời nói của Trần Phong thì có một cột nước từ hư không hiện ra đổ ầm xuống tinh cầu.*ẦM ẦM ẦMMM*Trần Phong: "THẾ NÀY CŨNG NHIỀU QUÁ RỒII" kinh ngạcCả tinh cầu nhìn như được bao bọc bởi một quả cầu nước khổng lồ.Trần Phong: "thế..thế này không phải bị ta chơi cho hỏng rồi chứ" nhìn xuống một biển nước mênh mông*XÈO XÈO XÈO XÈO*Nước xung quanh tinh cầu bắt đầu bốc hơi nhanh chóng, khoảng một vài phút sau cả tinh cầu trở lại nguyên trạng là một tinh cầu khô cằn trừ mấy ngọn núi bị nước xô đổ thành mảnh vụn.Trần Phong: "ở gần mặt trời nhân tạo nóng như lửa thiêu thế này" nhìn về phía quả cầu lửa khổng lồ trên đầuTrần Phong bay ra khỏi tinh cầu.Trần Phong: "dời tinh cầu ra xa hơn vậy"Tinh cầu hoang vu như hiểu được ý nghĩ của Trần Phong bắt đầu rời xa mặt trời khổng lồ theo chỉ thị của Trần Phong.Cứ lùi xa đến đâu thì Trần Phong cứ tạo ra nước xem có bốc hơi không, tất nhiên là không ra khỏi vùng chiếu sáng của mặt trời nhân tạo......Khoảng một lúc sau.Tinh cầu hoang vu bắt đầu chậm và dừng lại đến khi mặt trời nhân tạo chỉ có thể chiếu sáng nửa bề mặt.Trần Phong: "thế này là OK rồi bắt đầu chuyển dời đất đá để tạo thành đại dương thôi"Trần Phong hạ xuống tinh cầu và bắt đầu đào và chuyển dời đất đá.Một lúc sau tinh cầu khắp nơi là những cái hố sâu hàng trăm km.Trần Phong: "đổ nước xuống nào, nhưng lần này sẽ phải nhẹ nhàng hơn"*ẦM ẦM ẦMMMM*Cả tinh cầu như gập một trận đại hồng thủy với những cột nước khổng lồ đổ ầm từ trên trời xuống đến khi mực nước lắp đầy những cái hố sâu thì mới dừng lại.Trần Phong: "được rồi đấy nhưng làm cách nào mới có thể tạo ra sinh mệnh" suy nghĩBổng một ý tưởng lóe lên trong đầu Trần PhongTrần Phong: "muốn có sinh mệnh thì phải có bầu khí quyển đã"Gió bắt đầu bao phủ khắp tinh cầu, hơi nước bắt đầu bốc lên.Trần Phong: "sao thời gian không trôi nhanh chút nhỉ" chăm chú nhìn vào tinh cầuNhư hiểu được Trần Phong thời gian như trôi nhanh gấp triệu lần.Trần Phong: "waa" kinh ngạcHơi nước bốc lên cực kì nhanh đến khi tạo thành một màn chắn trong suốt mới dừng lại.Trần Phong bắt đầu tạo ra một khối cầu được làm từ đá vôi nhỏ hơn tinh cầu hoang vu gấp trăm lần.Trần Phong: "thế là xong một cái mặt trăng nhân tạo"Trần Phong đưa mặt trăng vào quay quanh tinh cầu 24h một vòng và tinh cầu cũng bắt đầu quay quanh mặt trời với chỉ tiêu là 365 ngày một vòng.Trần Phong: "đã xong bước đầu bây giờ chỉ còn là chờ đợi"Dù gì Trái Đất muốn xuất hiện sự sống thì cũng phải cần thời gian mấy trăm triệu năm.Trần Phong: "thời gian nhanh hơn nào"Thời gian bắt đầu gia tốc hệ mặt trời này làm tinh cầu quay liên tục không ngừng nghỉ với tốc độ cực kì nhanh.Không biết ở trong hệ mặt trời qua bao lâu nhưng đối với Trần Phong chỉ là 1 2 phút cho đến khi thấy có một chấm xanh lá xuất hiện trong tinh cầu.Trần Phong: "cái gì kìa dừng lại"Thời gian bắt đầu dừng gia tốc lại.Trần Phong: "đây. .là " kinh ngạc lẫn một chút vui mừng.