Chương : 72
Hôm sau tin tức hai đại bang phái là Vạn Kiếm Các và Hoàng tuyền các bị tiêu diệt hoàn toàn khiến cả Trung Châu sôi trào.
Dược Vạn Quy dẫn 50 tộc nhân phân làm 10 tiểu đội chinh phục Vạn Kiếm Các.
Các chủ Vạn Thiên Kiếm tu vi tam tinh đấu thánh nhưng sức chiến đấu ngũ tinh, đặc biệt với chiêu Vạn Kiếm quy tông có thể miễu sát ngũ tinh đấu thánh. Nhưng đối mặt với Dược Vạn Quy lục tinh đỉnh cao đấu thánh, lại với sức chiến đấu hung hãn có thể chống lại thất tinh đấu thánh đỉnh cao, nên Dược Vạn Quy không khó khăn mấy để tiêu diệt tam đại các chủ của Vạn Kiếm các.
Các thành viên còn lại của Dược tộc với sự trợ giúp của Linh giáp hầu như đứng ở thế bất bại. Do đó, chỉ với 50 người đã tiêu diệt cả ngàn người trong Vạn Kiếm các. Số còn lại chạy trốn hoặc thi hành nhiệm vụ ở xa không về kịp nên thoát được một kiếp.
Tương tự như thế nhưng Dược Vạn Trai có phần khó khăn hơn. Cả hai bên đều thiên về phòng ngự. Nhưng với Đấu thiên chưởng thì mai rùa của Hoàng tuyền các không chống cự bao lâu cũng bị tiêu diệt hoàn toàn. Gần ngàn tên cường giả trong vòng buổi sáng hoàn toàn biến mất khỏi Trung Châu.
Toạ lạc cứ điểm Vạn Kiếm các và Hoàng Tuyền các đều bị đánh dấu bởi cờ của Thiên môn. Đây chính là dấu hiệu Dược Thiên tái xuất giang hồ, bắt đầu xâm chiếm trung châu.
Sau trận thực chiến này cũng khiến tinh anh Dược tộc thu hoạch được những kinh nghiệm quý báu trong quần công và hợp tác chiến đấu. Trung bình mỗi tên phải chiến đấu tiêu diệt 20 người, trong đó vượt cấp chiến đấu nhiều vô số kể.
...
Tại Dược giới, hầu như Dược Vạn Quy cùng Dược Vạn Trai trở về cùng lúc.
“Ha ha chúc mừng gia gia, chúc mừng phụ thân chiến thắng trở về!” Dược Thiên vui vẻ ra Dược giới đón tiếp cả hai khải hoàn trở về. Nói thật, hắn cũng chẳng có chút lo lắng nào, bởi vì đây là thực lực nghiền ép, nhiệm vụ không có độ khó khăn.
Đây cũng là ban sơ kế hoạch của hắn, lấy chiến dưỡng chiến. Bởi thời gian không đợi người. Hắn biết thế giới đang thay đổi mạnh dần. Nếu trì hoãn theo cốt truyện, thì chắc chắn đến thời gian đó không chỉ xuất hiện hai đấu đế đơn giản mà sẽ có rất nhiều đấu đế xuất hiện, thậm chí chúng đế trở về. Như Tiêu Viêm trùng sinh là minh chứng hùng hồn nhất.
Hắn biết ngoài Tiêu Viêm, sẽ còn nhiều nhân vật khác nữa. Do đó, hắn phải chiếm tiên cơ. Cùng lắm thì giống như thế giới trước, hắn gom tài nguyên tu luyện đến một mức độ nào đó sẽ đông sơn tái khởi, giết ngược trở về. Chính vì thế, bây giờ là thống nhất đấu khí đại lục, sau đó là viễn cổ bát tộc, cuối cùng là vô tận hải vực di tích đấu đế.
Ở thế giới này hắn có 900 năm. Thời gian quá sung túc cho hắn thu gom hết thảy, thậm chí chưởng khống đấu khí thế giới.
Hôm sau, đến khi thấy Vạn kiếm các và Hoàng tuyền các trống trơn, chỉ thấy hai lá cờ thêu Thiên môn chữ thì cả Trung Châu đều sôi trào. Có người chứng kiến Dược tộc môn nhân đánh giết ngược sát hai đại bang phái thì càng điên cuồng rêu rao.
Đặc biệt thám tử, tai mắt của Dược tộc càng cố ý tuyên truyền có một bang phái mới xuất hiện là Thiên môn đã giải quyết ân oán với hai đại bang phái và toàn thắng.
Như thế, tên tuổi của Thiên môn dù chưa chính thức thành lập cũng đã nổi tiếng khắp Trung Châu.
Trong các tửu lâu, hầu như mỗi đề tài câu chuyện đều nói đến hai Đại các bị tiêu diệt, hoặc nói đến thần bí Thiên môn.
“Không biết Thiên môn mạnh mẽ đến mức nào!”
“Ta đoán môn chủ ít nhất thất tinh đấu thánh!”
“Ta đoán cửu tinh đấu thánh! Ngươi không thấy là trong buổi sáng đã tiêu diệt hai đại bang phái nổi tiếng tấn công và phòng ngự vô cùng mạnh mẽ à!”
“Theo ngươi đoán mục tiêu kế tiếp của Thiên minh là nhà nào?”
“Theo ta đoán là Tinh Vẫn Các và Phong Lôi các! Đây là hai bang phái yếu kém nhất trong Tứ phương các mà!”
“Cũng chưa chắc! Nếu yếu kém nhất sao không bị Thiên môn tiêu diệt trước nhất!”
“Có lẽ tại vì thực lực hai Các này chưa lọt được vào pháp nhãn người ta!”
“Ngươi không thấy hai đại các chủ kia đều Tam tinh đấu thánh à! Còn Phong Lôi các các chủ chỉ đỉnh phong đấu tôn, còn Các chủ Tinh vẫn các đã mất tích nhiều năm rồi!”
...
Trà dư tửu hậu, tất cả các đề tài bàn luận đều hướng về Thiên môn và mục tiêu tiếp theo của Thiên môn.
Các đại thế lực cũng đang suy nghĩ xem từ đâu lại đột nhiên xuất hiện Thiên môn cuồng vọng như thế. Tuy nhiên bọn họ cũng khịt mũi xem thường vì hai bang phái chỉ là những thế lực yếu kém nhất ở Trung Châu, có cũng được mà không có cũng không sao.
Đây cũng là vấn đề khiến Dược Đan nghi vấn.
“Dược Thiên, mục tiêu tiếp theo của ngươi là nơi nào?”
“Tam cốc, Phần Viêm cốc!”
“Tại sao ngươi không tiêu diệt Tinh Vẫn Các và Phong lôi các!” Dược Đan khó hiểu hỏi lại.
“Đó cũng là vì ngài mà thôi! Theo tình báo chắc ngài cũng biết, Tinh Vẫn Các là do ngoại tôn của ngài Dược Trần mở, còn Phong lôi các là kẻ dìu dắt Dược Trần khi hắn mới lăn lộn ở Trung Châu. Ngươi không muốn Dược Trần sau này hận ngươi cả đời chứ!”
“Vậy ý Dược Thiên ngươi là Dược Trần còn sống sao? Sao bấy lâu nay ta chưa từng nghe tin tức của hắn!”
“Đúng vậy, hắn còn sống! Và cũng rất may mắn! Hắn tìm được một tên đệ tử có tư chất Đấu Đế. Hiện tại hắn mới 14 tuổi nhưng đã là bát phẩm luyện dược sư!”
“Ha ha, tốt tốt lắm! Nếu hắn chịu trở về đây trợ giúp thì ngươi sẽ như hổ thêm cánh!”
“Ngươi lạc quan quá đấy tộc trưởng! Nếu hắn muốn trở về thì đã sớm về chứ không bôn ba bên ngoài mấy chục năm đâu. Ta tin chắc, sư đồ bọn hắn là trở ngại lớn nhất trong kế hoạch của ta. Nếu ngươi có thời gian hãy đến Phong lôi các tìm hắn và đệ tử Tiêu Viêm của hắn! Nếu bọn chúng thức thời ta có thể tha thứ cho chúng một mạng. Nếu không, hy vọng ngươi lấy đại cục làm trọng!”
Tuy lời thật mất lòng như thế, nhưng Dược Đan không phải không hiểu đại cục người. Nếu bao che Dược Trần, hắn cũng không để Dược Trần năm đó khuất nhục bỏ đi mà cố gắng giữ hắn lại.
Bây giờ, chỉ nhìn Dược Trần xem có khai tâm không thôi, và xem Tiêu Viêm cố chấp như thế nào. Bởi hắn dầu gì cũng là Đấu đế trọng sinh. Vốn là đỉnh cấp cường giả của thế giới này.
“À quên nữa, đây là 2 thi thể đấu thánh. Nó hữu ích cho cuộc viếng thăm này của tộc trưởng ngài đấy!”
Phần Viêm cốc.
“Cốc chủ, Thiên môn đã hạ chiến thư. Là chiến hay đầu hàng là do ngươi quyết định, chúng trưởng lão đã thống nhất tuân theo mệnh lệnh của ngươi.” Xích hoả trưởng lão vẻ mặt già nua nói với Đường Chấn cốc chủ.
Ba hôm trước, Dược Thiên phái người đại diện Thiên môn đến hạ chiến thư cho Phần viêm cốc, hẹn hôm nay sẽ dẫn người đến tận Chính hoả sơn mạch khiêu chiến toàn cốc.
Đường Chấn cốc chủ cũng biết, nếu chiến thắng thì nguyên khí cũng đại tổn thương. Khi ấy cũng sẽ dễ dàng bị thế lực khác thâu tóm. Nhưng phần thắng sẽ cao sao?
Theo tin tình báo. Đối phương chỉ mang 50 người đã tiêu diệt gọn Vạn kiếm các. Đây là thế lực không kém Phần Viêm Cốc.
Đường Chấn hắn tu vi chỉ có nhị tinh Đấu thánh, cùng hai vị thái thượng trưởng lão tu vi chỉ tứ tinh và ngũ tinh đấu thánh. Nhưng tuổi cao, sức chiến đấu chỉ bằng 7 thành thời kỳ toàn thịnh.
Tương tự, Băng Hà cốc và Âm cốc cũng nhận được chiến thư như thế.
Sau khi thương thuyết với các môn nhân, hai vị cốc chủ dẫn theo toàn môn nhân đến Chính Hoả Sơn mạch tụ tập về Phần Viêm cốc.
“Băng Hà cốc chủ, Âm Hoàng cốc chủ! Hai vị dẫn nhiều môn nhân đến Phần viêm cốc là có ý tứ gì?” Đường Chấn thấy cả hai cốc người đông thế mạnh tiến tới cũng hơi kinh hãi hỏi lại.
“Đường Cốc chủ không định mời chúng ta vào nói chuyện à!” Băng hà cốc chủ lạnh lùng lên tiếng.
“Được, mời hai vị vào trong bàn chuyện!”
“Người ngay không nói chuyện mờ ám! Chúng ta hôm nay đến đây là muốn kết minh cùng Phần viêm cốc, cùng tiến cùng thoái!” Âm hoàng cuối cùng lên tiếng.
“Nói như vậy, hai vị cũng nhận được thư khiêu chiến của Thiên môn. Không biết hai vị dự tính như thế nào.” Đường Chấn bình tĩnh nói.
“Đường cốc chủ thấy tổng hợp thực lực của chúng ta thế nào?” Âm hoàng không trả lời trực tiếp mà hỏi ngược lại Đường Chấn.
“Theo các vị đem đến nhân lực cùng với thực lực của Phần Viêm chúng ta hiện có 3 vị Ngũ tinh Đấu thánh, 3 vị tứ tinh đấu thánh, 8 vị nhị tinh đấu thánh, 5 vị nhất tinh đấu thánh, 18 vị bán thánh, 35 vị đỉnh phong đấu tôn, 108 vị đấu tôn, 245 tên đấu tông, 1200 tên đấu hoàng, 3800 tên đấu vương.”
“Theo tình báo thì hiện thời Thiên môn mới xuất hiện một tên lục tinh đấu thánh, một tên tứ tinh đấu thánh, 8 tên nhất tinh đấu thánh, 13 tên bán thánh, 45 tên đấu tôn, 34 tên đỉnh phong đấu tông, mỗi tên đều có linh giáp hộ thân có sức phòng ngự cực cao.” Âm Hoàng cốc chủ cũng báo lên tình báo 2 trận đánh của Thiên môn.
“Theo Đường mỗ phân tích, nếu lần này Thiên môn vẫn xuất động bao nhiêu người đó, chúng ta có thể dùng chiến thuật biển người để giành chiến thắng. Chúng ta dùng 2 vị ngũ tinh đấu thánh dây dưa kiềm chế tên lục tinh đấu thánh, vị ngũ tinh đấu thánh còn lại kiềm hãm hoặc tranh thủ thời gian giết chết tứ tinh đấu thánh của đối phương.
Ba vị tứ tinh đấu thánh cùng 10 vị đấu thánh còn lại tranh thủ hạ gục đấu thánh của đối phương, sau đó cùng hợp sức hạ gục tên lục tinh đấu thánh. Còn lại môn nhân thì dùng số đông vùi lấp đối phương. Tại hạ cảm thấy phần thắng của chúng ta cực lớn.”
“Ta thấy cũng chưa chắc, các người có nghĩ rằng Vạn Kiếm các cùng Hoàng tuyền các nhân số cũng chưa chắc thua kém chúng ta nhưng vẫn thua thê thảm.” Băng Hà lạnh lùng tạt gáo nước lạnh.”
“Nhưng hai vị có nghĩ nếu đồng cảnh giới, môn nhân của mình so với tứ phương các thế nào!” Đường Chấn nói lên điểm mấu chốt.
“Đương nhiên không chịu nổi một kích!” Cả hai đồng thanh đáp.
Dược Vạn Quy dẫn 50 tộc nhân phân làm 10 tiểu đội chinh phục Vạn Kiếm Các.
Các chủ Vạn Thiên Kiếm tu vi tam tinh đấu thánh nhưng sức chiến đấu ngũ tinh, đặc biệt với chiêu Vạn Kiếm quy tông có thể miễu sát ngũ tinh đấu thánh. Nhưng đối mặt với Dược Vạn Quy lục tinh đỉnh cao đấu thánh, lại với sức chiến đấu hung hãn có thể chống lại thất tinh đấu thánh đỉnh cao, nên Dược Vạn Quy không khó khăn mấy để tiêu diệt tam đại các chủ của Vạn Kiếm các.
Các thành viên còn lại của Dược tộc với sự trợ giúp của Linh giáp hầu như đứng ở thế bất bại. Do đó, chỉ với 50 người đã tiêu diệt cả ngàn người trong Vạn Kiếm các. Số còn lại chạy trốn hoặc thi hành nhiệm vụ ở xa không về kịp nên thoát được một kiếp.
Tương tự như thế nhưng Dược Vạn Trai có phần khó khăn hơn. Cả hai bên đều thiên về phòng ngự. Nhưng với Đấu thiên chưởng thì mai rùa của Hoàng tuyền các không chống cự bao lâu cũng bị tiêu diệt hoàn toàn. Gần ngàn tên cường giả trong vòng buổi sáng hoàn toàn biến mất khỏi Trung Châu.
Toạ lạc cứ điểm Vạn Kiếm các và Hoàng Tuyền các đều bị đánh dấu bởi cờ của Thiên môn. Đây chính là dấu hiệu Dược Thiên tái xuất giang hồ, bắt đầu xâm chiếm trung châu.
Sau trận thực chiến này cũng khiến tinh anh Dược tộc thu hoạch được những kinh nghiệm quý báu trong quần công và hợp tác chiến đấu. Trung bình mỗi tên phải chiến đấu tiêu diệt 20 người, trong đó vượt cấp chiến đấu nhiều vô số kể.
...
Tại Dược giới, hầu như Dược Vạn Quy cùng Dược Vạn Trai trở về cùng lúc.
“Ha ha chúc mừng gia gia, chúc mừng phụ thân chiến thắng trở về!” Dược Thiên vui vẻ ra Dược giới đón tiếp cả hai khải hoàn trở về. Nói thật, hắn cũng chẳng có chút lo lắng nào, bởi vì đây là thực lực nghiền ép, nhiệm vụ không có độ khó khăn.
Đây cũng là ban sơ kế hoạch của hắn, lấy chiến dưỡng chiến. Bởi thời gian không đợi người. Hắn biết thế giới đang thay đổi mạnh dần. Nếu trì hoãn theo cốt truyện, thì chắc chắn đến thời gian đó không chỉ xuất hiện hai đấu đế đơn giản mà sẽ có rất nhiều đấu đế xuất hiện, thậm chí chúng đế trở về. Như Tiêu Viêm trùng sinh là minh chứng hùng hồn nhất.
Hắn biết ngoài Tiêu Viêm, sẽ còn nhiều nhân vật khác nữa. Do đó, hắn phải chiếm tiên cơ. Cùng lắm thì giống như thế giới trước, hắn gom tài nguyên tu luyện đến một mức độ nào đó sẽ đông sơn tái khởi, giết ngược trở về. Chính vì thế, bây giờ là thống nhất đấu khí đại lục, sau đó là viễn cổ bát tộc, cuối cùng là vô tận hải vực di tích đấu đế.
Ở thế giới này hắn có 900 năm. Thời gian quá sung túc cho hắn thu gom hết thảy, thậm chí chưởng khống đấu khí thế giới.
Hôm sau, đến khi thấy Vạn kiếm các và Hoàng tuyền các trống trơn, chỉ thấy hai lá cờ thêu Thiên môn chữ thì cả Trung Châu đều sôi trào. Có người chứng kiến Dược tộc môn nhân đánh giết ngược sát hai đại bang phái thì càng điên cuồng rêu rao.
Đặc biệt thám tử, tai mắt của Dược tộc càng cố ý tuyên truyền có một bang phái mới xuất hiện là Thiên môn đã giải quyết ân oán với hai đại bang phái và toàn thắng.
Như thế, tên tuổi của Thiên môn dù chưa chính thức thành lập cũng đã nổi tiếng khắp Trung Châu.
Trong các tửu lâu, hầu như mỗi đề tài câu chuyện đều nói đến hai Đại các bị tiêu diệt, hoặc nói đến thần bí Thiên môn.
“Không biết Thiên môn mạnh mẽ đến mức nào!”
“Ta đoán môn chủ ít nhất thất tinh đấu thánh!”
“Ta đoán cửu tinh đấu thánh! Ngươi không thấy là trong buổi sáng đã tiêu diệt hai đại bang phái nổi tiếng tấn công và phòng ngự vô cùng mạnh mẽ à!”
“Theo ngươi đoán mục tiêu kế tiếp của Thiên minh là nhà nào?”
“Theo ta đoán là Tinh Vẫn Các và Phong Lôi các! Đây là hai bang phái yếu kém nhất trong Tứ phương các mà!”
“Cũng chưa chắc! Nếu yếu kém nhất sao không bị Thiên môn tiêu diệt trước nhất!”
“Có lẽ tại vì thực lực hai Các này chưa lọt được vào pháp nhãn người ta!”
“Ngươi không thấy hai đại các chủ kia đều Tam tinh đấu thánh à! Còn Phong Lôi các các chủ chỉ đỉnh phong đấu tôn, còn Các chủ Tinh vẫn các đã mất tích nhiều năm rồi!”
...
Trà dư tửu hậu, tất cả các đề tài bàn luận đều hướng về Thiên môn và mục tiêu tiếp theo của Thiên môn.
Các đại thế lực cũng đang suy nghĩ xem từ đâu lại đột nhiên xuất hiện Thiên môn cuồng vọng như thế. Tuy nhiên bọn họ cũng khịt mũi xem thường vì hai bang phái chỉ là những thế lực yếu kém nhất ở Trung Châu, có cũng được mà không có cũng không sao.
Đây cũng là vấn đề khiến Dược Đan nghi vấn.
“Dược Thiên, mục tiêu tiếp theo của ngươi là nơi nào?”
“Tam cốc, Phần Viêm cốc!”
“Tại sao ngươi không tiêu diệt Tinh Vẫn Các và Phong lôi các!” Dược Đan khó hiểu hỏi lại.
“Đó cũng là vì ngài mà thôi! Theo tình báo chắc ngài cũng biết, Tinh Vẫn Các là do ngoại tôn của ngài Dược Trần mở, còn Phong lôi các là kẻ dìu dắt Dược Trần khi hắn mới lăn lộn ở Trung Châu. Ngươi không muốn Dược Trần sau này hận ngươi cả đời chứ!”
“Vậy ý Dược Thiên ngươi là Dược Trần còn sống sao? Sao bấy lâu nay ta chưa từng nghe tin tức của hắn!”
“Đúng vậy, hắn còn sống! Và cũng rất may mắn! Hắn tìm được một tên đệ tử có tư chất Đấu Đế. Hiện tại hắn mới 14 tuổi nhưng đã là bát phẩm luyện dược sư!”
“Ha ha, tốt tốt lắm! Nếu hắn chịu trở về đây trợ giúp thì ngươi sẽ như hổ thêm cánh!”
“Ngươi lạc quan quá đấy tộc trưởng! Nếu hắn muốn trở về thì đã sớm về chứ không bôn ba bên ngoài mấy chục năm đâu. Ta tin chắc, sư đồ bọn hắn là trở ngại lớn nhất trong kế hoạch của ta. Nếu ngươi có thời gian hãy đến Phong lôi các tìm hắn và đệ tử Tiêu Viêm của hắn! Nếu bọn chúng thức thời ta có thể tha thứ cho chúng một mạng. Nếu không, hy vọng ngươi lấy đại cục làm trọng!”
Tuy lời thật mất lòng như thế, nhưng Dược Đan không phải không hiểu đại cục người. Nếu bao che Dược Trần, hắn cũng không để Dược Trần năm đó khuất nhục bỏ đi mà cố gắng giữ hắn lại.
Bây giờ, chỉ nhìn Dược Trần xem có khai tâm không thôi, và xem Tiêu Viêm cố chấp như thế nào. Bởi hắn dầu gì cũng là Đấu đế trọng sinh. Vốn là đỉnh cấp cường giả của thế giới này.
“À quên nữa, đây là 2 thi thể đấu thánh. Nó hữu ích cho cuộc viếng thăm này của tộc trưởng ngài đấy!”
Phần Viêm cốc.
“Cốc chủ, Thiên môn đã hạ chiến thư. Là chiến hay đầu hàng là do ngươi quyết định, chúng trưởng lão đã thống nhất tuân theo mệnh lệnh của ngươi.” Xích hoả trưởng lão vẻ mặt già nua nói với Đường Chấn cốc chủ.
Ba hôm trước, Dược Thiên phái người đại diện Thiên môn đến hạ chiến thư cho Phần viêm cốc, hẹn hôm nay sẽ dẫn người đến tận Chính hoả sơn mạch khiêu chiến toàn cốc.
Đường Chấn cốc chủ cũng biết, nếu chiến thắng thì nguyên khí cũng đại tổn thương. Khi ấy cũng sẽ dễ dàng bị thế lực khác thâu tóm. Nhưng phần thắng sẽ cao sao?
Theo tin tình báo. Đối phương chỉ mang 50 người đã tiêu diệt gọn Vạn kiếm các. Đây là thế lực không kém Phần Viêm Cốc.
Đường Chấn hắn tu vi chỉ có nhị tinh Đấu thánh, cùng hai vị thái thượng trưởng lão tu vi chỉ tứ tinh và ngũ tinh đấu thánh. Nhưng tuổi cao, sức chiến đấu chỉ bằng 7 thành thời kỳ toàn thịnh.
Tương tự, Băng Hà cốc và Âm cốc cũng nhận được chiến thư như thế.
Sau khi thương thuyết với các môn nhân, hai vị cốc chủ dẫn theo toàn môn nhân đến Chính Hoả Sơn mạch tụ tập về Phần Viêm cốc.
“Băng Hà cốc chủ, Âm Hoàng cốc chủ! Hai vị dẫn nhiều môn nhân đến Phần viêm cốc là có ý tứ gì?” Đường Chấn thấy cả hai cốc người đông thế mạnh tiến tới cũng hơi kinh hãi hỏi lại.
“Đường Cốc chủ không định mời chúng ta vào nói chuyện à!” Băng hà cốc chủ lạnh lùng lên tiếng.
“Được, mời hai vị vào trong bàn chuyện!”
“Người ngay không nói chuyện mờ ám! Chúng ta hôm nay đến đây là muốn kết minh cùng Phần viêm cốc, cùng tiến cùng thoái!” Âm hoàng cuối cùng lên tiếng.
“Nói như vậy, hai vị cũng nhận được thư khiêu chiến của Thiên môn. Không biết hai vị dự tính như thế nào.” Đường Chấn bình tĩnh nói.
“Đường cốc chủ thấy tổng hợp thực lực của chúng ta thế nào?” Âm hoàng không trả lời trực tiếp mà hỏi ngược lại Đường Chấn.
“Theo các vị đem đến nhân lực cùng với thực lực của Phần Viêm chúng ta hiện có 3 vị Ngũ tinh Đấu thánh, 3 vị tứ tinh đấu thánh, 8 vị nhị tinh đấu thánh, 5 vị nhất tinh đấu thánh, 18 vị bán thánh, 35 vị đỉnh phong đấu tôn, 108 vị đấu tôn, 245 tên đấu tông, 1200 tên đấu hoàng, 3800 tên đấu vương.”
“Theo tình báo thì hiện thời Thiên môn mới xuất hiện một tên lục tinh đấu thánh, một tên tứ tinh đấu thánh, 8 tên nhất tinh đấu thánh, 13 tên bán thánh, 45 tên đấu tôn, 34 tên đỉnh phong đấu tông, mỗi tên đều có linh giáp hộ thân có sức phòng ngự cực cao.” Âm Hoàng cốc chủ cũng báo lên tình báo 2 trận đánh của Thiên môn.
“Theo Đường mỗ phân tích, nếu lần này Thiên môn vẫn xuất động bao nhiêu người đó, chúng ta có thể dùng chiến thuật biển người để giành chiến thắng. Chúng ta dùng 2 vị ngũ tinh đấu thánh dây dưa kiềm chế tên lục tinh đấu thánh, vị ngũ tinh đấu thánh còn lại kiềm hãm hoặc tranh thủ thời gian giết chết tứ tinh đấu thánh của đối phương.
Ba vị tứ tinh đấu thánh cùng 10 vị đấu thánh còn lại tranh thủ hạ gục đấu thánh của đối phương, sau đó cùng hợp sức hạ gục tên lục tinh đấu thánh. Còn lại môn nhân thì dùng số đông vùi lấp đối phương. Tại hạ cảm thấy phần thắng của chúng ta cực lớn.”
“Ta thấy cũng chưa chắc, các người có nghĩ rằng Vạn Kiếm các cùng Hoàng tuyền các nhân số cũng chưa chắc thua kém chúng ta nhưng vẫn thua thê thảm.” Băng Hà lạnh lùng tạt gáo nước lạnh.”
“Nhưng hai vị có nghĩ nếu đồng cảnh giới, môn nhân của mình so với tứ phương các thế nào!” Đường Chấn nói lên điểm mấu chốt.
“Đương nhiên không chịu nổi một kích!” Cả hai đồng thanh đáp.