Chương : 4
Hôm nay đang ngồi tinh luyện Chakra như mọi ngày, anh em hắn bị kéo vào 1 không gian kì quái...
Trước mặt bọn hắn là một nhà giam khổng lồ, những song sắt to bằng hai người bọn hắn nhập lại, nên trong song sắt là một vùng biển lửa đỏ như máu với sóng gầm cuộn cuộn như sóng thần đập ầm ầm vào khe cửa. Nhưng lạ thay, những cơn sóng lại không lọt qua khe cửa hoàn toàn mà chỉ văng ra ngoài bọt nước, nghe “tóc tóc” như những giọt nước mưa nhiễu giữa đêm khuya vắng lặng.
Tengoku biết những giọt nước này đây chính là Chakra Cửu Vĩ thông qua phong ấn đang thẩm thấu vào cơ thể bọn hắn.
Theo như nguyên tác, lúc Naruto 12 tuổi và tham dự cuộc thi trung nhẫn, lúc gặp Jiraiya dạy hắn thông linh thuật thì hắn mới vào được đây, còn bây giờ, chưa đầy 7 tuổi cả hai đã có thể gặp Cửu Vĩ. Đây cũng là niềm vui bất ngờ đối với bọn hắn. Vì biết tất cả nên Tengoku cũng không e dè, cũng không ngạc nhiên mà bình tĩnh quan sát.
Không gian tối đen như mực nhưng được chiếu sáng lờ mờ bởi nguồn năng lượng đỏ tươi của cửu vĩ với hình thái khổng lồ như ngôi nhà. Cả hai quan sát lẫn nhau. Cửu vĩ với đôi mắt lạnh lùng nhìn Tengoku. Còn Tengoku thì hiếu kì quan sát Cửu Vĩ. Cả hai nhìn nhau trong im lặng. Còn Naruto thì lúc này còn ngồi bệt dưới đất và bủn rủn tay chân khi nhìn thấy Cửu Vĩ với ánh mắt căm hận khủng khiếp từ Cửu Vĩ.
Cuối cùng Cửu Vĩ cho Tengoku một cú tát nhưng cách Tengoku khoảng 1 cm thì ngừng lại. Ngạc nhiên, Cửu Vĩ hỏi:
- Tiểu quỷ, can đảm lắm! Ngươi không sợ ta à?
- Lần đầu gặp mặt, xin chỉ giáo nhiều hơn, Cửu Vĩ! –Không trả lời trực tiếp, mà Tengoku đáp lại.
- Thú vị, tiểu quỷ. Ngươi là kẻ đầu tiên...! –Cửu Vĩ nói.
- Ta biết ngươi bị cha ta phong ấn nơi này. Ta biết ngươi rất oán hận loài người...
- Cắt, câm miệng! –Cửu Vĩ cướp lời không cho Tengoku nói tiếp.
- Ngươi biết thập vĩ sao?-Bỗng Tengoku hỏi
- Làm sao ngươi biết! Nói mau!-Bỗng Cửu Vĩ gầm thét lên.
- Có một tổ chức đang thu thập vĩ thú để hồi sinh thập vĩ. Đứng đầu tổ chức này có được Rinegan. Nếu ngươi không muốn bị bắt thì hãy hỗ trợ ta và Naruto tu luyện đi. Ta hứa nếu ta cường đại đến một mức độ nào đó sẽ thả các ngươi ra và đảm bảo các ngươi không bao giờ bị bắt làm Jinchuuriki nữa.
Cửu Vĩ ngạc nhiên nhìn Tengoku “mạnh miệng lắm tiểu quỷ, ngươi từ đâu có tự tin như thế, ngay cả Lục Đạo lão đầu còn chưa được”, Cửu Vĩ không chút nghĩ ngợi cắt đứt ngay.
Không trả lời thẳng mà Tengoku hỏi ngược lại “ngươi thấy ta và Naruto sức mạnh bây giờ thế nào?”
Trầm ngâm giây lát, Cửu Vĩ đồng ý và đảm bảo sẽ không quấy rầy hai người tu luyện.
- “Tiểu quỷ, cố gắng tu luyện đi!” Nói xong, nó liền đá Tengoku ra khỏi không gian phong ấn. Thật ra, Cửu Vĩ vẫn âm thầm quan sát cả hai từ khi mới bị phong ấn vào đây. Nó hầu như thường xuyên bạo phát Chakra nhằm thoát khỏi lồng giam nhưng vô vọng, dần dần nó an phận và ngủ, đôi khi mới bạo ra chakra thử vận may. Bạo phát bên Naruto còn đỡ nhưng chẳng mấy chốc, luồng chakra cũng biến mất vô tung.
Còn bạo phát bên Tengoku thì nó càng kinh dị hơn. Cơ thể Tengoku như cái động không đáy, bao nhiêu Chakra nó phát ra đều biến vô tung vô ảnh, thậm chí nó nghi ngờ, mình Chakra có lẽ cạn kiệt mà không phục hồi cũng nên. Đây cũng là lý do mà hai anh em tu luyện tiến bộ nhanh thần tốc như vậy. Chứ theo nguyên tác, Naruto đến tốt nghiệp hạ nhẫn mà không thi triển nổi Tam thân thuật.
Kế đến, cửu vĩ cũng biết mình được tách ra Thập vĩ. Đây là lúc mới sinh ra, Lục Đạo Tiên Nhân đã cho chúng biết nguồn gốc mình là từ đâu, và ông không muốn ngày nào đó chúng sẽ kết hợp lại để tạo ra Thập Vĩ. Do đó, suy nghĩ chốc lát, Cửu Vĩ đồng ý yêu cầu của Tengoku ngay. Tuy nhiên, với tính cách kiêu ngạo của Cửu Vĩ thì nó bao giờ lại nói chuyện với Tengoku. Vì vậy, khi đồng ý nó liền đá hắn ra khỏi không gian phong ấn cho đỡ chướng mắt.
Giật mình thức dậy, Tengoku mừng thầm. Thật không ngờ thuận lợi đến đơn giản. Vốn đã chuẩn bị rất nhiều lý do để lừa phỉnh Cửu Vĩ. Nhưng chỉ mới nói đến thập vĩ Jybi thì Cửu Vĩ đáp ứng ngay.
Tuy nhiên rắc rối lại đến từ Naruto, hắn quấn quýt hỏi thân thế của mình và nguồn gốc quái vật lúc gặp. Để an tâm tu luyện, hắn cũng nói rõ với Naruto về chuyện vĩ thú cho hắn nghe nhưng không đề cập đến thân thế của bọn hắn, hắn chỉ cho Naruto biết rằng, cha hắn hỗ trợ phong ấn Cửu Vĩ trong cơ thể bọn hắn và chết đi. Vì bây giờ hắn nghĩ nếu để lộ tin tức này ra, không biết cha hắn có kẻ thù nào không, có lén lút ám sát bọn hắn hay không, từ nguyên nhân đó, hắn cũng nghiêm khắc cấm chỉ Naruto không được phô trương sức mạnh của mình, cứ làm một học sinh bình thường đến khi tốt nghiệp, mọi chuyện để hắn lo.
Naruto cái hiểu cái không nhưng dưới sự bức ép của Tengoku vẫn ngoan ngoãn đồng ý.
Kể từ đó, tiến độ tu luyện của cả hai tăng lên rất nhiều. Không những tinh luyện chakra tăng nhanh nhờ không bị quấy rối, đồng thời Cửu Vĩ còn phóng xuất nhiều chakra hơn để trợ giúp hai người mau chóng trưởng thành hơn.
Hôm nay, hắn một mình đến văn phòng làm việc gặp đệ tam.
- Đệ tam gia gia, con biết hết rồi!
- Chuyện gì vậy Tengoku?
- Tối hôm qua con gặp Cửu Vĩ và đệ tứ Hokage trong không gian phong ấn!-Tengoku nói.
- Vậy à! Con muốn biết điều gì?
- Con muốn tất cả nhẫn thuật thuộc về cha mẹ con!
Trầm ngâm chốc lát, đệ tam không trả lời Tengoku ngay, mà hỏi lại: “Con hận ta sao, Tengoku?”
Tengoku cũng khá bất ngờ với câu hỏi của đệ tam, suy nghĩ chốc lát hắn nhìn thẳng đệ tam và nói rằng “lúc đầu, khi nghe cha nói thân thế của mình, con cũng hoang mang lắm. Đường đường thái tử, con của anh hùng của làng mà bị đối xử như yêu quái, thì ai không oán hận. Nhưng con ngẫm lại thì cũng không đến nỗi hận ngài. Thời gian qua, ngài đã chăm sóc bọn con rất tốt, còn trao cho bọn con một người thầy tuyệt vời. Cho nên, con cảm thấy ngài giấu mọi người chắc chắn có lí do riêng. Ngài làm như thế chắc chắn có nỗi khổ riêng phải không?”
- “Giỏi lắm Tengoku, không uổng công những năm qua ta mỗi ngày đều cẩn thận xem chừng con. Không sai, ta làm như thế là bảo vệ các con. Nếu địch nhân biết hai con là Jinchuuriki hoặc là con của đệ tứ chắc chắn sẽ không tiếc mọi giá để ám sát giết hại các con. Còn tin đồn hai con là yêu hồ chuyển thế, thì đó chính là do một số kẻ có mưu đồ cố ý phát tán trong thôn dân. Chuyện này ta đã giải quyết và cử ám bộ luôn theo dõi và bảo vệ hai con liên tục trong thời gian qua. Và hơn hết, trong nhà của các con, ta đã thiết đặt phong ấn cực mạnh để bảo vệ các con khi ngủ, tránh bị Cửu Vĩ quấy rầy các con khi ngủ.”
Nghỉ chốc lát, đệ tam lại hỏi tiếp “Sau này, các con có bảo vệ ngôi làng này không?”
Hắn cũng không muốn dối gạt đệ tam, hắn nói: “đệ tam gia gia, ngôi làng này đối với tụi con quá nhiều kí ức đau thương. Tụi con chẳng có ai đáng phải bảo vệ ngoại trừ ngài và sư phụ. Nhưng con hứa với ngài, nếu có địch nhân, chúng con chắc chắn sẽ tiêu diệt hắn. Với lại... ước mơ của Naruto là làm Hokage, nên có lẽ con sẽtrợ giúp Naruto thực hiện nguyện vọng bảo vệ tốt ngôi làng này. Dù sao đi nữa, nơi đây cha mẹ con đã hi sinh cả tính mạng cùng gia đình mình để bảo vệ nó. Chúng con sẽ bảo vệ ước mơ của cha mẹ.”
Đệ tam mỉm cười nhìn hắn, ông biết rằng hắn là nói thật. Bao năm qua ông quan sát anh em bọn hắn lớn lên từng ngày, nên ông hiểu rất rõ đứa trẻ này. Hắn chín chắn hơn tuổi của hắn rất nhiều. Làm việc gì cũng có chủ kiến, suy nghĩ rõ ràng mới làm việc.
Vì vậy kế tiếp, đệ tam kể cho Tengoku một số chuyện liên quan đến đệ tứ và Kushina. Đương nhiên ông kể về những sự tích anh hùng của hai người. Điều này Tengoku cũng biết, đây là truyền cho hắn lòng tự hào về cha mẹ mình và lòng yêu quý ngôi làng này hay nói cách khác là truyền hoả chi ý chí. Đồng thời cũng cho hắn xem ảnh của cha mẹ hắn.
Đây cũng là điều khiến hắn bất ngờ nhất. Hắn quả thật trông rất giống Kushina mẹ hắn. Nếu nói Naruto mang phân nửa dòng máu của tộc Uzumaki thì Tengoku có thể mang đến 8 phần gen từ mẹ. Đây là lần thứ hai hắn gặp được cha mẹ. Lần đầu tiên quá ngắn ngủi và mới thức tỉnh nên hắn không chú ý lắm. Bây giờ gặp lại hắn mới nhớ đến ngày xưa hình như đệ tứ có để gì trong đầu hắn nhưng hắn không nhớ rõ. Bây giờ hồi tưởng lại nhưng hắn vẫn chưa nắm bắt được gì.
Sau đó đệ tam bảo hắn về và bảo hắn đừng nói với ai bí mật này bởi vì bọn hắn còn chưa đủ sức mạnh để tự vệ, và yêu cầu bọn hắn chờ đợi, đệ tam sẽ sắp xếp người truyền lại cho cả hai những nhẫn thuật của cha mẹ hắn gọi là bù đắp.
Đây cũng là vấn đề đệ tam suy nghĩ khá lâu. Bấy lâu nay ông vẫn luôn cảm thấy hối tiếc và mắc nợ hai đứa trẻ này nhiều lắm. Đây có lẽ cũng là cơ hội bù đắp cho cả hai. Và ông cũng thấy được thiên phú của hai đứa trẻ này nên ông mới có quyết định bồi dưỡng. Mới bảy tuổi thôi nhưng cả hai đều có sức mạnh của thượng nhẫn, nếu mở bát môn độn giáp cửa thứ tư như Tengoku thì càng kinh khủng. Nếu kết hợp với thi triển các loại nhẫn thuật chắc chắn sẽ vượt xa Gai, thậm chí vượt qua đệ tứ cũng có khả năng.
Vì vậy ông quyết định...
Trước mặt bọn hắn là một nhà giam khổng lồ, những song sắt to bằng hai người bọn hắn nhập lại, nên trong song sắt là một vùng biển lửa đỏ như máu với sóng gầm cuộn cuộn như sóng thần đập ầm ầm vào khe cửa. Nhưng lạ thay, những cơn sóng lại không lọt qua khe cửa hoàn toàn mà chỉ văng ra ngoài bọt nước, nghe “tóc tóc” như những giọt nước mưa nhiễu giữa đêm khuya vắng lặng.
Tengoku biết những giọt nước này đây chính là Chakra Cửu Vĩ thông qua phong ấn đang thẩm thấu vào cơ thể bọn hắn.
Theo như nguyên tác, lúc Naruto 12 tuổi và tham dự cuộc thi trung nhẫn, lúc gặp Jiraiya dạy hắn thông linh thuật thì hắn mới vào được đây, còn bây giờ, chưa đầy 7 tuổi cả hai đã có thể gặp Cửu Vĩ. Đây cũng là niềm vui bất ngờ đối với bọn hắn. Vì biết tất cả nên Tengoku cũng không e dè, cũng không ngạc nhiên mà bình tĩnh quan sát.
Không gian tối đen như mực nhưng được chiếu sáng lờ mờ bởi nguồn năng lượng đỏ tươi của cửu vĩ với hình thái khổng lồ như ngôi nhà. Cả hai quan sát lẫn nhau. Cửu vĩ với đôi mắt lạnh lùng nhìn Tengoku. Còn Tengoku thì hiếu kì quan sát Cửu Vĩ. Cả hai nhìn nhau trong im lặng. Còn Naruto thì lúc này còn ngồi bệt dưới đất và bủn rủn tay chân khi nhìn thấy Cửu Vĩ với ánh mắt căm hận khủng khiếp từ Cửu Vĩ.
Cuối cùng Cửu Vĩ cho Tengoku một cú tát nhưng cách Tengoku khoảng 1 cm thì ngừng lại. Ngạc nhiên, Cửu Vĩ hỏi:
- Tiểu quỷ, can đảm lắm! Ngươi không sợ ta à?
- Lần đầu gặp mặt, xin chỉ giáo nhiều hơn, Cửu Vĩ! –Không trả lời trực tiếp, mà Tengoku đáp lại.
- Thú vị, tiểu quỷ. Ngươi là kẻ đầu tiên...! –Cửu Vĩ nói.
- Ta biết ngươi bị cha ta phong ấn nơi này. Ta biết ngươi rất oán hận loài người...
- Cắt, câm miệng! –Cửu Vĩ cướp lời không cho Tengoku nói tiếp.
- Ngươi biết thập vĩ sao?-Bỗng Tengoku hỏi
- Làm sao ngươi biết! Nói mau!-Bỗng Cửu Vĩ gầm thét lên.
- Có một tổ chức đang thu thập vĩ thú để hồi sinh thập vĩ. Đứng đầu tổ chức này có được Rinegan. Nếu ngươi không muốn bị bắt thì hãy hỗ trợ ta và Naruto tu luyện đi. Ta hứa nếu ta cường đại đến một mức độ nào đó sẽ thả các ngươi ra và đảm bảo các ngươi không bao giờ bị bắt làm Jinchuuriki nữa.
Cửu Vĩ ngạc nhiên nhìn Tengoku “mạnh miệng lắm tiểu quỷ, ngươi từ đâu có tự tin như thế, ngay cả Lục Đạo lão đầu còn chưa được”, Cửu Vĩ không chút nghĩ ngợi cắt đứt ngay.
Không trả lời thẳng mà Tengoku hỏi ngược lại “ngươi thấy ta và Naruto sức mạnh bây giờ thế nào?”
Trầm ngâm giây lát, Cửu Vĩ đồng ý và đảm bảo sẽ không quấy rầy hai người tu luyện.
- “Tiểu quỷ, cố gắng tu luyện đi!” Nói xong, nó liền đá Tengoku ra khỏi không gian phong ấn. Thật ra, Cửu Vĩ vẫn âm thầm quan sát cả hai từ khi mới bị phong ấn vào đây. Nó hầu như thường xuyên bạo phát Chakra nhằm thoát khỏi lồng giam nhưng vô vọng, dần dần nó an phận và ngủ, đôi khi mới bạo ra chakra thử vận may. Bạo phát bên Naruto còn đỡ nhưng chẳng mấy chốc, luồng chakra cũng biến mất vô tung.
Còn bạo phát bên Tengoku thì nó càng kinh dị hơn. Cơ thể Tengoku như cái động không đáy, bao nhiêu Chakra nó phát ra đều biến vô tung vô ảnh, thậm chí nó nghi ngờ, mình Chakra có lẽ cạn kiệt mà không phục hồi cũng nên. Đây cũng là lý do mà hai anh em tu luyện tiến bộ nhanh thần tốc như vậy. Chứ theo nguyên tác, Naruto đến tốt nghiệp hạ nhẫn mà không thi triển nổi Tam thân thuật.
Kế đến, cửu vĩ cũng biết mình được tách ra Thập vĩ. Đây là lúc mới sinh ra, Lục Đạo Tiên Nhân đã cho chúng biết nguồn gốc mình là từ đâu, và ông không muốn ngày nào đó chúng sẽ kết hợp lại để tạo ra Thập Vĩ. Do đó, suy nghĩ chốc lát, Cửu Vĩ đồng ý yêu cầu của Tengoku ngay. Tuy nhiên, với tính cách kiêu ngạo của Cửu Vĩ thì nó bao giờ lại nói chuyện với Tengoku. Vì vậy, khi đồng ý nó liền đá hắn ra khỏi không gian phong ấn cho đỡ chướng mắt.
Giật mình thức dậy, Tengoku mừng thầm. Thật không ngờ thuận lợi đến đơn giản. Vốn đã chuẩn bị rất nhiều lý do để lừa phỉnh Cửu Vĩ. Nhưng chỉ mới nói đến thập vĩ Jybi thì Cửu Vĩ đáp ứng ngay.
Tuy nhiên rắc rối lại đến từ Naruto, hắn quấn quýt hỏi thân thế của mình và nguồn gốc quái vật lúc gặp. Để an tâm tu luyện, hắn cũng nói rõ với Naruto về chuyện vĩ thú cho hắn nghe nhưng không đề cập đến thân thế của bọn hắn, hắn chỉ cho Naruto biết rằng, cha hắn hỗ trợ phong ấn Cửu Vĩ trong cơ thể bọn hắn và chết đi. Vì bây giờ hắn nghĩ nếu để lộ tin tức này ra, không biết cha hắn có kẻ thù nào không, có lén lút ám sát bọn hắn hay không, từ nguyên nhân đó, hắn cũng nghiêm khắc cấm chỉ Naruto không được phô trương sức mạnh của mình, cứ làm một học sinh bình thường đến khi tốt nghiệp, mọi chuyện để hắn lo.
Naruto cái hiểu cái không nhưng dưới sự bức ép của Tengoku vẫn ngoan ngoãn đồng ý.
Kể từ đó, tiến độ tu luyện của cả hai tăng lên rất nhiều. Không những tinh luyện chakra tăng nhanh nhờ không bị quấy rối, đồng thời Cửu Vĩ còn phóng xuất nhiều chakra hơn để trợ giúp hai người mau chóng trưởng thành hơn.
Hôm nay, hắn một mình đến văn phòng làm việc gặp đệ tam.
- Đệ tam gia gia, con biết hết rồi!
- Chuyện gì vậy Tengoku?
- Tối hôm qua con gặp Cửu Vĩ và đệ tứ Hokage trong không gian phong ấn!-Tengoku nói.
- Vậy à! Con muốn biết điều gì?
- Con muốn tất cả nhẫn thuật thuộc về cha mẹ con!
Trầm ngâm chốc lát, đệ tam không trả lời Tengoku ngay, mà hỏi lại: “Con hận ta sao, Tengoku?”
Tengoku cũng khá bất ngờ với câu hỏi của đệ tam, suy nghĩ chốc lát hắn nhìn thẳng đệ tam và nói rằng “lúc đầu, khi nghe cha nói thân thế của mình, con cũng hoang mang lắm. Đường đường thái tử, con của anh hùng của làng mà bị đối xử như yêu quái, thì ai không oán hận. Nhưng con ngẫm lại thì cũng không đến nỗi hận ngài. Thời gian qua, ngài đã chăm sóc bọn con rất tốt, còn trao cho bọn con một người thầy tuyệt vời. Cho nên, con cảm thấy ngài giấu mọi người chắc chắn có lí do riêng. Ngài làm như thế chắc chắn có nỗi khổ riêng phải không?”
- “Giỏi lắm Tengoku, không uổng công những năm qua ta mỗi ngày đều cẩn thận xem chừng con. Không sai, ta làm như thế là bảo vệ các con. Nếu địch nhân biết hai con là Jinchuuriki hoặc là con của đệ tứ chắc chắn sẽ không tiếc mọi giá để ám sát giết hại các con. Còn tin đồn hai con là yêu hồ chuyển thế, thì đó chính là do một số kẻ có mưu đồ cố ý phát tán trong thôn dân. Chuyện này ta đã giải quyết và cử ám bộ luôn theo dõi và bảo vệ hai con liên tục trong thời gian qua. Và hơn hết, trong nhà của các con, ta đã thiết đặt phong ấn cực mạnh để bảo vệ các con khi ngủ, tránh bị Cửu Vĩ quấy rầy các con khi ngủ.”
Nghỉ chốc lát, đệ tam lại hỏi tiếp “Sau này, các con có bảo vệ ngôi làng này không?”
Hắn cũng không muốn dối gạt đệ tam, hắn nói: “đệ tam gia gia, ngôi làng này đối với tụi con quá nhiều kí ức đau thương. Tụi con chẳng có ai đáng phải bảo vệ ngoại trừ ngài và sư phụ. Nhưng con hứa với ngài, nếu có địch nhân, chúng con chắc chắn sẽ tiêu diệt hắn. Với lại... ước mơ của Naruto là làm Hokage, nên có lẽ con sẽtrợ giúp Naruto thực hiện nguyện vọng bảo vệ tốt ngôi làng này. Dù sao đi nữa, nơi đây cha mẹ con đã hi sinh cả tính mạng cùng gia đình mình để bảo vệ nó. Chúng con sẽ bảo vệ ước mơ của cha mẹ.”
Đệ tam mỉm cười nhìn hắn, ông biết rằng hắn là nói thật. Bao năm qua ông quan sát anh em bọn hắn lớn lên từng ngày, nên ông hiểu rất rõ đứa trẻ này. Hắn chín chắn hơn tuổi của hắn rất nhiều. Làm việc gì cũng có chủ kiến, suy nghĩ rõ ràng mới làm việc.
Vì vậy kế tiếp, đệ tam kể cho Tengoku một số chuyện liên quan đến đệ tứ và Kushina. Đương nhiên ông kể về những sự tích anh hùng của hai người. Điều này Tengoku cũng biết, đây là truyền cho hắn lòng tự hào về cha mẹ mình và lòng yêu quý ngôi làng này hay nói cách khác là truyền hoả chi ý chí. Đồng thời cũng cho hắn xem ảnh của cha mẹ hắn.
Đây cũng là điều khiến hắn bất ngờ nhất. Hắn quả thật trông rất giống Kushina mẹ hắn. Nếu nói Naruto mang phân nửa dòng máu của tộc Uzumaki thì Tengoku có thể mang đến 8 phần gen từ mẹ. Đây là lần thứ hai hắn gặp được cha mẹ. Lần đầu tiên quá ngắn ngủi và mới thức tỉnh nên hắn không chú ý lắm. Bây giờ gặp lại hắn mới nhớ đến ngày xưa hình như đệ tứ có để gì trong đầu hắn nhưng hắn không nhớ rõ. Bây giờ hồi tưởng lại nhưng hắn vẫn chưa nắm bắt được gì.
Sau đó đệ tam bảo hắn về và bảo hắn đừng nói với ai bí mật này bởi vì bọn hắn còn chưa đủ sức mạnh để tự vệ, và yêu cầu bọn hắn chờ đợi, đệ tam sẽ sắp xếp người truyền lại cho cả hai những nhẫn thuật của cha mẹ hắn gọi là bù đắp.
Đây cũng là vấn đề đệ tam suy nghĩ khá lâu. Bấy lâu nay ông vẫn luôn cảm thấy hối tiếc và mắc nợ hai đứa trẻ này nhiều lắm. Đây có lẽ cũng là cơ hội bù đắp cho cả hai. Và ông cũng thấy được thiên phú của hai đứa trẻ này nên ông mới có quyết định bồi dưỡng. Mới bảy tuổi thôi nhưng cả hai đều có sức mạnh của thượng nhẫn, nếu mở bát môn độn giáp cửa thứ tư như Tengoku thì càng kinh khủng. Nếu kết hợp với thi triển các loại nhẫn thuật chắc chắn sẽ vượt xa Gai, thậm chí vượt qua đệ tứ cũng có khả năng.
Vì vậy ông quyết định...