Chương : 15
Trong thời gian nghỉ ngơi 1 tháng, nhóm bạn vẫn kiên trì rèn luyện và tiến bộ thong thả. Tengoku đã cảm nhận được ranh giới đột phá nhưng làm thế nào cũng không thể bước ra một bước.
Hiện nay, cậu đã có thể hoàn toàn phân tâm đa dụng một cách thoải mái, thời thời khắc khắc đều tinh luyện được Chakra. Dòng Chakra sau khi được rút ra sẽ được vận chuyển hoàn mĩ đi khắp cơ thể thông qua thập nhị chính kinh và kì kinh bát mạch theo từng chu thiên chu thiên sau đó một phần được tích luỹ trong lục phủ ngũ tạng, một phần trả lại cho cơ thể giúp tăng cường thể chất. Trong quá trình này, năng lượng tự nhiên và năng lượng Cửu Vĩ hoàn mĩ hoà nhập vào Chakra của Tengoku và Naruto đi nuôi dưỡng và cường hoá tế bào một cách vô thanh vô thức. Do đó, hai cậu mới 13 tuổi nhưng hình thể đã như thiếu niên 17,18 tuổi.
Hôm nay, hai anh em Tengoku rãnh rổi nên đi quanh làng dạo chơi thư giãn. Đi qua suối nước nóng thì bỗng thấy một chỗ kín đáo trên nóc nhà có một quái thúc đầu tóc bạc trắng dài đến eo đang ngồi xổm lắc mông qua lại trông thật kỳ quái.
“Này, lão dê xồm, đang làm gì đấy!”, Naruto thét lên và ném đá vào hắn.
Hắn quay lại chụp hòn đá và ra hiệu cho Naruto im lặng. Sau đó lẳng lặng xem tiếp.
Tengoku nháy mắt ra hiệu, Naruto hiểu ý xông lên và đá một cú thật mạnh vào mông lão “yamaha”, làm hắn té nhào vào hồ tắm, khiến các cô gái la toáng lên...
Một lúc sau hắn lôi thôi lết thết chạy ra. Nhưng gương mặt vẫn còn vẻ dâm đãng thoải mái, dường như hắn cố ý để Naruto đá vào và cố ý để cho các cô gái tẫn hắn vậy a!
Nhìn kĩ tạo hình thì Tengoku bỗng nhớ ra người này là ai. Không sai, tạo hình tóc trắng bù xù dài tới eo, đầu mang hộ ngạch có chữ “dầu” to lớn, lông mi dưới chạy dọc theo theo gương mặt. Đây là tạo hình đặc trưng của Jiraiya.
“A, ca ca, nhìn lão ta thật quen mắt”, Naruto nói nhỏ với Tengoku.
“Tất nhiên rồi, Naruto”, Tengoku nói với Naruto sau đó quay sang cúi người trước Jiraiya “Xin chào sư tổ, ta là Tengoku và đây là Naruto. Chúng ta là con trai của đệ tứ Hokage Minato và Kushina”.
“A, thì ra là hai tiểu tử này”, Jiraiya thầm nói và quan sát kĩ hai đứa.
Càng quan sát, Jiraiya càng hốt hoảng, đặc biệt là xem Tengoku. Hắn hoàn toàn giống Kushina đồng thời xem ba động Chakra thì càng khủng khiếp.
Hắn thật nghĩ không ra, nếu xét thời gian, hai đứa trẻ này chưa đầy đầy 13 tuổi mà cao to như người trưởng thành, trừ khuôn mặt non nớt ra, mọi thứ không thể xem là đứa trê được. Đặc biệt là lượng Chakra khủng bố, không thua kém với vĩ thú. Và có lẽ đây cũng là nguyên nhân Tengoku chưa vội động thủ với Cửu Vĩ.
Suy đi nghĩ lại, Jiraiya hỏi “Các ngươi có muốn học tập nhẫn thuật lợi hại hơn không?”
“Có ạ, chúng con muốn học Thông Linh thuật và Tiên nhân thuật!”, Tengoku vội nói.
Đây cũng là lí do mà Tengoku tìm kiếm Jiraiya bấy lâu nay. Hắn nghĩ mấu chốt của việc khai nhãn là đây nên một mực chờ đợi gặp Jiraiya. Do đó, hôm nay, Jiraiya đề nghị, hắn trả lời ngay.
Jiraiya cũng bất ngờ trước câu trả lời của Tengoku, hắn hỏi “làm sao các ngươi biết ta có những thuật này!”
“Đó là đệ tam gia gia nói. Ta đã hỏi rất nhiều về cha mẹ ta và kể cả ngày nữa, Cóc Tiên nhân!”, mỉm cười nhìn Jiraiya, Tengoku từ tốn nói và cậu cũng không quên vuốt mông Jiraiya một cái “Ngài đệ tam còn nói, sở trường của ngài là hai thuật này!”
“Được thôi, nếu các người đã biết, vậy ta sẽ dạy cho các ngươi. Nhưng trước hết ta dạy cho các ngươi thuật này, đảm bảo các ngươi thấy sẽ cực kỳ thích thú”.
Nói đoạn, Jiraiya dẫn hai đứa ra bìa rừng và biểu diễn Rasengan cho cả hai xem. Lòng bàn tay Jiraiya nhanh chóng tạo thành một quả cầu xoáy cực nhanh màu xanh lam sau đó đánh vào cây đại thụ cỡ hai người ôm. Sau đó cây đại thụ gãy ngang giống như bị bẻ làm đôi.
Xong, Jiraiya đắc ý cười nhìn về hai đứa “thế nào, tuyệt chứ”.
Trái với mong đợi là nhìn vẻ mặt kinh ngạc của hai đứa trẻ, giờ đây Tengoku và Naruto lạnh nhạt nhìn hắnm sau đó nói “Ừm, tốt”
“Đương nhiên là tuyệt rồi, đây là thuật mà cha ngươi khai sáng và ta bây giờ là người duy nhất sử dụng... Ủa mà ngươi nói gì, ngươi... không giật mình sau... í mà ngươi nói tốt thôi sao, không phải tuyệt vời à?!?”.
Jiraiya lắp ba lắp bắp hỏi lại, hắn nghĩ thật lâu trước kia cũng đã từng xuất hiện cảnh này, khi đó, hắn mất cả tháng ròng mới học được Rasengan mà đệ tứ giao cho hắn. Sau khi luyện thành hắn hớn hở dắt đệ tứ Minato ra bìa rừng và biểu diễn cho đệ tứ xem. Cuối cùng, đệ tứ cũng phán một câu “ừm, tốt” làm cho hắn hụt hẫng rất lâu. Cảm giác giống như đứa trẻ lần đầu tiên làm kiểm tra 10 điểm về khoe bố mẹ và bố mẹ đáp lại một câu “ừ, biết rồi” vậy đó.
Khó chịu hắn lặp lại câu nói thường xuyên của Kakashi “ đúng là con của Minato!”
“Này nếu tốt thì hai đứa biểu diễn cho ta xem. Ta nghĩ hai đứa cũng học được Rasengan rồi nên mới có thái độ như thế phải không”, bực bội Jiraiya thách thức hai đứa.
Tức cười, Naruto cong ngón giữa lên và kẹp với ngón cái tựa như chuẩn bị búng một con ruồi. Sau đó, dưới ánh mắt ngây dại của Jiraiya, một quả cầu mini Rasengan cỡ quả bóng bàn hình thành. Sau đó Naruto búng ra về hướng một cây cổ thụ gần đó
“Bành”. Một tiếng nổ thật vang dội, kết quả cả cái cây biến mất, chỉ để lại một hố to có đường kính khoảng 5 mét ngay tại gốc.
“Không thể nào! Đây là chiêu gì? Rasengan không thể li thể mà bay ra được, trừ phi mang thuộc tính Chakra biến hoá. Đó là điều mà ngay cả ta còn chưa làm được!” Jiraiya hét toáng lên.
“Ok, Ok, nếu sư tổ muốn biến hoá ta sẽ biểu diễn cho ngày xem một vài kiểu” Tengoku nói.
“Cái gì vài kiểu, nổ vừa thôi nhóc! Coi chừng rách mồm đấy!”, Jiraiya nóng máu, nghĩ rằng đây là hai đứa cố tình chọc tức mình đây mà.
Không nói gì, Tengoku cũng búng ra liên tục mấy Rasengan mang thuộc tính biến hoá nào là phong độn, nào là thuỷ độn, hoả độn, thổ độn, lôi độn Rasengan. Tuy nhiên chỉ là mini bản nên uy lực cũng không lớn lắm nhưng được cái là thời gian thi thuật rất ngắn, không đầy 5 giây là phát ra một thuật. Cuối cùng, Tengoku còn thi triển ra đại ngọc Rasengan, một quả cầu Chakra với đường kính khoảng 1 mét được phóng đi tạo nên vụ nổ khủng khiếp, thổi bay Jiraiya một khoảng mấy chục mét và để lại một hố sâu khoảng 50 mét.
Jiraiya trì trệ hoạt động khoảng chừng 10 phút mà chưa hồi thần. Trong miệng cứ lẩm bẩm “ chẳng lẽ đây là thiên tài trong truyền thuyết sao!”
“Khụ khụ...”, ho khan sau Jiraiya nói “coi bộ cũng khá, xem ra bản lĩnh của các ngươi học được cũng không sai biệt lắm. Vậy ta sẽ dạy các ngươi thông linh thuật và tiên nhân thuật”.
“Cảm tạ sư tổ”, Tengoku và Naruto đồng thanh đáp.
Sau đó, Jiraiya đưa quyển trục kí kết thông linh cóc cho cả hai tích huyết và kí kết với thông linh thú, đồng thời dạy bọn hắn cách kết ấn triệu hồi cóc.
Tengoku và Naruto sau khi được Jiraiya truyền thụ thông linh thuật thì mỗi người bỗng phân 100 ảnh phân thân thuật và luyện tập hăng say đến nỗi quên cả ngày đêm. Đến tận 3 ngày sau, hầu như tất cả các con cóc ở Diệu Mộc Sơn đều được cả hai triệu hồi không sai biệt lắm, thậm chí nòng nọc cũng gọi ra mấy con.
Tại sao phải mất ba ngày, thực tế hai người phân thân để quen thuộc kết ấn mà thôi, chứ phân thân mỗi lần muốn triệu hồi phải nhúng máu tươi mà hai người phải tích huyết sẵn chứ không thể tự cắn đầu ngón tay như bản thể được. Vì thế học tập thuật triệu hồi tương đương tốn thời gian và tốn huyết...
Tuy nhiên với thành tích ấn tượng như thế cũng làm cho Jiraiya trợn mắt hốc mồm, đặc biệt khi Tengoku triệu hồi ra hai vị tiên nhân Fukasaku và Shima, sau đó là Gamabunta, Gamakichi, Gamaken,Gamahiro... và đương nhiên, Naruto cũng không kém, đều có thể triệu hồi ra tất cả các con cóc. Cả hai đều rất vui vẻ trò chuyện với nhau.
Lần này không theo nguyên tác, Gamabunta kiêu ngạo xuất hiện sau khi được Tengoku triệu hồi, hắn cũng la lối om sòm bảo Jiraiya không có việc gì làm cũng triệu hồi hắn ra làm bỏ cả bữa cơm. Nghe đến đó, Tengoku cho hắn một cú “Axe Kick” vào đầu khiến hắn nằm bẹp dưới đất. Sau đó, Tengoku từ trên đầu hắn nhảy xuống hỏi “thế nào, giờ biết ai triệu hồi ngươi chưa?”
Gamabunta biểu tình ngốc trệ, chớp chớp mắt biểu hiện đã biết. Sau đó cả hai giới thiệu lẫn nhau, và Gamabunta trở về diệu mộc sơn.
Khoảng 5 phút sau, Gamabunta lại được triệu hồi và nói “Tengoku, lại có việc gì nữa?” và lại một cú đá chẻ vào đầu. Lần này chính là Naruto. Naruto cũng được “chân truyền “ từ Tengoku. Những cú đá mà Tengoku thực hiện trên người hắn thì rất nhanh những cú đá này sẽ được Naruto truyền lại một cách thân mật cho người khác. Có lẽ đây chính là ưu điểm của Naruto. Từ bé đến giờ, cũng hầu như máy móc đều học theo Tengoku. Có lẽ như thế, cậu mới tiến bộ một cách vượt bậc như thế. Hầu như mọi bản lĩnh của Tengoku, nếu có thể cậu đều học được hết.
Lần này, thì Gamabunta im lặng là vàng, không biết từ đâu đến hai quái vật, không những Chakra khủng khiếp mà thể thuật cũng khủng khiếp. Bunta hắn biết rất rõ, những cú đá này chỉ là đòn đá thông thường, không hề kèm theo Chakra khi thực hiện. Vậy mà khiến thân thể khổng lồ của hắn nằm bẹp dưới đất không hề có sức kháng cự...
Hai vị tiên nhân Fukasaku và Shima thấy cảnh này cũng chế lặng, không phải bởi vì Gamabunta là con của họ, mà vì thế giới chi tử cũng quá mạnh mẽ đi. Theo nhập mộng tiên tri của tiên nhân thì hai đứa trẻ này sẽ là chúa cứu thế cho thời đại này. Nhưng giờ gặp thì thật khủng khiếp. Nếu hai đứa trẻ học được tiên nhân thuật thì sẽ mạnh mẽ đến mức độ nào thật không dám tưởng tượng. Hai vị tiên nhân cũng tràn đầy chờ mong...
Hiện nay, cậu đã có thể hoàn toàn phân tâm đa dụng một cách thoải mái, thời thời khắc khắc đều tinh luyện được Chakra. Dòng Chakra sau khi được rút ra sẽ được vận chuyển hoàn mĩ đi khắp cơ thể thông qua thập nhị chính kinh và kì kinh bát mạch theo từng chu thiên chu thiên sau đó một phần được tích luỹ trong lục phủ ngũ tạng, một phần trả lại cho cơ thể giúp tăng cường thể chất. Trong quá trình này, năng lượng tự nhiên và năng lượng Cửu Vĩ hoàn mĩ hoà nhập vào Chakra của Tengoku và Naruto đi nuôi dưỡng và cường hoá tế bào một cách vô thanh vô thức. Do đó, hai cậu mới 13 tuổi nhưng hình thể đã như thiếu niên 17,18 tuổi.
Hôm nay, hai anh em Tengoku rãnh rổi nên đi quanh làng dạo chơi thư giãn. Đi qua suối nước nóng thì bỗng thấy một chỗ kín đáo trên nóc nhà có một quái thúc đầu tóc bạc trắng dài đến eo đang ngồi xổm lắc mông qua lại trông thật kỳ quái.
“Này, lão dê xồm, đang làm gì đấy!”, Naruto thét lên và ném đá vào hắn.
Hắn quay lại chụp hòn đá và ra hiệu cho Naruto im lặng. Sau đó lẳng lặng xem tiếp.
Tengoku nháy mắt ra hiệu, Naruto hiểu ý xông lên và đá một cú thật mạnh vào mông lão “yamaha”, làm hắn té nhào vào hồ tắm, khiến các cô gái la toáng lên...
Một lúc sau hắn lôi thôi lết thết chạy ra. Nhưng gương mặt vẫn còn vẻ dâm đãng thoải mái, dường như hắn cố ý để Naruto đá vào và cố ý để cho các cô gái tẫn hắn vậy a!
Nhìn kĩ tạo hình thì Tengoku bỗng nhớ ra người này là ai. Không sai, tạo hình tóc trắng bù xù dài tới eo, đầu mang hộ ngạch có chữ “dầu” to lớn, lông mi dưới chạy dọc theo theo gương mặt. Đây là tạo hình đặc trưng của Jiraiya.
“A, ca ca, nhìn lão ta thật quen mắt”, Naruto nói nhỏ với Tengoku.
“Tất nhiên rồi, Naruto”, Tengoku nói với Naruto sau đó quay sang cúi người trước Jiraiya “Xin chào sư tổ, ta là Tengoku và đây là Naruto. Chúng ta là con trai của đệ tứ Hokage Minato và Kushina”.
“A, thì ra là hai tiểu tử này”, Jiraiya thầm nói và quan sát kĩ hai đứa.
Càng quan sát, Jiraiya càng hốt hoảng, đặc biệt là xem Tengoku. Hắn hoàn toàn giống Kushina đồng thời xem ba động Chakra thì càng khủng khiếp.
Hắn thật nghĩ không ra, nếu xét thời gian, hai đứa trẻ này chưa đầy đầy 13 tuổi mà cao to như người trưởng thành, trừ khuôn mặt non nớt ra, mọi thứ không thể xem là đứa trê được. Đặc biệt là lượng Chakra khủng bố, không thua kém với vĩ thú. Và có lẽ đây cũng là nguyên nhân Tengoku chưa vội động thủ với Cửu Vĩ.
Suy đi nghĩ lại, Jiraiya hỏi “Các ngươi có muốn học tập nhẫn thuật lợi hại hơn không?”
“Có ạ, chúng con muốn học Thông Linh thuật và Tiên nhân thuật!”, Tengoku vội nói.
Đây cũng là lí do mà Tengoku tìm kiếm Jiraiya bấy lâu nay. Hắn nghĩ mấu chốt của việc khai nhãn là đây nên một mực chờ đợi gặp Jiraiya. Do đó, hôm nay, Jiraiya đề nghị, hắn trả lời ngay.
Jiraiya cũng bất ngờ trước câu trả lời của Tengoku, hắn hỏi “làm sao các ngươi biết ta có những thuật này!”
“Đó là đệ tam gia gia nói. Ta đã hỏi rất nhiều về cha mẹ ta và kể cả ngày nữa, Cóc Tiên nhân!”, mỉm cười nhìn Jiraiya, Tengoku từ tốn nói và cậu cũng không quên vuốt mông Jiraiya một cái “Ngài đệ tam còn nói, sở trường của ngài là hai thuật này!”
“Được thôi, nếu các người đã biết, vậy ta sẽ dạy cho các ngươi. Nhưng trước hết ta dạy cho các ngươi thuật này, đảm bảo các ngươi thấy sẽ cực kỳ thích thú”.
Nói đoạn, Jiraiya dẫn hai đứa ra bìa rừng và biểu diễn Rasengan cho cả hai xem. Lòng bàn tay Jiraiya nhanh chóng tạo thành một quả cầu xoáy cực nhanh màu xanh lam sau đó đánh vào cây đại thụ cỡ hai người ôm. Sau đó cây đại thụ gãy ngang giống như bị bẻ làm đôi.
Xong, Jiraiya đắc ý cười nhìn về hai đứa “thế nào, tuyệt chứ”.
Trái với mong đợi là nhìn vẻ mặt kinh ngạc của hai đứa trẻ, giờ đây Tengoku và Naruto lạnh nhạt nhìn hắnm sau đó nói “Ừm, tốt”
“Đương nhiên là tuyệt rồi, đây là thuật mà cha ngươi khai sáng và ta bây giờ là người duy nhất sử dụng... Ủa mà ngươi nói gì, ngươi... không giật mình sau... í mà ngươi nói tốt thôi sao, không phải tuyệt vời à?!?”.
Jiraiya lắp ba lắp bắp hỏi lại, hắn nghĩ thật lâu trước kia cũng đã từng xuất hiện cảnh này, khi đó, hắn mất cả tháng ròng mới học được Rasengan mà đệ tứ giao cho hắn. Sau khi luyện thành hắn hớn hở dắt đệ tứ Minato ra bìa rừng và biểu diễn cho đệ tứ xem. Cuối cùng, đệ tứ cũng phán một câu “ừm, tốt” làm cho hắn hụt hẫng rất lâu. Cảm giác giống như đứa trẻ lần đầu tiên làm kiểm tra 10 điểm về khoe bố mẹ và bố mẹ đáp lại một câu “ừ, biết rồi” vậy đó.
Khó chịu hắn lặp lại câu nói thường xuyên của Kakashi “ đúng là con của Minato!”
“Này nếu tốt thì hai đứa biểu diễn cho ta xem. Ta nghĩ hai đứa cũng học được Rasengan rồi nên mới có thái độ như thế phải không”, bực bội Jiraiya thách thức hai đứa.
Tức cười, Naruto cong ngón giữa lên và kẹp với ngón cái tựa như chuẩn bị búng một con ruồi. Sau đó, dưới ánh mắt ngây dại của Jiraiya, một quả cầu mini Rasengan cỡ quả bóng bàn hình thành. Sau đó Naruto búng ra về hướng một cây cổ thụ gần đó
“Bành”. Một tiếng nổ thật vang dội, kết quả cả cái cây biến mất, chỉ để lại một hố to có đường kính khoảng 5 mét ngay tại gốc.
“Không thể nào! Đây là chiêu gì? Rasengan không thể li thể mà bay ra được, trừ phi mang thuộc tính Chakra biến hoá. Đó là điều mà ngay cả ta còn chưa làm được!” Jiraiya hét toáng lên.
“Ok, Ok, nếu sư tổ muốn biến hoá ta sẽ biểu diễn cho ngày xem một vài kiểu” Tengoku nói.
“Cái gì vài kiểu, nổ vừa thôi nhóc! Coi chừng rách mồm đấy!”, Jiraiya nóng máu, nghĩ rằng đây là hai đứa cố tình chọc tức mình đây mà.
Không nói gì, Tengoku cũng búng ra liên tục mấy Rasengan mang thuộc tính biến hoá nào là phong độn, nào là thuỷ độn, hoả độn, thổ độn, lôi độn Rasengan. Tuy nhiên chỉ là mini bản nên uy lực cũng không lớn lắm nhưng được cái là thời gian thi thuật rất ngắn, không đầy 5 giây là phát ra một thuật. Cuối cùng, Tengoku còn thi triển ra đại ngọc Rasengan, một quả cầu Chakra với đường kính khoảng 1 mét được phóng đi tạo nên vụ nổ khủng khiếp, thổi bay Jiraiya một khoảng mấy chục mét và để lại một hố sâu khoảng 50 mét.
Jiraiya trì trệ hoạt động khoảng chừng 10 phút mà chưa hồi thần. Trong miệng cứ lẩm bẩm “ chẳng lẽ đây là thiên tài trong truyền thuyết sao!”
“Khụ khụ...”, ho khan sau Jiraiya nói “coi bộ cũng khá, xem ra bản lĩnh của các ngươi học được cũng không sai biệt lắm. Vậy ta sẽ dạy các ngươi thông linh thuật và tiên nhân thuật”.
“Cảm tạ sư tổ”, Tengoku và Naruto đồng thanh đáp.
Sau đó, Jiraiya đưa quyển trục kí kết thông linh cóc cho cả hai tích huyết và kí kết với thông linh thú, đồng thời dạy bọn hắn cách kết ấn triệu hồi cóc.
Tengoku và Naruto sau khi được Jiraiya truyền thụ thông linh thuật thì mỗi người bỗng phân 100 ảnh phân thân thuật và luyện tập hăng say đến nỗi quên cả ngày đêm. Đến tận 3 ngày sau, hầu như tất cả các con cóc ở Diệu Mộc Sơn đều được cả hai triệu hồi không sai biệt lắm, thậm chí nòng nọc cũng gọi ra mấy con.
Tại sao phải mất ba ngày, thực tế hai người phân thân để quen thuộc kết ấn mà thôi, chứ phân thân mỗi lần muốn triệu hồi phải nhúng máu tươi mà hai người phải tích huyết sẵn chứ không thể tự cắn đầu ngón tay như bản thể được. Vì thế học tập thuật triệu hồi tương đương tốn thời gian và tốn huyết...
Tuy nhiên với thành tích ấn tượng như thế cũng làm cho Jiraiya trợn mắt hốc mồm, đặc biệt khi Tengoku triệu hồi ra hai vị tiên nhân Fukasaku và Shima, sau đó là Gamabunta, Gamakichi, Gamaken,Gamahiro... và đương nhiên, Naruto cũng không kém, đều có thể triệu hồi ra tất cả các con cóc. Cả hai đều rất vui vẻ trò chuyện với nhau.
Lần này không theo nguyên tác, Gamabunta kiêu ngạo xuất hiện sau khi được Tengoku triệu hồi, hắn cũng la lối om sòm bảo Jiraiya không có việc gì làm cũng triệu hồi hắn ra làm bỏ cả bữa cơm. Nghe đến đó, Tengoku cho hắn một cú “Axe Kick” vào đầu khiến hắn nằm bẹp dưới đất. Sau đó, Tengoku từ trên đầu hắn nhảy xuống hỏi “thế nào, giờ biết ai triệu hồi ngươi chưa?”
Gamabunta biểu tình ngốc trệ, chớp chớp mắt biểu hiện đã biết. Sau đó cả hai giới thiệu lẫn nhau, và Gamabunta trở về diệu mộc sơn.
Khoảng 5 phút sau, Gamabunta lại được triệu hồi và nói “Tengoku, lại có việc gì nữa?” và lại một cú đá chẻ vào đầu. Lần này chính là Naruto. Naruto cũng được “chân truyền “ từ Tengoku. Những cú đá mà Tengoku thực hiện trên người hắn thì rất nhanh những cú đá này sẽ được Naruto truyền lại một cách thân mật cho người khác. Có lẽ đây chính là ưu điểm của Naruto. Từ bé đến giờ, cũng hầu như máy móc đều học theo Tengoku. Có lẽ như thế, cậu mới tiến bộ một cách vượt bậc như thế. Hầu như mọi bản lĩnh của Tengoku, nếu có thể cậu đều học được hết.
Lần này, thì Gamabunta im lặng là vàng, không biết từ đâu đến hai quái vật, không những Chakra khủng khiếp mà thể thuật cũng khủng khiếp. Bunta hắn biết rất rõ, những cú đá này chỉ là đòn đá thông thường, không hề kèm theo Chakra khi thực hiện. Vậy mà khiến thân thể khổng lồ của hắn nằm bẹp dưới đất không hề có sức kháng cự...
Hai vị tiên nhân Fukasaku và Shima thấy cảnh này cũng chế lặng, không phải bởi vì Gamabunta là con của họ, mà vì thế giới chi tử cũng quá mạnh mẽ đi. Theo nhập mộng tiên tri của tiên nhân thì hai đứa trẻ này sẽ là chúa cứu thế cho thời đại này. Nhưng giờ gặp thì thật khủng khiếp. Nếu hai đứa trẻ học được tiên nhân thuật thì sẽ mạnh mẽ đến mức độ nào thật không dám tưởng tượng. Hai vị tiên nhân cũng tràn đầy chờ mong...