Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Sự trả thù ngọt ngào Nhạc Huy

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Sự trả thù ngọt ngào Nhạc Huy
  3. Chương : 144

Chương : 144

Chương 144: Tiệc sinh nhật của Hạ Chi Dao

Khi nhóm Thái Quân đi vào phòng VIP, cả đoàn người đứng ngẩn tại chỗ, nhíu mày nhìn Nhạc Huy đang bình tĩnh ăn cơm trong đó.

Nhạc Huy ngồi một mình ở vị trí chủ tọa, đang thưởng thức một con cá trên đĩa.

Không phải con cá nào khác, đó là con cá rồng Kim Long giá trị tận sáu trăm nghìn tệ được Thành Bạch Vạn nuôi.

“Mẹ kiếp, mày dám ăn cá của anh Thành?”

“Khốn nạn!”

Nhóm Thái Quân thấy vậy thì không kìm được cơn giận, hét lên với Nhạc Huy.

Nhưng bọn họ không dám làm xằng làm bậy, vì trong phòng chỉ có mình Nhạc Huy. Nhạc Huy đơn độc dám hẹn bọn họ đến đây, chắc là có hậu thuẫn gì đó, có khi nào trong phòng này có mai phục không?

“Sao thế, tôi không được ăn à?”, Nhạc Huy đặt đũa xuống, lúc này con cá đã bị anh ăn đến một nửa. Anh cười nói: “Các anh nói con cá này thích ăn thịt người, nhưng tôi thấy nó không hề thích ăn thịt người. Thịt của nó rất tươi ngon, quả là con cá trị giá sáu trăm ngàn, thật danh bất hư truyền”.

“Lần trước, anh Thành nói nếu tôi muốn ăn thì anh ta sẽ cho tôi ăn. Lần trước tôi ngại không ăn, giờ tôi hết ngại nên tôi ăn, có vấn đề gì không?”

Nhóm Thái Quân đứng từ cửa nhìn vào cái bể cả. Lúc này bể cá trỗng rỗng, chỉ sóng sánh toàn nước.

Hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn Nhạc Huy, giận dữ nói:

“Nhạc Huy, loại ranh con nhà mày, mày không sợ bọn tao sẽ giết chết mày à?”

“Anh Thành là đại ca của bọn tao, bọn tao là anh em sống chết có nhau. Mày hại chết anh ta, lại còn dám chiếm đoạt tài sản của anh ta. Gan mày to quá nhỉ?”

Nhạc Huy ngồi đó, sắc mặt lạnh tanh, vẫn bình tĩnh rót cho mình một ly rượu vang:

Anh nhấp một ngụm rồi nói:

“Tôi là Nhạc Huy, là con trai của Nhạc Thiên Hùng, cậu chủ nhà họ Nhạc”.

“Nếu tôi sợ mấy thứ côn đồ lưu manh như các anh, thì chẳng phải Nhạc Huy tôi khiến nhà họ Nhạc mất mặt sao”.

Dứt lời, nhóm Thái Quân sững sờ tại chỗ, khiếp sợ nhìn anh.

“Mày… mày là cậu chủ nhà họ Nhạc?”, Thái Quân trợn tròn hai mắt.

Nhạc Huy nhìn hắn, cười nói:

“Anh nghĩ tôi sợ các anh thật sao. Nếu không phải vì đã đồng ý với bố, phải dựa vào năng lực của mình để tự lập một vùng trời riêng ở thành phố Thiên Hải, thì tôi còn phải chịu nhục giả bộ làm cháu trai ở trước mặt mấy người à?”

“Chỉ là tôi có cái nhìn tổng quát về hoàn cảnh bây giờ, cũng cân nhắc sự chênh lệch hiện tại giữa tôi và các anh, rồi từ đó bố trí thành một hệ thống. Người làm chuyện vĩ đại phải có sự linh hoạt, ông nội đã dạy tôi như vậy”.

“Thành Bạch Vạn chết rồi, mọi tài sản của anh ta đều là của tôi. Tất cả những thứ này đều rất đẹp, nhưng thực tế với tôi sẽ chẳng bao giờ trọn vẹn. Vì tôi không đụng được đến tài sản của mấy người. Dù mấy người có chết, thì tài sản cũng không phải của tôi, thật đáng tiếc”.

“Nhưng nếu các người chết, thì tôi cũng bị mất mấy đối thủ cạnh tranh”.

Nghe xong lời Nhạc Huy, nhóm Thái Quân lại trố mắt nhìn nhau, kinh hãi tột đỉnh.

“Anh Quân, sao giờ, hắn là cậu chủ nhà họ Nhạc”.

“Nhà họ Nhạc đó, tôi nghe nói lúc trước nhà họ Nhạc đã tiêu diệt nhà họ Diệp – một trong bốn gia tộc lớn, chúng ta không chọc vào được đâu”.

“Một câu nói của nhà họ Nhạc cũng có thể khiến chúng ta biến mất ở thành phố Thiên Hải, bây giờ chúng ta phải làm sao…”

Trừ Thái Quân, mấy người còn lại, ai cũng bị thân phận của Nhạc Huy dọa cho sợ hãi.

Ở nước Hoa, nhà họ Nhạc là điều cấm kỵ, không ai được phép xâm phạm.

“Sợ cái gì! Giờ chúng ta đâm lao thì phải theo lao thôi! Hơn nữa chẳng lẽ cứ bỏ qua mối thù của anh Thành như vậy sao?”, Thái Quân cắn răng cắn lợi nhìn Nhạc Huy và nói với những người còn lại: “Nếu chúng ta không giết hắn thì chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta”.

“Chi bằng giờ chúng ta giết chết hắn, trả thù cho anh Thành, sau đó nhanh chóng thu dọn đồ đạc tháo chạy. Tiền kiếm đủ rồi, đi nước ngoài vẫn tiêu sài được”.

“Đều là dân lăn lộn giang hồ, còn sợ chết sao?”

Không hổ là người dũng mãnh nhất trong đám người hung ác, dù Thái Quân bị thân phận của Nhạc Huy làm cho rùng mình, nhưng sự tàn bạo của hắn thì không hề giảm sút. Hắn siết chặt con dao trong tay, nói với mấy người kia:

“Vây hắn lại, đâm cho cái tên khốn này chết đi, trả thù cho anh Thành!”

Nói xong, mấy người còn lại cũng không nghĩ ngợi nhiều, định bao vây Nhạc Huy.

Lúc này, Nhạc Huy đứng dậy, cầm cái ghế anh vừa ngồi xuống đập vào nhóm Thái Quân.

Nhóm Thái Quân né tránh theo bản năng, nhưng đường cong của cái ghế không hướng về phía bọn họ, mà là hướng vào cái bể cá sau lưng bọn họ.

Chỉ nghe “rầm” một tiếng, bể cá vỡ tan tành. Nước ở trong văng tung tóe lên người nhóm Thái Quân, chảy tràn trên mặt đất, một phần ba phòng VIP bị nước ở bể cá làm ướt.

“Không được rồi! Đó là xăng!”

“Anh Quân, là xăng!”

Mặt bọn họ biến sắc, cả người co rúm lại.

Thái Quân cũng ngửi thấy mùi xăng nồng nặc. Lúc này, ai nấy đều hoảng loạn.

Bọn họ vội vàng quay đầu định chạy ra ngoài, nhưng đã muộn, chiếc bật lửa chống gió trong tay Nhạc Huy đã bị ném về phía bọn họ.

“Cạch” một tiếng.

Một làn lửa nóng hừng hực cháy về phía Nhạc Huy. Tất cả xăng trên mặt đất, bao gồm cả Thái Quân và những người khác, đều bốc cháy.

Những tiếng la hét không dứt, thê thảm khôn cùng. Nhóm Thái Quân lăn lộn trên mặt đất, bị bốc cháy dữ dội hơn trong biển lửa .

“Tạm biệt!”

Sắc mặt Nhạc Huy lạnh tanh khi nói ra hai từ này. Anh lấy một chiếc ba lô từ dưới gầm bàn. Trong chiếc ba lô có sợi dây thừng, mũ và khẩu trang. Anh đội mũ và đeo khẩu trang, móc thanh sắt ở một đầu sợi dây lên bệ cửa sổ, sau đó trượt xuống ngưỡng cửa sổ trên tầng ba xuống cửa sau của nhà hàng.

Cửa sau là một con hẻm nhỏ và thường không có ai qua lại.

Sau khi Nhạc Huy đi xuống, anh tháo dây rồi cuốn nó lại.

Anh thu dọn đồ đạc của mình, cất vào ba lô, rồi rời khỏi đó dọc theo con hẻm.

…

Hôm nay là sinh nhật của Hạ Chi Dao. Lúc trước, cô được thăng chức và tăng lương, nên được thưởng rất nhiều. Hạ Chi Dao thực sự muốn có một sinh nhật hoành tráng cho bản thân và hi vọng sẽ có nhiều bạn bè đến chúc mừng sinh nhật.

Dù sao cô cũng là một cô gái mới hai mươi tuổi, cũng muốn đối xử tốt với bản thân.

Trong bữa tiệc sinh nhật tối nay, cô ấy đã thông báo cho Lý Tuyết và Giang Trì Mặc, cũng như một số đồng nghiệp thân thiết. Cô cũng thông báo cho mấy người bạn thời đại học của mình, bao gồm cả… một người bạn trai mà cô ấy quen hồi đại học.

Đương nhiên, người đó đã thành bạn trai cũ. Lúc bọn họ còn là sinh viên cùng khoa, Hạ Chi Dao rất thích người đó, nhưng đáng tiếc, mối tình này chỉ kéo dài hơn một tháng rồi kết thúc.

Lúc đó, nhà Hạ Chi Dao rất nghèo. Cô không có thu nhập, nên không có tiền mua quần áo đẹp, mua mỹ phẩm cho bản thân. Chàng trai kia ngại vì bạn gái lôi thôi, không có tiền nên quyết định chia tay, sau đó tìm được một cô bạn gái mới xinh đẹp, lại biết trang điểm.

“Nhạc Huy, anh đang ở đâu, anh đặt chỗ hộ tôi chưa?”

Trước cửa công ty, Hạ Chi Dao và nhóm Giang Trì Mặc vừa bước ra sau khi hoàn thành công việc. Họ gọi cho Nhạc Huy vì anh hứa sẽ tìm một địa điểm tổ chức tiệc sinh nhật cho cô

“Yên tâm, Chi Dao. Tôi đã chuẩn bị và trang trí địa điểm xong rồi. Cô đi đến địa chỉ này, lát tôi tới sau”, Nhạc Huy nói vị trí khách sạn Inter Continental cho Hạ Chi Dao.

“Số 225 đường Bàn Khê à, được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn anh.

“Anh nhanh lên nhé, đừng đến muộn”.

Hạ Chi Dao vui vẻ cúp máy, cô không ngờ Nhạc Huy nhiệt tình như vậy, trang trí xong cả địa điểm cho cô.

“Dao Dao, em không được tin tên Nhạc Huy đó, chị thấy anh ta sẽ tùy tiện chọn cho em một quầy bar nhỏ gì đó”.

“Không phải em nói lát nữa bạn trai cũ của em cũng đến sao. Cậu ta mà biết em tổ chức tiệc sinh nhật ở mấy chỗ như thế, thì em sẽ rất mất mặt”.

Giang Trì Mặc và Lý Tuyết bắt đầu nói mấy lời linh tinh vô căn cứ vào tại Hạ Chi Dao.

Hạ Chi Dao nghe vậy, cắn môi, nói:

“Không, tôi tin Nhạc Huy. Anh ấy đối xử với bạn bè rất chân thành, chắc chắn sẽ không khiến tôi mất mặt”.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6250 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5654 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5461 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5329 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4959 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4945 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter