Chương 127: "Được, tôi qua đó tìm cậu."
Lúc này, Triệu Nam hạ cửa sổ xe xuống, đột nhiên nói: "Dương Bách Xuyên, số điện thoại của tôi nè, lần này đừng quên nhé! Chào mừng anh gia nhập Công ty đấu giá Triệu Thị."
Có lẽ là Ngải Diệp mang đến tin vui, cho nên sau khi nghe điện thoại tâm trạng Triệu Nam tốt hơn nhiều. Cô ấy đưa cho Dương Bách Xuyên một tấm danh thiếp.
Tiếp đó hai người trao đổi phương thức liên lạc, Triệu Nam lái xe rời đi.
Dương Bách Xuyên mỉm cười cất kỹ danh thiếp, sau đó đi đến chỗ xe của mình rồi lái xe rời đi.
Vốn dĩ anh định về nhà, nhưng không ngờ lại nhận được cuộc gọi từ Lâm Hoan.
Cuộc gọi kết nối, Dương Bách Xuyên nghe thấy âm thanh trong điện thoại thì nhíu mày. Hình như là ở quán bar, trong đó có tiếng nhạc đinh tai nhức óc.
Tiếp theo, giọng nói rề rà của Lâm Hoan vang lên: "Alo Dương Bách Xuyên, xin lỗi cậu nhé, hôm nay tôi bận quá bây giờ mới gọi lại cho cậu. À đúng rồi, cậu có chuyện gì phải không?"
Dương Bách Xuyên tìm Lâm Hoan tất nhiên là vì muốn nhờ cô ra mặt giải quyết vấn đề phê duyệt rượu Cố Nguyên. Lúc trước Liễu Linh Linh đã nói gia đình Lâm Hoan thuộc cấp tỉnh ở Cố Đô, thế nên anh nghĩ rằng tìm cô thì hẳn là có thể giải quyết vấn đề.
Anh bèn thuật lại tình hình qua điện thoại một lần, Lâm Hoan nghe xong liền nói: "Tôi uống say hơi choáng váng, hay là cậu đến đây gặp mặt nói chuyện đi. Tôi đang..."
"Được, tôi qua đó tìm cậu."
Dương Bách Xuyên cúp máy, lái xe đi tìm Lâm Hoan. Cô đang hát hò với bạn ở quán karaoke.
Dương Bách Xuyên khá ngạc nhiên về chuyện Lâm Hoan đi hát karaoke. Anh quen biết ba người Lâm Hoan, Liễu Linh Linh và Tiền Tiểu Bối cũng một thời gian dài rồi. Trong ba người này, khỏi nói Liễu Linh Linh hơi có tố chất thần kinh, thường hay làm ra một số hành động nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Tiền Tiểu Bối là một thiếu nữ mê thế giới 2D, còn điên hơn cả Liễu Linh Linh.
Lâm Hoan là cô gái truyền thống nhất trong ba người. Đừng thấy thỉnh thoảng cô cũng hùa theo Liễu Linh Linh và Tiền Tiểu Bối nói mấy lời táo bạo mà lầm, Dương Bách Xuyên biết rằng cô chỉ nói với người thân quen mà thôi.
Tóm lại Lâm Hoan là kiểu gái ngoan điển hình. Trước đây có nhiều lần Tiền Tiểu Bối đề nghị đi hát karaoke, cô hiếm khi đi cùng vì không thích hoàn cảnh ồn ào ầm ĩ ở đó.
Hôm nay thật kỳ lạ, hơn nữa nghe có vẻ Lâm Hoan đã uống khá nhiều, lúc nói chuyện có hơi líu lưỡi.
Sau khi đến quán karaoke, Dương Bách Xuyên đến thẳng phòng riêng mà Lâm Hoan báo cho.
Khi vào trong anh mới phát hiện quán karaoke này rất lớn, trang hoàng cực kỳ xa hoa.
Anh mở cửa phòng riêng, thấy bên trong có ba nam bốn nữ, Lâm Hoan cũng ở trong số đó. Xem chừng cô đã uống say. Sau khi thấy Dương Bách Xuyên đi vào, cô đứng dậy mỉm cười, giành lấy microphone trong tay nữ sinh bên cạnh rồi ấn điều khiển. Nhạc dừng cô mới nói: "Xin giới thiệu với mọi người đây là Dương Bách Xuyên... bạn cùng lớp cùng trường của tôi, cũng là... anh em của Lâm Hoan này!"
Lâm Hoan chỉ vào Dương Bách Xuyên lè nhè nói xong, rồi lại chỉ vào mấy chàng trai cô gái bên cạnh: "Dương Bách Xuyên, giới thiệu với cậu mấy người này đều là hội bạn của tôi trong đại viện. Đây là cháu trai nhà Thị trưởng, đây là con gái nhà Bộ trưởng Bộ Tổ chức..."
Sau khi líu ríu giới thiệu xong, cô lại nói oang oang: "Tôi... Lâm Hoan, ừm, con gái của Bí thư Lâm Ban Kiểm tra Kỷ luật tỉnh, ha ha..."
Rõ ràng là Lâm Hoan say mèm rồi, nhưng Dương Bách Xuyên lại giật mình kinh hãi. Mấy người ở đây đều có cơ to, anh đi đến bắt tay làm quen với họ.
Mọi người đều là thanh niên trẻ, xem chừng đã trưởng thành rồi, có Lâm Hoan giới thiệu nên không ai lạnh nhạt với Dương Bách Xuyên.
Có lẽ là Ngải Diệp mang đến tin vui, cho nên sau khi nghe điện thoại tâm trạng Triệu Nam tốt hơn nhiều. Cô ấy đưa cho Dương Bách Xuyên một tấm danh thiếp.
Tiếp đó hai người trao đổi phương thức liên lạc, Triệu Nam lái xe rời đi.
Dương Bách Xuyên mỉm cười cất kỹ danh thiếp, sau đó đi đến chỗ xe của mình rồi lái xe rời đi.
Vốn dĩ anh định về nhà, nhưng không ngờ lại nhận được cuộc gọi từ Lâm Hoan.
Cuộc gọi kết nối, Dương Bách Xuyên nghe thấy âm thanh trong điện thoại thì nhíu mày. Hình như là ở quán bar, trong đó có tiếng nhạc đinh tai nhức óc.
Tiếp theo, giọng nói rề rà của Lâm Hoan vang lên: "Alo Dương Bách Xuyên, xin lỗi cậu nhé, hôm nay tôi bận quá bây giờ mới gọi lại cho cậu. À đúng rồi, cậu có chuyện gì phải không?"
Dương Bách Xuyên tìm Lâm Hoan tất nhiên là vì muốn nhờ cô ra mặt giải quyết vấn đề phê duyệt rượu Cố Nguyên. Lúc trước Liễu Linh Linh đã nói gia đình Lâm Hoan thuộc cấp tỉnh ở Cố Đô, thế nên anh nghĩ rằng tìm cô thì hẳn là có thể giải quyết vấn đề.
Anh bèn thuật lại tình hình qua điện thoại một lần, Lâm Hoan nghe xong liền nói: "Tôi uống say hơi choáng váng, hay là cậu đến đây gặp mặt nói chuyện đi. Tôi đang..."
"Được, tôi qua đó tìm cậu."
Dương Bách Xuyên cúp máy, lái xe đi tìm Lâm Hoan. Cô đang hát hò với bạn ở quán karaoke.
Dương Bách Xuyên khá ngạc nhiên về chuyện Lâm Hoan đi hát karaoke. Anh quen biết ba người Lâm Hoan, Liễu Linh Linh và Tiền Tiểu Bối cũng một thời gian dài rồi. Trong ba người này, khỏi nói Liễu Linh Linh hơi có tố chất thần kinh, thường hay làm ra một số hành động nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Tiền Tiểu Bối là một thiếu nữ mê thế giới 2D, còn điên hơn cả Liễu Linh Linh.
Lâm Hoan là cô gái truyền thống nhất trong ba người. Đừng thấy thỉnh thoảng cô cũng hùa theo Liễu Linh Linh và Tiền Tiểu Bối nói mấy lời táo bạo mà lầm, Dương Bách Xuyên biết rằng cô chỉ nói với người thân quen mà thôi.
Tóm lại Lâm Hoan là kiểu gái ngoan điển hình. Trước đây có nhiều lần Tiền Tiểu Bối đề nghị đi hát karaoke, cô hiếm khi đi cùng vì không thích hoàn cảnh ồn ào ầm ĩ ở đó.
Hôm nay thật kỳ lạ, hơn nữa nghe có vẻ Lâm Hoan đã uống khá nhiều, lúc nói chuyện có hơi líu lưỡi.
Sau khi đến quán karaoke, Dương Bách Xuyên đến thẳng phòng riêng mà Lâm Hoan báo cho.
Khi vào trong anh mới phát hiện quán karaoke này rất lớn, trang hoàng cực kỳ xa hoa.
Anh mở cửa phòng riêng, thấy bên trong có ba nam bốn nữ, Lâm Hoan cũng ở trong số đó. Xem chừng cô đã uống say. Sau khi thấy Dương Bách Xuyên đi vào, cô đứng dậy mỉm cười, giành lấy microphone trong tay nữ sinh bên cạnh rồi ấn điều khiển. Nhạc dừng cô mới nói: "Xin giới thiệu với mọi người đây là Dương Bách Xuyên... bạn cùng lớp cùng trường của tôi, cũng là... anh em của Lâm Hoan này!"
Lâm Hoan chỉ vào Dương Bách Xuyên lè nhè nói xong, rồi lại chỉ vào mấy chàng trai cô gái bên cạnh: "Dương Bách Xuyên, giới thiệu với cậu mấy người này đều là hội bạn của tôi trong đại viện. Đây là cháu trai nhà Thị trưởng, đây là con gái nhà Bộ trưởng Bộ Tổ chức..."
Sau khi líu ríu giới thiệu xong, cô lại nói oang oang: "Tôi... Lâm Hoan, ừm, con gái của Bí thư Lâm Ban Kiểm tra Kỷ luật tỉnh, ha ha..."
Rõ ràng là Lâm Hoan say mèm rồi, nhưng Dương Bách Xuyên lại giật mình kinh hãi. Mấy người ở đây đều có cơ to, anh đi đến bắt tay làm quen với họ.
Mọi người đều là thanh niên trẻ, xem chừng đã trưởng thành rồi, có Lâm Hoan giới thiệu nên không ai lạnh nhạt với Dương Bách Xuyên.