Chương 114: Diệp An bĩu môi
Khương Chính Hoằng đứng bên cạnh nghiêm nghị nhắc nhở.
Mặc dù nhà họ Diệp là phú hộ hàng đầu nhưng nhà họ Khương cũng là gia tộc lớn không thể khinh thường.
Ông ta không muốn người khác nói nhà họ Khương trèo cao.
Trong cuộc hôn nhân hôm nay, địa vị giữa đôi bên là bình đẳng!
Khương Như Phong gật đầu, nói: "Cha yên tâm đi, con sẽ không để cha và ông nội thất vọng đâu."
Cùng lúc đó, đoàn xe xa hoa của nhà họ Diệp sắp tới khách sạn Hoà Bình.
Trong một chiếc Maybach màu bạc, Diệp An ngồi trên ghế phụ lái, ở hàng ghế phía sau là Diệp Khuynh Thành, Diệp Khinh Nhu và một quý bà sang trọng.
Đó là bà Lưu Thu Yến - mẹ ruột Diệp Khuynh Thành.
"Con à, tươi tỉnh lên đi!"
Thật ra Lưu Thu Yến cũng cảm thấy rất sầu não.
Cùng là phái nữ, đương nhiên bà cũng có thể thấu hiểu tâm tình của con gái. Song, bà lại bất lực trong việc thay đổi số phận con mình.
"Mẹ, con ổn mà, mẹ đừng lo lắng."
Diệp Khuynh Thành khế mỉm cười.
Thấy con gái còn phải an ủi ngược lại, trong lòng Lưu Thu Yến càng khó chịu hơn, nước mắt như chực trào ra.
"Khóc gì mà khóc. Đây là ngày bục hỷ, em muốn làm mất mặt nhà họ Diệp ta hay sao?”
Diệp An có chút không vui, trách cứ vợ.
Lưu Thu Yến lập tức lau khô nước mắt, gắng gượng nở nụ cười.
"Anh cả, con gái sắp thành gia thất, người làm mẹ tất nhiên sẽ thấy đau lòng. Đàn ông các anh không hiểu được đâu!"
Diệp Khinh Nhu hờn mát thay chị dâu.
Diệp An bĩu môi, không nói nữa.
Dù sao em gái nhỏ của ông cũng là người không sợ trời không sợ đất, dám hơn thua với bất cứ ai trong nhà, ông
không muốn tự chuốc thêm phiền phức vào người.
||||| Truyện đề cử: |||||
Rất nhanh, đoàn xe dừng trước cửa lớn khách sạn Hoàn Bình.
Người nhà họ Khương, đứng đầu là Khương Thượng Đức đã chực chờ từ lâu.
Người đầu tiên xuống xe là Diệp Chính Bình. "Chào sui gial" "Chào sui gial"
Khương Thượng Đức và Diệp Chính Bình cùng chào hỏi lẫn nhau, năm tay ra vẻ hữu hảo.
Lúc này, Khương Như Phong cũng dẫn theo vài người nhà, đích thân nghênh đón xe cô dâu.
"Cạch!" Diệp Khinh Nhu mở cửa xe, bước xuống trước tiên. Sñh...
Khương Như Phong lập tức đứng núi này trông núi nọ, không khỏi tơ tưởng nếu có thể húp được cả người "cô nhỏ" này thì tốt biết mấy.
Nhận thấy ánh mắt bất hảo của đối phương, Diệp Khinh Nhu không khỏi cà khia.
"Cậu Khương, cảm giác ch*ch heo nái như thế nào vậy?"
Mặc dù nhà họ Diệp là phú hộ hàng đầu nhưng nhà họ Khương cũng là gia tộc lớn không thể khinh thường.
Ông ta không muốn người khác nói nhà họ Khương trèo cao.
Trong cuộc hôn nhân hôm nay, địa vị giữa đôi bên là bình đẳng!
Khương Như Phong gật đầu, nói: "Cha yên tâm đi, con sẽ không để cha và ông nội thất vọng đâu."
Cùng lúc đó, đoàn xe xa hoa của nhà họ Diệp sắp tới khách sạn Hoà Bình.
Trong một chiếc Maybach màu bạc, Diệp An ngồi trên ghế phụ lái, ở hàng ghế phía sau là Diệp Khuynh Thành, Diệp Khinh Nhu và một quý bà sang trọng.
Đó là bà Lưu Thu Yến - mẹ ruột Diệp Khuynh Thành.
"Con à, tươi tỉnh lên đi!"
Thật ra Lưu Thu Yến cũng cảm thấy rất sầu não.
Cùng là phái nữ, đương nhiên bà cũng có thể thấu hiểu tâm tình của con gái. Song, bà lại bất lực trong việc thay đổi số phận con mình.
"Mẹ, con ổn mà, mẹ đừng lo lắng."
Diệp Khuynh Thành khế mỉm cười.
Thấy con gái còn phải an ủi ngược lại, trong lòng Lưu Thu Yến càng khó chịu hơn, nước mắt như chực trào ra.
"Khóc gì mà khóc. Đây là ngày bục hỷ, em muốn làm mất mặt nhà họ Diệp ta hay sao?”
Diệp An có chút không vui, trách cứ vợ.
Lưu Thu Yến lập tức lau khô nước mắt, gắng gượng nở nụ cười.
"Anh cả, con gái sắp thành gia thất, người làm mẹ tất nhiên sẽ thấy đau lòng. Đàn ông các anh không hiểu được đâu!"
Diệp Khinh Nhu hờn mát thay chị dâu.
Diệp An bĩu môi, không nói nữa.
Dù sao em gái nhỏ của ông cũng là người không sợ trời không sợ đất, dám hơn thua với bất cứ ai trong nhà, ông
không muốn tự chuốc thêm phiền phức vào người.
||||| Truyện đề cử: |||||
Rất nhanh, đoàn xe dừng trước cửa lớn khách sạn Hoàn Bình.
Người nhà họ Khương, đứng đầu là Khương Thượng Đức đã chực chờ từ lâu.
Người đầu tiên xuống xe là Diệp Chính Bình. "Chào sui gial" "Chào sui gial"
Khương Thượng Đức và Diệp Chính Bình cùng chào hỏi lẫn nhau, năm tay ra vẻ hữu hảo.
Lúc này, Khương Như Phong cũng dẫn theo vài người nhà, đích thân nghênh đón xe cô dâu.
"Cạch!" Diệp Khinh Nhu mở cửa xe, bước xuống trước tiên. Sñh...
Khương Như Phong lập tức đứng núi này trông núi nọ, không khỏi tơ tưởng nếu có thể húp được cả người "cô nhỏ" này thì tốt biết mấy.
Nhận thấy ánh mắt bất hảo của đối phương, Diệp Khinh Nhu không khỏi cà khia.
"Cậu Khương, cảm giác ch*ch heo nái như thế nào vậy?"