Chương 24
Sang ngày hôm sau Đường Uyển Niệm đã dậy sớm ăn sáng cùng bố mẹ chồng, Mạc Tử Thần sáng sớm đã đi làm còn chưa kịp ăn sáng, cũng không gọi cô dậy làm cô ngủ nướng hơn 9 giờ mới dậy, Đường Uyển Niệm lờ đờ xuống nhà, bước tới tủ lạnh lấy nước ra uống, vừa uống xong quay người lại thấy bố mẹ chồng đang nhìn mình.
“Bố mẹ!" Cô vội vàng chào hỏi: “Buổi sáng vui vẻ!"
Mạc Lưu Đằng nhìn đồng hồ trên tay: “Giờ này còn chào buổi sáng sao?"
Đường Uyển Niệm vội xem đồng hồ điện thoại, cô mới giật mình.
Chết rồi, ngủ quên mất!
Ai bảo ngày trước toàn dậy giờ này!
Cô sợ hãi nhìn bố mẹ chồng, bởi cô thấy con dâu phải dậy sớm để nấu bữa sáng cho gia đình, đàng này cô lại ngủ đến hơn chín giờ mới dậy, bố mẹ chồng tức giận là đương nhiên.
“Phải chào buổi trưa chứ con! Nào mau lại ăn sáng với bố mẹ!" Mạc Lưu Đằng vội đáp lại cô, câu đùa nghịch của bố chồng kiến cô đứng tim.
“Cái ông này, biết con bé lo lắng rồi cứ đùa nó quài!" Mạch Triệu vội vã đánh nhẹ chồng mình mà trách móc, bà vội kéo con dâu vào bàn ăn.
“Bố mẹ chưa ăn sáng nữa sao?" Đường Uyển Niệm nhìn ba bữa sáng trên bàn rồi hỏi.
“Bố mẹ chờ con dậy ăn cùng, với lại sáng sớm bố mẹ đi thể dục vừa mới về!"
Đường Uyển Niệm thừa biết hai người nói dối, nhưng vẫn vui vì lời nói dối đó, cô vui vẻ mà trò chuyện dùng bữa với bố mẹ, lâu rồi cô mới trò chuyện vui tới vậy.
Sau bữa ăn, cô lên phòng thư giãn trên chiếc ghế dài trong phòng, nhìn căn phòng sang trọng, nội thất quý giá, rồi nhìn lại bản thân, cô không ngờ mình có thể sống trong căn nhà này, mà cả đời cô chưa từng mơ nghĩ tới.
Bà khoẻ rồi, mình sẽ đón bà về đây ở cùng, như vậy bà sẽ hạnh phúc vui vẻ đến sau này!
Đường Uyển Niệm vẫn nhớ tối nay có tiệc của đoàn phim, cô đứng dậy bước tới mở chiếc cửa tủ đồ ra, trong đây đã được Mạc Tử Thần lấp đầy những trang phục váy áo lộng lẫy cho cô. Đường Uyển Niệm với lợi thế vóc dáng cân đối đáng mơ ước của bao cô nàng khác, sau khi thử mấy bộ mất cả tiếng cô mới ưng ý chọn xong, Đường Uyển Niệm có thân hình đồng hồ cát nên đã chọn cho mình một chiếc váy cup ôm body màu xanh dương, chiếc váy xẻ tà nó sẽ giúp cô tôn lên những đường cong ấn tượng trên cơ thể, vừa lịch sự vừa sang trọng.
Đồng hồ cũng đã gần hai giờ, váy đã chọn xong nhưng trang điểm vẫn chưa, cô không biết mấy thứ trang điểm cho lắm, nhìn bộ váy lộng lẫy trên người với biết bao viên ngọc trai, và đá lấp lánh. Cô đã cố ý chọn một chiếc váy không sặc sỡ mấy nhưng xem ra chiếc này quá bắt mắt rồi. Cả tủ đồ toàn là đồ cao cấp, cô cũng không biết giá nên chọn đại một bộ giản dị. Nhìn chiếc váy mình mặc trên người sang trọng, nhưng bản thân lại không biết trang điểm để tôn lên vẻ đẹp của nó.
“Phu nhân, cô có trong đó không?" Quản gia Ngô bên ngoài gõ cửa lịch sự hỏi.
“Dạ, bác vào đi cửa cháu không khoá đâu ạ!" Cô bên trong với ra ngoài mà trả lời.
“Phu nhân, lão gia và lão phu nhân đã ra ngoài có dặn tôi nấu bữa trưa cho cô, mãi không thấy cô xuống nên mang lên phòng!" Quản gia Ngô ân cần đặt bữa trưa xuống, Đường Uyển Niệm mãi chọn đồ với suy nghĩ lung tung quên mất giờ giấc, cô vội chạy đến.
“Cháu cảm ơn bác, tại tối nay có có buổi đóng máy phim nên mãi chọn đồ quên mất đã qua buổi trưa."
“Thế cô đã chọn xong đồ chưa?"
“Dạ cháu chọn xong rồi, bác thấy bộ này có hợp với cháu không?" Đường Uyển Niệm đứng dậy, còn xoay một vòng cho quản gia nhìn.
“Rất hợp với phu nhân, nhưng tôi thấy thiếu gia mua rất nhiều bộ sang trọng hơn sao cô lại chọn bộ nhẹ nhàng vậy?" Quản gia Ngô nhìn bộ cô đang mặc thắc mắc hỏi, ông là người đã đích thân chuẩn bị những bộ váy theo số đo của cô, nên bộ nào mắc tiền ít tiền ông đều biết.
“Chỉ là buổi đóng máy thôi, ăn mặc đơn giản sẽ hợp với cháu, với lại bộ này trông cũng đắt tiền đấy!"
Đường Uyển Niệm nhìn lại bộ váy xanh dương của mình rồi trả lời, ngọc trai với đá quý đính trên người đã rất đắt tiền nhưng quản gia Ngô lại bảo ít tiền.
Đúng là suy nghĩ của người có nhiều năm kinh nghiệm trong việc nhìn đồ đắt tiền!
“Vậy phu nhân đã có thợ trang điểm chưa?"
“Bác thấy cháu rồi đó, trước giờ chưa từng trang điểm nhiều nên có khi cháu điểm một chút rồi đến thôi!’
“Làm thế sao được! Phu nhân chờ tôi một lát, tôi gọi chuyên gia đến trang điểm cho cô!"
Quản gia Ngô ra ngoài và gọi người chưa đến một tiếng thợ trang điểm đã có mặt tại phòng của cô. Có chuyên gia rất nhanh đã giúp cô trang điểm một lớp nhẹ nhàng nhưng rất xinh đẹp, còn giúp cô chỉnh trang phục làm tóc và chọn trang sức phù hợp với lễ phục. Rất nhanh mọi thứ là được chuẩn bị xong, Đường Uyển Niệm ngắm mình trong gương, cô không ngờ chỉ có vài nét phấn trên mặt đã thay đổi gương mặt cô như vậy, trước giờ thợ trang điểm cho cô đều là người ở đoàn phim, cũng không chuyên nghiệp nhưng cô cũng đã thấy đẹp, giờ thợ chuyên nghiệp trang điểm cho mình nó như thay cả khuôn mặt cô vậy. Kèm theo trang sức nhỏ trên người, chỉ có một sợi dây nhỏ và đôi bông tai, cả người cô như toát lên ánh sáng lấp lánh.
“Bố mẹ!" Cô vội vàng chào hỏi: “Buổi sáng vui vẻ!"
Mạc Lưu Đằng nhìn đồng hồ trên tay: “Giờ này còn chào buổi sáng sao?"
Đường Uyển Niệm vội xem đồng hồ điện thoại, cô mới giật mình.
Chết rồi, ngủ quên mất!
Ai bảo ngày trước toàn dậy giờ này!
Cô sợ hãi nhìn bố mẹ chồng, bởi cô thấy con dâu phải dậy sớm để nấu bữa sáng cho gia đình, đàng này cô lại ngủ đến hơn chín giờ mới dậy, bố mẹ chồng tức giận là đương nhiên.
“Phải chào buổi trưa chứ con! Nào mau lại ăn sáng với bố mẹ!" Mạc Lưu Đằng vội đáp lại cô, câu đùa nghịch của bố chồng kiến cô đứng tim.
“Cái ông này, biết con bé lo lắng rồi cứ đùa nó quài!" Mạch Triệu vội vã đánh nhẹ chồng mình mà trách móc, bà vội kéo con dâu vào bàn ăn.
“Bố mẹ chưa ăn sáng nữa sao?" Đường Uyển Niệm nhìn ba bữa sáng trên bàn rồi hỏi.
“Bố mẹ chờ con dậy ăn cùng, với lại sáng sớm bố mẹ đi thể dục vừa mới về!"
Đường Uyển Niệm thừa biết hai người nói dối, nhưng vẫn vui vì lời nói dối đó, cô vui vẻ mà trò chuyện dùng bữa với bố mẹ, lâu rồi cô mới trò chuyện vui tới vậy.
Sau bữa ăn, cô lên phòng thư giãn trên chiếc ghế dài trong phòng, nhìn căn phòng sang trọng, nội thất quý giá, rồi nhìn lại bản thân, cô không ngờ mình có thể sống trong căn nhà này, mà cả đời cô chưa từng mơ nghĩ tới.
Bà khoẻ rồi, mình sẽ đón bà về đây ở cùng, như vậy bà sẽ hạnh phúc vui vẻ đến sau này!
Đường Uyển Niệm vẫn nhớ tối nay có tiệc của đoàn phim, cô đứng dậy bước tới mở chiếc cửa tủ đồ ra, trong đây đã được Mạc Tử Thần lấp đầy những trang phục váy áo lộng lẫy cho cô. Đường Uyển Niệm với lợi thế vóc dáng cân đối đáng mơ ước của bao cô nàng khác, sau khi thử mấy bộ mất cả tiếng cô mới ưng ý chọn xong, Đường Uyển Niệm có thân hình đồng hồ cát nên đã chọn cho mình một chiếc váy cup ôm body màu xanh dương, chiếc váy xẻ tà nó sẽ giúp cô tôn lên những đường cong ấn tượng trên cơ thể, vừa lịch sự vừa sang trọng.
Đồng hồ cũng đã gần hai giờ, váy đã chọn xong nhưng trang điểm vẫn chưa, cô không biết mấy thứ trang điểm cho lắm, nhìn bộ váy lộng lẫy trên người với biết bao viên ngọc trai, và đá lấp lánh. Cô đã cố ý chọn một chiếc váy không sặc sỡ mấy nhưng xem ra chiếc này quá bắt mắt rồi. Cả tủ đồ toàn là đồ cao cấp, cô cũng không biết giá nên chọn đại một bộ giản dị. Nhìn chiếc váy mình mặc trên người sang trọng, nhưng bản thân lại không biết trang điểm để tôn lên vẻ đẹp của nó.
“Phu nhân, cô có trong đó không?" Quản gia Ngô bên ngoài gõ cửa lịch sự hỏi.
“Dạ, bác vào đi cửa cháu không khoá đâu ạ!" Cô bên trong với ra ngoài mà trả lời.
“Phu nhân, lão gia và lão phu nhân đã ra ngoài có dặn tôi nấu bữa trưa cho cô, mãi không thấy cô xuống nên mang lên phòng!" Quản gia Ngô ân cần đặt bữa trưa xuống, Đường Uyển Niệm mãi chọn đồ với suy nghĩ lung tung quên mất giờ giấc, cô vội chạy đến.
“Cháu cảm ơn bác, tại tối nay có có buổi đóng máy phim nên mãi chọn đồ quên mất đã qua buổi trưa."
“Thế cô đã chọn xong đồ chưa?"
“Dạ cháu chọn xong rồi, bác thấy bộ này có hợp với cháu không?" Đường Uyển Niệm đứng dậy, còn xoay một vòng cho quản gia nhìn.
“Rất hợp với phu nhân, nhưng tôi thấy thiếu gia mua rất nhiều bộ sang trọng hơn sao cô lại chọn bộ nhẹ nhàng vậy?" Quản gia Ngô nhìn bộ cô đang mặc thắc mắc hỏi, ông là người đã đích thân chuẩn bị những bộ váy theo số đo của cô, nên bộ nào mắc tiền ít tiền ông đều biết.
“Chỉ là buổi đóng máy thôi, ăn mặc đơn giản sẽ hợp với cháu, với lại bộ này trông cũng đắt tiền đấy!"
Đường Uyển Niệm nhìn lại bộ váy xanh dương của mình rồi trả lời, ngọc trai với đá quý đính trên người đã rất đắt tiền nhưng quản gia Ngô lại bảo ít tiền.
Đúng là suy nghĩ của người có nhiều năm kinh nghiệm trong việc nhìn đồ đắt tiền!
“Vậy phu nhân đã có thợ trang điểm chưa?"
“Bác thấy cháu rồi đó, trước giờ chưa từng trang điểm nhiều nên có khi cháu điểm một chút rồi đến thôi!’
“Làm thế sao được! Phu nhân chờ tôi một lát, tôi gọi chuyên gia đến trang điểm cho cô!"
Quản gia Ngô ra ngoài và gọi người chưa đến một tiếng thợ trang điểm đã có mặt tại phòng của cô. Có chuyên gia rất nhanh đã giúp cô trang điểm một lớp nhẹ nhàng nhưng rất xinh đẹp, còn giúp cô chỉnh trang phục làm tóc và chọn trang sức phù hợp với lễ phục. Rất nhanh mọi thứ là được chuẩn bị xong, Đường Uyển Niệm ngắm mình trong gương, cô không ngờ chỉ có vài nét phấn trên mặt đã thay đổi gương mặt cô như vậy, trước giờ thợ trang điểm cho cô đều là người ở đoàn phim, cũng không chuyên nghiệp nhưng cô cũng đã thấy đẹp, giờ thợ chuyên nghiệp trang điểm cho mình nó như thay cả khuôn mặt cô vậy. Kèm theo trang sức nhỏ trên người, chỉ có một sợi dây nhỏ và đôi bông tai, cả người cô như toát lên ánh sáng lấp lánh.