Chương 330: Trò chơi thứ hai
“Câu cuối, em có câu trả lời khác đúng không?” Đợi Kỷ Thần Hi vừa về đến chỗ ngồi, Tịch Cảnh Dương mặt đầy cưng chiều hỏi cô.
Kỷ Thần Hi nghiêng người tựa vào vai anh biếng nhác đáp:“Về nhà em nói anh nghe.”
“Ừm, nghe theo em hết.”
Giọng nói của anh trầm xuống, như đang trêu ghẹo bên tai khiến cho hai bên má Kỷ Thần Hi bất chợt nóng lên, cô quay sang lườm anh một cái:“Yên phận chút!”
Nói xong cô bỏ mặc anh ngồi một mình qua chỗ của Diệp Mộc Âm ngồi.
Tịch Cảnh Dương:"…"
Anh chưa làm gì hết mà.
Tịch Cảnh Đăng vô duyên vô cớ bị đuổi đi lần hai:"…"
Anh mới là người oan uổng nhất ở đây này!
Lúc này Tăng Thiên Châu vịn ghế đứng dậy nói:“À phải rồi, quên nói với mọi người. Chúng ta tính điểm tổng từ tất cả các phần chơi để xếp hạng đội nhận vật phẩm ưu tiên nhé! Vậy nên Hi Thần à, vị trí hạng 2 vẫn có cơ hội đấy, cố lên!”
Kỷ Thần Hi lạnh nhạt đáp:“May mắn thôi. Mọi người đều rất giỏi, hạng nào cũng được. Tiếp tục trò chơi tiếp theo đi.”
Tăng Thiên Châu liền quay sang nhìn màn hình:“Thầy Nam, bên anh đã bóc thăm xong chưa thế!”
Nam Kha cằm hai mảnh giấy gấp gáp trở lại trở màn hình:“Đừng giục, đến ngay đây! Vừa mới bóc xong thôi. Mọi người muốn mở thăm nào trước?”
Tăng Thiên Châu:“Đương nhiên là người tham gia rồi!”
Nam Kha đáp một chữ:“Ok!” rồi bắt đầu mở mảnh giấy ra. Nhìn thấy nội dung trên giấy, anh quay sang nói với Hàn Thiên:“Thị đế Hàn, anh và Tinh Vương cố ý đúng không? Nếu không sao lại là phiếu 1vs1vs1vs1 nữa rồi?”
Hàn Thiên nhún vai tỏ vẻ vô tội:“Cậu nói thế không được rồi. Lỡ như trong hộp kia toàn là phiếu thi đấu cá nhân thì sao? Cậu đang bẫy tôi thì đúng hơn.”
Khoé miệng Nam Kha giật một cái:“Anh nghĩ nhiều rồi.”
Thi đấu cá nhân.
Đội Vũ Tinh: sinh viên ngành kinh tế Đại Học A - Triệu Linh Nhi.
Đội Hàn Thiên: bạch phú mỹ - Lăng Vi.
Lăng Vi nhìn dòng giới thiệu ba chữ về mình thì liền muốn phản bác:“Chú Nam!”
Nam Kha cười hề hề:“Cháu vừa đẹp vừa giàu, ba chữ này hợp mà.”
Tăng Thiên Châu bên kia góp lời:“Này thầy Nam, nếu anh bóc trúng thử thách liên quan đến tiền, tôi nhất định sẽ nghĩ anh cố ý sắp xếp đấy.”
Không thể nào trùng hợp như thế. Ở trận đầu người thi đấu là hai học thần thì lĩnh vực thi lại liên quan đến kiến thức. Lần này cả hai người tham gia bên kia đều liên quan đến tiền, cô bỗng có chút nghi ngờ cái đề thi tiếp theo.
Nam Kha nghe thế nhướn mày:“Sau lại thế được? Thiên Châu, tôi là người thế nào chẳng lẻ cô không biết? Tuyệt đối không có chuyện giàn xếp nhé!”
Tăng Thiên Châu bên kia không trả lời, trong lòng đang nghĩ, vì là anh nên tôi mới nghi ngờ đó, tên chuyên gia đào hố để bẫy người khác.
Nam Kha mặt đầy tự tin bản thân trong sạch mở phiếu thử thách ra, nhìn mấy chữ trên giấy bỗng chóc anh câm nín.
Tiêu đề: Lập chiến lược kinh doanh và thu lợi nhuận từ *KingMoney (thời gian 30 phút).
Chú thích: *KingMoney là một trò chơi dùng để hoá thân thành một doanh nhân và đi kiếm tiền. Nhà sản xuất trò chơi là một nhà đầu tư của chương trình, nên Nam Kha mới đưa thử thách này vào nhầm quảng cáo cho trò chơi.
“Sao vậy thầy Nam? Đừng nói là bị tôi nói trúng nhé?” Thấy Nam Kha không nói gì, Tăng Thiên Châu mới gọi anh một tiếng.
Nam Kha vô cùng miễn cưỡng giơ thử thách lên trước máy quay.
Tăng Thiên Châu:"…"
Còn nói anh không cố ý đi!
Nam Kha cũng đang gào thét trong lòng, anh hoàn toàn không có động tay chân vì vào cả, nếu nói cố ý thì nên hỏi hai con người bóc thăm kia kìa! Anh thật sự không có làm gì hết mà!
[Tôi chắc chắn Kha Kha cố ý.]
[Tôi đồng ý với lầu trên.]
[+1 nhé!]
[+1!]
[Nhìn mặt Nam Kha kiểu: Hai chữ trong sạch bổn cung cũng chán nói rồi.]
[Lần đầu còn trùng hợp, lần hai thì…Haiz, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng chẳng ai tin đâu.]
Nam Kha vẫn cố gắng níu kéo:“Tôi nói là trùng hợp, cô tin không?”
Tăng Thiên Châu nhếch môi:“Anh đoán xem!”
“Đến bên tôi chọn người rồi đúng không?”
“Có vẻ mọi người không muốn nghe tôi giải thích rồi, vậy tôi đành chịu nỗi oan này vậy, hu hu.”
Tăng Thiên Châu mặc kệ anh đi đến chỗ hai đội, lần nữa hỏi lại câu hỏi cũ:“Hai vị đội trưởng của tôi ơi, lần này ai sẽ đại diện đội các bạn tham gia đây?”
Phong Tinh Nguyệt hất cằm về phía người anh trai cả của mình:“Anh ấy.”
Tăng Thiên Châu suýt xoa. Phong Dục chính là tổng tài hàng tỷ chính hiệu đấy, để anh ta tham gia trong cái game kiếm tiền này thì chẳng khác nào tiệt đường chiến thắng của ba đội còn lại không.
“Vậy đội trưởng Vân, đội anh thì sao?”
Nói về kiếm tiền, Tịch Cảnh Đăng cảm thấy bản thân cũng không kém, dù sao anh cũng là ông chủ của mấy chuỗi nhà hàng đắc đỏ bậc nhất Nước Z. Vì thế anh muốn tự mình ra trận lần này.
Thế nhưng, lời còn chưa kịp nói ra tới miệng, thì ông anh trai bên cạnh đã lên tiếng:“Để anh.”
…----------------…
Kỷ Thần Hi nghiêng người tựa vào vai anh biếng nhác đáp:“Về nhà em nói anh nghe.”
“Ừm, nghe theo em hết.”
Giọng nói của anh trầm xuống, như đang trêu ghẹo bên tai khiến cho hai bên má Kỷ Thần Hi bất chợt nóng lên, cô quay sang lườm anh một cái:“Yên phận chút!”
Nói xong cô bỏ mặc anh ngồi một mình qua chỗ của Diệp Mộc Âm ngồi.
Tịch Cảnh Dương:"…"
Anh chưa làm gì hết mà.
Tịch Cảnh Đăng vô duyên vô cớ bị đuổi đi lần hai:"…"
Anh mới là người oan uổng nhất ở đây này!
Lúc này Tăng Thiên Châu vịn ghế đứng dậy nói:“À phải rồi, quên nói với mọi người. Chúng ta tính điểm tổng từ tất cả các phần chơi để xếp hạng đội nhận vật phẩm ưu tiên nhé! Vậy nên Hi Thần à, vị trí hạng 2 vẫn có cơ hội đấy, cố lên!”
Kỷ Thần Hi lạnh nhạt đáp:“May mắn thôi. Mọi người đều rất giỏi, hạng nào cũng được. Tiếp tục trò chơi tiếp theo đi.”
Tăng Thiên Châu liền quay sang nhìn màn hình:“Thầy Nam, bên anh đã bóc thăm xong chưa thế!”
Nam Kha cằm hai mảnh giấy gấp gáp trở lại trở màn hình:“Đừng giục, đến ngay đây! Vừa mới bóc xong thôi. Mọi người muốn mở thăm nào trước?”
Tăng Thiên Châu:“Đương nhiên là người tham gia rồi!”
Nam Kha đáp một chữ:“Ok!” rồi bắt đầu mở mảnh giấy ra. Nhìn thấy nội dung trên giấy, anh quay sang nói với Hàn Thiên:“Thị đế Hàn, anh và Tinh Vương cố ý đúng không? Nếu không sao lại là phiếu 1vs1vs1vs1 nữa rồi?”
Hàn Thiên nhún vai tỏ vẻ vô tội:“Cậu nói thế không được rồi. Lỡ như trong hộp kia toàn là phiếu thi đấu cá nhân thì sao? Cậu đang bẫy tôi thì đúng hơn.”
Khoé miệng Nam Kha giật một cái:“Anh nghĩ nhiều rồi.”
Thi đấu cá nhân.
Đội Vũ Tinh: sinh viên ngành kinh tế Đại Học A - Triệu Linh Nhi.
Đội Hàn Thiên: bạch phú mỹ - Lăng Vi.
Lăng Vi nhìn dòng giới thiệu ba chữ về mình thì liền muốn phản bác:“Chú Nam!”
Nam Kha cười hề hề:“Cháu vừa đẹp vừa giàu, ba chữ này hợp mà.”
Tăng Thiên Châu bên kia góp lời:“Này thầy Nam, nếu anh bóc trúng thử thách liên quan đến tiền, tôi nhất định sẽ nghĩ anh cố ý sắp xếp đấy.”
Không thể nào trùng hợp như thế. Ở trận đầu người thi đấu là hai học thần thì lĩnh vực thi lại liên quan đến kiến thức. Lần này cả hai người tham gia bên kia đều liên quan đến tiền, cô bỗng có chút nghi ngờ cái đề thi tiếp theo.
Nam Kha nghe thế nhướn mày:“Sau lại thế được? Thiên Châu, tôi là người thế nào chẳng lẻ cô không biết? Tuyệt đối không có chuyện giàn xếp nhé!”
Tăng Thiên Châu bên kia không trả lời, trong lòng đang nghĩ, vì là anh nên tôi mới nghi ngờ đó, tên chuyên gia đào hố để bẫy người khác.
Nam Kha mặt đầy tự tin bản thân trong sạch mở phiếu thử thách ra, nhìn mấy chữ trên giấy bỗng chóc anh câm nín.
Tiêu đề: Lập chiến lược kinh doanh và thu lợi nhuận từ *KingMoney (thời gian 30 phút).
Chú thích: *KingMoney là một trò chơi dùng để hoá thân thành một doanh nhân và đi kiếm tiền. Nhà sản xuất trò chơi là một nhà đầu tư của chương trình, nên Nam Kha mới đưa thử thách này vào nhầm quảng cáo cho trò chơi.
“Sao vậy thầy Nam? Đừng nói là bị tôi nói trúng nhé?” Thấy Nam Kha không nói gì, Tăng Thiên Châu mới gọi anh một tiếng.
Nam Kha vô cùng miễn cưỡng giơ thử thách lên trước máy quay.
Tăng Thiên Châu:"…"
Còn nói anh không cố ý đi!
Nam Kha cũng đang gào thét trong lòng, anh hoàn toàn không có động tay chân vì vào cả, nếu nói cố ý thì nên hỏi hai con người bóc thăm kia kìa! Anh thật sự không có làm gì hết mà!
[Tôi chắc chắn Kha Kha cố ý.]
[Tôi đồng ý với lầu trên.]
[+1 nhé!]
[+1!]
[Nhìn mặt Nam Kha kiểu: Hai chữ trong sạch bổn cung cũng chán nói rồi.]
[Lần đầu còn trùng hợp, lần hai thì…Haiz, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng chẳng ai tin đâu.]
Nam Kha vẫn cố gắng níu kéo:“Tôi nói là trùng hợp, cô tin không?”
Tăng Thiên Châu nhếch môi:“Anh đoán xem!”
“Đến bên tôi chọn người rồi đúng không?”
“Có vẻ mọi người không muốn nghe tôi giải thích rồi, vậy tôi đành chịu nỗi oan này vậy, hu hu.”
Tăng Thiên Châu mặc kệ anh đi đến chỗ hai đội, lần nữa hỏi lại câu hỏi cũ:“Hai vị đội trưởng của tôi ơi, lần này ai sẽ đại diện đội các bạn tham gia đây?”
Phong Tinh Nguyệt hất cằm về phía người anh trai cả của mình:“Anh ấy.”
Tăng Thiên Châu suýt xoa. Phong Dục chính là tổng tài hàng tỷ chính hiệu đấy, để anh ta tham gia trong cái game kiếm tiền này thì chẳng khác nào tiệt đường chiến thắng của ba đội còn lại không.
“Vậy đội trưởng Vân, đội anh thì sao?”
Nói về kiếm tiền, Tịch Cảnh Đăng cảm thấy bản thân cũng không kém, dù sao anh cũng là ông chủ của mấy chuỗi nhà hàng đắc đỏ bậc nhất Nước Z. Vì thế anh muốn tự mình ra trận lần này.
Thế nhưng, lời còn chưa kịp nói ra tới miệng, thì ông anh trai bên cạnh đã lên tiếng:“Để anh.”
…----------------…