Chương 303: Gặp gỡ khách mời khác
Cả nhóm người Kỷ Thần Hi bắt đầu di chuyển đến địa điểm tập trung. Trong lúc di chuyển Diệp Mộc Âm ngoảnh đầu lại nhìn ở phía sau vài lần, sau đó cô kéo kéo ống tay áo của Tịch Cảnh Đăng thì thầm:"Để anh ấy một mình như thế, có ổn không?"
Tịch Cảnh Đăng cũng nhìn về phía sau một cái rồi đáp:"Chuyện kiểu này về sau còn nhiều lắm, cứ để anh ta tập làm quen dần đi."
Diệp Mộc Âm tuy có chút không yên tâm, nhưng nghĩ đến lời Tịch Cảnh Đăng nói cũng không sai, cuối cùng cô lựa chọn mặc kệ.
Lúc nhóm người của họ đến nơi tập trung, thì ở đó đã có khá nhiều người đang đứng trò chuyện với nhau.
Khi thấy Tịch Cảnh Đăng cũng là Vân Tiêu xuất hiện, một người đàn ông trẻ tuổi, ngoại hình tuy không thể so được với anh em nhà họ Tịch, nhưng cũng chẳng thua kém mấy phần, lớn tiếng gọi:"Tiểu Vân! Bên này!"
Tịch Cảnh Đăng nhìn về phía âm thanh phát ra, ngay lập tức vui vẻ chào hỏi:"Tiền bối Hàn, không ngờ gặp anh ở đây."
Hàn Thiên bật cười:"Cậu quả thật thích nói đùa đấy, tôi cũng là khách mời lần này mà, sao trông cậu như mới biết đến chuyện này thế, đừng nói với tôi là cậu còn chẳng thèm xem qua kịch bản đấy nhé."
Tịch Cảnh Đăng duy trì thái độ ôn hoà nhưng cũng có phần thân thiết với Hàn Thiên, nói:"Đúng là tiền bối Hàn rất hiểu tôi, đúng là tôi chưa xem qua kịch bản, dù sao chương trình thực tế, cứ thể hiện một cách tự nhiên nhất là được."
Câu trả lời của Tịch Cảnh Đăng không tài nào có thể bắt bẻ được, đương nhiên Hàn Thiên cũng không làm điều đó, anh khoác vai Tịch Cảnh Đăng vô cùng thân thiết, cười nói một lúc lâu.
So về tuổi tác hay tuổi nghề, Hàn Thiên đều lớn hơn Tịch Cảnh Đăng một chút, nên Tịch Cảnh Đăng luôn tôn trọng gọi anh ta một tiếng tiền bối. Chưa kể, lúc mới vào nghề, hai người từng họp tác chung không ít dự án phim, nên quan hệ vô cùng tốt.
Đặc biệt, bộ phim đầu tiên Tịch Cảnh Đăng đóng chính, Hàn Thiên cũng tham gia một vai phụ để hỗ trợ dù danh tiếng lúc đó của anh ta đã rất cao. Nên về sau, chỉ cần Hàn Thiên nhờ vả thì Tịch Cảnh Đăng sẽ không bao giờ từ chối. Bởi vì anh thật sự xem Hàn Thiên là một người bạn trong cái giới giải trí đầy phức tạp này.
Cùng lúc đó, một cô gái trẻ tuổi cũng rất xinh đẹp tiến đến chỗ nhóm người của Kỷ Thần Hi, cô ta dè chừng quan sát một lúc rồi mới ngại ngùng hỏi:"Xin hỏi...cô là thần tiên tỷ tỷ R Quốc đúng không?"
Kỷ Thần Hi cười gượng, nói thật thì cô không thích cái danh xưng đó chút nào, cứ như một lời châm chọc vậy.
"Nếu cô gọi tôi bằng tên, tôi sẽ vui hơn đấy." Kỷ Thần Hi khéo léo đáp lời.
Diệp Mộc Âm nhìn thấy người đến là ai, ban đầu có chút phấn khích, nhưng khi người đó đứng cạnh với Hi Thần của cô, cô bỗng cảm thấy thật ra bản thân cũng không thích người kia nhiều đến thế.
Nhưng để tránh Hi Thần của cô khó xử, Diệp Mộc Âm lên tiếng giới thiệu:"Hi Thần, cô ấy tên là Vũ Tinh, cũng chính là một trong những khách mời chính lần này."
Kỷ Thần Hi gật đầu, chìa tay ra:"Ồ, hoá ra cô là Vũ Tinh, rất vui được làm quen."
Vũ Tinh cũng đưa tay ra định bắt tay với Kỷ Thần Hi, nhưng tay vừa giơ ra giữa không trung thì tay của người kia đã bị một cánh tay khác kéo xuống. Vũ Tinh ngượng ngùng không biết nên làm gì, nhất là khi chạm phải ánh mắt đáng sợ của người đàn ông trước mặt.
Kỷ Thần Hi cũng dở khóc dở cười, bây giờ đến bắt tay với một cô gái mà anh bạn trai máu hoạn thư của cô cũng không muốn cho phép, cô khổ quá đi mà.
"Xin lỗi, thật ngại quá, tôi quên mất tay mình vừa bị thương cách đây không lâu, không thể va chạm được."
Có thang mà Kỷ Thần Hi bắt sẵn, Vũ Tinh ngay lập tức leo xuống, cô rút tay về cười đáp:"Hoá ra là thế. Cô là bạn đồng hành của Vân Tiêu đúng không? Thời gian tới mong được giúp đỡ."
Kỷ Thần Hi cũng mỉm cười trả lời:"So với mọi người thì tôi mới là nghiệp dư, còn về việc giúp đỡ, nếu vẫn trong khả năng thì tất nhiên rồi."
Từ lúc bắt chuyện đến giờ, ánh mắt Vũ Tinh chưa từng rời khỏi gương mặt của Kỷ Thần Hi, việc đó khiến cho người đàn ông vẫn luôn im lặng từ nãy đến giờ phải nhíu mày.
Anh đề phòng đủ thứ đàn ông muốn tiếp cận cô, nhưng lại bỏ xót một vấn đề, đó chính là nhan sắc này của cô không chỉ thu hút đàn ông, mà cả phụ nữ cũng chẳng buông tha.
Đương nhiên, ánh mắt của Tịch Cảnh Dương quá lộ liễu, khiến cho Vũ Tinh phải nhanh chóng giải thích:"Thật ra...từ lúc nhìn thấy tấm ảnh của cô trên Zbo, tôi bỗng có cảm hứng sáng tác một bài hát mới, hiện tại bài hát vẫn chưa phát hành, nhưng tôi tin chắc nó sẽ rất hot...Vì thế, tôi nghĩ mình vẫn nên cảm ơn cô một tiếng."
Kỷ Thần Hi hơi ngạc nhiên, cô có làm cái méo gì đâu mà thành nguồn cảm hứng cho người khác rồi?
...----------------...
Tịch Cảnh Đăng cũng nhìn về phía sau một cái rồi đáp:"Chuyện kiểu này về sau còn nhiều lắm, cứ để anh ta tập làm quen dần đi."
Diệp Mộc Âm tuy có chút không yên tâm, nhưng nghĩ đến lời Tịch Cảnh Đăng nói cũng không sai, cuối cùng cô lựa chọn mặc kệ.
Lúc nhóm người của họ đến nơi tập trung, thì ở đó đã có khá nhiều người đang đứng trò chuyện với nhau.
Khi thấy Tịch Cảnh Đăng cũng là Vân Tiêu xuất hiện, một người đàn ông trẻ tuổi, ngoại hình tuy không thể so được với anh em nhà họ Tịch, nhưng cũng chẳng thua kém mấy phần, lớn tiếng gọi:"Tiểu Vân! Bên này!"
Tịch Cảnh Đăng nhìn về phía âm thanh phát ra, ngay lập tức vui vẻ chào hỏi:"Tiền bối Hàn, không ngờ gặp anh ở đây."
Hàn Thiên bật cười:"Cậu quả thật thích nói đùa đấy, tôi cũng là khách mời lần này mà, sao trông cậu như mới biết đến chuyện này thế, đừng nói với tôi là cậu còn chẳng thèm xem qua kịch bản đấy nhé."
Tịch Cảnh Đăng duy trì thái độ ôn hoà nhưng cũng có phần thân thiết với Hàn Thiên, nói:"Đúng là tiền bối Hàn rất hiểu tôi, đúng là tôi chưa xem qua kịch bản, dù sao chương trình thực tế, cứ thể hiện một cách tự nhiên nhất là được."
Câu trả lời của Tịch Cảnh Đăng không tài nào có thể bắt bẻ được, đương nhiên Hàn Thiên cũng không làm điều đó, anh khoác vai Tịch Cảnh Đăng vô cùng thân thiết, cười nói một lúc lâu.
So về tuổi tác hay tuổi nghề, Hàn Thiên đều lớn hơn Tịch Cảnh Đăng một chút, nên Tịch Cảnh Đăng luôn tôn trọng gọi anh ta một tiếng tiền bối. Chưa kể, lúc mới vào nghề, hai người từng họp tác chung không ít dự án phim, nên quan hệ vô cùng tốt.
Đặc biệt, bộ phim đầu tiên Tịch Cảnh Đăng đóng chính, Hàn Thiên cũng tham gia một vai phụ để hỗ trợ dù danh tiếng lúc đó của anh ta đã rất cao. Nên về sau, chỉ cần Hàn Thiên nhờ vả thì Tịch Cảnh Đăng sẽ không bao giờ từ chối. Bởi vì anh thật sự xem Hàn Thiên là một người bạn trong cái giới giải trí đầy phức tạp này.
Cùng lúc đó, một cô gái trẻ tuổi cũng rất xinh đẹp tiến đến chỗ nhóm người của Kỷ Thần Hi, cô ta dè chừng quan sát một lúc rồi mới ngại ngùng hỏi:"Xin hỏi...cô là thần tiên tỷ tỷ R Quốc đúng không?"
Kỷ Thần Hi cười gượng, nói thật thì cô không thích cái danh xưng đó chút nào, cứ như một lời châm chọc vậy.
"Nếu cô gọi tôi bằng tên, tôi sẽ vui hơn đấy." Kỷ Thần Hi khéo léo đáp lời.
Diệp Mộc Âm nhìn thấy người đến là ai, ban đầu có chút phấn khích, nhưng khi người đó đứng cạnh với Hi Thần của cô, cô bỗng cảm thấy thật ra bản thân cũng không thích người kia nhiều đến thế.
Nhưng để tránh Hi Thần của cô khó xử, Diệp Mộc Âm lên tiếng giới thiệu:"Hi Thần, cô ấy tên là Vũ Tinh, cũng chính là một trong những khách mời chính lần này."
Kỷ Thần Hi gật đầu, chìa tay ra:"Ồ, hoá ra cô là Vũ Tinh, rất vui được làm quen."
Vũ Tinh cũng đưa tay ra định bắt tay với Kỷ Thần Hi, nhưng tay vừa giơ ra giữa không trung thì tay của người kia đã bị một cánh tay khác kéo xuống. Vũ Tinh ngượng ngùng không biết nên làm gì, nhất là khi chạm phải ánh mắt đáng sợ của người đàn ông trước mặt.
Kỷ Thần Hi cũng dở khóc dở cười, bây giờ đến bắt tay với một cô gái mà anh bạn trai máu hoạn thư của cô cũng không muốn cho phép, cô khổ quá đi mà.
"Xin lỗi, thật ngại quá, tôi quên mất tay mình vừa bị thương cách đây không lâu, không thể va chạm được."
Có thang mà Kỷ Thần Hi bắt sẵn, Vũ Tinh ngay lập tức leo xuống, cô rút tay về cười đáp:"Hoá ra là thế. Cô là bạn đồng hành của Vân Tiêu đúng không? Thời gian tới mong được giúp đỡ."
Kỷ Thần Hi cũng mỉm cười trả lời:"So với mọi người thì tôi mới là nghiệp dư, còn về việc giúp đỡ, nếu vẫn trong khả năng thì tất nhiên rồi."
Từ lúc bắt chuyện đến giờ, ánh mắt Vũ Tinh chưa từng rời khỏi gương mặt của Kỷ Thần Hi, việc đó khiến cho người đàn ông vẫn luôn im lặng từ nãy đến giờ phải nhíu mày.
Anh đề phòng đủ thứ đàn ông muốn tiếp cận cô, nhưng lại bỏ xót một vấn đề, đó chính là nhan sắc này của cô không chỉ thu hút đàn ông, mà cả phụ nữ cũng chẳng buông tha.
Đương nhiên, ánh mắt của Tịch Cảnh Dương quá lộ liễu, khiến cho Vũ Tinh phải nhanh chóng giải thích:"Thật ra...từ lúc nhìn thấy tấm ảnh của cô trên Zbo, tôi bỗng có cảm hứng sáng tác một bài hát mới, hiện tại bài hát vẫn chưa phát hành, nhưng tôi tin chắc nó sẽ rất hot...Vì thế, tôi nghĩ mình vẫn nên cảm ơn cô một tiếng."
Kỷ Thần Hi hơi ngạc nhiên, cô có làm cái méo gì đâu mà thành nguồn cảm hứng cho người khác rồi?
...----------------...