Chương 26: Khai giảng
Cho dù là Giang Vọng Hạ, hay là Kiều Tắc, Kiều Mạn Mạn đều không có ý định nói chuyện xoáy nước cho ba mẹ biết, vô cùng hiểu chuyện không muốn khiến phụ huynh lo lắng.
Nhưng mà, chụp CT phổi của Kiều Mạn Mạn không cẩn thận bị Triệu Linh Tuyết nhìn thấy. Triệu Linh Tuyết cho rằng con gái xảy ra chuyện gì, bị dọa sợ không nhẹ, vội vàng truy hỏi con gái có chuyện gì xảy ra.
Kiều Mạn Mạn ấp úng nói bị sặc nước dưới biển, cho nên mới đi chụp CT phổi.
Cô ấy không nói mình gặp phải trải nghiệm xoáy nước kinh khủng, nhưng vẫn bị ba mẹ biết được.
Trải qua trải nghiệm kinh khủng đáng sợ như thế, có thể hai con gái đều chết dưới biển. Trong lòng Kiều Minh, Triệu Linh Tuyết sợ hãi, đầu tiên họ mạnh mẽ lên án Kiều Tắc không chăm sóc tốt cho hai em gái, sau đó Triệu Linh Tuyết trấn an Kiều Mạn Mạn, Kiều Minh thì khen ngợi Giang Vọng Hạ.
Chỉ có một mình Kiều Tắc bị cả thế giới trách mắng.
Từ thành phố S trở về, mấy ngày nữa là chính thức khai giảng. Kiều Mạn Mạn không nhớ thương chuyện ra ngoài chơi, cũng không đến phòng vẽ, cả ngày buồn bực làm bài tập trong phòng.
Làm bài tập mệt mỏi thì nằm xuống ngủ một lát.
Tỉnh ngủ, dậy tiếp tục làm vài tập.
Kiều Mạn Mạn khóc thút thít, cực kì hối hận, thời gian nghỉ hè dài như vậy, sao cô ấy không làm xong bài tập rồi mới chơi?
Không làm xong được, nhiều bài tập như vậy hoàn toàn không làm xong được!!
Cô ấy bình đẳng oán hận giáo viên từng môn học.
Cô ấy không chỉ oán hận thầy cô giáo, còn oán hận Kiều Tắc và Giang Vọng Hạ trong nhà không cần làm bài tập. Một người thì đã tốt nghiệp, một người thì chuyển trưởng không có bài tập nào.
Thực tế, cho dù có bị giao bài tập nghỉ hè, Giang Vọng Hạ cũng chẳng thèm ngó tới, sẽ không làm bài tập.
Đương nhiên, Giang Vọng Hạ không biểu hiện ra trước mặt Kiều Mạn Mạn.
Nghiêm khắc với người khác, khoan dung với mình.
Cô không thích làm bài tập, nhưng không có nghĩa là người khác không cần làm bài tập, cho nên cô sẽ ngồi bên cạnh vừa chơi di động vừa cổ vũ Kiều Mạn Mạn cố gắng làm bài tập.
Kiều Mạn Mạn càng khóc lớn hơn.
Sinh nhật Kiều Tắc là ngày 30 tháng 8, cũng có đức hạnh giống Kiều Mạn Mạn. Nghỉ đông và nghỉ hè Kiều Tắc vui chơi điên cuồng, sau đó mấy ngày cuối cùng mới điên cuồng làm bài tập.
Thảm hơn Kiều Mạn Mạn ở chỗ, ngày sinh nhật anh vẫn phải làm bài tập, không thể chơi.
Lên đại học mới hơi tốt lên chút, nhưng trường học có hạng mục đào tạo thực tế, cần phải quay lại trường sớm hai tuần, vẫn coi như anh dành cả ngày sinh nhật để làm bài tập.
Năm nay không phải làm bài tập, không phải làm hạng mục đào tạo thực tế, Kiều Tắc gọi mấy người bạn và mấy người họ hàng cùng lứa với người nhỏ hơn tới chơi, còn cố ý mời đầu bếp tráng miệng tới nhà làm bánh kem và món tráng miệng, chuẩn bị mở một party nho nhỏ tại nhà.
Kiều Mạn Mạn vịn lan can tầng hai, thân thể hơi nghiêng về phía trước, ánh mắt hâm mộ nhìn sảnh lớn tầng một náo nhiệt.
Cô ấy muốn xuống đó chơi.
Nhưng mà! Bài tập của cô ấy vẫn chưa làm xong!!
Kiều Mạn Mạn vô cùng tức giận đi xuống lấy vài món tráng miệng, sau đó vô cùng tức giận quay lại tầng trên, trở về phòng tiếp tục làm bài tập.
Cô ấy nghi ngờ anh trai nhà mình đang cố ý.
Cảm thấy cô ấy phải làm bài tập, cho nên mới cố ý mở party.
Giang Vọng Hạ không thích náo nhiệt cho lắm, thấy Kiều Mạn Mạn đi từ tầng hai xuống lại đi lên, cả người tràn ngập cảm giác u oán, không khỏi cảm thấy hơi buồn cười.
Cô suy nghĩ một chút, cảm thấy ngồi bên cạnh Kiều Mạn Mạn vừa chơi di động vừa nhìn cô ấy làm bài tập thú vị hơn so với ở dưới này, vì thế đứng dậy chuẩn bị rời đi, lên tìm Kiều Mạn Mạn.
Kiều Tắc thấy, hỏi cô đi đâu.
Giang Vọng Hạ nói đi tìm Kiều Mạn Mạn.
Kiều Tắc nhìn cô, nói: “Con bé còn nhiều bài tập hè chưa làm lắm, em không cần đi kích thích con bé đâu.”
Người ta mệt sống mệt chết làm bài tập, em thân là học sinh giỏi không cần làm bài tập còn cố ý đi dạo trước mặt người ta, ai ở hoàn cảnh này mà không kích thích cho được?
Giang Vọng Hạ cảm thấy anh trai nói rất có lý, bèn đi lấy thêm mấy món tráng miệng, chuẩn bị mang theo tráng miệng đi tìm Kiều Mạn Mạn.
Kiều Mạn Mạn thích đồ ngọt.
Chuyện nhỏ, thế này mà còn không tóm được cậu sao?
Kiều Tắc bị hành vi vòng vèo của em gái chọc cười, nhưng vẫn ngăn cô lại, nói: “Em đợi thêm chút nữa đi, vẫn còn mấy người bạn chưa tới, anh dẫn em đi gặp họ.”
Người tới hôm nay đều đồng trang lứa, có vài người bạn lớn lên cùng nhau từ nhỏ với Kiều Tắc, có vài đứa nhỏ là họ hàng trong nhà, quan hệ rất tốt.
Tuy người tới đều là ngang hàng hoặc nhỏ hơn, nhưng người lớn trong nhà đều quen biết, còn mối làm ăn thì còn lui tới.
Họ đều biết Kiều Mạn Mạn, thậm chí có thể nói là nhìn cô ấy lớn lên từ nhỏ.
Từ nhỏ Kiều Mạn Mạn đã ngoan ngoãn đáng yêu, còn là người miệng ngọt, thấy họ thì gọi “Anh trai”, “Anh họ”, họ cũng đối xử với Kiều Mạn Mạn như em gái.
Giang Vọng Hạ biết vì sao Kiều Tắc muốn giới thiệu cô cho bạn bè của anh, ý chính là muốn nói cho họ biết, cô cũng là em gái của anh, giống như Kiều Mạn Mạn.
Đây là những người Kiều Mạn Mạn quen biết, cô cũng nên làm quen.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Thời gian đầu vừa quay về Kiều gia, Kiều Tắc, Triệu Linh Tuyết đã dẫn cô đi gặp họ hàng người lớn, nói cho họ biết cô là con gái ruột của Kiều gia.
Đều là lý lẽ giống nhau.
Giang Vọng Hạ nói với Kiều Tắc: “Không sao, lát nữa em xuống cũng vậy thôi.”
“Chẳng qua nói ra thì...”
Giọng điệu của cô chậm rãi, hỏi: “Họ nhìn thấy em, hình như có hơi thất vọng.”
Kiều Tắc: “… Hình tượng của Kiều Mạn Mạn đã đi sâu vào trái tim họ, với cả em quá cao (còn trưng một khuôn mặt nhìn thối hơn cả anh), họ cảm thấy áp lực.”
Họ đã biết nhau 16 năm.
Em gái Kiều Mạn Mạn của họ cao 1m56, vẻ ngoài ngoan ngoãn đáng yêu, vừa mềm vừa ngọt. Đột nhiên lại biến thành một em gái xa lạ cao 1m80, khuôn mặt thối, cả người tản ra hơi thở “người sống chớ tới gần”, nhất định không thích ứng được.
Hơn nữa…
Cô thật sự quá cao, có vài nam sinh đứng cạnh cô trông sẽ thấp hơn cả nửa cái đầu.
Vì vậy, trong lòng họ rất khó đặt cô ở cùng một vị trí với Kiều Mạn Mạn.
Kiều Tắc nhìn em gái, tâm trạng phức tạp.
Sao có cảm giác Tiểu Hạ lại cao lên rồi?
Không lẽ Tiểu Hạ đã vượt mốc 1m8 rồi?
Kiều Tắc: Có thể đừng dài ra nữa được không!!
Giang Vọng Hạ chấp nhận cách nói của anh trai, không để ý đám bạn bè này lắm, khẽ gật đầu, bưng mấy món tráng miệng đi tìm Kiều Mạn Mạn.
Đợi sau khi cô rời đi thì có bạn bè lại gần.
Người bạn lộ vẻ lo lắng nói với Kiều Tắc: “A Tắc, em gái mày nhìn qua rất hung dữ, em ấy thật sự sẽ không bắt nạt Mạn Mạn sao?”
Vẻ mặt Kiều Tắc thâm sâu: “Mày đoán xem?”
Người bạn lộ vẻ kinh ngạc: “Chả có nhẽ! Mày sẽ không để em ấy bắt nạt Mạn Mạn đấy chứ!!”
Nói xong, anh ta thu lại biểu cảm kinh ngạc, cười hì hì nói: “Nếu không như này đi...”
“A Tắc, mẹ tao vẫn luôn muốn có một đứa con gái, bà ấy rất thích Mạn Mạn. Nếu nhà mày không cần con bé thì cho Mạn Mạn làm em gái tao đi!”
Kiều Tắc: “… Mày cút cho tao!!!”
Người bạn: “Oa, cậu hung dữ quá, tớ sợ lắm.”
…
Kiều Mạn Mạn còn đang dây dưa với đống bài tập hè chưa làm xong, đầu óc cô ấy vốn đã không đủ dùng, lúc này làm việc quá tải, đầu óc choáng váng, cần bổ sung đường gấp.
Lúc Giang Vọng Hạ ăn hết món tráng miệng của mình, mới cầm mấy miếng bánh ngọt đến gõ cửa phòng cô ấy.
Kiều Mạn Mạn không còn sức lực, mở cửa, cho Tiểu Hạ đi vào.
Thấy Tiểu Hạ cầm bánh ngọt, ánh mắt Kiều Mạn Mạn lập tức sáng lên, cực kì cảm động nói: “Hu hu, Tiểu Hạ sao cậu lại biết tớ muốn ăn bánh Napoleon này, tớ đang muốn đi xuống đây!”
Giang Vọng Hạ hỏi ngược: “Có đồ ngọt nào mà cậu không muốn ăn à?”
Kiều Mạn Mạn ngẫm nghĩ, hình như là thật sự không có đồ ngọt nào cô ấy không muốn ăn.
Tráng miệng và bánh ngọt ngon như vậy, sao lại không muốn ăn chứ?
Cô ấy không phản bác lời Tiểu Hạ, đưa tay nhận mấy món tráng miệng, bắt đầu vui vẻ ăn.
A! Ngon quá!
Hơn nữa còn là Tiểu Hạ mang tới, ăn càng ngon hơn!
Uống nước không quên người đào giếng, Kiều Mạn Mạn hỏi Giang Vọng Hạ có muốn nếm thử hay không, bánh Napoleon này ăn rất ngon!
Giang Vọng Hạ lắc đầu, từ chối.
Cô ngồi xuống vị trí bên cạnh Kiều Mạn Mạn, tiện tay cầm một đề bài sắp làm xong, liếc qua một cái, sau đó yên lặng đặt xuống, không bao giờ nhìn thêm nữa.
Bên cạnh là tên ngốc đầu tắt mặt tối làm bài tập hè.
Trước mặt là bài tập Toán cực khổ mãi cuối cùng mới làm xong, nhưng sai ít nhất một nửa.
Cô có nên nhắc nhỏ chút không?
Giang Vọng Hạ im lặng, ngẩng đầu nhìn người đang ăn bánh bên cạnh.
Kiều Mạn Mạn nhận ra ánh mắt của cô, giương mắt đối diện với cô, còn chớp chớp hai mắt, cố gắng để quảng cáo: “Tiểu Hạ, cái này thật sự ăn rất ngon!”
“Cậu có chắc là không muốn thử không?”
Giang Vọng Hạ bình tĩnh dời tầm mắt: “… Không cần, cảm ơn.”
Quên đi, vẫn là đừng nhắc cô ấy.
Đỡ khiến tâm tình vất vả lắm mới tốt lên của cô ấy trở nên tồi tệ.
Quảng cáo không thành công, Kiều Mạn Mạn có hơi tiếc nuối, lập tức nghĩ đến Tiểu Hạ không ăn thì cô ấy có thể ăn nhiều hơn một chút, tâm trạng bỗng chốc tốt lên.
Ăn bánh ngọt và tráng miệng xong, Kiều Mạn Mạn khôi phục một chút nhiệt tình, chuẩn bị tiếp tục làm bài tập.
Cô ấy làm bài tập còn không quên nói chuyện với Tiểu Hạ: “Tiểu Hạ, tớ nói cậu nghe. Trước kia anh trai đều làm bài tập chung với tớ đấy! Mỗi năm sinh nhật đều phải làm bài tập, anh trai thảm quá!”
“Ha ha ha ha ha, anh trai còn thảm hơn cả tớ!”
Giảng Vọng Hạ nhìn hiệu suất làm bài tập của cô ấy, thầm nghĩ: Rõ ràng anh trai cậu đang giám sát cậu, chăm lo cho cậu.
Với cái hiệu suất này của cậu, một ngày 48 tiếng cũng không làm xong bài.
…
Đúng là một ngày 48 tiếng Kiều Mạn Mạn cũng không làm xong bài tập hè.
Mấy người bạn của Kiều Tắc không thấy Kiều Mạn Mạn, bèn hỏi thăm hai câu, biết Kiều Mạn Mạn lại đang làm bài tập hè thì bảo cô ấy cầm bài tập hè xuống, mấy người họ cùng nhau giúp cô ấy làm bài tập.
Vẻ mặt Kiều Mạn Mạn viết “không dám”, liên tục lắc đầu: “Như thế không tốt đâu?”
Người bạn lại nói: “Không sao, dù sao thầy cô cũng sẽ không kiểm tra bài tập đâu.”
Kiều Mạn Mạn vẫn không dám, nói: “Nhưng hành vi như vậy là không tốt! Đó là hành vi lừa gạt giáo viên!”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Người bạn ngẫm nghĩ: “Thế này đi, bọn anh giúp em tính đáp án, em chép lại.”
Kiều Mạn Mạn hơi bối rối: “Dạ?”
Người bạn đó cười tủm tỉm nói: “Như thế thì không phải bọn anh làm bài tập giúp em, cùng lắm chỉ là em chép bài tập thôi, nhưng đáp án đều là em tự tay viết vào.”
“Đây là bài tập em tự làm.”
Kiều Mạn Mạn há miệng, cảm thấy không ổn, nhưng lại thấy anh trai này nói rất có lý.
Đúng vậy, đáp áp là cô ấy viết lên! Đó là bài tập cô ấy tự làm!
Kiều Mạn Mạn không biết phản đối như thế nào.
Cứ như vậy, party sinh nhật của Kiều Tắc biến thành tụ họp mười mấy người làm bài tập hè giúp Kiều Mạn Mạn. Thậm chí họ còn gọi Kiều Tắc lại cùng nhau giúp Kiều Mạn Mạn làm bài tập.
Lý do: Mày là anh trai, không nên đến giúp sao?
Kiều Tắc cực kỳ cạn lời.
Tuyệt đối không nghĩ tới, anh không cần làm bài tập, lại phải giúp em gái làm bài tập.
Trong lòng Kiều Tắc bình thản, nói cho em gái: Cho dù là người khác giúp em làm bài tập, hay là người khác đọc đáp án cho em, chép bài tập cho em, đều là không đúng. Bài tập của mình nên tự mình làm.
Nói xong, không quên nói cho cô ấy biết: Lần sau không được như thế này.
Nhưng dù sao đi nữa, lúc khai giảng Kiều Mạn Mạn có thể giao bài tập đã làm xong cho giáo viên, sẽ không bị giáo viên phê bình nữa.
Về phần giáo viên có mở ra xem hay không, đó là chuyện khác rồi.
…
Giang Vọng Hạ là học sinh chuyển trường, trước khi khai giảng cô đã làm bài khảo sát. Căn cứ vào thành tích khảo sát và phân ban, được sắp xếp đến lớp 11-1.
Kiều Mạn Mạn học lớp 11-19.
Một ở tầng hai, một ở tầng năm.
Kiều Mạn Mạn cực kỳ hâm mộ Tiểu Hạ có thể leo ít hơn 3 tầng cầu thang. Cô ấy thậm chí còn đếm ngón tay, bắt đầu đếm xem một ngày lên xuống ít hơn bao nhiêu tầng cầu thang. Cuối cùng cho ra kết luận ít hơn ít nhất 12 tầng, thật sự hâm mộ muốn rớt nước mắt.
Giang Vọng Hạ an ủi cô ấy: “Mỗi ngày tớ đều chạy ít nhất 2km.”
Là vận động viên, mỗi ngày đều phải tập thể dục.
Kiều Mạn Mạn được an ủi, tâm lý cân bằng lại.
Chạy 2km một ngày và leo cầu thang 4 lần một ngày, cái nào mệt hơn, cô ấy vẫn biết.
Kiều Mạn Mạn được phân vào lớp 11-19 cũng không phải hoàn toàn dựa vào thành tích xếp hạng. Hai lớp 19, 20 phần lớn đều là học sinh đi theo con đường thi nghệ thuật, hoặc là học sinh thể thao.
Về phần Giang Vọng Hạ thân là vận động viên tại sao lại không được phân vào hai lớp 19, 20, thì đó là bởi vì thành tích của cô quá quá quá quá xuất sắc, lý lịch càng giống như cuộc đời bật hack.
Cuối cùng, trưởng khối 11 quyết định phân cô vào lớp thực nghiệm (*), lớp 1 mũi nhọn.
Hàng năm, trường X đều có mấy học sinh thi đậu Thanh Hoa Bắc Đại, mà mấy học sinh này thường đều xuất thân từ lớp 1.
Học sinh được tuyển thẳng vào Thanh Hoa Bắc Đại, cũng sẽ được chuyển lên lớp 1.
Tuy bề ngoài trường X không mở lớp thực nghiệm, lớp mũi nhọn, nhưng mọi người đều biết lớp 1 khác biệt, là sự tồn tại cực kỳ lợi hại.
Hiện tại, lớp 11-1 có một học sinh chuyển trường tới, lập tức khiến tất cả học sinh khối 11 chú ý, đặc biệt là chiều cao của học sinh chuyển trường này gần bằng chiều cao trung bình của đội bóng rổ, tính tình lạnh lùng, xa cách, còn cực kỳ xinh đẹp.
Chỉ cần thành tích xuất sắc và vẻ ngoài xuất chúng, cũng đủ để khiến mọi người chú ý, càng chưa cần phải nói đến lý lịch khác.
Ơ, học sinh giỏi xinh đẹp lạnh lùng này lại còn là cao thủ cờ vây.
Ơ, cao thủ cờ vây này còn là một vận động viên nhảy cao, đang chuẩn bị tham gia Giải điền kinh U18 toàn quốc. Nếu biểu hiện tốt có thể tham gia Đại hội thể thao châu Á, không chừng còn có thể tham gia Thế vận hội Olympic.
Mấy cái “Buff” chồng một tầng rồi lại một tầng, bạn học cùng lớp từ bắt đầu thán phục “Đậu má”, “Cuối cùng là thượng đế đã đóng cánh cửa nào vậy”, về sau chỉ sót lại sự chết lặng “còn bất ngờ gì mà trẫm không biết.”
Học sinh có thể tới lớp 1, trên người đều có chút gì đó.
Họ có thể hiểu, có thể hiểu.
Ban đầu, mọi người cũng không biết Giang Vọng Hạ là con cái nhà họ Kiều, lại càng không biết quan hệ chị em tốt của Giang Vọng Hạ và Kiều Mạn Mạn.
Cho đến khi có người nhìn thấy mấy ngày liên tục hai người họ đều ngồi cùng một chiếc xe đến trường, tan tiết tự học buổi tối lại ngồi cùng một chiếc xe rời đi, lén thảo luận, dựa theo bản năng ăn dưa của con người, trí tưởng tượng bay cao.
Có người lớn mật suy đoán: Quan hệ của Giang Vọng Hạ và Kiều Mạn Mạn là chị em cùng ba khác mẹ.
Ánh mắt bạn học lớp 11-19 nhìn Kiều Mạn Mạn trở nên kì quái: Chị cậu ưu tú như thế, sao cậu làm gì cũng không xong, còn thi lót bảng nhiều lần?
Còn có...
Hai người ai là con của vợ cả, ai là con của người thứ ba?
—
(*) Lớp thực nghiệm: Đây là hình thức học sinh tham gia vào các dự án thực tế, những bài tập tình huống hay những chuyến đi thực nghiệm,... Thông qua những hoạt động này, học sinh được thử thách để tìm ra lời giải cho các vấn đề cần giải quyết trong dự án, từ đó rút ra được những kiến thức và kinh nghiệm.
Nhưng mà, chụp CT phổi của Kiều Mạn Mạn không cẩn thận bị Triệu Linh Tuyết nhìn thấy. Triệu Linh Tuyết cho rằng con gái xảy ra chuyện gì, bị dọa sợ không nhẹ, vội vàng truy hỏi con gái có chuyện gì xảy ra.
Kiều Mạn Mạn ấp úng nói bị sặc nước dưới biển, cho nên mới đi chụp CT phổi.
Cô ấy không nói mình gặp phải trải nghiệm xoáy nước kinh khủng, nhưng vẫn bị ba mẹ biết được.
Trải qua trải nghiệm kinh khủng đáng sợ như thế, có thể hai con gái đều chết dưới biển. Trong lòng Kiều Minh, Triệu Linh Tuyết sợ hãi, đầu tiên họ mạnh mẽ lên án Kiều Tắc không chăm sóc tốt cho hai em gái, sau đó Triệu Linh Tuyết trấn an Kiều Mạn Mạn, Kiều Minh thì khen ngợi Giang Vọng Hạ.
Chỉ có một mình Kiều Tắc bị cả thế giới trách mắng.
Từ thành phố S trở về, mấy ngày nữa là chính thức khai giảng. Kiều Mạn Mạn không nhớ thương chuyện ra ngoài chơi, cũng không đến phòng vẽ, cả ngày buồn bực làm bài tập trong phòng.
Làm bài tập mệt mỏi thì nằm xuống ngủ một lát.
Tỉnh ngủ, dậy tiếp tục làm vài tập.
Kiều Mạn Mạn khóc thút thít, cực kì hối hận, thời gian nghỉ hè dài như vậy, sao cô ấy không làm xong bài tập rồi mới chơi?
Không làm xong được, nhiều bài tập như vậy hoàn toàn không làm xong được!!
Cô ấy bình đẳng oán hận giáo viên từng môn học.
Cô ấy không chỉ oán hận thầy cô giáo, còn oán hận Kiều Tắc và Giang Vọng Hạ trong nhà không cần làm bài tập. Một người thì đã tốt nghiệp, một người thì chuyển trưởng không có bài tập nào.
Thực tế, cho dù có bị giao bài tập nghỉ hè, Giang Vọng Hạ cũng chẳng thèm ngó tới, sẽ không làm bài tập.
Đương nhiên, Giang Vọng Hạ không biểu hiện ra trước mặt Kiều Mạn Mạn.
Nghiêm khắc với người khác, khoan dung với mình.
Cô không thích làm bài tập, nhưng không có nghĩa là người khác không cần làm bài tập, cho nên cô sẽ ngồi bên cạnh vừa chơi di động vừa cổ vũ Kiều Mạn Mạn cố gắng làm bài tập.
Kiều Mạn Mạn càng khóc lớn hơn.
Sinh nhật Kiều Tắc là ngày 30 tháng 8, cũng có đức hạnh giống Kiều Mạn Mạn. Nghỉ đông và nghỉ hè Kiều Tắc vui chơi điên cuồng, sau đó mấy ngày cuối cùng mới điên cuồng làm bài tập.
Thảm hơn Kiều Mạn Mạn ở chỗ, ngày sinh nhật anh vẫn phải làm bài tập, không thể chơi.
Lên đại học mới hơi tốt lên chút, nhưng trường học có hạng mục đào tạo thực tế, cần phải quay lại trường sớm hai tuần, vẫn coi như anh dành cả ngày sinh nhật để làm bài tập.
Năm nay không phải làm bài tập, không phải làm hạng mục đào tạo thực tế, Kiều Tắc gọi mấy người bạn và mấy người họ hàng cùng lứa với người nhỏ hơn tới chơi, còn cố ý mời đầu bếp tráng miệng tới nhà làm bánh kem và món tráng miệng, chuẩn bị mở một party nho nhỏ tại nhà.
Kiều Mạn Mạn vịn lan can tầng hai, thân thể hơi nghiêng về phía trước, ánh mắt hâm mộ nhìn sảnh lớn tầng một náo nhiệt.
Cô ấy muốn xuống đó chơi.
Nhưng mà! Bài tập của cô ấy vẫn chưa làm xong!!
Kiều Mạn Mạn vô cùng tức giận đi xuống lấy vài món tráng miệng, sau đó vô cùng tức giận quay lại tầng trên, trở về phòng tiếp tục làm bài tập.
Cô ấy nghi ngờ anh trai nhà mình đang cố ý.
Cảm thấy cô ấy phải làm bài tập, cho nên mới cố ý mở party.
Giang Vọng Hạ không thích náo nhiệt cho lắm, thấy Kiều Mạn Mạn đi từ tầng hai xuống lại đi lên, cả người tràn ngập cảm giác u oán, không khỏi cảm thấy hơi buồn cười.
Cô suy nghĩ một chút, cảm thấy ngồi bên cạnh Kiều Mạn Mạn vừa chơi di động vừa nhìn cô ấy làm bài tập thú vị hơn so với ở dưới này, vì thế đứng dậy chuẩn bị rời đi, lên tìm Kiều Mạn Mạn.
Kiều Tắc thấy, hỏi cô đi đâu.
Giang Vọng Hạ nói đi tìm Kiều Mạn Mạn.
Kiều Tắc nhìn cô, nói: “Con bé còn nhiều bài tập hè chưa làm lắm, em không cần đi kích thích con bé đâu.”
Người ta mệt sống mệt chết làm bài tập, em thân là học sinh giỏi không cần làm bài tập còn cố ý đi dạo trước mặt người ta, ai ở hoàn cảnh này mà không kích thích cho được?
Giang Vọng Hạ cảm thấy anh trai nói rất có lý, bèn đi lấy thêm mấy món tráng miệng, chuẩn bị mang theo tráng miệng đi tìm Kiều Mạn Mạn.
Kiều Mạn Mạn thích đồ ngọt.
Chuyện nhỏ, thế này mà còn không tóm được cậu sao?
Kiều Tắc bị hành vi vòng vèo của em gái chọc cười, nhưng vẫn ngăn cô lại, nói: “Em đợi thêm chút nữa đi, vẫn còn mấy người bạn chưa tới, anh dẫn em đi gặp họ.”
Người tới hôm nay đều đồng trang lứa, có vài người bạn lớn lên cùng nhau từ nhỏ với Kiều Tắc, có vài đứa nhỏ là họ hàng trong nhà, quan hệ rất tốt.
Tuy người tới đều là ngang hàng hoặc nhỏ hơn, nhưng người lớn trong nhà đều quen biết, còn mối làm ăn thì còn lui tới.
Họ đều biết Kiều Mạn Mạn, thậm chí có thể nói là nhìn cô ấy lớn lên từ nhỏ.
Từ nhỏ Kiều Mạn Mạn đã ngoan ngoãn đáng yêu, còn là người miệng ngọt, thấy họ thì gọi “Anh trai”, “Anh họ”, họ cũng đối xử với Kiều Mạn Mạn như em gái.
Giang Vọng Hạ biết vì sao Kiều Tắc muốn giới thiệu cô cho bạn bè của anh, ý chính là muốn nói cho họ biết, cô cũng là em gái của anh, giống như Kiều Mạn Mạn.
Đây là những người Kiều Mạn Mạn quen biết, cô cũng nên làm quen.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Thời gian đầu vừa quay về Kiều gia, Kiều Tắc, Triệu Linh Tuyết đã dẫn cô đi gặp họ hàng người lớn, nói cho họ biết cô là con gái ruột của Kiều gia.
Đều là lý lẽ giống nhau.
Giang Vọng Hạ nói với Kiều Tắc: “Không sao, lát nữa em xuống cũng vậy thôi.”
“Chẳng qua nói ra thì...”
Giọng điệu của cô chậm rãi, hỏi: “Họ nhìn thấy em, hình như có hơi thất vọng.”
Kiều Tắc: “… Hình tượng của Kiều Mạn Mạn đã đi sâu vào trái tim họ, với cả em quá cao (còn trưng một khuôn mặt nhìn thối hơn cả anh), họ cảm thấy áp lực.”
Họ đã biết nhau 16 năm.
Em gái Kiều Mạn Mạn của họ cao 1m56, vẻ ngoài ngoan ngoãn đáng yêu, vừa mềm vừa ngọt. Đột nhiên lại biến thành một em gái xa lạ cao 1m80, khuôn mặt thối, cả người tản ra hơi thở “người sống chớ tới gần”, nhất định không thích ứng được.
Hơn nữa…
Cô thật sự quá cao, có vài nam sinh đứng cạnh cô trông sẽ thấp hơn cả nửa cái đầu.
Vì vậy, trong lòng họ rất khó đặt cô ở cùng một vị trí với Kiều Mạn Mạn.
Kiều Tắc nhìn em gái, tâm trạng phức tạp.
Sao có cảm giác Tiểu Hạ lại cao lên rồi?
Không lẽ Tiểu Hạ đã vượt mốc 1m8 rồi?
Kiều Tắc: Có thể đừng dài ra nữa được không!!
Giang Vọng Hạ chấp nhận cách nói của anh trai, không để ý đám bạn bè này lắm, khẽ gật đầu, bưng mấy món tráng miệng đi tìm Kiều Mạn Mạn.
Đợi sau khi cô rời đi thì có bạn bè lại gần.
Người bạn lộ vẻ lo lắng nói với Kiều Tắc: “A Tắc, em gái mày nhìn qua rất hung dữ, em ấy thật sự sẽ không bắt nạt Mạn Mạn sao?”
Vẻ mặt Kiều Tắc thâm sâu: “Mày đoán xem?”
Người bạn lộ vẻ kinh ngạc: “Chả có nhẽ! Mày sẽ không để em ấy bắt nạt Mạn Mạn đấy chứ!!”
Nói xong, anh ta thu lại biểu cảm kinh ngạc, cười hì hì nói: “Nếu không như này đi...”
“A Tắc, mẹ tao vẫn luôn muốn có một đứa con gái, bà ấy rất thích Mạn Mạn. Nếu nhà mày không cần con bé thì cho Mạn Mạn làm em gái tao đi!”
Kiều Tắc: “… Mày cút cho tao!!!”
Người bạn: “Oa, cậu hung dữ quá, tớ sợ lắm.”
…
Kiều Mạn Mạn còn đang dây dưa với đống bài tập hè chưa làm xong, đầu óc cô ấy vốn đã không đủ dùng, lúc này làm việc quá tải, đầu óc choáng váng, cần bổ sung đường gấp.
Lúc Giang Vọng Hạ ăn hết món tráng miệng của mình, mới cầm mấy miếng bánh ngọt đến gõ cửa phòng cô ấy.
Kiều Mạn Mạn không còn sức lực, mở cửa, cho Tiểu Hạ đi vào.
Thấy Tiểu Hạ cầm bánh ngọt, ánh mắt Kiều Mạn Mạn lập tức sáng lên, cực kì cảm động nói: “Hu hu, Tiểu Hạ sao cậu lại biết tớ muốn ăn bánh Napoleon này, tớ đang muốn đi xuống đây!”
Giang Vọng Hạ hỏi ngược: “Có đồ ngọt nào mà cậu không muốn ăn à?”
Kiều Mạn Mạn ngẫm nghĩ, hình như là thật sự không có đồ ngọt nào cô ấy không muốn ăn.
Tráng miệng và bánh ngọt ngon như vậy, sao lại không muốn ăn chứ?
Cô ấy không phản bác lời Tiểu Hạ, đưa tay nhận mấy món tráng miệng, bắt đầu vui vẻ ăn.
A! Ngon quá!
Hơn nữa còn là Tiểu Hạ mang tới, ăn càng ngon hơn!
Uống nước không quên người đào giếng, Kiều Mạn Mạn hỏi Giang Vọng Hạ có muốn nếm thử hay không, bánh Napoleon này ăn rất ngon!
Giang Vọng Hạ lắc đầu, từ chối.
Cô ngồi xuống vị trí bên cạnh Kiều Mạn Mạn, tiện tay cầm một đề bài sắp làm xong, liếc qua một cái, sau đó yên lặng đặt xuống, không bao giờ nhìn thêm nữa.
Bên cạnh là tên ngốc đầu tắt mặt tối làm bài tập hè.
Trước mặt là bài tập Toán cực khổ mãi cuối cùng mới làm xong, nhưng sai ít nhất một nửa.
Cô có nên nhắc nhỏ chút không?
Giang Vọng Hạ im lặng, ngẩng đầu nhìn người đang ăn bánh bên cạnh.
Kiều Mạn Mạn nhận ra ánh mắt của cô, giương mắt đối diện với cô, còn chớp chớp hai mắt, cố gắng để quảng cáo: “Tiểu Hạ, cái này thật sự ăn rất ngon!”
“Cậu có chắc là không muốn thử không?”
Giang Vọng Hạ bình tĩnh dời tầm mắt: “… Không cần, cảm ơn.”
Quên đi, vẫn là đừng nhắc cô ấy.
Đỡ khiến tâm tình vất vả lắm mới tốt lên của cô ấy trở nên tồi tệ.
Quảng cáo không thành công, Kiều Mạn Mạn có hơi tiếc nuối, lập tức nghĩ đến Tiểu Hạ không ăn thì cô ấy có thể ăn nhiều hơn một chút, tâm trạng bỗng chốc tốt lên.
Ăn bánh ngọt và tráng miệng xong, Kiều Mạn Mạn khôi phục một chút nhiệt tình, chuẩn bị tiếp tục làm bài tập.
Cô ấy làm bài tập còn không quên nói chuyện với Tiểu Hạ: “Tiểu Hạ, tớ nói cậu nghe. Trước kia anh trai đều làm bài tập chung với tớ đấy! Mỗi năm sinh nhật đều phải làm bài tập, anh trai thảm quá!”
“Ha ha ha ha ha, anh trai còn thảm hơn cả tớ!”
Giảng Vọng Hạ nhìn hiệu suất làm bài tập của cô ấy, thầm nghĩ: Rõ ràng anh trai cậu đang giám sát cậu, chăm lo cho cậu.
Với cái hiệu suất này của cậu, một ngày 48 tiếng cũng không làm xong bài.
…
Đúng là một ngày 48 tiếng Kiều Mạn Mạn cũng không làm xong bài tập hè.
Mấy người bạn của Kiều Tắc không thấy Kiều Mạn Mạn, bèn hỏi thăm hai câu, biết Kiều Mạn Mạn lại đang làm bài tập hè thì bảo cô ấy cầm bài tập hè xuống, mấy người họ cùng nhau giúp cô ấy làm bài tập.
Vẻ mặt Kiều Mạn Mạn viết “không dám”, liên tục lắc đầu: “Như thế không tốt đâu?”
Người bạn lại nói: “Không sao, dù sao thầy cô cũng sẽ không kiểm tra bài tập đâu.”
Kiều Mạn Mạn vẫn không dám, nói: “Nhưng hành vi như vậy là không tốt! Đó là hành vi lừa gạt giáo viên!”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Người bạn ngẫm nghĩ: “Thế này đi, bọn anh giúp em tính đáp án, em chép lại.”
Kiều Mạn Mạn hơi bối rối: “Dạ?”
Người bạn đó cười tủm tỉm nói: “Như thế thì không phải bọn anh làm bài tập giúp em, cùng lắm chỉ là em chép bài tập thôi, nhưng đáp án đều là em tự tay viết vào.”
“Đây là bài tập em tự làm.”
Kiều Mạn Mạn há miệng, cảm thấy không ổn, nhưng lại thấy anh trai này nói rất có lý.
Đúng vậy, đáp áp là cô ấy viết lên! Đó là bài tập cô ấy tự làm!
Kiều Mạn Mạn không biết phản đối như thế nào.
Cứ như vậy, party sinh nhật của Kiều Tắc biến thành tụ họp mười mấy người làm bài tập hè giúp Kiều Mạn Mạn. Thậm chí họ còn gọi Kiều Tắc lại cùng nhau giúp Kiều Mạn Mạn làm bài tập.
Lý do: Mày là anh trai, không nên đến giúp sao?
Kiều Tắc cực kỳ cạn lời.
Tuyệt đối không nghĩ tới, anh không cần làm bài tập, lại phải giúp em gái làm bài tập.
Trong lòng Kiều Tắc bình thản, nói cho em gái: Cho dù là người khác giúp em làm bài tập, hay là người khác đọc đáp án cho em, chép bài tập cho em, đều là không đúng. Bài tập của mình nên tự mình làm.
Nói xong, không quên nói cho cô ấy biết: Lần sau không được như thế này.
Nhưng dù sao đi nữa, lúc khai giảng Kiều Mạn Mạn có thể giao bài tập đã làm xong cho giáo viên, sẽ không bị giáo viên phê bình nữa.
Về phần giáo viên có mở ra xem hay không, đó là chuyện khác rồi.
…
Giang Vọng Hạ là học sinh chuyển trường, trước khi khai giảng cô đã làm bài khảo sát. Căn cứ vào thành tích khảo sát và phân ban, được sắp xếp đến lớp 11-1.
Kiều Mạn Mạn học lớp 11-19.
Một ở tầng hai, một ở tầng năm.
Kiều Mạn Mạn cực kỳ hâm mộ Tiểu Hạ có thể leo ít hơn 3 tầng cầu thang. Cô ấy thậm chí còn đếm ngón tay, bắt đầu đếm xem một ngày lên xuống ít hơn bao nhiêu tầng cầu thang. Cuối cùng cho ra kết luận ít hơn ít nhất 12 tầng, thật sự hâm mộ muốn rớt nước mắt.
Giang Vọng Hạ an ủi cô ấy: “Mỗi ngày tớ đều chạy ít nhất 2km.”
Là vận động viên, mỗi ngày đều phải tập thể dục.
Kiều Mạn Mạn được an ủi, tâm lý cân bằng lại.
Chạy 2km một ngày và leo cầu thang 4 lần một ngày, cái nào mệt hơn, cô ấy vẫn biết.
Kiều Mạn Mạn được phân vào lớp 11-19 cũng không phải hoàn toàn dựa vào thành tích xếp hạng. Hai lớp 19, 20 phần lớn đều là học sinh đi theo con đường thi nghệ thuật, hoặc là học sinh thể thao.
Về phần Giang Vọng Hạ thân là vận động viên tại sao lại không được phân vào hai lớp 19, 20, thì đó là bởi vì thành tích của cô quá quá quá quá xuất sắc, lý lịch càng giống như cuộc đời bật hack.
Cuối cùng, trưởng khối 11 quyết định phân cô vào lớp thực nghiệm (*), lớp 1 mũi nhọn.
Hàng năm, trường X đều có mấy học sinh thi đậu Thanh Hoa Bắc Đại, mà mấy học sinh này thường đều xuất thân từ lớp 1.
Học sinh được tuyển thẳng vào Thanh Hoa Bắc Đại, cũng sẽ được chuyển lên lớp 1.
Tuy bề ngoài trường X không mở lớp thực nghiệm, lớp mũi nhọn, nhưng mọi người đều biết lớp 1 khác biệt, là sự tồn tại cực kỳ lợi hại.
Hiện tại, lớp 11-1 có một học sinh chuyển trường tới, lập tức khiến tất cả học sinh khối 11 chú ý, đặc biệt là chiều cao của học sinh chuyển trường này gần bằng chiều cao trung bình của đội bóng rổ, tính tình lạnh lùng, xa cách, còn cực kỳ xinh đẹp.
Chỉ cần thành tích xuất sắc và vẻ ngoài xuất chúng, cũng đủ để khiến mọi người chú ý, càng chưa cần phải nói đến lý lịch khác.
Ơ, học sinh giỏi xinh đẹp lạnh lùng này lại còn là cao thủ cờ vây.
Ơ, cao thủ cờ vây này còn là một vận động viên nhảy cao, đang chuẩn bị tham gia Giải điền kinh U18 toàn quốc. Nếu biểu hiện tốt có thể tham gia Đại hội thể thao châu Á, không chừng còn có thể tham gia Thế vận hội Olympic.
Mấy cái “Buff” chồng một tầng rồi lại một tầng, bạn học cùng lớp từ bắt đầu thán phục “Đậu má”, “Cuối cùng là thượng đế đã đóng cánh cửa nào vậy”, về sau chỉ sót lại sự chết lặng “còn bất ngờ gì mà trẫm không biết.”
Học sinh có thể tới lớp 1, trên người đều có chút gì đó.
Họ có thể hiểu, có thể hiểu.
Ban đầu, mọi người cũng không biết Giang Vọng Hạ là con cái nhà họ Kiều, lại càng không biết quan hệ chị em tốt của Giang Vọng Hạ và Kiều Mạn Mạn.
Cho đến khi có người nhìn thấy mấy ngày liên tục hai người họ đều ngồi cùng một chiếc xe đến trường, tan tiết tự học buổi tối lại ngồi cùng một chiếc xe rời đi, lén thảo luận, dựa theo bản năng ăn dưa của con người, trí tưởng tượng bay cao.
Có người lớn mật suy đoán: Quan hệ của Giang Vọng Hạ và Kiều Mạn Mạn là chị em cùng ba khác mẹ.
Ánh mắt bạn học lớp 11-19 nhìn Kiều Mạn Mạn trở nên kì quái: Chị cậu ưu tú như thế, sao cậu làm gì cũng không xong, còn thi lót bảng nhiều lần?
Còn có...
Hai người ai là con của vợ cả, ai là con của người thứ ba?
—
(*) Lớp thực nghiệm: Đây là hình thức học sinh tham gia vào các dự án thực tế, những bài tập tình huống hay những chuyến đi thực nghiệm,... Thông qua những hoạt động này, học sinh được thử thách để tìm ra lời giải cho các vấn đề cần giải quyết trong dự án, từ đó rút ra được những kiến thức và kinh nghiệm.