Chương 49: Từ Chối Việc Tuyển Tú
Nghĩ xong, mắt phượng Thái Hoàng Thái Hậu khẽ nâng, hướng về phía đầu Tây sườn nơi nữ nhi Đại trưởng Công chúa đang ngồi nhìn lướt qua.Đại trưởng Công chúa hiểu ý, vội vàng khuyên nhủ: “Hiện giờ Thánh Thượng đã gần 30 tuôi nhưng chỉ có một tử, không chỉ mỗi nhóm tông thất trưởng bối chúng ta quan tâm, ngay cả dân chúng cũng rất lo lắng a.”“Cô mẫu, việc này không cần bàn lại.” Hoàng Đế lạnh mi cự tuyệt, ngữ khí mang theo không được phép nghi ngờ.Lúc này đến việc lấy cớ qua loa lấy lệ hắn cũng lười nói.Bị Hoàng Đế lạnh giọng cự tuyệt trước mặt mọi người, sắc mặt Đại trưởng Công chúa cực kỳ khó coi, khuôn mặt đắp son phấn thật dày căng chặt.Thái Hoàng Thái Hậu thấy thế, đành phải thở dài, “Thôi được rồi! Trong lòng Hoàng Thượng hiểu rõ là được.”Tiếp theo, lại có một phần thọ lễ được bọc lụa đỏ trình lên, nội giám hô lên là thọ lễ của Quý phi nương nương.Thọ lễ này đã được chuẩn bị tốt từ mấy tháng trước, Khang Ngọc Nghi cũng không biết là cái gì, cũng tràn đầy tò mò ngước mắt lên nhìn.Chỉ thấy nội giám xốc lên tấm lụa đỏ, bên trong là một gốc san hô đỏ cao hai thước, rực đỏ như lửa cháy.Tuy gốc san hô đỏ này hiếm lạ quý giá, nhưng không có ý nghĩa gì.“Quý phi có lòng.” Thái Hoàng Thái Hậu không nói thêm gì nữa, liền gật đầu ý bảo cung nhân nhận lấy.Tiếp theo lại nhìn một số thọ lễ của vương công tông thất thân cận trình lên, ca múa mừng cảnh thái bình, đánh trống thổi kèn.Trong lúc vô tình tầm mắt Khang Ngọc Nghi đối diện với một vị môi hồng răng trắng, nam sinh nữ tướng, nam tử mặc y phục màu tím hoa văn tiên hạc.Nàng chỉ cảm thấy lưng như bị kim chích, cảm thấy ánh mắt người này giống như rắn độc, khủng bố đáng sợ lại dính nhớp.Đối phương phát giác nàng nhìn chăm chú, khóe miệng chậm rãi gợi lên, cười ôn hòa với nàng, bộ dáng giả vờ vô hại.Hoàng Đế thấy thần sắc nàng thay đổi, theo tầm mắt nàng nhìn lại, phát hiện cư nhiên là biểu ca Thôi Mộc Lâm.Chợt nhớ tới cái gì, mắt đen hung ác nham hiểm của Hoàng Đế hơi hơi nheo lại.Thôi Mộc Lâm hoảng sợ cả kinh, vội vàng dời đi tầm mắt.