Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Siêu Sao

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Siêu Sao
  3. Chương : 163

Chương : 163

Câu chuyện có một mở đầu, có một quá trình, cuối cùng cũng sẽ có một kết thúc.

Giữa hai người diễn viên có bắt đầu hợp tác, có quá trình tiếp xúc, cũng có kết thúc cuối cùng.

Người đại diện của Kino đối với chuyện xảy ra ngày đó rất không vui, nhưng hai bên cuối cùng lựa chọn giải hòa, nếu như chính chủ đã không có ý định tranh chấp thì những người khác không có cách nào xen vào.

Đạo diễn Lý Nguy từng gọi riêng từng người Kino cùng Đường Phong để nói chuyện, nỗ lực điều hòa mâu thuẫn giữa hai người, cũng may hai người cũng không thuộc tuýp người thích ghi hận, cũng sẽ không đi ghi hận đối phương.

…

…

Điện ảnh: Satan’s Alley

Cảnh 72, nước Anh, kết cục

“Chris… Chris…”

Đường ôm lấy Chris, thanh âm vì áp lực mà run rẩy, phảng phất như rơi từ thiên đường xuống địa ngục chỉ trong nháy mắt, hắn cho là sau khi bọn họ rời đi giáo đường bên biển đến thành phố lớn này có thể đạt được giải phóng, nhưng kết quả cuối cùng lại làm cho người ta cảm thấy đau lòng.

“Anh thích nghe thanh âm của em, Đường, sau này em nên tiếp tục đem thanh âm của em cấp cho thế giới này.” Chris nằm trong lòng tu sĩ, sắc mặt có chút tái nhợt, nơi miệng của hắn không ngừng trào ra máu đỏ tươi.

Vào buổi tối khi họ vừa đến ngã tư, đột nhiên có một đám người đem họ kéo vào trong ngõ hẻm, những người đó không ngừng hướng họ quyền đấm cước đá, trong miệng không ngừng tuôn ra lời mắng chửi.

“Tụi mày… đồ đồng tính ghê tởm!”

“Xuống địa ngục đi!”

“Tốt nhất là đem tụi mày đi thiêu cho chết cháy hết!”

“Phản bội thần chỉ có thể xuống địa ngục!”

Không có ai biết chuyện xảy ra trong hẻm nhỏ âm u, thỉnh thoảng có người đi ngang cũng chỉ vội vội vàng vàng rời đi không muốn rước họa vào thân.

Mặc dù bọn họ ở dị quốc tha hương bọn họ vẫn luôn sống một cách lặng lẽ, khoa học kĩ thuật tiến bộ đem đến tương lai mà mọi người mong muốn, lại khó có thể trong nháy mắt xóa đi tư tưởng thủ cựu thâm căn cố đế của mọi người, bọn họ sống thật cẩn thận, lại làm việc siêng năng chăm chỉ, bọn họ chỉ hi vọng có thể vẫn luôn sống tốt đẹp như vậy.

Tu sĩ Đường nghĩ tới một tuần trước khi Chris ngoài ý muốn chạm mặt một người bạn, người kia là một tu sĩ từng đi học cùng Chris, là một đồng sự với Chris hai ba năm trước. Khi đó Chris hoàn toàn chìm đắm trong niềm vui sướng ở dị quốc tha hương có thể gặp bạn cũ, Đường lại bắt đầu có chút lo lắng, hắn nghĩ đến tin tức hai người thoát đi giáo đường cạnh biển không biết đã truyền đến nơi nào, hắn nghĩ đến nhất định có rất nhiều người biết bọn họ song song cùng rời đi, thậm chí đoán được vì sao hai người bọn họ rời đi.

Hắn lo lắng bạn của Chris biết được quan hệ giữa bọn họ, rồi lại không muốn phá tan sự vui mừng khi gặp lại bạn của Chris.

Sau khi người bạn kia rời đi, Đường đem lo lắng của mình nói cho Chris, lúc này người sau mới kịp phản ứng.

Khi bọn hắn dắt tay nhau làm kẻ phản bội, cũng ý nghĩa bọn họ rời đi cuộc sống tu đạo, nhưng Chris càng nguyện ý tin tưởng bằng hữu của hắn.

Lúc bị đánh, Chris đem tu sĩ ôm chặt trong ngực của mình, tiếng la, tiếng ẩu đả, tiếng mắng chửi hỗn tạp cùng một chỗ không nghe được gì cả.

Một nhân viên tuần tra ngẫu nhiên đi ngang qua liền quát lớn những người kia, kẻ bắt cóc trước khi đi còn hung ác chém một dao, tuần cảnh liền đuổi theo kẻ bắt cóc, trong ngõ hẻm chỉ còn lại hai người bọn họ.

“Không, anh không thể rời bỏ em… Anh quên lời thề của mình sao? Anh đã đáp ứng em, phải sống cùng nhau, cùng nhau! Không phải một mình em, không cần để em lại một mình…” Trong hẻm nhỏ tối tăm lạnh lẽo chỉ có mỗi thanh âm khàn khàn của tu sĩ, thanh âm thống khổ bi thương không ngừng vọng lên trong ngĩ hẻm, nước mắt tuyệt vọng giống như mưa thi nhau rơi xuống.

Hắn cố gắng che lại vết thương đang không ngừng chảy máu của Chris, nhưng thứ chất lỏng màu đỏ mang theo nhiệt độ cơ thể cùng sinh mệnh của Chris vẫn không ngừng chảy len qua những ngón tay của hắn.

Hắn làm không được, hắn không có cách nào, hắn tuyệt vọng kêu gào. “Cứu anh ấy! Tôi van mọi người… ai đó cứu anh ấy!”

Tiếng kêu cứu như vậy lúc gặp phải kẻ bắt cóc cũng đã hô qua vô số lần, cho dù là hiện tại, Đường cũng chỉ nghe thấy thanh âm của mình. Chris đang hấp hối dùng tia khí lực cuối cùng nắm lấy bàn tay của người trong lòng, làn môi tái nhợt đối với ái nhân vung lên một tia mỉm cười, “Anh không hối hận về lựa chọn của mình, cho dù kết cục vẫn là hủy diệt, anh vẫn lựa chọn trong thời gian có được mà yêu em, xin lỗi, anh không có cách nào ở cạnh em thêm nữa, những ngày sau, hãy mang theo tình yêu cùng hi vọng của anh mà tiếp tục tồn tại, hảo hảo… sống.”

Nước mắt khiến nam nhân không nhìn rõ gì cả, khi ái nhân ở trong lòng đã từng cho hắn vô hạn ấm áp cùng hi vọng trở nên băng lãnh, hắn rốt cuộc nhịn không được mà ngửa đầu gào thét.

“AAAAAAAAAAA!”

Nếu như thần là muốn dành cho mọi người tương lai cùng hi vọng, thì tại sao hết lần này đến lần khác lại cướp đi tất cả mọi thứ của bọn họ?

“Ngài không thể đoạt đi tình yêu của tôi!”

Nước mắt rơi xuống mặt của ái nhân, tu sĩ cúi xuống hôn lên trán của Chris, hắn không hối hận đã tín ngưỡng thần cũng như lựa chọn của hai người.

Cho dù kết cục vẫn là tuyệt vọng cùng thương tổn như hiện tại, chí ít bọn họ đã từng yêu nhau chân thành tha thiết.

Em sẽ, sẽ mang theo tình yêu của anh mà sống sót.

Đường đem Chris hỏa táng, hắn dựa vào tiếng Anh lưu loát của mình mà đạt được một phần công việc phiên dịch, đem tiếng Trung phiên dịch thành tiếng Anh, mỗi khi hắn kiếm được một khoản tiền kha khá thì hắn sẽ một mình ra đi.

Mỗi chỗ hắn đến đều chụp lại một bức ảnh, người nam nhân trong ảnh chụp luôn mỉm cười hạnh phúc, mà bên cạnh hắn luôn có một vị trí trống không, khi tu sĩ già ông về nơi mà đã cùng Chris quen biết, người trong giáo đường sớm đã thay đổi rất nhiều, cho dù đã từng quen biết, hiện tại cũng vô lực nhận ra.

Đường đứng ở bờ biển nơi mà ông cùng Chris yêu nhau lần đầu tiên, trong ngọn gió lành lạnh luôn pha lẫn một mùi hương đặc biệt của nước biển.

Nơi này là khởi đầu, nơi này cũng là kết thúc.

Lão nhân đem tro cốt của ái nhân ném vào trong biển rộng, còn có tất cả ảnh chụp mà hắn có từ trẻ đến già, tàn bột đều vứt vào trong biển rộng.

Gió trổi trên biển đem bọn chúng đẩy đi ra nơi phương xa, ánh mặt trời xuyên qua đám mây đem chậm rãi hạ xuống, tinh tế, xinh đẹp, giống như phấn Pearl thi nhau rơi xuống.

Trên màn ảnh của rạp chiếu phim, lão nhân nhắm mắt lại, ông phảng phất như quay lại thời gian còn trẻ, mà Chris cũng đang đứng bên cạnh mà nắm tay ông.

Ánh mặt trời đem bọn họ bao phủ…

Lúc này lời bộc bạch do Đường Phong phối vang lên: có người nói, khi ngươi muốn cùng một người ở cạnh trong tương lại, nghĩ muốn cùng người đó sánh cùng thiên địa, ngươi chính là đã yêu người đó, đồng tính cũng không sao cả. Mặc dù ngươi biết đây là đoạn cảm tình bị cấm đoán, cũng nguyện ý cùng hắn nắm tay nhau đi xuống vực sâu vô tận.

Trên màn ảnh cuối cùng xuất hiện chữ ——- THE END

Sau khi quay phim xong được một tháng, vì để tham gia mấy đại lễ điện ảnh đạo diễn Lý Nguy vội vã đem thành phẩm đưa lên màn hình lớn, đó cũng không phải là chính thức phát tin đối với công chúng, mà là nhắm vào một bộ phận truyền thông, ký giả cùng nhân sĩ thương giới.

Sau khi thành phẩm đi ra sẽ nghe được một phần ý kiến của nhân sĩ chuyên nghiệp, truyền thông cũng chấp nhận thử phát biểu một ít tin tức có liên quan lên báo.

Sau khi quay phim xong còn phải tiến hành thêm một bước chế tác hậu kì, tỷ như phối nhạc, cắt nối biên tập các cảnh quay, thành phẩm hoàn thiện đi đến trước khán giả còn là chuyện của bốn năm tháng sau đó, thậm chí là nửa năm.

Điện ảnh trước dự thi sau nhận phản ánh, thường thường thu được sự quan tâm của lễ điện ảnh đồng thời đoạt được giải thưởng điện ảnh sẽ khiến một phần khán giả chú ý, do đó việc đem điện ảnh đi tham gia lễ trao giải cũng có ảnh hưởng đến phòng bán vé khi công chiếu phim.

Nhưng có một mạo hiểm, nếu như đánh giá về bộ điện ảnh đó không tốt, vậy cuối cùng phòng bán vé cũng sẽ chịu ảnh hưởng không tốt.

Đạo diễn Lý Nguy có dũng khí đem đi dự thi trước, thì ông cũng có quyết tâm cùng lòng tin của mình.

Lúc này đang tham gia buổi chiếu thử cho truyền thông ngoài đọa diễn còn có hai người diễn viên chính, sau khi phim kết thúc thì trường quay một mảnh an tĩnh, cho dù là Đường Phong cũng nhịn không được mà toát mồ hôi.

Cậu như lại nhớ tới năm đó khi mình lần đầu tiên tham gia một buổi chiếu thử của một bộ phim, từ đầu tới đuôi đều khẩn trương không ngớt, trong lòng bàn tay mồ hôi không ngừng trào ra, chờ mong được khán giả yêu thích, lại sợ hãi khán giả sẽ chán ghét.

Đại khái qua bốn năm giây, có người vỗ tay.

Từng người từng người khán giả đứng lên, tiếng vỗ tay vang vọng rạp chiếu, Đường Phong nhẹ nhõm thở một hơi, thoạt nhìn không quá tệ. Đột nhiên cậu cảm thấy bàn tay bị hung hăng nắm chặt, Đường Phong nghiêng đầu nhìn qua, là Kino đang ngồi cạnh mang vẻ mặt kích động nhìn cậu, lúc Đường Phong nhìn về phía Kino, người trẻ tuổi lại vội vã buông bàn tay đang nắm lấy cậu ra.

Tuy rằng chuyện lần trước giữa hai người đã qua cũng đã diễn phim xong, bất quá Kino vẫn có chút trốn tránh Đường Phong.

Đường Phong cười cười, cậu đưa tay qua vỗ vỗ mu bàn tay Kino: “Ngày mai sẽ có đánh giá sơ bộ của truyền thông, nhớ kỹ đi cùng một ít truyền thông nói chuyện một chút, sớm chuẩn bị tốt.”

“Cậu diễn thật tốt.” Kino nói.

“Chuyện hôm đó tôi đã không còn để ở trong lòng, hi vọng chúng ta sau này có thể tiếp tục hợp tác.”

“Đừng nói giống như cúng ta lập tức phải chia xa, đừng quên chúng ta còn phải đi tuyên truyền.” Kino nở nụ cười, có thể chính tai nghe được Đường Phong nói tha thứ hắn cảm thấy thật vui vẻ.

Sau khi kết thúc buổi chiếu thử sẽ có một tiệc rượu, chỉ tiếc Đường Phong không có cơ hội để tham gia.

Trong lúc cậu ở phòng hóa trang để thay quần áo thì có người đem cửa mở ra, một người lớn lên giống như một người mẫu mang theo hai người khác hướng cậu đi tới, tiểu Vũ đuổi theo phía sau mà hô to: “Các người không thể đi vào!”

“Xin hỏi có chuyện gì không?” Đường Phong nhìn những người vừa vào.

“Chào cậu, tôi là tổ trưởng tổ hình cảnh quốc tế phân bộ nước Anh Ivan, mời cậu đi theo chúng tôi một chuyến.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6135 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5566 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5255 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5106 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4884 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4840 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter