Chương 12: Con Bé Đó Là Em Gái Tôi, Vương Tuyết Băng.
Triệu Hàn Dương nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô mà đau lòng, vì vết thương mà khuôn mặt nhỏ của cô đã tái nhợt, anh chỉ lặng lẽ ôm cô: " Không sau, anh đưa em về nhà. Những chuyện này giao cho anh xử lý. "Cô chớp mắt nhìn anh, không biết anh sẽ xử lý chuyện này thế nào. Nhưng cô cũng không muốn nghĩ đến nửa.Việc bị thương mất máu này làm cho cô suy giảm, không lâu sau đã thiếp đi trong vòng tay ấm áp nhưng đầy mạnh mẽ của anh....----------------...Nhận thấy hơi thở điều điều của cô, anh chỉ cười, định ôm cô rời khỏi đây thì Lâm Chấn đã lên tiếng: " Hàn Dương, cậu định ôm cô ấy rời khỏi khi trên người đang mặc trang phục cưới à? "Nghe Lâm Chấn nhắc nhở, anh nhìn lại cũng phải nhíu mày, đúng thật là không thể rời khỏi đây nếu để cô mặc bộ váy cưới này, quả thật nó quá thu hút. Nhưng vấn đề quan trọng nhất chính là cả căn phòng trang điểm này đều toàn là đàn ông, chỉ có mỗi Vàng Ưng là con gái thôi.Thấy vậy, anh đặt cô xuống ghế rất nhẹ nhàng tránh làm cho cô gái nhỏ thức giấc: " Cô giúp cô ấy thay đồ đi. "Vàng Ưng gật đầu nhận lệnh, đám người Triệu Hàn Dương nhanh chóng rời khỏi phòng trang điểm để cho cô ta giúp cô thay đồ.Chưa đến nửa tiếng Vàng Ưng đã giúp cô thay váy cưới và bận lại bộ váy công chúa màu hồng phấn vừa ngọt ngào vừa đáng yêu.Chỉ tiếc không thể mang đôi guốc vào chân cho cô, cô ta vừa thay xong đã đi ra ngoài nói với lão đại nhà họ." Lão đại,thay xong rồi. " Vàng Ưng cúi đầu nói.Triệu Hàn Dương nghe thấy vậy chỉ gật đầu, bước ngay vào phòng ôm cô rời khỏi khách sạn bằng cửa thoát hiểm.Trong lúc rời khỏi thì bên phía sân khấu sàn catwalk, thầy Joon đã lên sân khấu: " Xin lỗi các vị khách quý, buổi trình diễn hôm nay có một chút chuyện. Đó là người mẫu Vương Tuyết Băng của chúng ta vừa mới bị thương đã được trợ lý riêng đưa đến bệnh viện cấp cứu rồi, nguyên nhân được biết đó là có người cố ý bỏ các mảnh thủy tinh vào bên trong giày cao gót của cô ấy, hại chân của cô ấy bị thương đặc biệt nghiêm trọng. Chúng tôi cũng đã báo chuyện này cho phía cảnh sát rồi. Sẽ rất nhanh thôi chúng ta sẽ biết được thủ phạm là ai thôi. " Những lời thầy Joon vừa nói đã giấy lên làng sống, các phóng viên và các nhà tài trợ nghe xong liền sợ hãi...Đúng thật họ không dám nghĩ đến việc bị mảnh thủy cứa vào da thịt sẽ thế nào, nhưng cô đã làm cách nào để chống chọi với cơn đau để lên sân khấu biểu diễn vậy. Họ thật sự rất khâm phục về cô, một người yêu nghề và hết lòng với sân khấu. Vừa chịu đựng cơn đau để hoàn thành mở màn một cách hoàn hảo như vậy.Buổi biểu diễn hôm nay họ cảm thấy rất cảm động, và cũng đáng trách những kẻ chơi trò tiểu nhân để hại người.Ở biệt thự Queensland, đây là căn biệt thự riêng của anh ở nước Z. Đoàn xe vừa lái vào trong sân nhà, của xe đã được mở tự động, anh khom người ôm cô đi vào bên trong biệt thự.Vừa bước vào, anh đã nhìn thấy cậu bạn thân đang ngồi ở ghế sofa uống trà, anh không thèm liếc mắt mà đi thẳng lên lầu.Phòng khách, Lâm Chấn đi vào liền thấy người ngồi ở trên ghế sofa cũng nhanh chân đi đến ngồi xuống.Người đàn ông có khuôn mặt đẹp trai, mày rậm, đường nét tinh tế, sở hữu khuôn mặt lai tiêu chuẩn. Anh ta là Vương Tử Tâm, con trai cả nhà họ Vương, có nét giống cô đến bảy tám phần.Một người anh cả sở hữu tài sản riêng đến vài trăm tỷ, thừa kế gia sản là tập đoàn Vương Thị,do đó anh cũng đã giúp cho tập đoàn Vương Thị mở rộng ra rất nhiều lĩnh vực và đưa cả tập đoàn đứng thứ hai trong nước và thế giới, gia chủ đời thứ tư của nhà họ Vương.Một người lạnh lùng, cao ngạo, ít nói, dù vậy anh lại là một người anh trai cuồng em gái. Việc gì anh cũng nghĩ đến cô đầu tiên. Mắt thấy cô được tên bạn thân ôm về đây, anh khá bất ngờ vì điều này, kể từ lúc tên đó biết cô kết hôn với Triệu Hàn Lâm.Tên đó cả ngày đều cho một trong bốn trợ thủ của mình ra tay làm khó dễ tên đó trong công việc, còn cuộc sống thì khỏi phải nói,mỗi ngày đều phải để vài ba cô quyến rũ em trai.Đến khi nhận được tin tức cô sẽ ly hôn, tên tảng băng đó đã lập sẵn kế hoạch để theo đuổi em gái anh.Vì anh biết tên đó để ý đến cô từ rất lâu rồi, nhưng vì hôn ước nên tên đó đã nhẫn nhịn nhiều rồi, mãi đến bây giờ tên đó mới có cơ hội để ra tay đón cô về.Mắt thấy bốn trợ thủ tảng băng đi vào, anh nhìn về phía Hắc Ưng hỏi: " Không phải con bé còn có buổi diễn hôm nay sao? Sau tên đó lại ôm con bé với vẻ mặt khó ở vậy? "Hắc Ưng nhìn anh, nhỏ giọng giải thích: " Anh Tử Tâm, cô ấy bị thương trong lúc biểu diễn. "" Bị thương? " Anh cả Vương Tử Tâm nghe thấy cô bị thương liền lo lắng, nhanh chóng đứng dậy đi lên tìm cô, chưa đi được hai bước đã bị Hắc Ưng và Bạch Ưng ngăn cản." Anh Tử Tâm, đừng lên trên đó, tránh chọc giận lão đại. " Bạch Ưng cố gắng khuyên nhủ.Lâm Chấn ( Bác sĩ) nhìn hành động của anh cảm giác khó hiểu, sau tên này lẫn tên khó ở kia điều lo lắng cho cô gái nhỏ kia vậy nhỉ: " Này, này Tử Tâm sao nhìn cậu có vẻ lo lắng cho cô gái nhỏ đó vậy? Bộ hai người có quan hệ vì sao? "Vương Tử Tâm nhìn hắn như kiểu bộ cậu ngốc bẩm sinh hả, nhưng anh giải thích qua lo: " Con bé đó là em gái tôi, Vương Tuyết Băng. "Hả??? Cậu ta nghe thấy gì vậy? Cô gái nhỏ đó là em gái của tên giỏi võ này sao? Chuyện này không khoa học chút nào, cô gái nhỏ nhìn nhỏ nhắn, đáng yêu, tuy nhiên vẻ bề ngoài có chút lạnh nhạt khó gần thì không còn điểm nào để nói. Đã vậy ấy còn là cô em dâu của tên đó. Sau mọi chuyện lại phức tạp quá vậy. Anh cần thời gian để bình tĩnh cái đã.