Chương 1: Trọng sinh
Tống Tái Hạo trọng sinh.
Trọng sinh tại thời điểm 10 năm trước lúc hắn 21 tuổi.
Một năm này, hắn khí phách hăng hái, một bộ ngạo khí có thể đem ông trời đạp dưới chân.
Bởi vì lúc này, hắn vẫn là hắc mã trong giới giải trí, đỉnh cấp Alpha thế hệ mới.
Vô luận bề ngoài hắn tài hoa, vẫn là tư bản cậy có tiền mà khinh người.
Căn bản không ai nghĩ đến, 10 năm sau, hắn trong một đêm từ trên tầng mây ngã xuống vũng bùn.
Thanh danh trở nên hỗn độn, mọi người sợ tránh hắn còn không kịp.
"Nghĩ thế nào? Cái tiết mục này cậu rốt cuộc có tham gia không?"
Thanh âm của giám đốc công ty kéo hắn từ trong suy nghĩ trở về.
Tống Tái Hạo nhìn kịch bản tiết mục trong tay, tiêu đề viết hoa hiện ra【 Tống nghệ giả lập phu thê 】
Phía trước còn có đoạn giới thiệu đơn giản về tiết mục.
"Chương trình tống nghệ đứng đầu cả nước phu thê giả lập, quan sát cuộc sống hôn nhân chân thật của đôi phu thê. Chúng ta tin tưởng vô luận là loại kết hợp giới tính nào đều nên có quyền được hưởng thụ sinh hoạt hôn nhân."
Trong quan niệm hôn nhân của xã hội hiện tại, sự kết hợp giữa Alpha và Omega vẫn chiếm đa số.
Bởi vì chỉ có sự kết hợp này mới có tỷ lệ cao sinh ra Alpha tinh anh và Omega với năng lực sinh sản mạnh mẽ.
Nếu kết hợp với beta, xác suất lớn chỉ có thể sinh ra beta phổ thông.
Còn sự kết hợp đồng tính, tuy rằng dưới sự nỗ lực của quần thể beta khổng lồ đã được luật pháp tán thành, nhưng như cũ vẫn không thể nào được đại đa số dân chúng tiếp thu.
Cuối cùng, những loại kết hợp không thể sinh ra đời sau đều sẽ bị coi là "Vi phạm quy luật tự nhiên".
Tiết mục này, thật là rất dũng cảm, vậy mà dám quay.
Bất quá điều này cũng không phải điểm chú ý của Tống Tái Hạo.
Hắn nhanh chóng đem kịch bản lật lật, thấy chương trình mời không ít khách quý.
Hắn nhanh chóng lật đến trang cuối mới nhìn thấy gương mặt vừa xa lạ lại quen thuộc kia.
Tay hắn không tự giác sờ lên.
Giám đốc ngồi trên ghế, đánh giá thanh niên tuấn mỹ trước mặt.
Tống Tái Hạo là hắc mã trong giới giải trí được ông trời ưu ái cho vẻ bề ngoài cùng tài hoa xuất chúng.
Tuy nhiên, người như vậy cũng có rất nhiều tật xấu.
Tên tiểu tử này vấn đề lớn nhất chính là quá kiêu ngạo.
Nếu chướng mắt ai hay việc gì, mặt hắn liền trực tiếp biểu lộ ra, từng được nhiều nhà báo đánh giá là "Ngầu".
Bất quá, điều này cũng có chỗ tốt, xứng với khuôn mặt tựa như điêu khắc của hắn, rất nhiều người đều cảm thấy hắn có cá tính, fans lại càng vì hắn mà điên cuồng, đương nhiên cũng nguyện vì hắn mà đặt hàng.
Tống Tái Hạo đối với mấy loại chương trình tạp kỹ này hoàn toàn không có bao nhiêu hứng thú nên mấy năm nay đã cự tuyệt không ít lời mời.
Huống chi, loại tống nghệ yêu đương như này còn mang theo nhiều tin đồn tình cảm.
Thượng Chu đem lời mời của tổ tiết mục này cho Tống Tái Hạo xem không ngoài dự đoán bị hắn không khách khí từ chối.
Nhưng trong giới nghệ sĩ, càng là chú trọng nhân tình.
Có một số việc nhất định phải làm miễn là có nợ hoặc có lời.
Người sản xuất của chương trình tống nghệ này là ân nhân của giám đốc, đương nhiên quan trọng hơn, người ta còn là một nhân vật lớn trong ngành, trong tay hắn có rất nhiều hạng mục tốt.
Hắn chỉ đích danh muốn Tống Tái Hạo tham gia chương trình tất nhiên phải cho hắn mặt mũi.
Tiết mục này đầu tư không hề nhỏ, hiện tại rất cần sự tham gia của các nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn hoặc đề tài có độ thảo luận cao để tăng độ nổi tiếng của chương trình.
Giám đốc công ty đối với người nghệ sĩ có tiềm lực nhưng không nghe lời này kỳ thực cũng rất đau đầu tuyệt đối không thể cứng đối cứng. Rốt cuộc, ở thời buổi này, không thiếu công ty công nghiệp đào tạo nghệ sĩ nhưng thiếu nhất chính là loại nghệ sĩ trời sinh như này.
Tuy rằng hai bên có hiệp ước nhưng nghệ sĩ tài năng như Tống Tái Hạo, chỉ cần hắn nguyện ý, có rất nhiều công ty sẵn sàng giúp hắn bồi thường tiền vi phạm hợp đồng.
Giám đốc lúc trước đã nghĩ sẵn trăm phương ngàn kế để khuyên nhủ Tống Tái Hạo, kết quả một cái cũng chưa kịp nói đã nghe âm thanh kiên định của Tống Tái Hạo vang lên: "Tôi đồng ý tham gia."
"Thật sự?" Giám đốc quả thật ngoài ý muốn, không nghĩ hắn nhẹ nhàng như vậy liền đồng ý.
Giờ phút này, Tống Tái Hạo nhìn giám đốc đầy mặt hoài nghi, nhịn không được cười khổ một tiếng.
Tống Tái Hạo 21 tuổi đời trước thật sự làm giám đốc phải tận tình khuyên bảo gần một giờ đồng hồ, vừa đe dọa vừa dụ dỗ mới miễn cưỡng đáp ứng.
Nhưng hiện tại trong thân xác này là Tống Tái Hạo 31 tuổi.
Hắn vẫn như cũ hận đời, vẫn như cũ kiêu ngạo nhưng hắn biết được phải xem thời thế để cân nhắc lợi và hại.
Còn cái loại việc đen mặt muốn giám đốc đi khuyên bảo như này chỉ có ma mới mới làm.
Hắn biết hắn có một chút tài hoa nhưng trên thế giới này không thiếu nhất chính là người tài.
Giới giải trí hôm nay có thể vì ngươi điên cuồng theo đuổi, cũng có thể làm ngươi trong một đêm xuống thẳng địa ngục.
"Ý tưởng của chương trình này không tồi, nói không chừng có thể hot, là một chương trình khá tốt." Tống Tái Hạo cười nói, "Đối với hình tượng của tôi cùng công ty đều có lợi."
Nghe thấy lời nói có lý này của hắn làm giám đốc có chút sửng sờ tại chỗ: "A, a, cậu nói đúng."
Giám đốc trộm nhìn hắn vài lần cảm thấy một tuần không gặp Tống Tái Hạo lúc này cùng hắn trong trí nhớ có gì đó khác biệt.
Giống như trở nên trầm ổn hơn?
Tống Tái Hạo tự nhiên không có bỏ sót ánh mắt đánh giá của giám đốc, trong lòng cảm khái rất nhiều.
Không chỉ có giám đốc, những người đã gặp qua hắn hẳn là đều sẽ cảm thấy hắn có gì đó không giống trước.
Rốt cuộc, hắn trọng sinh trở về cũng chỉ mới được hai ngày.
Trong lòng hắn đối với những người thân cận đời trước vẫn còn sự cảnh giác.
"Bất quá tôi có một yêu cầu." Tống Tái Hạo đột nhiên mở miệng.
Tâm giám đốc thoáng chốc rơi xuống, liền nói hắn đột nhiên trở nên hiểu chuyện như vậy khẳng định là có nhiều yêu cầu không hợp lý.
"Cậu nói trước đi." Giám đốc thật cẩn thận nói.
"Tôi muốn đổi người đại diện hiện tại Cao Nhạc."
Đây quả thực không phải một yêu cầu quá mức nhưng giám đốc vẫn rất nghi hoặc "Lúc trước không phải cậu nói muốn hắn sao?"
Cao Nhạc là người đại diện kim bài của công ty, trẻ tuổi, đủ nhiệt tình, có nhiều thủ đoạn để giúp nâng đỡ nghệ sĩ.
Người đại diện kim bài rất thích hợp với nghệ sĩ tiềm năng của công ty, ai cũng đều cho rằng đây là sự kết hợp tốt nhất.
"Không muốn Cao Nhạc vậy cậu muốn chọn ai?"
"Tôi muốn chọn Tiểu Chung tỷ." Tống Tái Hạo trả lời.
"???" Giám đốc càng thêm nghi hoặc, một cái cũng không hiểu gì.
Ai mà chẳng biết người đại diện Chung Tiểu Diệp tính tình nóng nảy coi thường những nghệ sĩ trẻ của công ty nhất. Tống Tái Hạo quả thực đối với cô chính là một bãi mìn.
Diệp Tiểu Chung là một beta, năng lực của nàng là không thể nghi ngờ nhưng bên cạnh đó cô còn nổi tiếng là miệng lưỡi sắc bén còn được người ta lén đặt cho cái biệt danh "Diệp ma đầu".
Trong công ty, tất cả người mới sau khi nghe lời truyền miệng của các tiền bồi đều thành tâm cầu nguyện để không bị phân đến dưới trướng của cô.
"Tôi sẽ suy xét." Giám đốc thấy Tống Tái Hạo giống như không nói giỡn, sắc mặt ngược lại nghiêm túc nên cũng liền nghiêm túc đáp ứng.
Ngay lúc này, văn phòng đột nhiên có tiếng gõ cửa, thư ký ở cửa nhắc nhở.
"Trần tổng, hội nghị dự kiến bắt đầu trong năm phút nữa."
Nghe vậy, Tống Tái Hạo đứng lên, lễ phép khom lưng chào tạm biệt.
Trần tổng nhìn bóng dáng đĩnh đạc của hắn, sờ sờ cằm, đối với thư ký ra lệnh.
"Chuẩn bị đi họp, giúp tôi hẹn với Tiểu Chung gặp mặt sau cuộc họp."
"Vâng, Trần tổng." Thư ký nhận lệnh.
***
Tống Tái Hạo đi ra khỏi văn phòng, lấy di động ra, vẫn nhịn không được đối với tin tức đọc được tối hôm qua nhìn lại một lần.
Trên màn hình hiện lên hình ảnh một nam nhân với bề ngoài ôn nhuận như ngọc.
Cái trán no đủ, mũi thẳng tắp, thứ câu dẫn nhất là đôi mắt sáng rực rỡ kia.
Cậu mặc một cái quần âu màu đen đơn giản cùng áo sơmi sạch sẽ, thoải mái, tươi mới.
Mỗi một tấc trong ảnh chụp đều mang theo nét cười thẹn thùng.
Nam nhân này tên là Lăng Vũ, beta, năm nay 31 tuổi, là một diễn viên.
Cũng là cộng sự phu phu đời trước của Tống Tái Hạo.
Ở kiếp trước, dù đã rời khỏi chương trình rất nhiều năm, vẫn có người trêu chọc nói Lăng Vũ là "chồng trước" của Tống Tái Hạo.
Trước đây, Tống Tái Hạo cảm thấy rất khó chịu khi phải kết giao cùng người này.
Nhưng hiện tại, mục tiêu trọng sinh lớn nhất của hắn chính là phải đem vị "chồng trước" này sủng lên tận trời!
Trọng sinh tại thời điểm 10 năm trước lúc hắn 21 tuổi.
Một năm này, hắn khí phách hăng hái, một bộ ngạo khí có thể đem ông trời đạp dưới chân.
Bởi vì lúc này, hắn vẫn là hắc mã trong giới giải trí, đỉnh cấp Alpha thế hệ mới.
Vô luận bề ngoài hắn tài hoa, vẫn là tư bản cậy có tiền mà khinh người.
Căn bản không ai nghĩ đến, 10 năm sau, hắn trong một đêm từ trên tầng mây ngã xuống vũng bùn.
Thanh danh trở nên hỗn độn, mọi người sợ tránh hắn còn không kịp.
"Nghĩ thế nào? Cái tiết mục này cậu rốt cuộc có tham gia không?"
Thanh âm của giám đốc công ty kéo hắn từ trong suy nghĩ trở về.
Tống Tái Hạo nhìn kịch bản tiết mục trong tay, tiêu đề viết hoa hiện ra【 Tống nghệ giả lập phu thê 】
Phía trước còn có đoạn giới thiệu đơn giản về tiết mục.
"Chương trình tống nghệ đứng đầu cả nước phu thê giả lập, quan sát cuộc sống hôn nhân chân thật của đôi phu thê. Chúng ta tin tưởng vô luận là loại kết hợp giới tính nào đều nên có quyền được hưởng thụ sinh hoạt hôn nhân."
Trong quan niệm hôn nhân của xã hội hiện tại, sự kết hợp giữa Alpha và Omega vẫn chiếm đa số.
Bởi vì chỉ có sự kết hợp này mới có tỷ lệ cao sinh ra Alpha tinh anh và Omega với năng lực sinh sản mạnh mẽ.
Nếu kết hợp với beta, xác suất lớn chỉ có thể sinh ra beta phổ thông.
Còn sự kết hợp đồng tính, tuy rằng dưới sự nỗ lực của quần thể beta khổng lồ đã được luật pháp tán thành, nhưng như cũ vẫn không thể nào được đại đa số dân chúng tiếp thu.
Cuối cùng, những loại kết hợp không thể sinh ra đời sau đều sẽ bị coi là "Vi phạm quy luật tự nhiên".
Tiết mục này, thật là rất dũng cảm, vậy mà dám quay.
Bất quá điều này cũng không phải điểm chú ý của Tống Tái Hạo.
Hắn nhanh chóng đem kịch bản lật lật, thấy chương trình mời không ít khách quý.
Hắn nhanh chóng lật đến trang cuối mới nhìn thấy gương mặt vừa xa lạ lại quen thuộc kia.
Tay hắn không tự giác sờ lên.
Giám đốc ngồi trên ghế, đánh giá thanh niên tuấn mỹ trước mặt.
Tống Tái Hạo là hắc mã trong giới giải trí được ông trời ưu ái cho vẻ bề ngoài cùng tài hoa xuất chúng.
Tuy nhiên, người như vậy cũng có rất nhiều tật xấu.
Tên tiểu tử này vấn đề lớn nhất chính là quá kiêu ngạo.
Nếu chướng mắt ai hay việc gì, mặt hắn liền trực tiếp biểu lộ ra, từng được nhiều nhà báo đánh giá là "Ngầu".
Bất quá, điều này cũng có chỗ tốt, xứng với khuôn mặt tựa như điêu khắc của hắn, rất nhiều người đều cảm thấy hắn có cá tính, fans lại càng vì hắn mà điên cuồng, đương nhiên cũng nguyện vì hắn mà đặt hàng.
Tống Tái Hạo đối với mấy loại chương trình tạp kỹ này hoàn toàn không có bao nhiêu hứng thú nên mấy năm nay đã cự tuyệt không ít lời mời.
Huống chi, loại tống nghệ yêu đương như này còn mang theo nhiều tin đồn tình cảm.
Thượng Chu đem lời mời của tổ tiết mục này cho Tống Tái Hạo xem không ngoài dự đoán bị hắn không khách khí từ chối.
Nhưng trong giới nghệ sĩ, càng là chú trọng nhân tình.
Có một số việc nhất định phải làm miễn là có nợ hoặc có lời.
Người sản xuất của chương trình tống nghệ này là ân nhân của giám đốc, đương nhiên quan trọng hơn, người ta còn là một nhân vật lớn trong ngành, trong tay hắn có rất nhiều hạng mục tốt.
Hắn chỉ đích danh muốn Tống Tái Hạo tham gia chương trình tất nhiên phải cho hắn mặt mũi.
Tiết mục này đầu tư không hề nhỏ, hiện tại rất cần sự tham gia của các nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn hoặc đề tài có độ thảo luận cao để tăng độ nổi tiếng của chương trình.
Giám đốc công ty đối với người nghệ sĩ có tiềm lực nhưng không nghe lời này kỳ thực cũng rất đau đầu tuyệt đối không thể cứng đối cứng. Rốt cuộc, ở thời buổi này, không thiếu công ty công nghiệp đào tạo nghệ sĩ nhưng thiếu nhất chính là loại nghệ sĩ trời sinh như này.
Tuy rằng hai bên có hiệp ước nhưng nghệ sĩ tài năng như Tống Tái Hạo, chỉ cần hắn nguyện ý, có rất nhiều công ty sẵn sàng giúp hắn bồi thường tiền vi phạm hợp đồng.
Giám đốc lúc trước đã nghĩ sẵn trăm phương ngàn kế để khuyên nhủ Tống Tái Hạo, kết quả một cái cũng chưa kịp nói đã nghe âm thanh kiên định của Tống Tái Hạo vang lên: "Tôi đồng ý tham gia."
"Thật sự?" Giám đốc quả thật ngoài ý muốn, không nghĩ hắn nhẹ nhàng như vậy liền đồng ý.
Giờ phút này, Tống Tái Hạo nhìn giám đốc đầy mặt hoài nghi, nhịn không được cười khổ một tiếng.
Tống Tái Hạo 21 tuổi đời trước thật sự làm giám đốc phải tận tình khuyên bảo gần một giờ đồng hồ, vừa đe dọa vừa dụ dỗ mới miễn cưỡng đáp ứng.
Nhưng hiện tại trong thân xác này là Tống Tái Hạo 31 tuổi.
Hắn vẫn như cũ hận đời, vẫn như cũ kiêu ngạo nhưng hắn biết được phải xem thời thế để cân nhắc lợi và hại.
Còn cái loại việc đen mặt muốn giám đốc đi khuyên bảo như này chỉ có ma mới mới làm.
Hắn biết hắn có một chút tài hoa nhưng trên thế giới này không thiếu nhất chính là người tài.
Giới giải trí hôm nay có thể vì ngươi điên cuồng theo đuổi, cũng có thể làm ngươi trong một đêm xuống thẳng địa ngục.
"Ý tưởng của chương trình này không tồi, nói không chừng có thể hot, là một chương trình khá tốt." Tống Tái Hạo cười nói, "Đối với hình tượng của tôi cùng công ty đều có lợi."
Nghe thấy lời nói có lý này của hắn làm giám đốc có chút sửng sờ tại chỗ: "A, a, cậu nói đúng."
Giám đốc trộm nhìn hắn vài lần cảm thấy một tuần không gặp Tống Tái Hạo lúc này cùng hắn trong trí nhớ có gì đó khác biệt.
Giống như trở nên trầm ổn hơn?
Tống Tái Hạo tự nhiên không có bỏ sót ánh mắt đánh giá của giám đốc, trong lòng cảm khái rất nhiều.
Không chỉ có giám đốc, những người đã gặp qua hắn hẳn là đều sẽ cảm thấy hắn có gì đó không giống trước.
Rốt cuộc, hắn trọng sinh trở về cũng chỉ mới được hai ngày.
Trong lòng hắn đối với những người thân cận đời trước vẫn còn sự cảnh giác.
"Bất quá tôi có một yêu cầu." Tống Tái Hạo đột nhiên mở miệng.
Tâm giám đốc thoáng chốc rơi xuống, liền nói hắn đột nhiên trở nên hiểu chuyện như vậy khẳng định là có nhiều yêu cầu không hợp lý.
"Cậu nói trước đi." Giám đốc thật cẩn thận nói.
"Tôi muốn đổi người đại diện hiện tại Cao Nhạc."
Đây quả thực không phải một yêu cầu quá mức nhưng giám đốc vẫn rất nghi hoặc "Lúc trước không phải cậu nói muốn hắn sao?"
Cao Nhạc là người đại diện kim bài của công ty, trẻ tuổi, đủ nhiệt tình, có nhiều thủ đoạn để giúp nâng đỡ nghệ sĩ.
Người đại diện kim bài rất thích hợp với nghệ sĩ tiềm năng của công ty, ai cũng đều cho rằng đây là sự kết hợp tốt nhất.
"Không muốn Cao Nhạc vậy cậu muốn chọn ai?"
"Tôi muốn chọn Tiểu Chung tỷ." Tống Tái Hạo trả lời.
"???" Giám đốc càng thêm nghi hoặc, một cái cũng không hiểu gì.
Ai mà chẳng biết người đại diện Chung Tiểu Diệp tính tình nóng nảy coi thường những nghệ sĩ trẻ của công ty nhất. Tống Tái Hạo quả thực đối với cô chính là một bãi mìn.
Diệp Tiểu Chung là một beta, năng lực của nàng là không thể nghi ngờ nhưng bên cạnh đó cô còn nổi tiếng là miệng lưỡi sắc bén còn được người ta lén đặt cho cái biệt danh "Diệp ma đầu".
Trong công ty, tất cả người mới sau khi nghe lời truyền miệng của các tiền bồi đều thành tâm cầu nguyện để không bị phân đến dưới trướng của cô.
"Tôi sẽ suy xét." Giám đốc thấy Tống Tái Hạo giống như không nói giỡn, sắc mặt ngược lại nghiêm túc nên cũng liền nghiêm túc đáp ứng.
Ngay lúc này, văn phòng đột nhiên có tiếng gõ cửa, thư ký ở cửa nhắc nhở.
"Trần tổng, hội nghị dự kiến bắt đầu trong năm phút nữa."
Nghe vậy, Tống Tái Hạo đứng lên, lễ phép khom lưng chào tạm biệt.
Trần tổng nhìn bóng dáng đĩnh đạc của hắn, sờ sờ cằm, đối với thư ký ra lệnh.
"Chuẩn bị đi họp, giúp tôi hẹn với Tiểu Chung gặp mặt sau cuộc họp."
"Vâng, Trần tổng." Thư ký nhận lệnh.
***
Tống Tái Hạo đi ra khỏi văn phòng, lấy di động ra, vẫn nhịn không được đối với tin tức đọc được tối hôm qua nhìn lại một lần.
Trên màn hình hiện lên hình ảnh một nam nhân với bề ngoài ôn nhuận như ngọc.
Cái trán no đủ, mũi thẳng tắp, thứ câu dẫn nhất là đôi mắt sáng rực rỡ kia.
Cậu mặc một cái quần âu màu đen đơn giản cùng áo sơmi sạch sẽ, thoải mái, tươi mới.
Mỗi một tấc trong ảnh chụp đều mang theo nét cười thẹn thùng.
Nam nhân này tên là Lăng Vũ, beta, năm nay 31 tuổi, là một diễn viên.
Cũng là cộng sự phu phu đời trước của Tống Tái Hạo.
Ở kiếp trước, dù đã rời khỏi chương trình rất nhiều năm, vẫn có người trêu chọc nói Lăng Vũ là "chồng trước" của Tống Tái Hạo.
Trước đây, Tống Tái Hạo cảm thấy rất khó chịu khi phải kết giao cùng người này.
Nhưng hiện tại, mục tiêu trọng sinh lớn nhất của hắn chính là phải đem vị "chồng trước" này sủng lên tận trời!