Chương 25:
Phượng Dụ Thành hoàn toàn choáng váng.Tô Mạn Vân cũng khiếp sợ. Nàng có thực sự có thai không? Thế nhưng làm sao có thể, chính nàng cũng không biết, Tô Tịch Nguyệt là như thế nào lại biết?Nghe được Tô Mạn Vân mang thai hài tử Phượng Dụ Thành, Tô Trường Thanh cũng sợ ngây người.Hắn hoàn toàn không biết Mạn Vân dĩ nhiên cùng Thành vương khuấy động cùng một chỗ, dĩ nhiên còn châu thai ám kết.Tô Tịch Nguyệt nhìn biểu tình khiếp sợ của Phượng Dụ Thành, trào phúng cười lạnh một tiếng: "Trong cung ngoại trừ ngoại tổ ta tất cả ngự y đều là chẩn đoán giống nhau, Thành vương cũng không đến mức nói thần nữ thông đồng tất cả ngự y đi. "Phượng Dụ Thành trong nháy mắt nóng nảy: "Cho dù nàng mang thai, vậy cũng không...","Vương gia! " - Tô Mạn Vân thương tâm muốn chết nhìn hắn ta, lớn tiếng cắt đứt lời nói muốn tính mạng của cô ấy.Phượng Dụ Thành nhìn ánh mắt toàn tình yêu của Tô Mạn Vân, rốt cuộc không đành lòng,chuyển nói sang đề tài khác: "Cho dù bổn vương cùng nàng có cái gì, cùng lắm thì thu nàng làm thiếp, thiên hạ nam nhân nào không phải tam thê tứ thiếp, ngươi đừng mơ tưởng bởi vì cái này cùng bổn vương giải trừ hôn ước! "Tô Tịch Nguyệt trầm mặt xuống cất tiếng nói: "Thần nữ đã sớm nói qua, tuyệt đối không cùng Tô Mạn Vân hầu chung một chồng. "Tô Tịch Nguyệt vừa nói ra lời này, Tô Mạn Vân lập tức hướng Tô Tịch Nguyệt bò tới, khóc cầu xin nói: "Tỷ tỷ, ta sẽ không tranh giành với tỷ, ta chỉ cầu một vị trí thị thiếp, ta cái gì cũng không cầu, tương lai hài tử của ta cũng có thể ghi dưới danh nghĩa của tỷ, tỷ làm mẹ cả của hắn, ta thật sự cái gì cũng không cầu, chỉ cầu tỷ tỷ cho muội muội một con đường sống! "Tô Tịch Nguyệt lạnh lùng hất tay nàng ta ra: "Tô Mạn Vân, rốt cuộc là ai không cho ai con đường sống! "Tô Tịch Nguyệt nói xong, liền chuyển hướng Phượng Dận Phương: "Vốn là gia xấu không thể nói ra ngoài, nhưng hôm nay việc này thần nữ lại không thể không nói rõ. Tô Mạn Vân không chỉ có đầu đuôi với Thành vương, tối hôm qua còn liên hợp sơn tặc muốn hủy đi trong sạch của thần nữ , thần nữ may mắn đào thoát, được Ngự Vương cứu. Tô Mạn Vân âm độc tàn nhẫn như thế, cùng hầu chung một phu thần nữ tuyệt đối không dám, kính xin Hoàng Thượng làm chủ cho thần nữ! ”Mọi người nghe được chuyện này trong nháy mắt đều sợ ngây người.Nhất là Tô Trường Thanh khiếp sợ nhất, mạnh mẽ nhìn về phía Tô Mạn Vân: "Tô Mạn Vân, sao ngươi dám? "Tô Mạn Vân bị sát ý nơi đáy mắt Tô Trường Thanh làm kinh hãi, nhất là ngay cả Phượng Dụ Thành cũng dùng ánh mắt hoài nghi nhìn nàng, càng làm cho nàng bối rối không thôi."Không! Không phải ta!! Ta không có !!!. " - Tô Mạn Vân liều mạng lắc đầu, chỉ thẳng Tô Tịch Nguyệt: "Là đại tỷ tỷ hãm hại ta cùng Vương gia, là nàng nói dối, tâm ngoan thủ lạt chính là nàng ta! "Đối mặt với Tô Mạn Vân oan uổng, Tô Tịch Nguyệt một chút cũng không hoảng: "Hoàng Thượng, thần nữ có chứng cứ, chứng minh hết thảy đều là Tô Mạn Vân an bài. "