Chương 11: Hắn sẽ không thương tổn ta
Mấy ngày sau, sát thủ tiên sinh gặp được Kim lão bản ở chợ. Hắn đứng ở xa nhìn qua... trạng thái tinh thần của Kim lão bản hình như không được tốt. Sau khi hỏi thăm rõ ràng, hắn mới biết được, gian nhà ở Thành Đông kia không biết bị gì mà giống như trúng tà...
Kim lão bản tìm thầy phong thủy tới xem qua, lúc bắt đầu, tên thầy bà kia không nhìn ra được nguyên cớ gì, nhưng sau đó thì một tay bấm đốt tính toán, một tay vuốt râu, ra vẻ huyền bí nói: Tà ma trong nhà đã bị hắn cưỡng chế đánh chạy rồi.
Thầy phong thủy vừa đi, gia đình mới dọn đi vào, còn chưa đến một ngày, hôm sau liền dọn đồ tới tìm Kim lão bản lý luận.
Tới lui như vậy, Kim lão bản liền theo bản năng cho rằng, trong nhà có một con ác quỷ pháp lực cao cường.
"Ngươi vẫn chưa tìm được chỗ ở?" Sau khi Kim lão bản kể ra những chuyện gần đây mình gặp phải, lại nhìn về phía sát thủ tiên sinh.
Dạo gần đây, hắn vẫn luôn tìm nhà, sát thủ tiên sinh lắc đầu.
Lúc này, Kim lão bản cũng không biết nên làm thế nào, nàng có chút nghi hoặc hỏi: "Cái nhà đó nửa tháng trước... ngươi ở có thoải mái không?"
Sát thủ tiên sinh mờ mịt gật đầu, "Đương nhiên là thoải mái..."
Hai mắt Kim lão bản sáng rực, nhưng vẫn có chút không tin hỏi: "Không có xuất hiện chuyện quỷ dị gì sao?"
Sát thủ tiên sinh lắc đầu.
"Ừm..." Kim lão bản mất tự nhiên cúi đầu, không khỏi do dự: "Vậy ngươi có từng thấy người... kỳ lạ nào xuất hiện trong nhà chưa?"
Sát thủ tiên sinh vẫn lắc đầu.
Hai mắt Kim lão bản đột nhiên sáng quắc, cả người kích động.
"Nếu ngươi còn chưa tìm được chỗ ở... Ngươi thử cân nhắc xem..." Kim lão bản nói được một nửa thì ngừng, rõ ràng là nàng biết gian nhà kia có vấn đề, sao lại có thể tiếp tục để cho người khác thuê, đây không phải là đang hại người ta sao?
Nàng lâm vào thế khó xử.
Vừa nghe thấy chuyện tốt này, tiểu mỹ nhân đẩy vai sát thủ tiên sinh, giục hắn mau đồng ý.
"Ta thuê!" Sát thủ tiên sinh nói.
Kim lão bản vừa nghe thấy, hai mắt đều trợn to, nàng kích động nói: "Ngươi thật sự muốn thuê?"
Sát thủ tiên sinh cảm nhận được, động tác vỗ vai hắn của tiểu mỹ nhân càng thêm dùng sức. Hắn cười một tiếng, gật đầu với Kim lão bản.
Nghe sát thủ tiên sinh nói vậy, Kim lão bản trái lại có chút ngượng ngùng. Lần trước, nàng ham lợi, đem nhà mình cho thân thích phương xa thuê, còn đuổi sát thủ tiên sinh đi... Hiện tại không ai dám ở... thì lại kéo người ta về.
"Ngươi không sợ sao?" Kim lão bản vẫn cảm thấy chột dạ.
"Sợ cái gì?"
"Cái nhà này của ta... không sạch sẽ lắm..." Tuy nói như vậy sẽ làm giảm đi ý định muốn thuê nhà của đối phương, nhưng Kim lão bản vẫn nói ra khúc mắt trong lòng.
"Ta biết!" Sát thủ tiên sinh vẫn kiên trì đáp.
Kim lão bản thấp thỏm, nàng cắn môi, suy tư cau mày, sau khi cân nhắc kỹ càng mới thong thả nói: "Ta không nói đùa với ngươi đâu, gian nhà kia... thật sự không ổn lắm..."
"Chính là có chút... tà đạo..."
Khi Kim lão bản nói đến vật tà ám, trong mắt sát thủ tiên sinh hiện lên một đạo quang khác thường, tựa như đã hiểu thấu.
Hắn nhìn tiểu mỹ nhân đang trôi nổi bên cạnh, quả nhiên, ngay sau đó, tiểu mỹ nhân liền như bị nhìn thấu, chột dạ dùng tay áo che mặt.
"Ngươi thật sự không sợ?" Kim lão bản vẫn cứ lo lắng hỏi lại một lần.
"Ta không sợ." Sát thủ tiên sinh nói, khóe miệng còn câu thành nụ cười, hắn khẳng định chắc chắn: "Y sẽ không thương tổn ta!"
Kim lão bản tìm thầy phong thủy tới xem qua, lúc bắt đầu, tên thầy bà kia không nhìn ra được nguyên cớ gì, nhưng sau đó thì một tay bấm đốt tính toán, một tay vuốt râu, ra vẻ huyền bí nói: Tà ma trong nhà đã bị hắn cưỡng chế đánh chạy rồi.
Thầy phong thủy vừa đi, gia đình mới dọn đi vào, còn chưa đến một ngày, hôm sau liền dọn đồ tới tìm Kim lão bản lý luận.
Tới lui như vậy, Kim lão bản liền theo bản năng cho rằng, trong nhà có một con ác quỷ pháp lực cao cường.
"Ngươi vẫn chưa tìm được chỗ ở?" Sau khi Kim lão bản kể ra những chuyện gần đây mình gặp phải, lại nhìn về phía sát thủ tiên sinh.
Dạo gần đây, hắn vẫn luôn tìm nhà, sát thủ tiên sinh lắc đầu.
Lúc này, Kim lão bản cũng không biết nên làm thế nào, nàng có chút nghi hoặc hỏi: "Cái nhà đó nửa tháng trước... ngươi ở có thoải mái không?"
Sát thủ tiên sinh mờ mịt gật đầu, "Đương nhiên là thoải mái..."
Hai mắt Kim lão bản sáng rực, nhưng vẫn có chút không tin hỏi: "Không có xuất hiện chuyện quỷ dị gì sao?"
Sát thủ tiên sinh lắc đầu.
"Ừm..." Kim lão bản mất tự nhiên cúi đầu, không khỏi do dự: "Vậy ngươi có từng thấy người... kỳ lạ nào xuất hiện trong nhà chưa?"
Sát thủ tiên sinh vẫn lắc đầu.
Hai mắt Kim lão bản đột nhiên sáng quắc, cả người kích động.
"Nếu ngươi còn chưa tìm được chỗ ở... Ngươi thử cân nhắc xem..." Kim lão bản nói được một nửa thì ngừng, rõ ràng là nàng biết gian nhà kia có vấn đề, sao lại có thể tiếp tục để cho người khác thuê, đây không phải là đang hại người ta sao?
Nàng lâm vào thế khó xử.
Vừa nghe thấy chuyện tốt này, tiểu mỹ nhân đẩy vai sát thủ tiên sinh, giục hắn mau đồng ý.
"Ta thuê!" Sát thủ tiên sinh nói.
Kim lão bản vừa nghe thấy, hai mắt đều trợn to, nàng kích động nói: "Ngươi thật sự muốn thuê?"
Sát thủ tiên sinh cảm nhận được, động tác vỗ vai hắn của tiểu mỹ nhân càng thêm dùng sức. Hắn cười một tiếng, gật đầu với Kim lão bản.
Nghe sát thủ tiên sinh nói vậy, Kim lão bản trái lại có chút ngượng ngùng. Lần trước, nàng ham lợi, đem nhà mình cho thân thích phương xa thuê, còn đuổi sát thủ tiên sinh đi... Hiện tại không ai dám ở... thì lại kéo người ta về.
"Ngươi không sợ sao?" Kim lão bản vẫn cảm thấy chột dạ.
"Sợ cái gì?"
"Cái nhà này của ta... không sạch sẽ lắm..." Tuy nói như vậy sẽ làm giảm đi ý định muốn thuê nhà của đối phương, nhưng Kim lão bản vẫn nói ra khúc mắt trong lòng.
"Ta biết!" Sát thủ tiên sinh vẫn kiên trì đáp.
Kim lão bản thấp thỏm, nàng cắn môi, suy tư cau mày, sau khi cân nhắc kỹ càng mới thong thả nói: "Ta không nói đùa với ngươi đâu, gian nhà kia... thật sự không ổn lắm..."
"Chính là có chút... tà đạo..."
Khi Kim lão bản nói đến vật tà ám, trong mắt sát thủ tiên sinh hiện lên một đạo quang khác thường, tựa như đã hiểu thấu.
Hắn nhìn tiểu mỹ nhân đang trôi nổi bên cạnh, quả nhiên, ngay sau đó, tiểu mỹ nhân liền như bị nhìn thấu, chột dạ dùng tay áo che mặt.
"Ngươi thật sự không sợ?" Kim lão bản vẫn cứ lo lắng hỏi lại một lần.
"Ta không sợ." Sát thủ tiên sinh nói, khóe miệng còn câu thành nụ cười, hắn khẳng định chắc chắn: "Y sẽ không thương tổn ta!"