Chương : 17
Đúng lúc này, Khâu Xử Cơ cũng trở lại, Lý Thiên Ngọc thấy mặt hắn âm trầm liền biết chắc con hàng này đi một chuyến tay không, cũng hơi bất ngờ vì với võ công mèo ba chân của Hoàng Nhan Hồng Liệt vậy mà khiến Khâu Xử Cơ thất thủ, mặc dù Hoàn Nhan Hồng Liệt cưỡi ngựa chạy nhưng khinh công Khâu Xử Cơ cao như vậy mà đuổi không được, vô lý a!?
- Đạo trưởng! Thế nào, có giết được tên cầm đầu không!? - Lý Thiên Ngọc hỏi dò.
- Bần đạo đuổi kịp đang chuẩn bị ra tay giết hắn thì bị Thiết thi Mai Siêu Phong ngăn cản, may mắn Mai Siêu Phong còn chưa luyện thành Cửu âm bạch cốt trảo, bần đạo đánh ngang tay nên để Mai Siêu Phong cầm lấy tên kia chạy mất.
- Mai Siêu Phong!? Tại sao Mai Siêu Phong lại có mặt ở đó!? - Lý Thiên Ngọc kinh ngạc hỏi.
- Bần đạo cũng không rõ, chỉ biết thái độ của Mai Siêu Phong khi gặp bần đạo có vẻ chán ghét, nên ra tay cản trở! - Khâu Xử Cơ đáp.
- Thiên Ngọc huynh đệ thì sao!? Có giết hết bọn người áo đen kia không!? - Khâu Xử Cơ hỏi.
- May mắn không nhục mệnh, 24 tên áo đen không thoát tên nào! - Lý thiên Ngọc khiêm tốn nói.
- Thiên Ngọc huynh đệ khiêm tốn! Ta cảnh giới cao hơn ngươi nhưng cũng không chắc giết chết toàn bộ mà không để thoát tên nào, huynh đệ có thể làm được chính là có bản lĩnh. - Khâu Xử Cơ nói tiếp.
Lý Thiên Ngọc lúc này cũng chỉ ậm ừ cho qua, đối với hắn 1 đám quái lv.1 mà còn để chạy thoát thì tuyệt kỹ Liêu âm cước cũng quá không đáng giá a.
Hắn mặc dù vì việc Khâu Xử Cơ để Hoàng Nhan Hồng Liệt chạy mất cũng có chút không vui vì hắn muốn diệt trừ tên này a! Giết Hoàng Nhan Hồng Liệt rồi Dương Thiết Tâm cũng không phải đội cái nón xanh to đùng kia nữa, vậy mà cuối cùng vẫn để hắn chạy mất.
Nhưng hắn cũng không lo lắng Hoàng Nhan Hồng Liệt lật ra được sóng to gió lớn gì.
Khâu Xử Cơ liền có ý rời đi vì có việc cần giải quyết bèn cùng Lý Thiên Ngọc nói từ biệt.
Khâu Xử Cơ cũng không có gặp Dương Thiết Tâm cùng Quách Khiếu Thiên mà chỉ nhờ Lý Thiên Ngọc chuyển cáo cho 2 người bọn hắn.
Lý Thiên Ngọc cũng không rời đi Ngưu Gia thôn mà vẫn tá túc lại nhà 2 huynh đệ Quách-Dương.
Hắn biết vẫn còn một đợt Tống quân chuẩn bị ghé thăm 2 đôi vợ chồng này.
Nếu hắn không tham dự vào thì chắc chắn lịch sử sẽ tái diễn mà còn tệ hại hơn, vì dù sao Hoàng Nhan Hồng Liệt không gặp và có cảm tình với Bao Tích Nhược thì sẽ không dẫn người đến cứu.
Thế nên, Lý Thiên Ngọc cũng không vội đi, mà 2 gia đình Quách-Dương cũng hiếu khách, nên hắn liền ở lại.
Vài ngày trôi qua, Lý Thiên Ngọc đang vận chuyển Hỗn nguyên thôn khí công tu luyện, hắn từ mấy hôm trước đã bắt đầu tu luyện, hiệu quả cũng không tệ, một giờ đạt được khá nhiều điểm kinh nghiệm.
Đến hôm nay đã qua bảy ngày, mỗi ngày hắn chỉ bỏ ra 5 tiếng để tu luyện nên giờ mới chỉ đạt được khoảng một 2 phần 5 thanh kinh nghiệm cứ tiếp tục như vậy tăng lên cấp 6 cũng nhanh thôi.
Đột nhiên, một trận tiếng vó ngựa trầm thấp vọng lại, hắn liền đình chỉ Hỗn nguyên thôn khí công,bèn từ trên giường đứng dậy mở cửa đi ra ngoài.
Chỉ thấy lúc này bên ngoài sân đứng vây quanh một đội nhân mã, ánh đuốc lập lòe. Lý Thiên Ngọc âm thầm tính toán thì vào khoảng 40 tên Tống binh.
- Quách Khiếu Thiên, Dương Thiết Tâm, hai tên phản tặc, mau mau ra đây quy hàng, nếu không chúng ta phóng hỏa thiêu Ngưu Gia thôn thành bình địa. - Tên Quan binh chỉ huy nói.
Tên này trên mặt có một khối ban màu xanh tím trông rất mất cảm tình, mặt thì như mặt chuột, bên mép mọc hai chòm râu quặp đã thế còn vênh mặt lên tận trời, giọng nói thì kiểu hất hàm sai khiến bộ dạng khá thèm đòn.
Tên hắn chính là Đoàn Thiên Đức.
Dương Thiết Tâm nóng tính liền lao ra nói:
- Dương Thiết Tâm ta tự hỏi cũng không làm ra việc thương thiên hại lý gì!? Tại sao nói chúng ta là phản tặc!?
- Vị đại nhân này! Không biết huynh đệ chúng ta đã làm gì mà bị coi là phản tặc!? - Quách Khiếu Thiên lúc này cũng vừa vặn đi ra, giọng điệu cũng điềm đạm hơn mà hỏi.
- Các ngươi che dấu tội phạm triều đình, còn không phải là phản tặc!? - Đoàn Thiên Đức quát.
- Vị đại nhân này! Chúng ta không có che giấu phản tặc!? Không biết đại nhân có chứng cứ gì mà nói chúng ta che dấu phản tặc!? Đại nhân là mệnh quan triều đinh cũng nên nói đạo lý chứ!? - Quách Khiếu Thiên vặn hỏi.
- Các ngươi lại dám hỏi vặn lại ta!? Ta cho các ngươi biết, ta là mệnh quan triều đình, ta muốn bắt ai còn phải cần có chứng cứ sao. Ta muốn bắt ai thì bắt!? - Đoàn Thiên Đức nói.
- Bắt lại cho ta! - Đoàn Thiên Đức vẫy tay chỉ huy thuộc hạ lao tới.
Dương Thiết Tâm cùng Quách Khiếu Thiên thủ thế còn chưa kịp xông tới chợt thấy một đạo tàn ảnh lóe lên phóng tới Đoàn Thiên Đức rồi chớp mắt liền trở lại phía trước hai người.
Định thần nhìn lại còn không phải là Lý Thiên Ngọc sao, hắn trong tay lúc này đang xách lấy Đoàn Thiên Đức, ném tên này xuống đất liền quay ra nói với 2 người.
- Hai vị! Thiên Ngọc mấy ngày nay làm phiền hai vị, nên việc này để cho ta giải quyết, còn tên này hai vị muốn chém muốn giết thì tùy, nhắc nhở hai vị là tên này ta có nghe qua, âm hiểm, giảo hoạt cực kỳ, tốt nhất vẫn là giết đi.
Hai người cũng giật mình với tốc độ của hắn, nghe hắn nói xong, Dương Thiết Tâm liền nhấc thương đâm một phát xuyên tim kết liễu tính mạng Đoàn Thiên Đức!
Lý Thiên Ngọc cũng gật đầu, hắn nói biết tên Đoàn Thiên Đức này là người cực kỳ âm hiểm, xảo quyệt cũng không ngoa, ai xem Xạ Điêu đều biết Khâu Xử cơ đánh nhau với Giang nam thất quái suýt chút cũng toi mạng đầu đuôi cũng vì tên này mà ra, vợ Quách Khiếu Thiên là Lý Bình cũng bởi tên này mà bị đi đày tới sa mạc.
Hắn quay ra liếc nhìn 40 tên Tống binh âm hiểm cười, lại đưa tiễn bao cát cho ca luyện Liêu Âm Cước thêm ra 200 điểm kinh nghiệm nha! Không biết ca nên chán ghét các ngươi hay yêu các ngươi đây, nghĩ tới cũng là một kiện đau đầu sự tình.
Không nghĩ linh tinh nữa mà thay bằng hành động, Lý Thiên Ngọc phi thân ra tung liên hoàn Liêu âm cước.
- Bịch!
- Bịch!
- Bịch!
.................................................!!!
Chỉ thấy từng tên Tống binh hai tay bưng bít đũng quần còn rỉ máu ngã xuống tru lên từng hồi thảm thiết, đồng thời từng đạo văn tự đỏ chót hiển thị sát thương gây ra hiện lên.
- Á...á......!
- Ứ..Hự....ự....Aaaa....!
- Ốiiiii........đản đản của ta..!!!!
- Ngaoooo.....!!!
-............!
- Đinh! Phát động thành công Liêu âm cước.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Tống binh x 1, điểm kinh nghiệm +5
-.............!
- Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Tống binh x1, điểm kinh nghiệm + 5
- Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Tống binh x1, điểm kinh nghiệm + 5
...............................................!!!
Mấy tên này rặt toàn một lũ quái lv.1 tuy nhiên thắng ở số đông, Lý Thiên Ngọc hài lòng nhìn tác phẩm mà chính tay hắn tạo ra, 40 tên thái giám.......!
Đợi mấy tên này chết hết, hệ thống cũng khiến hắn thu về 200 điểm kinh nghiệm, trong lúc hai huynh đệ Quách-Dương đang trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn như nhìn quái vật, đột nhiên hai người đều lấy tay bưng đũng quần liền cách xa hắn một đoạn, mặt thì tái mét.
Quách Khiếu Thiên mặt tái mét, tay nổi gân xanh, cả người run rẩy như phê cần, chân thì rung như dây đàn,quay ra nói nhỏ với Dương Thiết Tâm:
- Nghĩa đệ...., đại ca nghĩ huynh đệ chúng ta tránh xa Thiên Ngọc huynh đệ ra, hắn mà ngứa chân đá chúng ta mỗi người một cước thì.......chết tiệt! Chỉ nghĩ đến thôi đại ca liền thấy hạ thân thốn thốn!!!. Quách Khiếu Thiên lại đánh rùng mình một cái.
- Đ...Đại ca! Ta cũng nghĩ như huynh, c...chúng ta mà thành thái giám thì Tích Nhược với Tẩu tử cho hai người chúng ta đội hai cái nón xanh to đùng mất. K...không nghĩ Thiên Ngọc huynh đệ lại có sở thích này nha, chúng ta đúng là mắt chó nhìn người rồi. - Dương Thiết Tâm có chút run rẩy sợ hãi nhìn phía Lý Thiên Ngọc nói.
Lý Thiên Ngọc cũng mặc kệ 2 người này, hắn thì mở bảng thuộc tính ra tra xét:
* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc
* Cấp: 5 (Phàm cảnh ngũ trọng) (kinh nghiệm: 475/2400)
* Công pháp: Hỗn nguyên thôn khí công
* Thân pháp: Kinh lôi truy tinh bộ - Tiểu thành
* Võ công: Liêu âm cước, Đại thiên tịch diệt chỉ pháp - Tiểu Thành
* Nghề nghiệp: Trù sư cấp 1
* Danh hiệu: Đồ tể giết heo
* Vũ khí: Dao phay
* Sủng vật: Bạch Tuyết
* Tọa kỵ: Không
* Điểm thuộc tính: 10
* Điểm kỹ năng: 10
* Hối đoái điểm: 2.723
- Đạo trưởng! Thế nào, có giết được tên cầm đầu không!? - Lý Thiên Ngọc hỏi dò.
- Bần đạo đuổi kịp đang chuẩn bị ra tay giết hắn thì bị Thiết thi Mai Siêu Phong ngăn cản, may mắn Mai Siêu Phong còn chưa luyện thành Cửu âm bạch cốt trảo, bần đạo đánh ngang tay nên để Mai Siêu Phong cầm lấy tên kia chạy mất.
- Mai Siêu Phong!? Tại sao Mai Siêu Phong lại có mặt ở đó!? - Lý Thiên Ngọc kinh ngạc hỏi.
- Bần đạo cũng không rõ, chỉ biết thái độ của Mai Siêu Phong khi gặp bần đạo có vẻ chán ghét, nên ra tay cản trở! - Khâu Xử Cơ đáp.
- Thiên Ngọc huynh đệ thì sao!? Có giết hết bọn người áo đen kia không!? - Khâu Xử Cơ hỏi.
- May mắn không nhục mệnh, 24 tên áo đen không thoát tên nào! - Lý thiên Ngọc khiêm tốn nói.
- Thiên Ngọc huynh đệ khiêm tốn! Ta cảnh giới cao hơn ngươi nhưng cũng không chắc giết chết toàn bộ mà không để thoát tên nào, huynh đệ có thể làm được chính là có bản lĩnh. - Khâu Xử Cơ nói tiếp.
Lý Thiên Ngọc lúc này cũng chỉ ậm ừ cho qua, đối với hắn 1 đám quái lv.1 mà còn để chạy thoát thì tuyệt kỹ Liêu âm cước cũng quá không đáng giá a.
Hắn mặc dù vì việc Khâu Xử Cơ để Hoàng Nhan Hồng Liệt chạy mất cũng có chút không vui vì hắn muốn diệt trừ tên này a! Giết Hoàng Nhan Hồng Liệt rồi Dương Thiết Tâm cũng không phải đội cái nón xanh to đùng kia nữa, vậy mà cuối cùng vẫn để hắn chạy mất.
Nhưng hắn cũng không lo lắng Hoàng Nhan Hồng Liệt lật ra được sóng to gió lớn gì.
Khâu Xử Cơ liền có ý rời đi vì có việc cần giải quyết bèn cùng Lý Thiên Ngọc nói từ biệt.
Khâu Xử Cơ cũng không có gặp Dương Thiết Tâm cùng Quách Khiếu Thiên mà chỉ nhờ Lý Thiên Ngọc chuyển cáo cho 2 người bọn hắn.
Lý Thiên Ngọc cũng không rời đi Ngưu Gia thôn mà vẫn tá túc lại nhà 2 huynh đệ Quách-Dương.
Hắn biết vẫn còn một đợt Tống quân chuẩn bị ghé thăm 2 đôi vợ chồng này.
Nếu hắn không tham dự vào thì chắc chắn lịch sử sẽ tái diễn mà còn tệ hại hơn, vì dù sao Hoàng Nhan Hồng Liệt không gặp và có cảm tình với Bao Tích Nhược thì sẽ không dẫn người đến cứu.
Thế nên, Lý Thiên Ngọc cũng không vội đi, mà 2 gia đình Quách-Dương cũng hiếu khách, nên hắn liền ở lại.
Vài ngày trôi qua, Lý Thiên Ngọc đang vận chuyển Hỗn nguyên thôn khí công tu luyện, hắn từ mấy hôm trước đã bắt đầu tu luyện, hiệu quả cũng không tệ, một giờ đạt được khá nhiều điểm kinh nghiệm.
Đến hôm nay đã qua bảy ngày, mỗi ngày hắn chỉ bỏ ra 5 tiếng để tu luyện nên giờ mới chỉ đạt được khoảng một 2 phần 5 thanh kinh nghiệm cứ tiếp tục như vậy tăng lên cấp 6 cũng nhanh thôi.
Đột nhiên, một trận tiếng vó ngựa trầm thấp vọng lại, hắn liền đình chỉ Hỗn nguyên thôn khí công,bèn từ trên giường đứng dậy mở cửa đi ra ngoài.
Chỉ thấy lúc này bên ngoài sân đứng vây quanh một đội nhân mã, ánh đuốc lập lòe. Lý Thiên Ngọc âm thầm tính toán thì vào khoảng 40 tên Tống binh.
- Quách Khiếu Thiên, Dương Thiết Tâm, hai tên phản tặc, mau mau ra đây quy hàng, nếu không chúng ta phóng hỏa thiêu Ngưu Gia thôn thành bình địa. - Tên Quan binh chỉ huy nói.
Tên này trên mặt có một khối ban màu xanh tím trông rất mất cảm tình, mặt thì như mặt chuột, bên mép mọc hai chòm râu quặp đã thế còn vênh mặt lên tận trời, giọng nói thì kiểu hất hàm sai khiến bộ dạng khá thèm đòn.
Tên hắn chính là Đoàn Thiên Đức.
Dương Thiết Tâm nóng tính liền lao ra nói:
- Dương Thiết Tâm ta tự hỏi cũng không làm ra việc thương thiên hại lý gì!? Tại sao nói chúng ta là phản tặc!?
- Vị đại nhân này! Không biết huynh đệ chúng ta đã làm gì mà bị coi là phản tặc!? - Quách Khiếu Thiên lúc này cũng vừa vặn đi ra, giọng điệu cũng điềm đạm hơn mà hỏi.
- Các ngươi che dấu tội phạm triều đình, còn không phải là phản tặc!? - Đoàn Thiên Đức quát.
- Vị đại nhân này! Chúng ta không có che giấu phản tặc!? Không biết đại nhân có chứng cứ gì mà nói chúng ta che dấu phản tặc!? Đại nhân là mệnh quan triều đinh cũng nên nói đạo lý chứ!? - Quách Khiếu Thiên vặn hỏi.
- Các ngươi lại dám hỏi vặn lại ta!? Ta cho các ngươi biết, ta là mệnh quan triều đình, ta muốn bắt ai còn phải cần có chứng cứ sao. Ta muốn bắt ai thì bắt!? - Đoàn Thiên Đức nói.
- Bắt lại cho ta! - Đoàn Thiên Đức vẫy tay chỉ huy thuộc hạ lao tới.
Dương Thiết Tâm cùng Quách Khiếu Thiên thủ thế còn chưa kịp xông tới chợt thấy một đạo tàn ảnh lóe lên phóng tới Đoàn Thiên Đức rồi chớp mắt liền trở lại phía trước hai người.
Định thần nhìn lại còn không phải là Lý Thiên Ngọc sao, hắn trong tay lúc này đang xách lấy Đoàn Thiên Đức, ném tên này xuống đất liền quay ra nói với 2 người.
- Hai vị! Thiên Ngọc mấy ngày nay làm phiền hai vị, nên việc này để cho ta giải quyết, còn tên này hai vị muốn chém muốn giết thì tùy, nhắc nhở hai vị là tên này ta có nghe qua, âm hiểm, giảo hoạt cực kỳ, tốt nhất vẫn là giết đi.
Hai người cũng giật mình với tốc độ của hắn, nghe hắn nói xong, Dương Thiết Tâm liền nhấc thương đâm một phát xuyên tim kết liễu tính mạng Đoàn Thiên Đức!
Lý Thiên Ngọc cũng gật đầu, hắn nói biết tên Đoàn Thiên Đức này là người cực kỳ âm hiểm, xảo quyệt cũng không ngoa, ai xem Xạ Điêu đều biết Khâu Xử cơ đánh nhau với Giang nam thất quái suýt chút cũng toi mạng đầu đuôi cũng vì tên này mà ra, vợ Quách Khiếu Thiên là Lý Bình cũng bởi tên này mà bị đi đày tới sa mạc.
Hắn quay ra liếc nhìn 40 tên Tống binh âm hiểm cười, lại đưa tiễn bao cát cho ca luyện Liêu Âm Cước thêm ra 200 điểm kinh nghiệm nha! Không biết ca nên chán ghét các ngươi hay yêu các ngươi đây, nghĩ tới cũng là một kiện đau đầu sự tình.
Không nghĩ linh tinh nữa mà thay bằng hành động, Lý Thiên Ngọc phi thân ra tung liên hoàn Liêu âm cước.
- Bịch!
- Bịch!
- Bịch!
.................................................!!!
Chỉ thấy từng tên Tống binh hai tay bưng bít đũng quần còn rỉ máu ngã xuống tru lên từng hồi thảm thiết, đồng thời từng đạo văn tự đỏ chót hiển thị sát thương gây ra hiện lên.
- Á...á......!
- Ứ..Hự....ự....Aaaa....!
- Ốiiiii........đản đản của ta..!!!!
- Ngaoooo.....!!!
-............!
- Đinh! Phát động thành công Liêu âm cước.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Tống binh x 1, điểm kinh nghiệm +5
-.............!
- Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Tống binh x1, điểm kinh nghiệm + 5
- Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Tống binh x1, điểm kinh nghiệm + 5
...............................................!!!
Mấy tên này rặt toàn một lũ quái lv.1 tuy nhiên thắng ở số đông, Lý Thiên Ngọc hài lòng nhìn tác phẩm mà chính tay hắn tạo ra, 40 tên thái giám.......!
Đợi mấy tên này chết hết, hệ thống cũng khiến hắn thu về 200 điểm kinh nghiệm, trong lúc hai huynh đệ Quách-Dương đang trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn như nhìn quái vật, đột nhiên hai người đều lấy tay bưng đũng quần liền cách xa hắn một đoạn, mặt thì tái mét.
Quách Khiếu Thiên mặt tái mét, tay nổi gân xanh, cả người run rẩy như phê cần, chân thì rung như dây đàn,quay ra nói nhỏ với Dương Thiết Tâm:
- Nghĩa đệ...., đại ca nghĩ huynh đệ chúng ta tránh xa Thiên Ngọc huynh đệ ra, hắn mà ngứa chân đá chúng ta mỗi người một cước thì.......chết tiệt! Chỉ nghĩ đến thôi đại ca liền thấy hạ thân thốn thốn!!!. Quách Khiếu Thiên lại đánh rùng mình một cái.
- Đ...Đại ca! Ta cũng nghĩ như huynh, c...chúng ta mà thành thái giám thì Tích Nhược với Tẩu tử cho hai người chúng ta đội hai cái nón xanh to đùng mất. K...không nghĩ Thiên Ngọc huynh đệ lại có sở thích này nha, chúng ta đúng là mắt chó nhìn người rồi. - Dương Thiết Tâm có chút run rẩy sợ hãi nhìn phía Lý Thiên Ngọc nói.
Lý Thiên Ngọc cũng mặc kệ 2 người này, hắn thì mở bảng thuộc tính ra tra xét:
* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc
* Cấp: 5 (Phàm cảnh ngũ trọng) (kinh nghiệm: 475/2400)
* Công pháp: Hỗn nguyên thôn khí công
* Thân pháp: Kinh lôi truy tinh bộ - Tiểu thành
* Võ công: Liêu âm cước, Đại thiên tịch diệt chỉ pháp - Tiểu Thành
* Nghề nghiệp: Trù sư cấp 1
* Danh hiệu: Đồ tể giết heo
* Vũ khí: Dao phay
* Sủng vật: Bạch Tuyết
* Tọa kỵ: Không
* Điểm thuộc tính: 10
* Điểm kỹ năng: 10
* Hối đoái điểm: 2.723