Chương 16: Món quà từ bạn thân
Cố Tri Niên không biết mình bị Triệu Duy Trinh theo dõi.
Không gian quán nước mà cậu và Trương Lâm hẹn nhau không tệ, hai người cũng không đặt một phòng riêng.
Đợi đến khi Cố Tri Niên ngồi đối diện Trương Lâm, bạn tốt nhìn Cố Tri Niên từ trên xuống dưới: "Là ảo giác của tôi sao? Hôm nay tâm trạng cậu rất tốt."
Cố Tri Niên có chút mờ mịt chớp mắt: "Có sao? Có thể là bởi vì rất mong chờ tin tốt mà cậu nói? Là tin tốt gì?"
Trương Lâm không nhịn được cười: "Chuyện tốt không sợ muộn, trước khi tôi nói cho cậu tin tốt, có phải cậu nên giải thích chuyện kết hôn của cậu một chút không?"
Cố Tri Niên mím môi, đối diện với người bạn thân nhất của mình, dường như không cần phải giấu diếm gì: "Cậu còn nhớ lần trước tôi nói với cậu, chuyện người nhà tôi đồng ý cho tôi đi gia nhập giới giải trí không?"
"Tôi còn nhớ, nhưng hai chuyện này thì có liên quan gì?"
"Điều kiện để họ đồng ý là, tôi phải kết hôn với Triệu, người chồng Alpha của tôi."
"Tôi biết anh ta, tên là Triệu Duy Trinh." Trương Lâm nói chuẩn xác ra cái tên Triệu Duy Trinh: "Nói ra cậu có thể không tin, tôi vừa về nhà không lâu, cha tôi thường xuyên nhắc tới Alpha của Triệu gia trước mặt tôi."
Cố Tri Niên sửng sốt: "Vậy sao? Nói gì về anh ấy?"
"Nói tôi nếu có cơ hội thì kết giao với anh ta một chút. Cha tôi rất coi trọng Triệu Duy Trinh, nhưng tuyệt đối không phải chỉ vì anh ta là người thừa kế tương lai của Triệu gia. Tôi nghe giọng điệu của ông ấy, ông ấy có thái độ vô cùng tán thưởng đối với Triệu Duy Trinh, cũng chính là chồng hiện tại của cậu"
"Tán thưởng?" Đứng ở góc độ Cố Tri Niên, thật sự rất khó để áp đặt hai chữ này vào thái độ của cậu đối với Triệu Duy Trinh. Nhưng con người có ngàn gương mặt, có lẽ Triệu Duy Trinh ở trong mắt người ngoài thật sự chính là một Alpha rất ưu tú ——
Tóm lại là không liên quan gì với Cố Tri Niên.
Cố Tri Niên nhún vai: "Có lẽ anh ấy thật sự rất ưu tú, tôi cũng không hiểu những thứ này."
Trương Lâm thấy Cố Tri Niên mất hứng, cũng không cố chấp nữa: "Cho dù thế nào, tôi đều hy vọng cuộc sống của cậu sẽ thuận lợi"
"Cảm ơn." Cố Tri Niên chân thành nói lời cảm ơn, nhấp một ngụm đồ uống mà Trương Lâm gọi trước" "Bây giờ có phải đến lượt cậu nói cho tôi biết, là tin tốt gì không?"
Trương Lâm cười thần bí. Alpha cầm lấy túi ở bên cạnh trong ánh mắt tò mò của Cố Tri Niên, cũng giống như làm ảo thuật lấy từ trong túi ra một phong thư: "Cậu đoán xem đây là cái gì?"
Cố Tri Niên nhìn chằm chằm phong thư, thành thật lắc đầu: "Là thiệp mời sao?"
"Uh huh ——" Trương Lâm đưa phong thư tới tay Cố Tri Niên: "Mở ra đi, xem rồi cậu sẽ biết."
Cố Tri Niên mở phong thư dưới ánh nhìn chăm chú của Trương Lâm, từ bên trong lấy ra một tấm thiệp in hình con bươm bướm màu vàng. Khi nhìn thấy biểu tượng con bươm bướm màu vàng này, trên mặt Cố Tri Niên đã lộ ra vẻ khó tin.
Hô hấp của cậu cẩn thận từng li từng tí, hoàn toàn lấy một tấm thiệp màu vàng ra, vẻ mặt của Cố Tri Niên đã không thể dùng từ kinh ngạc để hình dung: Đây là thư mời tham dự buổi giao lưu số lượng có hạn của TGB!
TGB là hiệp hội biểu diễn nghệ thuật được quan tâm nhất trong nước hiện nay. Hiệp hội này do đạo diễn nổi tiếng Từ Dục tổ chức thành lập, hiệp hội được đặt tên theo tên của Lâm Kim Điệp vợ của đạo diễn Từ. Hội viên trong đó cơ bản đều là nghệ sĩ trong nước, vừa có thực lực lẫn danh tiếng.
Ngoài những điều này ra, TGB còn nổi tiếng theo một cách khác – mỗi năm họ đều tổ chức một buổi giao lưu, các thành viên tham gia đều đã được xác định trước, ngay cả truyền thông cũng được cố định.
Sở dĩ hội giao lưu nổi tiếng, là bởi vì đạo diễn Từ hoặc những đạo diễn nổi tiếng khác, lúc chọn diễn viên đều ưu tiên cân nhắc từ thành viên trong hội.
Mà một khi được chọn, cho dù nhận kịch bản mà bạn không phải đảm nhận nhân vật chính, nếu nghiêm túc diễn thật tốt cũng có thể gặt hái nhiều lợi ích.
Đầu tiên là tích luỹ danh tiếng từng tí một, có thể quay phim của đạo diễn nổi tiếng, đối với bất kỳ người mới nào vào ngành đều là một bàn đạp vô cùng tốt. Thứ hai, đạo diễn trong hội phần lớn đều có năng lực chuyên môn rất mạnh, cho dù là diễn viên không chuyên nghiệp như Cố Tri Niên cũng có thể học được nhiều điều mới mẻ.
Lợi ích của việc tham gia buổi giao lưu đương nhiên không chỉ dừng lại ở đó. Nhưng đi kèm với đó là nguy cơ vướng vào những rắc rối khác: ngoại trừ những đạo diễn chuyên nghiệp hoặc tiền bối trong ngành, còn có không ít nhà đầu tư trong giới.
Nơi nào có sự giàu có thì nơi đó có ham muốn. Có người đi giao lưu là để nhận được sự chú ý của đạo diễn, đương nhiên cũng có người muốn đi đường vòng, đầu tiên là tìm được nhà đầu tư thích hợp, lấy thân thể đổi lấy sự ưu ái của nhà đầu tư, sau đó để nhà đầu tư nâng mình lên thêm một bước.
Ngay cả khi đây là một cuộc mạo hiểm, đối với đại đa số người muốn phát triển mà nói, đây đều là một sự kiện kết nối rất khó để tham gia.
Điều kiện nhận được thiệp mời, cho tới bây giờ cũng không ai có thể nói chính xác.
Cố Tri Niên đưa tay vuốt ve con bướm mạ vàng trên tấm thiệp: "Cậu đây là..."
Trương Lâm thấy những biểu hiện phấn khích của Cố Tri Niên, trên khuôn mặt dịu dàng mang theo ý cười: "Đây là quà tân hôn tôi tặng cho cậu, thích không?"
Cố Tri Niên ngẩng đầu lên nhìn Trương Lâm: "Trương Lâm, không được, cái này quá quý rồi"
"Ế——"Trương Lâm không đồng tình nhìn về phía Cố Tri Niên: "Điều này đối với cậu mà nói có thể rất quý trọng, nhưng đối với một người không có tham vọng vào giới giải trí như tôi mà nói, cũng không phải là thứ gì quan trọng."
"Tuy rằng cậu đã nói không muốn người nhà can thiệp vào sự nghiệp của cậu, nhưng tôi là bạn tốt của cậu, không giúp đỡ cậu trong giai đoạn đầu, tránh không được có chút thờ ơ" Lời nói của Trương Lâm từng chữ rất chân thành, Cố Tri Niên thậm chí không biết nên làm thế nào mới có thể trả ơn món quà tuyệt vời này ——
Thư mời này làm sao có thể là dễ dàng lấy được? Bây giờ Trương Lâm nói là nhân tiện, nhưng nói không chừng hắn vẫn mất rất nhiều tâm huyết, chỉ vì có thể giúp Cố Tri Niên có cơ hội ra mặt, Trương Lâm đã tặng cho Cố Tri Niên món quà tốt nhất theo cách riêng của mình.
Cố Tri Niên nhìn chằm chằm thiệp mời, miệng vẫn lặp đi lặp lại "Cảm ơn". Trương Lâm bưng cà phê lên uống một ngụm: "Đừng cảm ơn tôi nữa, suy nghĩ kỹ một chút, mấy ngày nữa cậu làm bạn cặp của tôi cùng đi tham dự, bên trong tốt xấu lẫn lộn, tôi không yên tâm về cậu."
Cố Tri Niên gật đầu: "Được, tôi biết rồi, Trương Lâm, cảm ơn cậu..."
"Nếu cậu vẫn ngại, không bằng trả lại cho tôi một phần quà đi?" Trương Lâm đưa lời đề nghị, cố ý không để Cố Tri Niên có gánh nặng trong lòng.
Cố Tri Niên nghiêm túc nhìn Trương Lâm: "Được, cậu muốn quà gì? Tôi tặng cậu một cái máy quay được không?"
"Trước khi chúng ta về nước cậu vừa mới tặng tôi một cái máy ảnh." Trong mắt Trương Lâm ý cười dịu dàng: "Muốn món quà mà tôi muốn, có tiền cũng không mua được."
Cố Tri Niên ngơ ngác chớp mắt: "Là quà gì?"
"Cậu chia sẻ cho tôi những khuyết điểm của chồng cậu đi, để lần sau tôi có thể khuyên cha tôi bỏ bộ filter cũ Triệu Duy Trinh đi."
"Cậu sẽ không muốn biết đâu." Biểu tình Cố Tri Niên có chút rạn nứt: "Nếu bắt tôi phải nói, chồng tôi trong mắt tôi, không được điểm nào tốt"
"Hả? Cái này có phải quá khoa trương rồi không?"
Cố Tri Niên lại gật đầu như thật: "Trở về cậu có thể nói với chú Trương. Triệu Duy Trinh không có điểm nào tốt, đã được đích thân người vợ Omega bên gối chứng nhận, độ tin cậy là 100%"
Cố Tri Niên vừa nói xong, ở vị trí đối diện bọn họ, xuyên qua nửa tấm rèm vang lên một tiếng leng keng khi có mảnh sắt rơi trên mặt đất, âm thanh này cực kỳ chói tai ở trong quán cà phê trang nhã và yên tĩnh.
Hết chương 16.
Không gian quán nước mà cậu và Trương Lâm hẹn nhau không tệ, hai người cũng không đặt một phòng riêng.
Đợi đến khi Cố Tri Niên ngồi đối diện Trương Lâm, bạn tốt nhìn Cố Tri Niên từ trên xuống dưới: "Là ảo giác của tôi sao? Hôm nay tâm trạng cậu rất tốt."
Cố Tri Niên có chút mờ mịt chớp mắt: "Có sao? Có thể là bởi vì rất mong chờ tin tốt mà cậu nói? Là tin tốt gì?"
Trương Lâm không nhịn được cười: "Chuyện tốt không sợ muộn, trước khi tôi nói cho cậu tin tốt, có phải cậu nên giải thích chuyện kết hôn của cậu một chút không?"
Cố Tri Niên mím môi, đối diện với người bạn thân nhất của mình, dường như không cần phải giấu diếm gì: "Cậu còn nhớ lần trước tôi nói với cậu, chuyện người nhà tôi đồng ý cho tôi đi gia nhập giới giải trí không?"
"Tôi còn nhớ, nhưng hai chuyện này thì có liên quan gì?"
"Điều kiện để họ đồng ý là, tôi phải kết hôn với Triệu, người chồng Alpha của tôi."
"Tôi biết anh ta, tên là Triệu Duy Trinh." Trương Lâm nói chuẩn xác ra cái tên Triệu Duy Trinh: "Nói ra cậu có thể không tin, tôi vừa về nhà không lâu, cha tôi thường xuyên nhắc tới Alpha của Triệu gia trước mặt tôi."
Cố Tri Niên sửng sốt: "Vậy sao? Nói gì về anh ấy?"
"Nói tôi nếu có cơ hội thì kết giao với anh ta một chút. Cha tôi rất coi trọng Triệu Duy Trinh, nhưng tuyệt đối không phải chỉ vì anh ta là người thừa kế tương lai của Triệu gia. Tôi nghe giọng điệu của ông ấy, ông ấy có thái độ vô cùng tán thưởng đối với Triệu Duy Trinh, cũng chính là chồng hiện tại của cậu"
"Tán thưởng?" Đứng ở góc độ Cố Tri Niên, thật sự rất khó để áp đặt hai chữ này vào thái độ của cậu đối với Triệu Duy Trinh. Nhưng con người có ngàn gương mặt, có lẽ Triệu Duy Trinh ở trong mắt người ngoài thật sự chính là một Alpha rất ưu tú ——
Tóm lại là không liên quan gì với Cố Tri Niên.
Cố Tri Niên nhún vai: "Có lẽ anh ấy thật sự rất ưu tú, tôi cũng không hiểu những thứ này."
Trương Lâm thấy Cố Tri Niên mất hứng, cũng không cố chấp nữa: "Cho dù thế nào, tôi đều hy vọng cuộc sống của cậu sẽ thuận lợi"
"Cảm ơn." Cố Tri Niên chân thành nói lời cảm ơn, nhấp một ngụm đồ uống mà Trương Lâm gọi trước" "Bây giờ có phải đến lượt cậu nói cho tôi biết, là tin tốt gì không?"
Trương Lâm cười thần bí. Alpha cầm lấy túi ở bên cạnh trong ánh mắt tò mò của Cố Tri Niên, cũng giống như làm ảo thuật lấy từ trong túi ra một phong thư: "Cậu đoán xem đây là cái gì?"
Cố Tri Niên nhìn chằm chằm phong thư, thành thật lắc đầu: "Là thiệp mời sao?"
"Uh huh ——" Trương Lâm đưa phong thư tới tay Cố Tri Niên: "Mở ra đi, xem rồi cậu sẽ biết."
Cố Tri Niên mở phong thư dưới ánh nhìn chăm chú của Trương Lâm, từ bên trong lấy ra một tấm thiệp in hình con bươm bướm màu vàng. Khi nhìn thấy biểu tượng con bươm bướm màu vàng này, trên mặt Cố Tri Niên đã lộ ra vẻ khó tin.
Hô hấp của cậu cẩn thận từng li từng tí, hoàn toàn lấy một tấm thiệp màu vàng ra, vẻ mặt của Cố Tri Niên đã không thể dùng từ kinh ngạc để hình dung: Đây là thư mời tham dự buổi giao lưu số lượng có hạn của TGB!
TGB là hiệp hội biểu diễn nghệ thuật được quan tâm nhất trong nước hiện nay. Hiệp hội này do đạo diễn nổi tiếng Từ Dục tổ chức thành lập, hiệp hội được đặt tên theo tên của Lâm Kim Điệp vợ của đạo diễn Từ. Hội viên trong đó cơ bản đều là nghệ sĩ trong nước, vừa có thực lực lẫn danh tiếng.
Ngoài những điều này ra, TGB còn nổi tiếng theo một cách khác – mỗi năm họ đều tổ chức một buổi giao lưu, các thành viên tham gia đều đã được xác định trước, ngay cả truyền thông cũng được cố định.
Sở dĩ hội giao lưu nổi tiếng, là bởi vì đạo diễn Từ hoặc những đạo diễn nổi tiếng khác, lúc chọn diễn viên đều ưu tiên cân nhắc từ thành viên trong hội.
Mà một khi được chọn, cho dù nhận kịch bản mà bạn không phải đảm nhận nhân vật chính, nếu nghiêm túc diễn thật tốt cũng có thể gặt hái nhiều lợi ích.
Đầu tiên là tích luỹ danh tiếng từng tí một, có thể quay phim của đạo diễn nổi tiếng, đối với bất kỳ người mới nào vào ngành đều là một bàn đạp vô cùng tốt. Thứ hai, đạo diễn trong hội phần lớn đều có năng lực chuyên môn rất mạnh, cho dù là diễn viên không chuyên nghiệp như Cố Tri Niên cũng có thể học được nhiều điều mới mẻ.
Lợi ích của việc tham gia buổi giao lưu đương nhiên không chỉ dừng lại ở đó. Nhưng đi kèm với đó là nguy cơ vướng vào những rắc rối khác: ngoại trừ những đạo diễn chuyên nghiệp hoặc tiền bối trong ngành, còn có không ít nhà đầu tư trong giới.
Nơi nào có sự giàu có thì nơi đó có ham muốn. Có người đi giao lưu là để nhận được sự chú ý của đạo diễn, đương nhiên cũng có người muốn đi đường vòng, đầu tiên là tìm được nhà đầu tư thích hợp, lấy thân thể đổi lấy sự ưu ái của nhà đầu tư, sau đó để nhà đầu tư nâng mình lên thêm một bước.
Ngay cả khi đây là một cuộc mạo hiểm, đối với đại đa số người muốn phát triển mà nói, đây đều là một sự kiện kết nối rất khó để tham gia.
Điều kiện nhận được thiệp mời, cho tới bây giờ cũng không ai có thể nói chính xác.
Cố Tri Niên đưa tay vuốt ve con bướm mạ vàng trên tấm thiệp: "Cậu đây là..."
Trương Lâm thấy những biểu hiện phấn khích của Cố Tri Niên, trên khuôn mặt dịu dàng mang theo ý cười: "Đây là quà tân hôn tôi tặng cho cậu, thích không?"
Cố Tri Niên ngẩng đầu lên nhìn Trương Lâm: "Trương Lâm, không được, cái này quá quý rồi"
"Ế——"Trương Lâm không đồng tình nhìn về phía Cố Tri Niên: "Điều này đối với cậu mà nói có thể rất quý trọng, nhưng đối với một người không có tham vọng vào giới giải trí như tôi mà nói, cũng không phải là thứ gì quan trọng."
"Tuy rằng cậu đã nói không muốn người nhà can thiệp vào sự nghiệp của cậu, nhưng tôi là bạn tốt của cậu, không giúp đỡ cậu trong giai đoạn đầu, tránh không được có chút thờ ơ" Lời nói của Trương Lâm từng chữ rất chân thành, Cố Tri Niên thậm chí không biết nên làm thế nào mới có thể trả ơn món quà tuyệt vời này ——
Thư mời này làm sao có thể là dễ dàng lấy được? Bây giờ Trương Lâm nói là nhân tiện, nhưng nói không chừng hắn vẫn mất rất nhiều tâm huyết, chỉ vì có thể giúp Cố Tri Niên có cơ hội ra mặt, Trương Lâm đã tặng cho Cố Tri Niên món quà tốt nhất theo cách riêng của mình.
Cố Tri Niên nhìn chằm chằm thiệp mời, miệng vẫn lặp đi lặp lại "Cảm ơn". Trương Lâm bưng cà phê lên uống một ngụm: "Đừng cảm ơn tôi nữa, suy nghĩ kỹ một chút, mấy ngày nữa cậu làm bạn cặp của tôi cùng đi tham dự, bên trong tốt xấu lẫn lộn, tôi không yên tâm về cậu."
Cố Tri Niên gật đầu: "Được, tôi biết rồi, Trương Lâm, cảm ơn cậu..."
"Nếu cậu vẫn ngại, không bằng trả lại cho tôi một phần quà đi?" Trương Lâm đưa lời đề nghị, cố ý không để Cố Tri Niên có gánh nặng trong lòng.
Cố Tri Niên nghiêm túc nhìn Trương Lâm: "Được, cậu muốn quà gì? Tôi tặng cậu một cái máy quay được không?"
"Trước khi chúng ta về nước cậu vừa mới tặng tôi một cái máy ảnh." Trong mắt Trương Lâm ý cười dịu dàng: "Muốn món quà mà tôi muốn, có tiền cũng không mua được."
Cố Tri Niên ngơ ngác chớp mắt: "Là quà gì?"
"Cậu chia sẻ cho tôi những khuyết điểm của chồng cậu đi, để lần sau tôi có thể khuyên cha tôi bỏ bộ filter cũ Triệu Duy Trinh đi."
"Cậu sẽ không muốn biết đâu." Biểu tình Cố Tri Niên có chút rạn nứt: "Nếu bắt tôi phải nói, chồng tôi trong mắt tôi, không được điểm nào tốt"
"Hả? Cái này có phải quá khoa trương rồi không?"
Cố Tri Niên lại gật đầu như thật: "Trở về cậu có thể nói với chú Trương. Triệu Duy Trinh không có điểm nào tốt, đã được đích thân người vợ Omega bên gối chứng nhận, độ tin cậy là 100%"
Cố Tri Niên vừa nói xong, ở vị trí đối diện bọn họ, xuyên qua nửa tấm rèm vang lên một tiếng leng keng khi có mảnh sắt rơi trên mặt đất, âm thanh này cực kỳ chói tai ở trong quán cà phê trang nhã và yên tĩnh.
Hết chương 16.