Chương 33: Chương 33
Sau một hồi liế_m láp, Tần Cảnh Chi thấy hoa huyệ_t của cô gái nhỏ đã dầm dề dâ_m thuỷ, anh liền trườn người lên. Nằm phủ lên người cô, anh khẽ hôn đôi môi nhỏ nhắn, thì thầm đầy mê hoặc:- Rùa con, cảm giác vừa rồi thế nào? Có thích không?- Thích..... ưm... rất.... thoải mái..Lý trí Mộ An đã bị ham muốn dục vọng làm cho tan rã, cô không chút do dự mà thành thật đáp lại anh. Nghe xong, Tần Cảnh Chi cười khẽ, anh liế_m liế_m bờ môi hồng mềm mại, cất giọng trầm khàn khàn dụ dỗ cô tiếp:- Bảo bối, em có thích thoải mái hơn không?- Muốn......ưm.... muốn Cảnh Chi.. muốn.....Tiếng rên rỉ kiều mị của cô không ngừng nói muốn anh, khiến tiểu huynh đệ phía dưới đũng quần anh bị khích thích như muốn nổ tung.Không chần chừ nữa, Tần Cảnh Chi tách đôi chân ngọc ngà của cô ra thành hình chữ M, rồi tay anh đỡ lấy ** *** sưng đỏ tím tái đã lâu kia đặt lên trước cửa huyệ_t dính dấp ướt át của cô. Anh ưỡn lưng một cái, *** *** liền thuận thế cắm vào gần hết.Tiểu huyệ_t chật hẹp đột ngột đón nhận con quái thú thô to làm Mộ An có chút đau, cô thấp giọng rên:- Đau...ưm........đau..Vừa nghe tiếng cô kêu đau, thân dưới Tần Cảnh Chi lập tức dừng lại. Bởi anh biết kích cỡ gậy thị_t của bản thân quá sức với hoa huyệ_t nhỏ bé của cô, vì thế anh không dám manh động.Nhưng có vẻ cơn đau đã làm Mộ An sợ hãi, nên tiểu huyệ_t của cô gắt gao bao chặt lấy cự long, chèn ép nó không tiến sâu hơn nữa. Hành động vô thức này khiến Tần Cảnh Chi thở dốc liên hồi vì côn thị_t bị kẹp đến nỗi anh vừa đau vừa khoái, làm anh nhẫn đến khó chịu.Để giảm bớt cảm giác không thoải mái cho cô, anh vừa nhẹ nhàng hôn đôi môi nhỏ nhắn, vừa dùng tay xoa nắn âu yếm khắp cơ thể cô, miệng còn liên tục nói lời an ủi dịu dàng:- Rùa con ngoan.... thả lỏng nào..... thả lỏng sẽ không đau nữa.. ngoan...Dưới sự âu yếm tỉ mỉ của anh cùng thân thể bị thuốc thao túng, chẳng mấy chốc cơ thể cô lại dần dần thả lỏng, miệng còn khẽ rên nhẹ:- Ưmmm.......Biết thời cơ đến, anh dùng sức hạ eo xuống, đem toàn bộ gậy thị_t đâm thủng lớp màng rồi tiến sâu vào trong.- Á..- A...Giọng cả hai cùng đồng loạt vang lên, một bên là tiếng kêu kích tình sảng khoái, một bên lại là tiếng kêu thất thanh.Tiểu huyệ_t như bị xé rách, khiến cả người Mộ An đau đến run rẩy, sắc mặt trở nên tái nhợt, bất lực rên rỉ:- Đau.... quá..... hức..... đau... cứu...Mị thịt nóng ấm, ẩm ướt, chặt chẽ bao lấy thằng nhỏ của Tần Cảnh Chi, làm anh thoái mải đến mức suýt nữa đã bắn, may mà kìm lại được.Giờ anh chỉ muốn không màng tất cả mà làm cô.Nhưng mà khi nhìn thấy cô gái nhỏ nằm dưới thân anh khóc lóc vô cùng đáng thương, trái tim anh như bị ai đó bóp chặt. Vật cứng rắn chôn sâu trong nơi ấm áp mềm mại, cũng không dám động đậy vì sợ cô đau.Anh cẩn thận hôn lên đôi mắt đẫm nước, rồi dùng giọng điệu nhẹ nhàng dỗ dành cô:- An An ngoan không khóc, đợi một chút sẽ hết đau thôi. Giờ em thả lỏng ra nào, bảo bối. Ngoan nghe lời anh.Vừa nói, môi anh vừa trườn xuống dán lên bờ môi đỏ mọng của cô mà gặm nhấm. Hai bàn tay anh cũng vô cùng bận rộn.Tay bên trái phụ trách xoa nắn hai bầu ngự_c mền mại để giúp cơ thể cô thả lỏng đôi chút. Tay bên phải thì mò xuống *** *** *** của cô khẩy khẩy để kích thích hoa huyệ_t thoải mái.Cơn đau dần dần thay thế bằng khoái cảm, Mộ An mơ màng mở hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn người đàn ông trên người mình.Toàn thân anh phủ đầy một lớp mồ hôi mỏng, cơ bắp căng cứng, cơ ngực run bần bật, trên trán thì nổi đầy gân xanh, nhìn có chút chật vật.Thấy cô nhóc nhìn mình, Tần Cảnh Chi cắn nhẹ môi cô rồi cất giọng khàn khàn nói:- Bé cưng ngoan, thả lỏng ra em mới thoải mái được.Không biết Mộ An nghe hiểu lời anh nói hay cơ thể động tình, mà thân thể cô từ từ thả lỏng ra, phía dưới huyệ_t nhỏ cũng trào ra dòng nước ấm.Nhận ra điều đó, khóe miệng anh khẽ cong lên, nhẹ giọng tán dương:- Bảo bối thật ngoan.Dứt lời, hông anh liền chuyển động nhịp nhàng, đem cự lon_g rút ra rồi lại cắm sâu vào trong động hoa chật hẹp, cứ làm lại như thế mấy lần, tiểu huyệ_t lại tiết ra không ít mật ngọt, khiến cho động tác chọc vào rút ra của anh lại càng thêm thuận lợi.Vách thịt non mềm bên trong huyệ_t nhỏ bị đâm đến tê dại, Mộ An nhịn không nổi mà rên rỉ:- Ưmmm..... aaaa....Biết động nhỏ của cô đã hoàn toàn chấp nhận được tiểu huynh đệ của mình, Tần Cảnh Chi không kìm nén nữa, anh tăng tốc đâm chọc mãnh liệt.Hai con thỏ trắng mập mạp trước ngực cô vì động tác mạnh mẽ của anh mà nó đung đưa qua lại, nhìn thích mắt vô cùng. Lập tức, anh cúi đầu xuống, liế_m mút hai bầu ngự_c.Đột ngột thay đổi tốc độ, Mộ An có chút thích ứng không kịp, cô yếu ớt cầu xin:- Ưmmm.... chậm...chậm chút.... hức...... Cảnh Chi..... hức...... hức... ưmmm......- Bảo bối..... là em ép anh.... ư... không chậm nổi......Tiếp đó, trong phòng vang lên tiếng va chạm thân thể càng lúc càng to, pha lẫn nó là tiếng rên mềm mại của phụ nữ và tiếng thở dốc của đàn ông, nghe vào thật sự dâ_m mị.Không biết qua bao lâu, cao trào đến bao nhiêu lần, thân thể của Mộ An đã mềm nhũn không có chút sức lực nào, Tần Cảnh Chi mới đem tinh hoa của bản thân bắn sâu vào trong tiểu huyệ_t của cô.Nhưng có lẽ do quá kích thích, Mộ An cao trào xong trực tiếp ngất luôn. Mặc dù, Tần Cảnh Chi rất muốn làm thêm vài lần nữa, nhưng nhìn hai cánh hoa ở động nhỏ đỏ bừng không dứt, anh lại không đành lòng làm tiếp.Khẽ hôn lên trán cô một cái, giọng anh ấm ức nói:- Thật muốn làm em đến chết.Nói xong, Tần Cảnh Chi cẩn thận ôm cô vào trong phòng tắm.