Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
  3. Chương 25: Cho em xem cái này

Chương 25: Cho em xem cái này

"Nội thất xe Mercedes-Benz thì tất nhiên không cần nói nhiều. Trong các dòng xe cùng cấp thì nội thất của nó chính là hạng nhất", Tiểu Vương nói tiếp:

“Đồng thời, tỷ lệ bảo toàn giá trị của nó cũng rất cao, sau vài năm hoạt động nếu muốn bán lại cũng không bị lỗ quá nhiều”.

"Nói tóm lại, từ mọi góc độ, anh sẽ không bao giờ bị thiệt khi mua chiếc xe này về nhà".

Lâm Hàn gật đầu, hài lòng nói: "Vậy thì tôi lấy chiếc xe này, quẹt thẻ".

Lâm Hàn lấy thẻ ra.

“Quẹt thẻ?”

Tiểu Vương sửng sốt một chút rồi gật đầu: "Vâng!"

Sau khi giao dịch thành công và tiền đã vào tài khoản cửa hàng, Tiểu Vương cảm thấy mọi chuyện giống như một giấc mơ vậy.

Anh ta có thể bán xe Mercedes-Benz E350L một cách thật đơn giản như thế sao?

Khi chiếc xe này được bán ra từ anh ta, anh ta có thể nhận được hoa hồng hơn mười ngàn. Mà đây chỉ mới là ngày bán hàng đầu tiên của anh ta!

"Con mợ nó? Cái thằng nhóc này, giả heo ăn thịt hổ sao!"

Những nhân viên bán hàng khác đều chết lặng khi nhìn thấy cảnh này.

"Rõ ràng là giàu có như vậy, mà lại đạp xe đạp cũ đến cửa hàng Mercedes-Benz 4S, cũng quá khoa trương rồi đó!"

"Tức ghê! Biết sớm thì đã không để Tiểu Vương đi tiếp đãi!"

Tất cả bọn họ đều hối hận.

“Khi nào thì tôi có thể lái xe về?”, Lâm Hàn hỏi.

"Thưa anh, xin anh chờ một chút, tôi sẽ giúp anh lấy các loại bảo hiểm và giấy phép tạm thời, thế là xong! Mời anh uống một ly cà phê trước đã!"

Tiểu Vương mang đến cho Lâm Hàn một tách cà phê, vẻ mặt tràn đầy nhiệt huyết.

“Được rồi”.

Lâm Hàn gật đầu, uống cà phê và yên lặng chờ đợi.

Một giờ sau, Lâm Hàn nhận được chìa khóa xe.

"Thưa anh, các thủ tục khác đã hoàn tất. Anh có muốn đến chỗ chiếc xe mới và đốt pháo, chụp ảnh cùng với cửa hàng 4S của chúng tôi, sau đó đăng lên mạng xã hội để thông báo không?", Tiểu Vương cười nói.

Nhắc đến xe mới, hơn nữa lại còn là một chiếc Mercedes-Benz, Tiểu Vương nghĩ rằng hầu hết mọi người đều sẽ muốn chụp ảnh và đăng chúng lên mạng xã hội để khoe.

"Không cần đâu, chỉ là một chiếc Mercedes thôi mà".

Lâm Hàn nói nhẹ tênh, mở cốp xe nhét nửa chiếc xe đạp cũ vào.

"À... vâng... nó chỉ là một chiếc Mercedes thôi".

Tiểu Vương ngây người, giống như một chiếc Mercedes Benz bảy trăm ngàn trong mắt đối phương thì chỉ là một chiếc ô tô đồ chơi bảy mươi tệ vậy.

Đúng là người giàu có khác!

Hơn nữa đây còn là một người giàu rất khiêm tốn!

Trong lòng Tiểu Vương cảm thấy thật ghen tị.

“Nếu mọi việc đã xong xuôi hết rồi thì tôi đi đây”, Lâm Hàn lên xe, khởi động xe.

“Quý khách đi thong thả, vui lòng liên hệ nếu anh có bất kỳ câu hỏi nào, cửa hàng Mercedes-Benz sẽ phục vụ một cách tận tình!”, Tiểu Vương vội cúi đầu nói.

Đỗ xe ở tầng hầm khu chung cư, tâm trạng Lâm Hàn đang cực kì tốt, vừa đi lên lầu vừa huýt sáo.

Đột nhiên, chuông điện thoại của anh reo lên.

“A lô, ông Vân”, Lâm Hàn bắt máy.

“Thưa cậu chủ, tôi đã kiểm tra tình hình hiện tại của công ty tài chính Thiên Hải rồi", ông Vân nói:

"Gần đây, ba khách hàng lớn của công ty tài chính Thiên Hải đã ôm tiền bỏ trốn, khiến khoản vay 7 triệu của công ty không thể thu hồi, điều này gián tiếp dẫn đến lỗ hổng lớn trong nguồn quỹ của công ty".

"Nếu không thu hồi được 7 triệu này, công ty sẽ không có khả năng trả nợ ngân hàng, cuối cùng chỉ có thể xin phá sản công ty. Hai ngày nay, công ty tài chính Thiên Hải chính vì để cứu vãn tình hình hiện tại nên thậm chí muốn chuyển nhượng cổ phần, nhưng hiện vẫn chưa có phản hồi".

“Bảy triệu, giống như lời vợ tôi nói”, Lâm Hàn xoa xoa cằm: “Vậy có biện pháp giải quyết không?"

Lâm Hàn không muốn Dương Lệ bị mất việc.

"Giải pháp rất đơn giản. Bằng cách bơm vốn vào công ty tài chính Thiên Hải, nó sẽ có thể được hồi sinh".

Ông Vân nói: "Nhưng cách làm này rất rủi ro. Việc khách hàng ôm tiền bỏ chạy cho thấy đã tồn tại một vấn đề rất lớn trong cơ chế điều hành nội bộ của công ty này. Dù có rót vốn vào thì cũng chỉ cứu vãn được trong một khoảng thời gian ngắn. Trong hai đến ba năm tới, chuyện tương tự vẫn có thể xảy ra".

“Nói cách khác, bằng cách bơm vốn vào, số tiền bỏ ra cũng chỉ có thể chữa được triệu chứng nhất thời chứ không chữa được nguyên nhân gốc rễ”.

"Đây cũng là lý do tại sao các tổ chức vốn khác không chọn rót vốn vào công ty tài chính Thiên Hải, chính vì vấn đề rủi ro quá lớn. Chỉ cần có một chút kiến thức về kinh tế thì sẽ không làm điều dại dột như vậy".

“Thì ra là vậy”, Lâm Hàn hiểu ra, lại hỏi: “Vậy thì làm sao để chữa trị tận gốc?"

"Để chữa trị tận gốc nguyên nhân cũng rất đơn giản. Trực tiếp mua lại công ty tài chính Thiên Hải, biến nó trở thành công ty con do chúng ta sở hữu hoàn toàn, sau đó cử những nhân tài có năng lực mạnh đến công ty để giải quyết các vấn đề về cơ chế vận hành của công ty. Điều này sẽ đảm bảo công ty phát triển ổn định và không phát sinh những vấn đề tương tự", ông Vân trả lời:

"Tuy nhiên, người ta ước tính rằng sẽ phải tiêu tốn khoảng 20 triệu cho việc mua lại công ty này".

“Có thể mua thì mua thôi, chuyện này giao cho ông đấy”, Lâm Hàn nói.

“Tôi biết rồi cậu chủ”.

Sau khi cúp máy, Lâm Hàn tiếp tục đi lên lầu.

“Chồng à, bố vừa mới gọi điện nói ông đã được xuất viện rồi”, Dương Lệ nói.

"Nhanh vậy mà đã xuất viện rồi sao?"

Lâm Hàn có chút kinh ngạc, theo lời bác sĩ thì khoảng nửa tháng nữa Dương Cảnh Đào mới có thể xuất viện.

Có thể là do hải sâm!

Bố vợ ăn hải sâm, cơ thể cũng hồi phục nhanh hơn.

“Đúng vậy, anh rể đã chở bố về nhà rồi, buổi tối chúng ta đến dùng bữa với gia đình”, Dương Lệ nói tiếp.

“Được rồi”.

- -----

Gần đến lúc dùng bữa tối, Lâm Hàn và Dương Lệ đi xuống lầu.

“Vợ à, cho em xem cái này nè”, Lâm Hàn lấy chìa khóa xe ra bấm.

Tít... tít...!

Cách đó mười mét, đèn trước và sau của một chiếc Mercedes-Benz màu đen tràn đầy hơi thở của sự thành đạt đang bật sáng.

"Chồng à... anh mua xe sao?"

Dương Lệ đứng sững tại chỗ, đôi mắt của cô mở to, không thể tin được vào mắt của mình.

“Đúng rồi đó!”

Lâm Hàn mở cửa bên ghế phụ, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Dương Lệ, để cô ấy ngồi vào.

Nhìn chiếc xe mới tinh và nội thất tiên tiến, lúc này Dương Lệ cảm thấy mơ màng.

Dù không biết nhiều về ô tô nhưng cô vẫn có thể nhận ra rằng chiếc Mercedes-Benz này rất đắt tiền.

“Chồng à, chiếc xe này bao nhiêu tiền?”, Dương Lệ tròn mắt nhìn Lâm Hàn.

“Tính tổng cộng thì khoảng bảy trăm ngàn”, Lâm Hàn khởi động xe.

“Bảy trăm ngàn!”

Dương Lệ kinh ngạc nói: "Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Đừng nói với em là anh lại trúng số nha!"

"Anh nói anh trúng số đó, em có tin không?"

“Có khùng mới tin anh!”, Dương Lệ liếc Lâm Hàn.

“Bố anh đã cho anh số tiền này”, Lâm Hàn thản nhiên nói rồi phóng xe ra khỏi khu chung cư.

Dương Lệ không biết phải nói gì về bố của Lâm Hàn, bởi vì anh rất hiếm khi đề cập đến ông ấy.

“Chồng à...”

Dương Lệ nhìn chiếc xe, rồi lại mở to mắt nhìn Lâm Hàn nói:

"Chồng à, cho dù bố chúng ta có tiền thì cũng không thể tiêu như thế này!"

Người bố mà Dương Lệ nhắc đến tất nhiên là bố của Lâm Hàn.

"Thật sự với thu nhập của chúng ta thì chỉ cần đi vay cũng đủ mua một chiếc xe tay ga trị giá hơn một trăm ngàn. Thật là lãng phí tiền bạc khi mua một chiếc Mercedes-Benz. Sau này chúng ta còn phải tiêu rất nhiều tiền cho sữa bột, trường học và cuộc sống tương lai của con cái. Anh mà cứ như thế này..."

Thấy Dương Lệ bắt đầu muốn nói về tầm quan trọng của sự chăm chỉ và tiết kiệm, Lâm Hàn cảm thấy bất lực, nhưng cũng cảm thấy rất yên lòng. Anh hứa với cô:

"Thôi mà, đây sẽ là lần cuối cùng. Sau này chồng em nhất định sẽ không tiêu tiền bừa bãi, anh hứa đó!"

"Hừm!"

Dương Lệ nghiêm túc gật đầu.

Dù sao thì tâm lý của cô vẫn còn khá giống như một cô gái nhỏ, chỉ một lát ngồi trong xe liền nhìn bên này nhìn bên kia, sờ mỗi chỗ một chút, rồi hỏi đây là cái gì, kia thì là cái gì, cảm giác tò mò vô cùng.

Sau nửa tiếng, xe chạy tới sân nhà của Dương Cảnh Đào.

Có một chiếc BMW 520 màu trắng đậu ngoài sân, là xe của anh rể Triệu Tứ Hải.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5996 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5444 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5161 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4785 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4764 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4704 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter