Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Quỷ Đoản Mệnh Nhà Họ Tạ Sống Lâu Trăm Tuổi Rồi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Quỷ Đoản Mệnh Nhà Họ Tạ Sống Lâu Trăm Tuổi Rồi
  3. Chương 157: Ngoại truyện Chu Dã 1

Chương 157: Ngoại truyện Chu Dã 1

Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi

Tác giả: Di Nhiên

Dịch: Quá khứ chậm rãi

Chương 157: Ngoại truyện Chu Dã

Ngày ông mất, trời rất nóng.

Thi thể càng ngày càng bốc mùi, Chu Dã mặc dù đói đến mức ngực dán vào lưng nhưng vẫn nhịn không được muốn ói.

Hàng xóm chặt vài cái cây trong đêm để làm một bộ quan tài mỏng.

Sau khi chôn thì thím bên cạnh vụng trộm đưa cho hắn hai cái bánh bao.

Năm đó, hắn năm tuổi.

Chu Dã năm tuổi chưa từng gặp phụ mẫu, cùng ông nội thuê mấy mẫu ruộng sống qua ngày.

Cuộc sống tuy rằng khổ sở, nhưng trên đầu vẫn có mái ngói, có thể che gió tránh mưa.

Ngày thứ tư sau khi ông nội qua đời, người Chu gia bắt đầu có người chết liên tục, chỉ trong thời gian một tháng, mấy trăm ngôi mộ mới được dựng lên.

Quan gia đến, nói là ôn dịch.

Chu Dã không hiểu cái gì gọi là ôn dịch, lại theo bản năng đi theo mấy thôn dân sống sót chạy đi.

Chạy năm ngày năm đêm, mấy người kia cũng đã chết, chỉ còn lại một mình Chu Dã.

Chu Dã không biết có thể đi đâu.

Hắn đói bụng mấy ngày, thật sự đi không nổi nữa, trước mắt vừa tối sầm đã ngất đi.

Tỉnh lại mới phát hiện mình bị nhốt vào một gian phòng, trong phòng có mười mấy đứa bé gầy gộc y như hắn.

Chu Dã không có bản lĩnh gì khác, nhưng lại rất nhạy cảm với hai chữ nguy hiểm.

Hắn lấy cớ muốn đi ngoài, sau đó thân thể gầy gò chui khỏi lỗ chó ra ngoài.

Hắn liều mạng chạy mãi chạy mãi thì đột nhiên, nhìn thấy một con chó ven đường gặm một khúc xương thịt trên mặt đất.

Hắn không hề nghĩ ngợi, lập tức dừng lại, nhặt một viên đã lớn ném về phía con chó kia.

Hắn nghĩ, dù sao cũng sống không được, trước khi chết gặm thử mùi xương thịt có vị gì. Xương thì cướp được rồi, nhưng còn chưa kịp gặm thì lại vọt ra hơn mười con chó hoang.

Hắn một tay cầm xương, một tay cầm đá, lại nhanh chân bỏ chạy.

Chạy đến lảo đảo thì ngã nhào xuống đất.

Đám chó hoang xông tới, há mồm muốn cắn hắn thì lúc này có một mũi tên dài bắn tới, bắn nát cả khối đá xanh gạch.

Đám chó hoang lập tức chạy đi.

Trong đau đớn, hắn nhìn thấy một người giống như thần tiên đang ngồi xổm xuống bên cạnh hắn.

Hắn lau mồ hôi trên mặt, giả bộ rất hung dữ: "Đừng tưởng rằng ngươi cứu ta, thì ta có thể đưa miếng xương này cho ngươi, đừng có mơ."

Người nọ khe khẽ thở dài.

Rất nhiều năm về sau hắn mới biết được, Ngô Quan Nguyệt cứu hắn là vì ánh mắt hung ác khi cầm tảng đá chạy về phía con chó, nhìn hắn chẳn khác gì một con sói.

Mùa đông năm tuổi, hắn lần đầu tiên cầm lấy đao, học làm một con sói thực sự.

Mùa đông năm sáu tuổi, hắn được dẫn vào một tòa nhà sang trọng, đi gặp một thiếu niên lớn hơn hắn sáu tuổi.

Thiếu niên kia mặc một bộ quần áo thư sinh thuần trắng, đứng ở dưới cây hoa gạo, nở nụ cười trầm tĩnh lại khiêm tốn.

"Nghe nói ngươi tên là Chu Dã, sau này ta gọi ngươi là A Dã, được không?"

Hắn sững sờ đứng tại chỗ, ngây người.

Trên đời này, người gọi hắn là A Dã đều đã chết sạch, nhưng hắn thích người khác gọi hắn như vậy, nghe thân thiết, cho nên...

Tiểu chủ tử của ta ơi, ta sẽ không để cho ngươi chết đâu!

......

Chu Dã gặp lại Ngô Thư Niên là vào mười năm sau.

Năm ấy hắn mười sáu, không có ánh mắt vừa hung dữ vừa tàn nhẫn, nhưng cũng đã một con sói chân chính.

Mà Ngô Thư Niên mười năm sau, vẫn mặc một bộ đồ thư sinh thuần trắng, ngồi ở dưới trời chiều, khóe miệng cong cong khiến lòng người sinh hảo cảm.

Chu Dã lặng lẽ đi tới phía sau hắn.

Hắn phát hiện thì xoay người, ánh mắt hơi sáng lên.

"A Dã, ngươi đến rồi!"

"Chủ tử." Chu Dã quỳ một gối xuống hành lễ.

Hắn sắp đại hôn, cưới một nữ tử xinh đẹp của gia tộc Trần thị.

Mối hôn sự này là trưởng công chúa chọn trúng, trưởng công chúa không khống chế được con trai nên muốn khống chết cháu trai để thỏa mãn.

Chủ thượng không yên tâm, chọn trúng hắn trong đám ngươi để làm ám vệ của hắn.

Ám vệ là ở nơi người khác không nhìn thấy, bảo vệ chủ tử của hắn, chưa được mấy ngày hắn đã quen với quy luật sinh hoạt của chủ tử.

Giờ Dần hai khắc rời giường đọc sách;

Giờ Mão ba khắc đi thỉnh an trưởng công chúa, mẫu thân, thuận tiện dùng điểm tâm với hai người.

Sau bữa sáng, có tiên sinh tới cửa giảng bài.

Sau bữa trưa, hắn sẽ ngủ một lát, nghiêng người trên giường trúc, tỉnh lại thì đến thư phòng của chủ thượng, xử lý giúp chủ thượng một ít việc vặt.

Lúc có nhiều việc thì ở thư phòng cả chiều; Lúc ít việc thì sau khi làm xong việc thì sẽ mang theo thị vệ đi dạo phố nhìn xem.

Cơm tối, cha con hai người sẽ ăn ở thư phòng.

Ăn cơm xong, chủ thượng sẽ hỏi thử việc học của hắn, tán gẫu một ít chuyện xảy ra trên triều đình, cũng nghe thử cái nhìn của hắn.

Hết thảy xong xuôi, hắn mới có thể trở lại viện của mình, cởi áo dài, đổi một bộ đồ ngắn gọn gàng, đánh một trận quyền trong sân. Sau đó tắm rửa, thay quần áo rồi đi ngủ.

Trước khi đi ngủ, hắn sẽ đọc sách giải trí, có lúc là mấy cuốn về quỷ quái, có lúc là tài tử giai nhân.

Hắn đi vào giấc rất chậm, phải lăn qua lộn lại một hồi lâu, chăn cũng không đắp kỹ, thích đắp một nửa, đè một nửa.

Lúc khuya sẽ nghiến răng nói mớ.

Chu Dã chẳng hiểu vì sao một người lúc ban ngày nhã nhặn thanh đạm như thế, lúc không người lại có dáng vẻ thế này.

Trong phòng hắn có bốn đại nha hoàn, còn có hai thông phòng.

Thông phòng một người tên là Đông Tuyết, một người tên là Thu Phong, đều là trưởng công chúa ban cho.

Trong một tháng, hắn và Đông Tuyết, Thu Phong mỗi người hành phòng hai lần, không thiên vị.

Lúc chủ tử sinh hoạt vợ chồng, ám vệ bình thường nên tránh đi, nhưng Chu Dã lại trốn trong bóng tối nhìn, nghe.

Chu Dã rất chướng mắt hai ngươi thông phòng kia, cảm thấy hai người này thật ô uế, căn bản không xứng với hắn, ở trên giường chẳng khác gì hai con hồ ly tinh, đang hút lấy dương khí của hắn.

Hắn chỉ hận đao trong tay mình chỉ có thể giết người, không thể trảm yêu.

Đại hôn là vào ngày xuân, hắn mặc một thân áo đỏ cưỡi trên lưng ngựa cao, trong nháy mắt đó, Chu Dã cảm giác tim mình cũng giống như hoa ngày xuân, nở rộ.

Tân nương tên là Trần Liễu Liễu, dáng vẻ đẫy đà động lòng người.

Chu Dã nhìn hắn vén khăn voan đỏ lên, thì lặng lẽ rời đi, ở chỗ không người luyện đao pháp một đêm.

Ngày hôm sau, hắn xin chủ thượng nghỉ phép, mang theo bạc, thay một bộ quần áo sạch sẽ, sau khi ăn mặc rất da dáng thì đến kỹ viện.

Chủ thượng từng nói, nam nhân phải trải qua phong nguyệt thì mới làm việc trầm ổn hơn.

Chu Dã mười bảy tuổi lần đầu tiên bước vào trong đống son phấn, nhưng không hiểu sao trong đầu hắn lại toàn là bóng dáng người kia...

Chu Dã bèn tông cửa chạy tựa phía sau còn có mười mấy con chó hoang đang đuổi theo hắn.

Không biết là ý trời hay là cái gì, hắn chạy vào một ngõ cụt.

Hắn nhìn bức tường trước mặt, chậm rãi ngồi xổm trên mặt đất, không tiếng động khóc rống.

Đây là lần đầu tiên Chu Dã khóc, cũng là lần cuối cùng.

Khóc xong, tiếp tục trở về làm nhiệm vụ, trong mỗi đêm ẩm ướt tịch mịch, Chu Dã vẫn nhìn người trong phòng như trước...

Chỉ là ánh mắt càng ngày càng nóng bỏng, cũng càng ngày càng không giấu được.

Tân hôn đối với cuộc sống của hắn cũng không có gì thay đổi, điều thay đổi suy nhất là hai ả thông phòng kia bị Trần Liễu Liễu kiếm cớ đuổi đi.

Thời gian hắn ở lại thư phòng càng lúc càng dài.

Có một đêm khuya, hắn đột nhiên gọi một tiếng "A Dã", Chu Dã làm ám vệ mấy tháng qua, lần đầu tiên xuất hiện ở trước mặt hắn.

Chu Dã muốn quỳ, thì hắn nâng lên.

"A Dã, ngươi nói người ta sống trên đời là vì cái gì thế?"

Vấn đề này, Chu Dã không muốn trả lời, sợ dọa đến hắn.

Hắn dường như cũng không thèm để ý Chu Dã có trả lời hay không, tự mình nói: "Phụ thân ta muốn khiến cho giang sơn bốn bể được thanh bình, còn ta thì sao, ta vì cái gì?"

Bụng Chu Dã ùng ục hai tiếng.

Hai người đồng thời sửng sốt.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6367 View
Astory.vn
Chí tôn đặc công
2

Chí tôn đặc công

2566 chương
5749 View
4
Đô Thị Truyện VIP
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
3

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5736 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5421 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
5043 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
5019 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter