Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Quỷ Đoản Mệnh Nhà Họ Tạ Sống Lâu Trăm Tuổi Rồi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Quỷ Đoản Mệnh Nhà Họ Tạ Sống Lâu Trăm Tuổi Rồi
  3. Chương 112: Nước chư hầu

Chương 112: Nước chư hầu

Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi

Tác giả: Di Nhiên

Dịch: Quá khứ chậm rãi

Chương 112: Nước chư hầu

Giờ Dần một khắc.

Phía chân trời vẫn còn tối mịt mù.

Trong tiếng tụng kinh buổi sáng của sư sãi, sáu người tinh thần phấn chấn cưỡi ngựa rời khỏi chùa Quan Âm.

Mà giờ phút này.

Nén hương đầu tiên của các thiện nam tín nữ còn chưa được đốt lên!

Theo nhận thức của Bùi đại nhân, lộ trình năm ngày thì chỉ cần nghỉ ngơi hai ba lần là có thể đến được.

Nào biết đoạn đường này gần như không có quan đạo bằng phẳng, mà đều phải trèo đèo lội suối, tốc độ căn bản không tăng lên tí nào, chỉ có sự mệt mỏi thì ngày càng tăng.

Lại nhìn chủ tớ Yến Tam Hợp.

Lý đại hiệp không phải người thì không nói, bà đồng họ Yến rõ ràng không khỏe nhưng bước đi vẫn như bay.

Cũng không phải người!

Võ tăng dẫn đầu tên là Trí Thông, rất có lòng lấy một cuốn kinh Kim Cang chép tay đưa cho hắn: "Nếu đại nhân mệt mỏi, đọc kinh Kim Cang cho đỡ mệt."

Còn kinh Kim Cang?

Ngươi cho ông ấy ăn viên Kim Cang cũng vô dụng thôi.

Bùi Tiếu liếc mắt một cái, tiếp tục chống quải trượng leo núi.

Ngựa của hắn là do Hoàng Kỳ dắt.

Lý Bất Ngôn là người đầu tiên leo lên đỉnh núi, kêu: "Trí Thông sư phụ, mấy núi như vậy còn bao nhiêu ngọn nữa?"

Trí Thông: "Lý cô nương, vượt qua bảy ngọn núi như vậy là tới huyện Đông Hưng rồi."

Chân Bùi Tiếu mềm nhũn, suýt nữa thì lăn xuống núi.

Bảy ngọn?

Bà ngoại ơi, bà là muốn mạng nhỏ của cháu ngoại cưng rồi!

Yến Tam Hợp quay đầu nhìn Bùi Tiếu, lại nhìn sắc trời: "Bất Ngôn, ngươi xuống núi trước để tìm một chỗ đặt chân."

"Được." Lý Bất Ngôn nhảy hai ba cái thì không thấy bóng dáng nữa.

Ánh mắt Tạ Tri Phi lóe lên, bò đến bên cạnh Yến Tam Hợp: "Có mệt không, có muốn nghỉ ngơi một lúc không?"

"An toàn qua đêm dưới chân núi." Yến Tam Hợp nghiêng mặt nhìn hắn, hời hợt nói: "Ta không sao."

Bởi vì mất máu nên mặt cô trắng bệch, trán chóp mũi đều là mồ hôi.

Cũng không rõ cảm giác trong lòng là gì, chỉ là rấm rứt, khó chịu.

Hai vị tiểu thư Tạ gia đến tháng thì chỉ cần nằm trên giường nghỉ ngơi, mấy nha hoàn tri kỷ hầu hạ, canh phòng bếp nhỏ nấu canh này canh kia, thay đổi đủ thứ.

Lão tổ tông nói, con gái phải cưng chiều, như thế mới nuôi ra được tiểu thư thiên kiều vạn quý.

Tạ Tri Phi im lặng đi về phía trước hai bước, rồi đứng yên trước Yến Tam Hợp.

Xuống núi cũng nhanh, nhưng dễ trượt, hắn chắn ở phía trước nàng...

Yến Tam Hợp nhìn hắn một lát, không gì, khẽ thở ra một hơi.

Hai canh giờ xuống núi, vừa lúc sắc trời tối đen.

Nghỉ ngơi và hồi phục một đêm rồi tiếp tục lên đường...

Lúc trèo tới đỉnh núi cuối cùng thì tốc độ của Lý Bất Ngôn cũng chậm lại.

Mà Bùi đại nhân thì đã tê liệt ngã xuống trên người Hoàng Kỳ, giống như con cá chết, chỉ đủ thở chứ chẳng còn hơi mà tức giận nữa.

Cũng khó trách sau khi bà ngoại mười sáu tuổi vào kinh lại không trở về nhà ngoại nữa.

Cái nơi quỷ quái này, thì trở về thế nào!

Nhân lúc người ta không chú ý, Hoàng Kỳ len lén nói bên tai chủ tử: "Gia, lát nữa xuống núi ta cõng người."

Bùi Tiếu len lén nhìn Yến Tam Hợp: "Cút, gia không cần mặt mũi à!"

Yến Tam Hợp thực ra là đang nghiến răng chống đỡ.

Đến tháng mà phải liên tục năm ngày trèo đèo lội suối, cảm giác này ai thử thì biết, nhưng nàng không quen làm loạn, mà làm loạn cũng sẽ không có người để ý.

Cái gì mà thứ xuất của thế gia...

Cái gì mà môn đệ không thua Quý phủ chứ...

Cứ ngó cái khả năng chịu khổ chịu khó của cô bây giờ đi, xuất thân có thể cao được sao.

Hòa thượng Trí Năng thấy đám người thì sắc mặt trắng bệch, người thì hấp hối, vì để cổ vũ hắn leo đến chỗ cao nhất, chỉ vào dưới chân núi, cao giọng nói:

"Đại nhân, Tam gia, mau đến xem này, huyện Đông Hưng ở ngay trước mắt chúng ta rồi."

Đại nhân thì đã xuống lỗ gần nửa rồi, nhưng Tam gia vẫn còn thở hổn hển, chỉ là thở hổn hển như một con trâu.

Hắn giãy dụa đứng lên, vừa ngẩng đầu thì phát hiện Yến Tam Hợp đã đứng bên cạnh Trí Năng.

Trí Năng vừa thấy người tới là nàng, thì vội đừng qua một bên.

Mấy ngày nay hắn như đã nhìn ra rồi, Yến cô nương im lặng ít nói nhất trong sáu người, thực ra mới là lão đại nói một không nói hai.

Yến Tam Hợp đưa mắt nhìn về phía xa.

Một con sông kéo dài ngàn dặm che trời đất rộng lớn thành hai cánh, mặc dù cách xa như vậy nhưng nàng vẫn có thể cảm giác được con sông kia rộng lớn và chảy xiết thế nào.

"Sư phụ Trí Năng, con sông kia chính là sông Bắc Thương sao?"

"Đúng vậy."

Bàn tay Trí Năng chỉ về phía xa hơn.

"Phía bên kia sông Bắc Thương là phố cổ Đại Tề, cô nương xem nhà cửa hai bên không giống nhau".

Đại Tề?

Yến Tam Hợp hơi kinh ngạc.

Đoạn đường này vội vàng gấp gáp, nàng quên mất Tạ Đạo Chi từng nói, Đại Tề có liên quan đến việc Trịnh thị bị diệt tộc.

"Vậy sông Giáp Thương tương đương với đường biên giới sao?" Nàng hỏi.

"Cũng không tính là biên giơi, triều đình thiết lập Bố Chính Sứ Ti ở đây, có thể trực tiếp dâng thư cho Hoàng Thượng."

Hơi thở ấm nóng thổi xuống, Yến Tam Hợp quay đầu lại thì phát hiện Tạ Tri Phi đang đứng bên cạnh nàng.

Đại khái là do râu mọc ra nên sắc mặt của hắn nhìn có vẻ tang thương hơn bình thường một chút.

Yến Tam Hợp cong mắt: "Bây giờ là, vậy cũng có nghĩa đã từng không phải, có thể nói cụ thể hơn không?"

"Cảm thấy hứng thú sao?" Hắn học theo dáng vẻ của cô, cũng cong mắt.

Học ta làm gì?

Yến Tam Hợp bình tĩnh lui về phía sau nửa bước: "Hứng thú!"

"Thực ra nước Đại Tề bắt đầu từ triều Tần đến thời Hán Đường vẫn luôn là lãnh thổ của nước Hoa Hạ chúng ta, năm đời mười nước sau nhiều lần chiến loạn đã thoát ly sự thống trị của Hoa Hạ, trở thành một nước nhỏ độc lập."

Tạ Tri Phi nhìn ra xa: "Tuy nói là nước nhỏ, nhưng cho tới bây giờ đều phụ thuộc vào Hoa Hạ, xem như là một nước chư hầu."

Yến Tam Hợp không hiểu liền hỏi: "Nước chư hầu là gì?"

"Nước chư hầu giống như quan hệ giữa ngươi và Lý Bất Ngôn, ngươi nói Lý Bất Ngôn là bằng hữu, đồng bạn của ngươi, nhưng trên thực tế nàng cực kỳ nghe lời ngươi, ngươi bảo nàng đi đông, nàng sẽ không đi tây."

Tạ Tri Phi quay đầu nhìn Lý Bất Ngôn.

"Nàng có thứ gì tốt, đầu tiên sẽ nghĩ đến ngươi. Mà Lý Bất Ngôn một khi gặp nguy hiểm gì, thì chỉ có thể cầu cứu ngươi."

Lý Bất Ngôn dựng thẳng hai lỗ tai nghe, không bỏ sót chữ nào, trong lòng nói ví dụ này mà Tạ tam gia ngươi cũng nghĩ ra được.

"Mà ngươi, thấy nàng có việc cũng tuyệt đối sẽ không thấy chết mà không cứu, hiểu chưa?"

"Có một chút không rõ, chuyện của Lý Bất Ngôn, ta do nàng tự quyết định, nội chính nước chư hầu do ai làm chủ."

"Hỏi hay lắm!" Tạ Tri Phi: "Nội chính của nước phiên thuộc, việc nhỏ có thể tự mình làm chủ, việc lớn thì do nước lớn phụ thuộc làm chủ."

"Có vương hầu tướng quân của mình, có quân đội của mình, có dân chúng của mình, lại còn phải nghe theo chính lệnh của nước lớn."

Yến Tam Hợp khẽ nhướng mày: "Tam gia nói tiếp đi."

Tạ Tri Phi im lặng.

Tiên đế năm xưa sắc phong Hoàng đế nước Đại Tề là Trần Thị, Trần thị hàng năm triều cống cho Hoa quốc, còn thường phái quan viên đến Hoa quốc học tập giao lưu, quan hệ hai nước cực kỳ hòa hợp.

Lời này người bên ngoài không nghe ra gì nhưng Yến Tam Hợp lại nghe ra một ít ý tứ khác.

Cái gọi là đại sự, chính là chuyện đại sự như phong hoàng đế ở nước chư hầu thì cũng do hoàng đế nước lớn định đoạt.

Tiên đế đến tuổi già, Đại Tề lặng lẽ làm một việc kinh thiên động địa, cháu ngoại của hoàng đế Trần thị Ngô Quan Nguyệt mưu quyền soán vị.

Giọng nói Tạ Tri Phi đột nhiên trầm xuống: "Bởi vì hai nước cách nhau rất xa, tiên đế đến chết đều giấu diếm, trên dưới Hoa quốc không ai biết."

Ngô Quan Nguyệt?

Yến Tam Hợp rùng mình.

Tạ Đạo Chi từng nói, người này và con trai hắn chính là đầu sỏ gây nên cuộc tàn sát tộc Trịnh thị.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6355 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5728 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5708 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5414 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
5030 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
5010 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter