Chương : 22
Tiểu Hắc nhận được nhiệm vụ từ Thanh Vũ, ngay lập tức lên đường. Thành viên của Quang Minh Giáo Đình nhận được linh thạch ban thưởng, tất nhiên tích cực tu luyện, trong một đem đã có nhiều người đột phá, nhờ đó mà điểm tín ngưỡng Thanh Vũ nhận được cũng tăng lên, bây giờ mỗi ngày Thanh Vũ nhận được gần một vạn điểm tín ngưỡng, trừ đi ba thành dùng cho việc vận chuyển Giáo Đình, Thanh Vũ còn lại hơn bảy ngàn điểm.
Lúc này, Thanh Vũ đã có kế hoạch tiếp theo, đối thủ của Thanh Vũ lần tới chính là một vị Thành Chủ, tất nhiên Thanh Vũ phải đi điều tra thế lực của tên đó. Thanh Vũ lập ra một đường gọi KDTG7Xn là Ảnh Bộ, phụ trách thu thập thông tin cho Giáo Đình, nếu có thể thì thanh lý luôn những nhân tố bất ổn có thể gây hại đến Giáo Đình., Đường Chủ là Diêu Hạo và ba người bạn thân, họ đã nhiều lần cùng nhau vào sinh ra tử, tình cảm thắm thiết, rất thích hợp những hoạt động như thế này, khi Thanh Vũ nói ra như vậy, Lâm Úc sầu khổ, đây chính là đang đào nhân lực của hắn nha.
Ngọc Trang nhận được mười vạn điểm cống hiến ban thưởng, tình cờ nghe Nguyễn Thanh thiếu Trúc Cơ Đan Phương, biết được số điểm cống hiến của mình có thể mua được, cho nên Ngọc Trang đã tặng cho Nguyễn Thanh đan phương, Nguyễn Thanh rất là cao hứng, còn hứa nếu luyện ra Trúc Cơ Đan sẽ ưu tiên cung cấp cho Quang Minh Pháp Thánh đoàn trước.
Thanh Vũ biết được chuyện này, hắn rất vui mừng bởi vì việc phát triển Giáo Đình không chỉ là nhiệm vụ riêng của Thanh Vũ mà còn là nhiệm vụ của tất cả mọi người, nếu mọi người tự giác thì hắn rất quang nghênh, còn không tự giác thì cũng không sao cả, dù gì đi nữa mỗi một người đều cần phải lo cho cuộc sống của mình, hắn không thể trách tội họ được.
Lúc Quang Minh Giáo Đình đang bồng bột phát triển, khí thế cao ngất, có một đạo thân ảnh hiển hóa trên một cành cây bên, thân ảnh đó được bao phủ dưới lớp không khí màu đen, che đây toàn thân hắn, chỉ chừa hai con mắt nhìn về phía Ngôi Làng, trong mắt hắn cảnh tượng Ngôi Làng là một đống đổ nát, khí tức thê lương, kết hợp với vết tích của trận đại chiến trước đó, nhưng tính tình đa nghi của hắn không cho phép hắn tin tưởng tất cả, mà phải chính mình kiểm chứng.
Khí thế bộc phát, thân ảnh đó đánh ra một chưởng về phía Ngôi Làng, linh lực ngưng tụ thành một bàn tay mờ ảo, nhưng tốc độ cực kì nhanh đánh vào Ngôi Làng, bức tường Ngôi Làng sụp đổ, áp lực không khí đẩy bay những tòa nhà xung quanh cuốn lên một lớp bụi mù, nhìn thấy như vậy, hắc y nhân mới gật đầu rồi xoay người bay đi.
Ngọc Trang cảm nhận được một đạo thần thức bao phủ Ngôi Làng, biết rằng có tu sĩ muốn điều tra, Thanh Vũ cũng đã căng dặn Ngọc Trang phải chú ý, giờ phút này, thân ảnh Ngọc Trang lóe lên rồi biến mất, lúc xuất hiện đã ở trên bầu trời, Ngọc Trang nhờ vào thần thức cường đại gấp mấy lần tu sĩ cùng cảnh giới đã phát hiện ra được kẻ khả nghi.
Chợt, kẻ khả nghi tấn công Ngôi Làng, Ngọc Trang nhìn thấy thế, cười khẽ một cái, một chỉ điểm ra, trên không trung Ngôi Làng xuất hiện một lớp màng chắn ngăn chặn một chưởng của Hắc Y Nhân. Nhìn thấy Hắc Y Nhân quay đầu rời đi, cô cười khẽ nói ra:
‘’Thật là một tên đa nghi.’’
‘’Nhưng thật xui cho ngươi rằng, kẻ địch của ngươi là Quang Minh Giáo Đình.’’
Không Yên Thành, Phủ Thành Chủ, Không Yên thành chủ mặt không biểu tình, hờ hững nghe thủ hạ báo cáo lại sự việc hắn đã điều tra ở Ngôi Làng. Nghe đến Ngôi Làng bị san thành bình địa, xác người dân không còn, có lẽ là bị dã thú ăn thịt. Hắn cười nhạt, nói ra:
‘’Ngay cả một bầy Hắc Viên tộc chi nhánh cũng chống không nổi, lấy gì mà dám xen một chân vào Vương Quốc này?’’
‘’Thật là ngây thơ!’’
‘’Thành Chủ đại nhân thật là anh minh.’’ Tên hắc y nhân sao bỏ qua cơ hội vuốt mông ngựa này?
Nguyễn Thanh nhận được đan phương, nhưng phát hiện rằng không có kinh phí để luyện tập luyện đan, thế là Nguyễn Thanh đi đến xin Thanh Vũ kinh phí. Thanh Vũ nghe được Nguyễn Thanh nói muốn luyện Trúc Cơ đan, hắn cao hứng, hào hùng nói ra:
‘’Ngươi cần bao nhiêu, cứ việc nói ra.’’
Nguyễn Thanh nhìn thấy Thanh Vũ tự tin như vậy, cô giơ lên ba ngón tay. Thanh Vũ cười nói ra:
‘’Chỉ ba vạn điểm tín ngưỡng mà thôi, không tính là gì!’’
‘’Là ba mươi vạn.’’ Nghe được Thanh Vũ nói, Nguyễn Thanh chen vào một câu. Thanh Vũ nghe xong, hai chân run rẩy, bây giờ chỉ cần một phàm nhân chạm hắn bằng một ngón tay thì hắn té xỉu ngay lập tức. Ba mươi vạn điểm tín ngưỡng, mỗi một ngày hắn chỉ có hơn 7000 điểm a, cái này làm sao cho? Hắn nghĩ đến hắn còn hùng hồn nói ra câu kia, hận không thể cho mình một cái tát.
‘’Không cần đưa một lần, chia nhỏ ra đưa cho ta là được, mỗi một lần luyện chế Trúc Cơ đan chỉ cần 1 vạn điểm.’’
Lúc Thanh Vũ không biết làm thế nào, liền nghe Nguyễn Thanh nói tiếp, hắn gật đầu nói ra:
‘’Cái này dễ bàn, ba ngày ta sẽ đưa cho ngươi hai vạn điểm đủ để luyện chế hai lần.’’
Nguyễn Thanh biết đây là giới hạn của Thanh Vũ, cô cười nói ra:
‘’Cứ thế đi.’’
Ba ngày trôi qua, Thanh Vũ đưa cho Nguyễn Thanh hai vạn điểm tín ngưỡng, Nguyễn Thanh nhận lấy điểm tín ngưỡng, nhìn Thanh Vũ một mặt không bỏ, cô cười khẽ nói ra:
‘’Đây là luyện Trúc Cơ đan nha.’’
Thanh Vũ nghe câu đó xong, hắn lập tức chấn chỉnh, gật đầu, nghiêm túc nói ra:
‘’Nhờ vào Nguyễn Thanh đường chủ, vận mệnh của Giáo Đình đang nằm trong tay đường chủ, đừng để ta thất vọng, đừng để Quang Minh Chi Thần thất vọng.’’
Nguyễn Thanh nghe mà trợn mắt há mồm, không nghiêm trọng như vậy chứ? Nguyễn Thanh đổi ra hai phần dược liệu để luyện chế đan dược, lúc này, cô đang ở trong một phòng luyện đan, không gian yên tĩnh, mát mẽ, còn có mùi trầm hương dễ chịu.
Nguyễn Thanh điều chỉnh tâm tình, luyện đan cần tâm thanh minh, chỉ tập trung vào luyện đan, không quan tâm đến thứ gì khác, một chút phân tâm cũng sẽ làm cho lò đan này thất bại, tất cả công sức và dược liệu mất hết.
Qua vài lần vận chuyển công pháp của Giáo Đình, Nguyễn Thanh tập trung cảm nhận những ký ức mà cô được sở hữu từ tinh thần ấn ký, trong đó, không có gì cả, chỉ có một thân ảnh, xung quanh hắn ta là hàng trăm loại dược liệu, trước mặt hắn là một cái lò đan, cứ thế, hắn bắt đầu luyện đan, mỗi lần thân ảnh ấy bắt lấy một loại dược liệu, Nguyễn Thanh sẽ nhận được thông tin về loại dược liệu đó, thân ảnh ấy cứ tiếp tục luyện đan đi, luyện đan mãi, hắn tựa hồ không hề bị mệt mỏi.
Nguyễn Thanh đã xem đi xem lại thân ảnh ấy hàng trăm lần, mỗi một lần cô đều có cảm ngộ khác nhau, nó giúp cô điều chỉnh tâm tình của mình nhanh hơn. Nguyễn Thanh mở ra hai mắt, đánh ra một đạo linh lực, linh lực kia biến thành ngọn lửa bao phủ lò luyện đan, đây là lò luyện đan của Nhất Tinh luyện đan sư, Thanh Vũ tiêu hao 5000 điểm tín ngưỡng để mua nó.
Nguyễn Thanh dựa theo đan phương mà từng bước luyện chế, đầu tiên là luyện ra tinh hoa của dược liệu, Trúc Cơ đan có ba loại dược liệu chính, nó tiêu hao hơn sáu phần mười điểm tín ngưỡng, muốn luyện ra tinh hoa của dược liệu thì rất dễ dàng.
Nguyễn Thanh tu luyện công pháp Quang Minh Thánh Điển, đặc tính của linh lực là bao dung và cô còn tu luyện theo hướng mộc, Nguyễn Thanh sử dụng linh lực của mình làm ngọn lửa, một tia linh lực phân ra bao lấy dược liệu rồi thả vào lò.
Rất nhanh, những dược liệu đều bị Nguyễn Thanh luyện ra tinh hoa, vì đặc tính linh lực của cô cho nên Nguyễn Thanh cảm thấy mình rất dễ dàng luyện ra tinh hoa của dược liệu, không tiêu hao nhiều thời gian như những luyện đan sư khác.
Đến công đoạn dung hợp dược lực, bước đầu tiên là bước khó nhất, dung hợp một trong ba dược liệu chính, dựa theo đan phương, những dược liệu này sẽ bị hỏng nếu chỉ sai một chút, Nguyễn Thanh bằng vào linh lực của mình thành công dung hợp một loại dược liệu chính, có mùi thuốc tản ra từ Đan Lô.
Nguyễn Thanh trong lòng vui mừng, nhưng lập tức điều chỉnh tâm tình, đây chỉ là bước đầu mà thôi, còn đến tận hai lần dung hợp như vậy. Nguyễn Thanh đưa tinh hoa của hai loại dược liệu từ từ trộn lẫn vào nhau, nhưng không ngờ, hai tinh hoa vừa chạm vào, lập tức bộc phát ra khí tức mãnh liệt làm Đan Lô rung động, Nguyễn Thanh thấy vậy, sử dụng linh lực tách hai loại tinh hoa ra, hai loại tinh hoa tách ra khỏi nhau, khí tức mãnh liệt kia mới tản đi. Nguyễn Thanh cười khổ nhìn thấy hai loại tinh hoa đã thành phế dược, nhưng trong chốc lát, hai mắt cô nghiêm túc nói ra:
‘’Trúc Cơ đan a, không sao, đây chỉ là bước đầu, dược đạo mênh mông vô tận, ta muốn khám phá nó, một cái Trúc Cơ đan làm sao có thể cản ta?’’.
Lúc này, Thanh Vũ đã có kế hoạch tiếp theo, đối thủ của Thanh Vũ lần tới chính là một vị Thành Chủ, tất nhiên Thanh Vũ phải đi điều tra thế lực của tên đó. Thanh Vũ lập ra một đường gọi KDTG7Xn là Ảnh Bộ, phụ trách thu thập thông tin cho Giáo Đình, nếu có thể thì thanh lý luôn những nhân tố bất ổn có thể gây hại đến Giáo Đình., Đường Chủ là Diêu Hạo và ba người bạn thân, họ đã nhiều lần cùng nhau vào sinh ra tử, tình cảm thắm thiết, rất thích hợp những hoạt động như thế này, khi Thanh Vũ nói ra như vậy, Lâm Úc sầu khổ, đây chính là đang đào nhân lực của hắn nha.
Ngọc Trang nhận được mười vạn điểm cống hiến ban thưởng, tình cờ nghe Nguyễn Thanh thiếu Trúc Cơ Đan Phương, biết được số điểm cống hiến của mình có thể mua được, cho nên Ngọc Trang đã tặng cho Nguyễn Thanh đan phương, Nguyễn Thanh rất là cao hứng, còn hứa nếu luyện ra Trúc Cơ Đan sẽ ưu tiên cung cấp cho Quang Minh Pháp Thánh đoàn trước.
Thanh Vũ biết được chuyện này, hắn rất vui mừng bởi vì việc phát triển Giáo Đình không chỉ là nhiệm vụ riêng của Thanh Vũ mà còn là nhiệm vụ của tất cả mọi người, nếu mọi người tự giác thì hắn rất quang nghênh, còn không tự giác thì cũng không sao cả, dù gì đi nữa mỗi một người đều cần phải lo cho cuộc sống của mình, hắn không thể trách tội họ được.
Lúc Quang Minh Giáo Đình đang bồng bột phát triển, khí thế cao ngất, có một đạo thân ảnh hiển hóa trên một cành cây bên, thân ảnh đó được bao phủ dưới lớp không khí màu đen, che đây toàn thân hắn, chỉ chừa hai con mắt nhìn về phía Ngôi Làng, trong mắt hắn cảnh tượng Ngôi Làng là một đống đổ nát, khí tức thê lương, kết hợp với vết tích của trận đại chiến trước đó, nhưng tính tình đa nghi của hắn không cho phép hắn tin tưởng tất cả, mà phải chính mình kiểm chứng.
Khí thế bộc phát, thân ảnh đó đánh ra một chưởng về phía Ngôi Làng, linh lực ngưng tụ thành một bàn tay mờ ảo, nhưng tốc độ cực kì nhanh đánh vào Ngôi Làng, bức tường Ngôi Làng sụp đổ, áp lực không khí đẩy bay những tòa nhà xung quanh cuốn lên một lớp bụi mù, nhìn thấy như vậy, hắc y nhân mới gật đầu rồi xoay người bay đi.
Ngọc Trang cảm nhận được một đạo thần thức bao phủ Ngôi Làng, biết rằng có tu sĩ muốn điều tra, Thanh Vũ cũng đã căng dặn Ngọc Trang phải chú ý, giờ phút này, thân ảnh Ngọc Trang lóe lên rồi biến mất, lúc xuất hiện đã ở trên bầu trời, Ngọc Trang nhờ vào thần thức cường đại gấp mấy lần tu sĩ cùng cảnh giới đã phát hiện ra được kẻ khả nghi.
Chợt, kẻ khả nghi tấn công Ngôi Làng, Ngọc Trang nhìn thấy thế, cười khẽ một cái, một chỉ điểm ra, trên không trung Ngôi Làng xuất hiện một lớp màng chắn ngăn chặn một chưởng của Hắc Y Nhân. Nhìn thấy Hắc Y Nhân quay đầu rời đi, cô cười khẽ nói ra:
‘’Thật là một tên đa nghi.’’
‘’Nhưng thật xui cho ngươi rằng, kẻ địch của ngươi là Quang Minh Giáo Đình.’’
Không Yên Thành, Phủ Thành Chủ, Không Yên thành chủ mặt không biểu tình, hờ hững nghe thủ hạ báo cáo lại sự việc hắn đã điều tra ở Ngôi Làng. Nghe đến Ngôi Làng bị san thành bình địa, xác người dân không còn, có lẽ là bị dã thú ăn thịt. Hắn cười nhạt, nói ra:
‘’Ngay cả một bầy Hắc Viên tộc chi nhánh cũng chống không nổi, lấy gì mà dám xen một chân vào Vương Quốc này?’’
‘’Thật là ngây thơ!’’
‘’Thành Chủ đại nhân thật là anh minh.’’ Tên hắc y nhân sao bỏ qua cơ hội vuốt mông ngựa này?
Nguyễn Thanh nhận được đan phương, nhưng phát hiện rằng không có kinh phí để luyện tập luyện đan, thế là Nguyễn Thanh đi đến xin Thanh Vũ kinh phí. Thanh Vũ nghe được Nguyễn Thanh nói muốn luyện Trúc Cơ đan, hắn cao hứng, hào hùng nói ra:
‘’Ngươi cần bao nhiêu, cứ việc nói ra.’’
Nguyễn Thanh nhìn thấy Thanh Vũ tự tin như vậy, cô giơ lên ba ngón tay. Thanh Vũ cười nói ra:
‘’Chỉ ba vạn điểm tín ngưỡng mà thôi, không tính là gì!’’
‘’Là ba mươi vạn.’’ Nghe được Thanh Vũ nói, Nguyễn Thanh chen vào một câu. Thanh Vũ nghe xong, hai chân run rẩy, bây giờ chỉ cần một phàm nhân chạm hắn bằng một ngón tay thì hắn té xỉu ngay lập tức. Ba mươi vạn điểm tín ngưỡng, mỗi một ngày hắn chỉ có hơn 7000 điểm a, cái này làm sao cho? Hắn nghĩ đến hắn còn hùng hồn nói ra câu kia, hận không thể cho mình một cái tát.
‘’Không cần đưa một lần, chia nhỏ ra đưa cho ta là được, mỗi một lần luyện chế Trúc Cơ đan chỉ cần 1 vạn điểm.’’
Lúc Thanh Vũ không biết làm thế nào, liền nghe Nguyễn Thanh nói tiếp, hắn gật đầu nói ra:
‘’Cái này dễ bàn, ba ngày ta sẽ đưa cho ngươi hai vạn điểm đủ để luyện chế hai lần.’’
Nguyễn Thanh biết đây là giới hạn của Thanh Vũ, cô cười nói ra:
‘’Cứ thế đi.’’
Ba ngày trôi qua, Thanh Vũ đưa cho Nguyễn Thanh hai vạn điểm tín ngưỡng, Nguyễn Thanh nhận lấy điểm tín ngưỡng, nhìn Thanh Vũ một mặt không bỏ, cô cười khẽ nói ra:
‘’Đây là luyện Trúc Cơ đan nha.’’
Thanh Vũ nghe câu đó xong, hắn lập tức chấn chỉnh, gật đầu, nghiêm túc nói ra:
‘’Nhờ vào Nguyễn Thanh đường chủ, vận mệnh của Giáo Đình đang nằm trong tay đường chủ, đừng để ta thất vọng, đừng để Quang Minh Chi Thần thất vọng.’’
Nguyễn Thanh nghe mà trợn mắt há mồm, không nghiêm trọng như vậy chứ? Nguyễn Thanh đổi ra hai phần dược liệu để luyện chế đan dược, lúc này, cô đang ở trong một phòng luyện đan, không gian yên tĩnh, mát mẽ, còn có mùi trầm hương dễ chịu.
Nguyễn Thanh điều chỉnh tâm tình, luyện đan cần tâm thanh minh, chỉ tập trung vào luyện đan, không quan tâm đến thứ gì khác, một chút phân tâm cũng sẽ làm cho lò đan này thất bại, tất cả công sức và dược liệu mất hết.
Qua vài lần vận chuyển công pháp của Giáo Đình, Nguyễn Thanh tập trung cảm nhận những ký ức mà cô được sở hữu từ tinh thần ấn ký, trong đó, không có gì cả, chỉ có một thân ảnh, xung quanh hắn ta là hàng trăm loại dược liệu, trước mặt hắn là một cái lò đan, cứ thế, hắn bắt đầu luyện đan, mỗi lần thân ảnh ấy bắt lấy một loại dược liệu, Nguyễn Thanh sẽ nhận được thông tin về loại dược liệu đó, thân ảnh ấy cứ tiếp tục luyện đan đi, luyện đan mãi, hắn tựa hồ không hề bị mệt mỏi.
Nguyễn Thanh đã xem đi xem lại thân ảnh ấy hàng trăm lần, mỗi một lần cô đều có cảm ngộ khác nhau, nó giúp cô điều chỉnh tâm tình của mình nhanh hơn. Nguyễn Thanh mở ra hai mắt, đánh ra một đạo linh lực, linh lực kia biến thành ngọn lửa bao phủ lò luyện đan, đây là lò luyện đan của Nhất Tinh luyện đan sư, Thanh Vũ tiêu hao 5000 điểm tín ngưỡng để mua nó.
Nguyễn Thanh dựa theo đan phương mà từng bước luyện chế, đầu tiên là luyện ra tinh hoa của dược liệu, Trúc Cơ đan có ba loại dược liệu chính, nó tiêu hao hơn sáu phần mười điểm tín ngưỡng, muốn luyện ra tinh hoa của dược liệu thì rất dễ dàng.
Nguyễn Thanh tu luyện công pháp Quang Minh Thánh Điển, đặc tính của linh lực là bao dung và cô còn tu luyện theo hướng mộc, Nguyễn Thanh sử dụng linh lực của mình làm ngọn lửa, một tia linh lực phân ra bao lấy dược liệu rồi thả vào lò.
Rất nhanh, những dược liệu đều bị Nguyễn Thanh luyện ra tinh hoa, vì đặc tính linh lực của cô cho nên Nguyễn Thanh cảm thấy mình rất dễ dàng luyện ra tinh hoa của dược liệu, không tiêu hao nhiều thời gian như những luyện đan sư khác.
Đến công đoạn dung hợp dược lực, bước đầu tiên là bước khó nhất, dung hợp một trong ba dược liệu chính, dựa theo đan phương, những dược liệu này sẽ bị hỏng nếu chỉ sai một chút, Nguyễn Thanh bằng vào linh lực của mình thành công dung hợp một loại dược liệu chính, có mùi thuốc tản ra từ Đan Lô.
Nguyễn Thanh trong lòng vui mừng, nhưng lập tức điều chỉnh tâm tình, đây chỉ là bước đầu mà thôi, còn đến tận hai lần dung hợp như vậy. Nguyễn Thanh đưa tinh hoa của hai loại dược liệu từ từ trộn lẫn vào nhau, nhưng không ngờ, hai tinh hoa vừa chạm vào, lập tức bộc phát ra khí tức mãnh liệt làm Đan Lô rung động, Nguyễn Thanh thấy vậy, sử dụng linh lực tách hai loại tinh hoa ra, hai loại tinh hoa tách ra khỏi nhau, khí tức mãnh liệt kia mới tản đi. Nguyễn Thanh cười khổ nhìn thấy hai loại tinh hoa đã thành phế dược, nhưng trong chốc lát, hai mắt cô nghiêm túc nói ra:
‘’Trúc Cơ đan a, không sao, đây chỉ là bước đầu, dược đạo mênh mông vô tận, ta muốn khám phá nó, một cái Trúc Cơ đan làm sao có thể cản ta?’’.