Chương 20
Ngày sinh thần thứ mười tám của Y Quân.
Y Quân đang trong phòng, cô ngồi trên chiếc bàn trang điểm của mình. Tiểu Thu giúp cô sửa soạn mọi thứ, từ lúc xuyên không đến giờ đây là lần đầu tiên cô chăm chút cho mình như thế. Tóc đen nhánh, mượt mà vừa thon vừa dài. Đôi mắt là biểu trưng của Nho gia cô, đôi mắt màu xanh biển rất long lanh. Da mặt cô thì trắng nõn nà. Đúng là tuyệt thế giai nhân!
Tiểu Thu đã chuẩn bị cho cô một bộ trang phục mới được đặt riêng từ một tháng trước và do chính tay cô thiết kế có thể đoán đây là bộ trang phục lộng lẫy nhất hôm nay. Được làm từ một trong những loại vãi đắt của kinh thành với màu chủ đạo là đen và đỏ như thể hiện phần nào tính cách của cô. Khác biệt hoàn toàn so với những bộ trang phục trước đây của cô mang màu trắng thuần khiết do vô vẫn duy trì hình tượng của nguyên chủ trước kia.
Tiểu Thu giúp cô thay trang phục mới, hôm nay cô dùng chai nước hoa được đặc chế cho riêng mình, mùi hương dịu nhẹ không quá nồng nhưng nó vẫn tạo ra một sức hút riêng biệt. KHÔ?G Q?Ả?G CÁO, đọc t??уệ? tại + ???ⅿ t??уệ?.?? +
Sau khi đã giúp Y Quân chuẩn bị mọi thứ Tiểu Thu lên tiếng nói.
- Tỷ tỷ của em thật xinh đẹp! Khoác trên mình chiếc áo đẹp nhất, dùng những thứ tốt nhất. Tỷ tỷ à hôm nay tỷ chính là nhân vật chính của buổi tiệc!
Y Quân dùng tay xoa nhẹ đầu Tiểu Thu rồi trả lời cô.
- Được rồi, ta biết rồi. Những việc ta nhờ em đã chuẩn bị ổn thỏa hết chứ?
- Đã xong hết rồi ạ.
- Vậy thì nhanh chóng ra ngoài tiếp đãi những khách quý của ta ngày hôm nay.
"Nho gia là một trong những danh gia vọng tộc trong kinh thành, từ lúc Nho lão gia qua đời thì liên tiếp tụt dốc và có thể xem là đang trên đà phá sản do thói quen tiêu xài phung phí của mẹ con Đào Hằng. Nho gia cũng đang dần mất đi quyền thế của mình trong kinh thành. Vì thế hôm nay mình phải khẳng định lại quyền thế của Nho gia cho các quan viên, quý tộc trong triều đình.
***
Tại sảnh chính của Nho phủ.
Tất cả mọi thứ đã được chuẩn bị đàng hoàng từ hôm trước, mọi thứ dường như đều nằm trong tầm kiểm soát của Y Quân.
Tiệc làm khá lớn nên cũng có rất nhiều quan viên trong triều đình, các tiểu thư nhà quý tộc và số ít người bên nội cô. Mọi người xì xào nói chuyện rất náo nhiệt.
Đang trong bầu không khí vui vẻ thì mẹ con Đào Hằng trên người mặc bộ trang phục cũ rách nát với gương mặt gầy gò xanh xao lên tiếng nói
- Từ lúc lãi gia mất chỉ để lại ít tiền lẻ cho ta, còn lại đều để lại cho Y Quân. Ta ngày đêm phải tính toán đủ điều, tiêu xài chi li, tiết kiệm. Ăn không dám ăn, mặt không dám mặt. Ta dùng chút tiền đó để gồng gánh cho cả Nho phủ này quả thật là chuyện không dễ dàng gì đến nay đã đi đến giới hạn. hôm nay tổ chức bữa tiệc này đã là sức cùng lực kiệt. Khụ khụ khụ...
Nghe Đào Hằng nói vậy một số người thật lòng xót thương đã xì xào bàn tán và cảm thấy ngưỡng mộ bà ta. Một người trong số đó lên tiếng
-
- Woa Nho phu nhân quả thật là một người mẹ tuyệt vời tuy không phải là mẹ ruột của Nho đại tiểu thư. Người ta thường nói mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng. Thế nhưng Nho phu nhân không những không ghét bỏ con chồng mình vả lại còn hết mực yêu thương cưng chiều như con gái ruột tôi cảm thấy còn có phần hơn cả con gái ruột. Tuy kinh tế giá đình đang khó khăn nhưng vẫn muốn cho cô ấy cảm giác đủ đầy không thua kém bất kỳ ai, Nho phu nhân đã làm cho tôi có một cái nhìn mới về người mẹ kế, giúp tôi nhìn nhận lại rằng trong muôn người vẫn có người thật lòng tốt...
- Đúng vậy.
- Đúng vậy.
...
Mọi người bắt đầu nô nức dành cơn mưa lời khen cho Đào Hằng. Bà ta bắt đầu đắc ý lòng thầm nghĩ.
"Để ta xem hôm nay ngươi còn mặt mũi gì không".
Bỗng một người cắt giọng lên hỏi:
- Kinh tế Nho phủ đang khó khăn và trên đà sụp đổ thì tại sao Nho đại tiểu thư lại tổ chức tiệc sinh thần long trọng như thế?
Câu hỏi của người này như làm cho dư luận xôn xao ở hiện tại, mọi người bắt đầu chỉa mũi nhọn về phía Y Quân, bắt đầu thốt ra những lời không mấy tốt đẹp.
Y Quân vừa đến thì nghe những lời không mấy lọt tai về bản thân mình, vừa thấy cô ăn mặt sang trọng, da vẻ hồng hào thì mọi người bắt đầu thay đổi sắc mặt, ghẻ lạnh nhìn cô, còn có người xong lên dường như là muốn đánh vô.
- Hôm nay tiểu nhân xin mạn phép thay Nho phu nhân dạy cho ả ta một bài học.
Y Quân dùng tay đỡ sau đó khống chế ả ta rồi tiến lại hỏi:
- Ở đây xảy ra chuyện gì?
Ả trong tay cô cố vùng vẫy rồi nói:
- Cô còn hỏi có chuyện gì ư? Nho phu nhân tuy là chủ mẫu của Nho phủ nhưng lại ăn mặc còn thua cả hạ nhân, Nho nhị tiểu thư tuy là Thái Tử Phi nhưng lại gầy gò xanh xao đến thế trong khi cô lại ăn mặc sang trọng cô không cảm thấy có lỗi hay sao chứ?
Y Quân tỏ vẻ như đã nắm bắt được tình hình, đẩy ả trong tay cô ra rồi lên tiếng nói:
- Có lỗi? Tại sao ta lại phải cảm thấy có lỗi? Tiền ta tự tiêu tự kiếm cũng phải cảm thấy có lỗi hay sao chứ?
- Cô còn muốn cãi cố? Tiền tự tiêu tự kiếm? Nhìn là biết không làm ra tích sự gì rồi.
Y Quân quan sát ả một lúc rồi nói.
- Cô đến đây có dùng nước hoa nhỉ? Cô dùng mà không tìm hiểu ai là chủ của nó hay sao?
- Là ai thì liên quan gì đến cô? Làm như là cô chắc?
- A, đúng rồi đó.
Ả ta tỏ vẻ bất ngờ lắp bắp hỏi:.
- Sao, sao chứ?
Y Quân đang trong phòng, cô ngồi trên chiếc bàn trang điểm của mình. Tiểu Thu giúp cô sửa soạn mọi thứ, từ lúc xuyên không đến giờ đây là lần đầu tiên cô chăm chút cho mình như thế. Tóc đen nhánh, mượt mà vừa thon vừa dài. Đôi mắt là biểu trưng của Nho gia cô, đôi mắt màu xanh biển rất long lanh. Da mặt cô thì trắng nõn nà. Đúng là tuyệt thế giai nhân!
Tiểu Thu đã chuẩn bị cho cô một bộ trang phục mới được đặt riêng từ một tháng trước và do chính tay cô thiết kế có thể đoán đây là bộ trang phục lộng lẫy nhất hôm nay. Được làm từ một trong những loại vãi đắt của kinh thành với màu chủ đạo là đen và đỏ như thể hiện phần nào tính cách của cô. Khác biệt hoàn toàn so với những bộ trang phục trước đây của cô mang màu trắng thuần khiết do vô vẫn duy trì hình tượng của nguyên chủ trước kia.
Tiểu Thu giúp cô thay trang phục mới, hôm nay cô dùng chai nước hoa được đặc chế cho riêng mình, mùi hương dịu nhẹ không quá nồng nhưng nó vẫn tạo ra một sức hút riêng biệt. KHÔ?G Q?Ả?G CÁO, đọc t??уệ? tại + ???ⅿ t??уệ?.?? +
Sau khi đã giúp Y Quân chuẩn bị mọi thứ Tiểu Thu lên tiếng nói.
- Tỷ tỷ của em thật xinh đẹp! Khoác trên mình chiếc áo đẹp nhất, dùng những thứ tốt nhất. Tỷ tỷ à hôm nay tỷ chính là nhân vật chính của buổi tiệc!
Y Quân dùng tay xoa nhẹ đầu Tiểu Thu rồi trả lời cô.
- Được rồi, ta biết rồi. Những việc ta nhờ em đã chuẩn bị ổn thỏa hết chứ?
- Đã xong hết rồi ạ.
- Vậy thì nhanh chóng ra ngoài tiếp đãi những khách quý của ta ngày hôm nay.
"Nho gia là một trong những danh gia vọng tộc trong kinh thành, từ lúc Nho lão gia qua đời thì liên tiếp tụt dốc và có thể xem là đang trên đà phá sản do thói quen tiêu xài phung phí của mẹ con Đào Hằng. Nho gia cũng đang dần mất đi quyền thế của mình trong kinh thành. Vì thế hôm nay mình phải khẳng định lại quyền thế của Nho gia cho các quan viên, quý tộc trong triều đình.
***
Tại sảnh chính của Nho phủ.
Tất cả mọi thứ đã được chuẩn bị đàng hoàng từ hôm trước, mọi thứ dường như đều nằm trong tầm kiểm soát của Y Quân.
Tiệc làm khá lớn nên cũng có rất nhiều quan viên trong triều đình, các tiểu thư nhà quý tộc và số ít người bên nội cô. Mọi người xì xào nói chuyện rất náo nhiệt.
Đang trong bầu không khí vui vẻ thì mẹ con Đào Hằng trên người mặc bộ trang phục cũ rách nát với gương mặt gầy gò xanh xao lên tiếng nói
- Từ lúc lãi gia mất chỉ để lại ít tiền lẻ cho ta, còn lại đều để lại cho Y Quân. Ta ngày đêm phải tính toán đủ điều, tiêu xài chi li, tiết kiệm. Ăn không dám ăn, mặt không dám mặt. Ta dùng chút tiền đó để gồng gánh cho cả Nho phủ này quả thật là chuyện không dễ dàng gì đến nay đã đi đến giới hạn. hôm nay tổ chức bữa tiệc này đã là sức cùng lực kiệt. Khụ khụ khụ...
Nghe Đào Hằng nói vậy một số người thật lòng xót thương đã xì xào bàn tán và cảm thấy ngưỡng mộ bà ta. Một người trong số đó lên tiếng
-
- Woa Nho phu nhân quả thật là một người mẹ tuyệt vời tuy không phải là mẹ ruột của Nho đại tiểu thư. Người ta thường nói mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng. Thế nhưng Nho phu nhân không những không ghét bỏ con chồng mình vả lại còn hết mực yêu thương cưng chiều như con gái ruột tôi cảm thấy còn có phần hơn cả con gái ruột. Tuy kinh tế giá đình đang khó khăn nhưng vẫn muốn cho cô ấy cảm giác đủ đầy không thua kém bất kỳ ai, Nho phu nhân đã làm cho tôi có một cái nhìn mới về người mẹ kế, giúp tôi nhìn nhận lại rằng trong muôn người vẫn có người thật lòng tốt...
- Đúng vậy.
- Đúng vậy.
...
Mọi người bắt đầu nô nức dành cơn mưa lời khen cho Đào Hằng. Bà ta bắt đầu đắc ý lòng thầm nghĩ.
"Để ta xem hôm nay ngươi còn mặt mũi gì không".
Bỗng một người cắt giọng lên hỏi:
- Kinh tế Nho phủ đang khó khăn và trên đà sụp đổ thì tại sao Nho đại tiểu thư lại tổ chức tiệc sinh thần long trọng như thế?
Câu hỏi của người này như làm cho dư luận xôn xao ở hiện tại, mọi người bắt đầu chỉa mũi nhọn về phía Y Quân, bắt đầu thốt ra những lời không mấy tốt đẹp.
Y Quân vừa đến thì nghe những lời không mấy lọt tai về bản thân mình, vừa thấy cô ăn mặt sang trọng, da vẻ hồng hào thì mọi người bắt đầu thay đổi sắc mặt, ghẻ lạnh nhìn cô, còn có người xong lên dường như là muốn đánh vô.
- Hôm nay tiểu nhân xin mạn phép thay Nho phu nhân dạy cho ả ta một bài học.
Y Quân dùng tay đỡ sau đó khống chế ả ta rồi tiến lại hỏi:
- Ở đây xảy ra chuyện gì?
Ả trong tay cô cố vùng vẫy rồi nói:
- Cô còn hỏi có chuyện gì ư? Nho phu nhân tuy là chủ mẫu của Nho phủ nhưng lại ăn mặc còn thua cả hạ nhân, Nho nhị tiểu thư tuy là Thái Tử Phi nhưng lại gầy gò xanh xao đến thế trong khi cô lại ăn mặc sang trọng cô không cảm thấy có lỗi hay sao chứ?
Y Quân tỏ vẻ như đã nắm bắt được tình hình, đẩy ả trong tay cô ra rồi lên tiếng nói:
- Có lỗi? Tại sao ta lại phải cảm thấy có lỗi? Tiền ta tự tiêu tự kiếm cũng phải cảm thấy có lỗi hay sao chứ?
- Cô còn muốn cãi cố? Tiền tự tiêu tự kiếm? Nhìn là biết không làm ra tích sự gì rồi.
Y Quân quan sát ả một lúc rồi nói.
- Cô đến đây có dùng nước hoa nhỉ? Cô dùng mà không tìm hiểu ai là chủ của nó hay sao?
- Là ai thì liên quan gì đến cô? Làm như là cô chắc?
- A, đúng rồi đó.
Ả ta tỏ vẻ bất ngờ lắp bắp hỏi:.
- Sao, sao chứ?